Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hạnh Đàn

- Ngươi luyện hóa xương ngực, khôi phục thực lực như thế nào?
Thấy hắn hấp thu lực lượng trong đá, tinh thần càng ngày càng tốt, Trương Huyền dò hỏi.
Lúc trước đối phương luyện hóa xương ngón tay, tu vi khôi phục một đoạn dài, luyện hóa đầu lâu, lần nữa tiến bộ, lần này xương ngực khổng lồ như vậy, hẳn là tiến bộ càng lớn hơn.
- Bẩm báo chủ nhân, ta đã tương đương cường giả vừa mới tấn thăng Cổ Thánh, nắm giữ sức chiến đấu có thể so với Cổ Thánh!
Ngoan Nhân nói.
- Cổ Thánh?
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Trước đó liền suy đoán, tên này luyện hóa xong, có thể nắm giữ sức chiến đấu của Cổ Thánh hay không, hiện tại xem ra quả thế!
Đồng dạng là Cổ Thánh, Ngoan Nhân nắm giữ kinh nghiệm chiến đấu trước kia, so với thi thể Cổ Thánh khẳng định cường đại hơn không ít!
Lại phối hợp thêm Yêu Dị Huyền Đao, tương đương với có một vị Cổ Thánh chân chính một mực thủ hộ ở chung quanh, an toàn đã không cần lo lắng.
- Ừm, hơn nữa xương ngực bị Khôi Thánh mượn Thánh Tử điện trấn áp vài vạn năm, sớm đã không còn sát lục chi khí, lưu lại toàn bộ đều là lực lượng tinh thuần, hiện tại ta thi triển ra chiêu số, giả mạo Danh Sư cũng không có người nhìn ra được!
Ngoan Nhân nói tiếp.
- Quá tốt rồi...
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Mới vừa rồi còn đang nghĩ, coi như Ngoan Nhân nắm giữ lực lượng Cổ Thánh, ở Danh Sư đại lục cũng không dám tuỳ tiện sử dụng, nếu không chỉ bằng vào thông đồng Dị Linh tộc, cái tội danh này liền hết đường chối cãi, hiện tại tốt, loại tai hoạ ngầm này toàn bộ loại bỏ.
Cũng đúng, mặc dù Khôi Thánh không phải đệ tử Khổng sư, nhưng là đồ tôn của hắn, mượn văn khí của Thánh Tử điện, trấn áp xương ngực vài vạn năm, sát lục chi khí trong đó sớm đã bị tẩy sạch sẽ. Xem ra sau này có thể yên tâm sử dụng Ngoan Nhân, không cần tiếp tục lo lắng giải thích như thế nào.
- Ngươi trước khôi phục linh hồn, để thực lực đạt tới cao nhất!
Biết có dựa dẫm mạnh hơn, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đi ra rừng đá.
Khổng miếu mở ra, Cổ Thánh đến đây không biết bao nhiêu, Ngoan Nhân càng cường đại, an toàn càng được bảo đảm.
Trương Huyền thu hồi rất nhiều vũ khí cùng Thánh thú, lần nữa trở lại cung điện trước đó, rất nhiều chân dung treo trên vách tường, cũng từng kiện từng kiện thu vào nhẫn, lúc này mới nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Phía ngoài rất nhiều Danh Sư vẫn đứng ở bên ngoài Thánh Tích điện, học tập công pháp và bí tịch điêu khắc phía trên.
- Viên Đào không ở nơi này, vậy ở nơi nào?
Trương Huyền nhíu mày.
Nơi này chỉ có Dị Linh tộc, nói rõ người Chư Tử bách gia không tới, đã như vậy... Viên Đào đi nơi nào?
Đang muốn trở lại thế giới thạch lâm, tiếp tục tìm kiếm, đột nhiên cổ tay khẽ đảo, một ngọc bài đưa tin xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Phía trên một nhóm chữ hiển lộ ra.
- Trương Huyền, mau tới Hạnh Đàn!
- Là Lạc Nhược Hi đưa tin? Hạnh Đàn... Hạnh Đàn ở đâu? Cách thế giới cũng có thể đưa tin?
Trương Huyền sững sờ.
Vừa tới hắn liền thử qua, chỉ có ở cùng một thế giới, ngọc phù đưa tin mới có tác dụng, hiện tại lại nhận được tin tức của Lạc Nhược Hi... Lúc nào cách thế giới cũng có thể truyền tin? Thật muốn như vậy, trước đó làm sao không truyền được?
- Hạnh Đàn là phân điện đối ứng thế giới sa mạc, ta ở thế giới sa mạc chờ ngươi!
Biết hắn nghi hoặc, Lạc Nhược Hi tiếp tục truyền tin tức đến.
- Thế giới sa mạc?
Trương Huyền nhíu mày, không có ngừng lại, lần nữa trở lại thế giới thạch lâm.
Đi qua một lần, trước đó lối vào ở nơi nào rất dễ dàng tìm được, thời gian không dài liền lần nữa trở lại thế giới sa mạc.
Lúc này thế giới không còn sa mạc, cũng mất đi cực nóng, linh khí mạnh mẽ, mặc dù không có cây cối, lại tương đương thế giới rừng rậm trước đó.
Tu luyện giả đi vào nơi này, đều tại nguyên chỗ tu luyện, từng cái rất có tinh tiến.
Trước đó vị cường giả Tâm Huyết Lai Triều quen biết kia, mấy canh giờ không thấy, vậy mà đã đột phá đến Bất Hủ cảnh, dung nhan tựa hồ trẻ lại không ít.
Biết đây là di tích Khổng miếu thần kỳ, Trương Huyền cũng không nhiều lời, quyết định phương hướng, bay về phía ốc đảo, thời gian không dài, quả nhiên thấy được nữ hài cùng Ngột Thần.
- Tới...
Lạc Nhược Hi cười cười, dường như nhìn ra hắn nghi hoặc, giải thích nói:
- Rất nhiều thế giới của Khổng miếu đã được đả thông, truyền lại tin tức không có gì kỳ quái!
- Đả thông?
Trương Huyền sửng sốt một chút, ngay sau đó hiểu được.
Hắn tìm cửa ra vào của từng thế giới, hơn nữa đi qua, tương đương với các đại thế giới nối liền cùng một chỗ, hơn nữa không chỉ hắn, hiện tại không ít Danh Sư cũng xuyên qua, truyền được tin tức liền không kỳ quái.
- Làm sao ngươi biết thế giới này đối ứng là Hạnh Đàn?
Rõ ràng điểm ấy, Trương Huyền vẫn có chút không hiểu.
Trước khi đi vào phân điện, thì không biết điện tên là gì, Lạc Nhược Hi đã biết, vì sao trước đó chưa hề nói qua?
- Đã có người đi qua, biết cũng không kỳ lạ, hơn nữa không riêng gì cái này, phân điện khác cũng hiểu rõ.
Lạc Nhược Hi nói:
- Sáu đại phân điện của Khổng miếu, theo thứ tự là: Khuê Văn các, Hạnh Đàn, Lưỡng Vũ, Đại Thành điện, Tẩm điện cùng Thánh Tích điện! Người Chư Tử bách gia nắm giữ thiên phù mở ra Khuê Văn các, đã tiến vào bên trong, bên trong Khổng sư lưu lại tàng thư, toàn bộ bị dọn đi. Danh Sư đường nắm giữ Lưỡng Vũ thiên phù, Lạc gia, Trương gia cùng Dị Linh tộc, phân biệt đối ứng Tẩm điện, Đại Thành điện cùng Thánh Tích điện. Mấy chỗ này, đều có người tiến vào, xem như triệt để kích hoạt. Hiện tại chỉ có Hạnh Đàn không có mở ra... trận tâm này, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là ngươi lấy đi! Vừa vặn cùng đi dò xét, thuận tiện kích hoạt phân điện này!
- Ngươi nói trận tâm là cái rễ cây kia?
Trương Huyền hỏi.
- Ừm!
Lạc Nhược Hi gật đầu:
- Chúng ta nhanh lên, đã có không ít người đi qua, Chư Tử bách gia cũng mang Viên Đào đến, muốn mượn Long Tê huyết mạch của hắn, nhưng cụ thể muốn làm gì, ta cũng không rõ lắm!
- Ừm!
Nghe được Viên Đào ở đây, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
- Đi qua đi!
Nói xong Lạc Nhược Hi quay đầu nhìn về phía Ngột Thần.
- Ừm!
Đồng tử thoạt nhìn tuổi không lớn lắm kia gật đầu, ngón tay bỗng nhiên điểm một cái.
Tê lạp!
Không gian trên ốc đảo xuất hiện vết rách, một lối đi hiện ra ở trước mắt, phía trên một tòa cung điện như ẩn như hiện.
- Một chỉ phá vỡ không gian?
Trương Huyền nhướng mày.
Thế giới sa mạc trước hắn tới qua, biết trình độ không gian chắc chắn, ít nhất cũng phải đạt tới Cổ Thánh mới có thể phá vỡ, Ngột Thần ngón tay điểm một cái liền đâm xuyên, thoạt nhìn còn ung dung hơn Yêu Dị Huyền Đao... Chẳng lẽ đã tìm được cơ duyên, đạt đến loại cảnh giới này?
- Lên đi!
Thấy hắn kỳ lạ, Lạc Nhược Hi cũng không giải thích, đi đầu bay lên trên, Trương Huyền theo sát.
Giống như mấy lần trước, xuyên qua không gian đi tới một chỗ đất bằng, đi không xa quả nhiên thấy một kiến trúc thật cao xuất hiện ở trước mắt, hai chữ lớn lập loè ánh sáng... Hạnh Đàn!
Thời khắc này trước cung điện quả nhiên tới không ít người, có Chư Tử bách gia, cũng có Dị Linh tộc, còn có không ít Thánh thú, tất cả đều nhìn chằm chằm, dường như chờ đợi phân điện cuối cùng của Khổng miếu mở ra.
Bốn phía mơ hồ có khí tức cường đại ẩn núp, rất hiển nhiên, mấy thế lực có thể bình an vô sự, nhất định là vì Cổ Thánh kiềm chế lẫn nhau…
Bạn cần đăng nhập để bình luận