Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khổ cực Dư huynh

Hô!
Linh thú phi hành Hóa Phàm thất trọng, đi tới nhà tranh trước, ngừng lại thu cánh, cuốn lên vô số phi tuyết.
- Rống!
Đứng thẳng xuống, Linh thú phi hành hô lên tiếng.
Đổi lại Thuần Thú sư khác, khẳng định không biết đối phương nói cái gì, nhưng Trương Huyền tinh thông Thượng Cổ thú ngữ, đã có thể hoàn chỉnh nghe rõ đối thoại.
- Đại nhân, ta đã nghe theo sắp xếp của ngươi, vây khốn những Danh Sư kia! Ít thì hai ba trăm người, nhiều hơn nghìn người, bọn họ tạm thời không cách nào đào thoát, đã có phần lớn người bị thương!
(*Phía dưới Linh thú đối thoại, đều là thú ngữ)
Linh thú phi hành nói.
Linh thú đi đến Hóa Phàm, liền có trí tuệ không kém nhân loại, mặc dù không biết bố trí trận pháp, rèn đúc vũ khí giống nhân loại, nhưng lại có tư tưởng của mình, có thể nghe theo mệnh lệnh làm việc.
Thật giống như thú sủng của Trương Huyền hiện tại, Tử Dực Thiên Hùng thú, vì Long Nham thú không tiếc khổ đợi năm mươi năm, thậm chí thường xuyên tìm Thú đường của Huyễn Vũ đế quốc phiền phức, đủ thấy thông minh.
- Quả nhiên đang vây quét Danh Sư!
Linh thú phi hành nói, làm sắc mặt Trương Huyền tái xanh.
Nó đã đến Hóa Phàm thất trọng, lại bay được, thật muốn ra tay, những Danh Sư kia quả thực khó lòng phòng bị!
Đến đây khảo hạch, tám chín phần mười đều là Trọc Thanh cảnh đỉnh phong, coi như có một bộ phận đạt đến Hợp Linh cảnh, nhưng so với đại gia hỏa này, là tuyệt không phải đối thủ!
Huống chi, nó còn chỉ huy vô số Linh thú hung hãn tàn bạo!
Ít thì hai ba trăm, nhiều hơn ngàn, xem ra mình cứu những Danh Sư kia, chỉ thuộc về số ít, khẳng định còn có càng nhiều Danh Sư lâm vào cái bẫy của đối phương.
Vây quét Danh Sư, hai gia hỏa này dám ra tay với tân sinh của Danh Sư học viện, chỉ sợ có không quan hệ bình thường với Dị Linh tộc.
- Làm không tệ!
Tử Dương thú ở trong nhà tranh bò lên, thân thể nhoáng một cái, đi ra.
Trên làn da màu xám xanh, lông tóc thô to nổ lên từng cây, mặc dù không phóng thích tu vi, nhưng cho người ta một loại cảm giác dâng trào, hình như thực lực của nó là vực sâu, để cho người ta thấy không rõ sâu cạn.
- Minh Lý Chi Nhãn!
Trong mắt gợn sóng vận chuyển, Trương Huyền muốn nhìn một chút tu vi cụ thể của tên này, lại phát hiện cái gì cũng không thấy.
- Nhìn không thấu? Chẳng lẽ là... Hóa Phàm cửu trọng, thậm chí... vượt qua?
Thực lực của Trương Huyền bây giờ, mặc dù chỉ có Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu đã có thể so với Hóa Phàm bát trọng sơ kỳ, Linh thú nắm giữ loại thực lực cấp bậc này, có thể một cái xem thấu, thậm chí coi như đến cửu trọng, cũng có thể biết được.
Mà con trước mắt, đứng ở đó tựa như núi lớn, không thể lay động, không phải là Linh thú Hóa Phàm cửu trọng, mà là đã vượt qua!
Vượt qua cửu trọng, cái kia chính là Bán Thánh!
Loại Linh thú cấp bậc này, đã có thể xưng là Thánh thú.
Khó trách hắn chưa từng nghe qua loại sinh mệnh cấp bậc cao này, Thú đường cấp thấp như Huyễn Vũ đế quốc, là không có tư cách ghi lại.
Trong lòng khiếp sợ, Minh Lý Chi Nhãn phát ra một tia chấn động, lập tức đưa tới Tử Dương thú chú ý, đầu quay lại.
Vội vàng đình chỉ quan sát, Trương Huyền đóng chặt huyệt đạo toàn thân.
Coi như không phải Thánh thú, đi đến Hóa Phàm bát trọng, cũng không phải hắn có thể chống lại!
Thiên Đạo chân khí cực kỳ tinh thuần, cộng thêm hắn khống chế thân thể, an tĩnh lại, tựa như một thi thể, coi như Thánh giả cũng khó có thể phát hiện.
Tử Dương thú nhìn thoáng qua, như không phát hiện cái gì, liền không tiếp tục để ý, nhìn về phía Linh thú phi hành trước mắt.
- Có Danh Sư phát hiện không?
Tử Dương thú tiếp tục hỏi.
- Không có người phát hiện, có điều, hai trăm Danh Sư bị vây ở Nhất Tuyến Thiên được cứu đi, hơn nữa...
Linh thú phi hành nói đến đây, như ngay cả chính nó cũng có chút không tin.
- Hơn nữa cái gì?
Tử Dương thú nhìn qua, không giận tự uy, thời tiết trên ngọn núi phảng phất như trầm xuống.
- Là Thánh thú!
Trương Huyền nhíu mày.
Mặc dù không có đi nhìn, nhưng uy thế cùng khí thế như vậy, từ trên người Mi trưởng lão đã từng cảm nhận được qua.
Tuyệt đối đạt đến Thánh giả, mà không phải Bán Thánh, Tòng Thánh!
Thực sự là Thánh giả!
Một Linh thú cấp bậc Thánh giả, muốn xuất thủ đối phó tân sinh...
Trên sống lưng hắn ứa ra mồ hôi lạnh!
Thực lực như thế, thật muốn xuất thủ, chỉ sợ tất cả tân sinh cộng lại, cũng không phải đối thủ, huống chi, những học sinh mới này đến từ thiên nam địa bắc, căn bản không đồng lòng.
- Hơn nữa, những Linh thú này, cắt đứt liên lạc với ta, hình như... Đã phản bội chúng ta!
Linh thú phi hành vội nói.
- Cắt đứt liên lạc? Dám phản bội ta, thật to gan...
Tử Dương thú híp mắt lại:
- Là Linh thú nào? Chờ chuyện này kết thúc, phải giáo huấn chúng một lần!
- Là Thanh Bối Man Hùng, Thiết Xỉ Báo, Hoàng Nam Hổ, Kim Tí Thiết Viên... còn có... Thiên Nghĩ Phong Mẫu, cũng đã mất đi liên hệ!
Linh thú phi hành tiếp tục nói.
- Đã mất đi liên hệ? Có ý tứ gì? Ngươi có dò xét không?
Tử Dương thú nhìn qua.
Thiên Nghĩ Phong Mẫu là nguồn gốc tin tức của nó, nếu như mất tích, coi như nó là Thánh thú cũng không có khả năng dùng tinh thần bao phủ toàn bộ Lôi Viễn phong, biết cử động của các Danh Sư.
- Chỉ sợ là bị người giết!
Linh thú phi hành ngữ khí gào thét:
- Ta đã mất đi liên hệ với Phong Mẫu, liền chuyên môn bay đến cửa động của nó, chỉ thấy hai Danh Sư lén lén lút lút thu thập Thú Lân hương...
- Thú Lân hương? Thứ này có tác dụng mê muội, chẳng lẽ bọn họ muốn ra tay với Phong Mẫu?
Tử Dương thú nổi giận đùng đùng.
- Có lẽ vậy, sau khi ta đánh ngất xỉu hai người này, vào sơn động tìm một vòng, bên trong có dấu vết chiến đấu, nhưng không thấy thân ảnh của Phong Mẫu, dưới cơn nóng giận cầm tới trữ vật giới chỉ của bọn hắn!
Linh thú phi hành vội vàng giải thích:
- Ta là Linh thú, không thể tu luyện chân khí, do đó không cách nào dò xét, không xác định Phong Mẫu là bị bọn họ bắt, hay đã giết!
Nói xong, móng vuốt to lớn lắc một cái, hai cái trữ vật giới chỉ bay tới Tử Dương thú.
Muốn kích hoạt trữ vật giới chỉ, đầu tiên phải chém giết chủ nhân, sau đó lợi dụng chân khí mới có thể mở ra, Linh thú phi hành kia không chém giết Phong Ngô cùng “Dư huynh”, lại thêm trong cơ thể không có chân khí, tự nhiên không cách nào phá mở.
- Ta xem một chút!
Tử Dương thú thân là Thánh thú, nắm giữ rất nhiều thủ đoạn, Linh thú khác không phá nổi, đối với nó lại không tính là gì, tiếp nhận nhẫn, móng vuốt thô to khẽ vỗ.
Lập tức, linh hồn cường đại tiến vào bên trong.
Nhìn một hồi, lập tức lắc đầu:
- Thiên Nghĩ Phong Mẫu không ở bên trong, cũng không có nội đan, đoán chừng đã trốn, ngươi lại đi tìm một chút!
- Vâng!
Nghe được đồng bọn không có việc gì, Linh thú phi hành thở phào nhẹ nhõm.
Bên này cưỡng ép xóa đi linh hồn ấn ký trên trữ vật giới chỉ, hai người nằm ở giữa sườn núi đồng thời phun máu tươi, tỉnh lại.
Chính là “Dư huynh”, Phong Ngô bị Linh thú phi hành đánh ngất xỉu.
Linh hồn ấn ký bị cưỡng ép xóa đi, bọn họ liền cảm thấy đau đầu muốn nứt, bị nội thương.
- Y phục của chúng ta... Trữ vật giới chỉ...
Cúi đầu nhìn thoáng qua, hai người sắp muốn điên rồi.
Linh thú phi hành sợ trên người bọn họ còn ẩn giấu cái nhẫn khác, ngay cả y phục cũng lột, hiện tại bọn hắn không chỉ không có vật tư, còn trần trùng trục, một bộ y phục cũng không có.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Bọn họ là tới bắt Linh thú, kết quả bị Linh thú lột sạch quần áo vứt ở chỗ này... Còn cướp đi trữ vật giới chỉ, ai có thể nói cho chúng ta biết, đã xảy ra chuyện gì không?
Chẳng lẽ... Linh thú này không chỉ cướp bóc, còn muốn cướp sắc?
Vội cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện hình như không có bị xâm phạm, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nước mắt chảy ra.
Trước đó còn lời thề son sắt, muốn cùng Trương Huyền phân cao thấp, bây giờ biến thành như vậy, so cái rắm ah!
Đừng nói so, nếu như không nhanh tìm Linh thú săn giết, ngay cả một điểm tích lũy cũng không có, chỉ sợ không thể thông qua khảo hạch!
Chuyện này là sao!
Danh Sư khác tới, đều là sưu tập vô số da thú, xương thú, thậm chí nội đan, mà bọn họ lại ngay cả trữ vật giới chỉ cùng quần áo cũng mất đi, chân chính sạch sẽ trơn tru...
May mắn không có người nhìn thấy, nếu không cũng không cần khảo hạch, mất mặt cũng sẽ tươi sống mất chết.
Đứng dậy, “Dư huynh” vội vàng tìm lá cây chặn lại vị trí chủ yếu, lúc này mới mặt mũi bi phẫn mở miệng:
- Hiện tại chúng ta đi tìm Linh thú, nghĩ biện pháp đánh giết, sau đó làm chút quần áo... Trước nghĩ biện pháp nhận được điểm tích lũy lại nói!
- Ừm!
Phong Ngô vội vàng gật đầu.
Việc cấp bách, là nắm chặt thời gian tìm y phục, nếu không, cởi truồng tán loạn trong núi, coi như không có nhiều người, cũng cực kỳ mất mặt!
- May mắn Thú Lân hương vẫn còn, đối mặt Linh thú Kiều Thiên cảnh, cũng có năng lực đối kháng...
Mặc vào lá cây, “Dư huynh” thanh tỉnh không ít, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy Thú Lân hương vừa rồi thiêu đốt một nửa vẫn còn, Linh thú đánh lén bọn hắn cũng không lấy đi.
Thấy có thứ này, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chí ít còn không phải một nghèo hai trắng, có thứ này, có khi còn có cơ hội lật bàn.
Dù sao mặc dù thực lực Trương sư kia không yếu, gặp gỡ Linh thú Kiều Thiên cảnh trung kỳ cũng rất khó chiến thắng, mà bọn họ có cái này, liền có khả năng chiến thắng, đồng thời thành công săn bắt nội đan.
- Nhanh lên đi!
Bàn chân đạp mạnh, lại không quản được cái khác, hai người nhanh chóng phóng lên núi.
Ngọn núi càng cao, đẳng cấp Linh thú càng cao, bọn họ mới có cơ hội lật bàn, nếu không, cũng chỉ có thể chờ nhận thua.
Nương theo tốc độ chạy gia tăng, lá cây trên người không ngừng bay lên, lộ ra da trắng cùng đen nhánh...
...
- Chỉ cần Thiên Nghĩ Phong Mẫu còn sống, khẳng định sẽ phái Thiên Nghĩ Phong tới báo tin, nó vắng mặt, liền vất vả ngươi qua lại mấy chuyến, tuyệt đối không nên xuất hiện sai lầm gì!
Trên ngọn núi, Tử Dương thú nói.
- Yên tâm đi!
Linh thú phi hành gật đầu, lời thề son sắt.
Không có Thiên Nghĩ Phong Mẫu truyền lại tin tức, hiện tại chỉ có thể để Linh thú phi hành này qua lại tuần tra, thông bẩm tin tức.
- Đi xuống đi!
Tử Dương thú lắc lắc móng vuốt to lớn.
- Vâng!
Linh thú phi hành lên tiếng, cánh lóe lên, thẳng tắp bay lên bầu trời, một lát sau liền biến mất ở trước mắt, hẳn là xuống núi.
Linh thú phi hành rời đi, bắp thịt toàn thân Tử Dương thú xiết chặt, thân thể khổng lồ thẳng tắp lơ lửng, đầu lâu nhìn qua một bên, hai mắt như điện.
- Gia hỏa núp ở nơi đó, có thể đi ra rồi!
Lần này nói không phải thú ngữ, mà là ngôn ngữ nhân loại.
- Bị phát hiện...
Nghe được nó nói, nhìn thấy ánh mắt đối phương nhìn chăm chú bên mình, toàn thân Trương Huyền xiết chặt, huyết dịch cả người lập tức trở nên băng lãnh.
Vốn cho rằng giấu rất tốt, không nghĩ tới... vẫn là bị phát hiện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận