Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Quái Tẩu Ông

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
------------------
- Quái Tẩu Ông? Hắn ở đâu? Dẫn ta đi tới nhìn xem!
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Đã có người có, trực tiếp mua sắm là được, còn có cái gì giày vò?
- Cái này...
Hồ Vân Sinh cười khổ:
- Nếu đơn giản như vậy, liền dễ dàng! Vị Quái Tẩu Ông này, tính khí cực kỳ không tốt, cứng mềm không ăn, không phải có tiền có thể giải quyết. Bảo vật cùng dược vật của hắn, là không bán ra. Lần trước thành chủ nhu cầu cấp bách một phần dược liệu, chuẩn bị rất nhiều Linh Thạch, giá trị đầy đủ mua ba gốc, kết quả... cũng bị oanh đi ra, ngay cả cửa cũng không có vào...
- Thành chủ cũng bị oanh ra? Thực lực người này rất mạnh?
Trương Huyền nhíu mày.
Có thể trở thành Tĩnh Viễn Thành thành chủ, thực lực đoán chừng cũng đạt tới Thánh Vực nhất trọng, người mạnh như thế, bị trực tiếp oanh ra... Chỉ sợ thực lực của Quái Tẩu Ông này, cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.
- Thực lực của hắn tương đương ta, chỉ có Thánh Vực nhất trọng trung kỳ, nhưng mà... Có một thú sủng Thánh Vực nhị trọng...
Hồ Vân Sinh nói.
- Hắn là Thuần Thú Sư?
Trương Huyền nhíu mày.
Bằng vào thực lực Thánh Vực nhất trọng, thuần phục thú sủng nhị trọng, cấp bậc Thuần Thú chỉ sợ đã đạt tới thất tinh.
Loại cường giả năng lực này, ngay cả Danh Sư Học Viện cũng không có, một tiểu thành xa xôi của đế quốc, có nhân vật như vậy?
- Ta không biết, nhưng thú sủng này đối với hắn nói gì nghe nấy, chỉ cần có người dám quấy rối, sẽ bị ném ra, coi như là ta, cũng không dám tùy ý xằng bậy...
Hồ Vân Sinh nói.
Lại hàn huyên vài câu, Trương Huyền nhịn không được lắc đầu.
Thông qua vị Hiên chủ này nói, có thể biết rõ Quái Tẩu Ông kia hoàn toàn chính xác rất quái lạ, ưa thích sưu tập các loại bảo vật, dược liệu quý hiếm cũng trồng không biết bao nhiêu.
Dựa theo đạo lý bình thường, chơi đùa mấy thứ này, cơ bản đều là treo giá, kỳ quái chính là, gia hỏa không bán ra, thậm chí ngay cả cửa cũng không thể nào vào được.
- Dẫn ta nhìn xem!
Mặc kệ gia hỏa này có bao nhiêu quái dị, hắn nhất định là phải nghĩ biện pháp hấp dẫn Độc Sư tới, mượn cái này tìm được Độc Điện.
Phi hành mười ngày, Ngụy Như Yên như trước không có tỉnh lại, nói rõ Độc Thể càng ngày càng nghiêm trọng, không cứu chữa nữa có thể sẽ tổn thương đến sinh mệnh, vô luận từ phương diện nào cũng không thể lại để cho hắn từ chối, cũng không cách nào từ chối.
- Tìm hắn?
Sắc mặt Hồ Vân Sinh phát khổ:
- Ta sợ không chỉ bị sập cửa vào mặt, còn có sẽ bị ném ra...
Vị trước mắt này vừa tới Tĩnh Viễn Thành, không biết vị Quái Tẩu Ông kia đáng sợ, hắn là tự mình trải qua, ngay cả thành chủ cũng không làm gì được, huống chi là bọn hắn.
Hắn đã từng bái phỏng qua mấy lần, kết quả đều không ngoại lệ, đều bị ném đi ra, mỗi lần chịu không ít khổ, bị thương không nhẹ.
- Không sao!
Trương Huyền lắc đầu.
Thân phận của hắn bây giờ, là một vị Độc Sư, mà không phải Danh Sư, không cần tuân thủ nhiều quy củ như vậy.
Chỉ cần đi xem, nhất định có thể nghĩ được biện pháp.
- Được rồi!
Nhìn bộ dáng của đối phương, biết rõ không cách nào khuyên can, tính mạng của hắn lại ở trong tay người ta, Hồ Vân Sinh đành phải bất đắc dĩ gật đầu.
Hai người vừa ra khỏi phòng, chỉ thấy Chu Khiếu lên đón, chứng kiến Hiên chủ chẳng những không có giết trung niên này, ngược lại theo ở phía sau, giống như hạ nhân, khuôn mặt Chu Khiếu không thể tin được.
Bất quá, Hồ Vân Sinh cũng không có biện pháp giải thích, sắc mặt đỏ bừng, bàn giao đám người Chu Khiếu trông coi Mặc Vân Hiên, bản thân thì ở phía trước dẫn đường, bước nhanh đi ra ngoài.
Nếu như không có trúng độc, ngược lại có thể ám chỉ thuộc hạ, tìm nhiều mấy người, mai phục ở chung quanh, tiến hành đánh lén, nhưng chỉ cần độc chưa giải, cho mười cái lá gan cũng không dám làm như thế, nếu không, khả năng còn không có động thủ, bản thân đã chết trước rồi.
Hơn nữa, vô cùng có khả năng thuộc hạ đều bị độc sát, đối phương không có việc gì.
Nếu dễ dàng chém giết Độc Sư như thế, đoán chừng Độc Điện đã sớm không tồn tại.
Chỗ ở của Quái Tẩu Ông, cách Mặc Vân Hiên cũng không xa, đi một lát, liền chứng kiến một tiểu viện không lớn xuất hiện ở trước mắt.
Cửa sân đóng chặt, phía trên treo bài tử đóng cửa từ chối tiếp khách, chung quanh vắng ngắt, ngay cả hộ vệ cũng không có, nhìn không ra bên trong ở một vị cường giả Thánh Vực chút nào.
- Gõ cửa đi!
Đi vào trước mặt, Trương Huyền phân phó.
- Cái này... cứ như vậy trực tiếp gõ cửa? Không cần chuẩn bị bái thiếp?
Hồ Vân Sinh sững sờ.
Bình thường bái phỏng đều cần trình bái thiếp, nói rõ thân phận của mình cùng lý do... Cái gì cũng không có chuẩn bị liền gõ cửa, chẳng lẽ cứ như vậy đi vào?
Đối phương vốn quái dị, bất luận lễ nghi gì cũng không có, làm sao có thể cho sắc mặt tốt?
- Gõ là được!
Cũng không trả lời, Trương Huyền cười cười.
Vô luận quái dị hay không, chỉ cần là người, đều có dục vọng cùng truy cầu, có những thứ này... Hắn có đầy đủ tự tin để cho đối phương ngoan ngoãn bán thuốc.
- Được rồi!
Thấy đối phương không nghe khuyên bảo báo, Hồ Vân Sinh lắc đầu, đi lên trước gõ cửa.
Đông đông đông đông!
Thanh âm ở trong đường vắng yên tĩnh hết sức to rõ, vang vọng bốn phía.
Két..!
Cửa sân của Quái Tẩu Ông không có mở, một cái sân đối diện lại từ từ mở ra, ngẫu nhiên chứng kiến một lão giả cùng người hầu đi ra.
- Không cần gõ, người ở bên trong sẽ không ra gặp các ngươi đâu!
Liếc nhìn hai người, lão giả nói.
- Không gặp?
Trương Huyền nhíu mày:
- Ngươi là hạ nhân của Quái Tẩu Ông?
- Đương nhiên không phải, ta chỉ là một người ngưỡng mộ tiền bối mà thôi...
Lão giả khoát tay.
- Vậy tiếp tục gõ cửa đi!
Nghe đối phương cùng Quái Tẩu Ông không quan hệ, Trương Huyền quay đầu, để cho Hồ Vân Sinh tiếp tục.
- Ngươi...
Thấy gia hỏa này thờ ơ với khuyến cáo của mình, lão giả nhướng mày.
Sắc mặt của người hầu càng trầm xuống, đi lên trước, ánh mắt sáng ngời nhìn qua:
- Dám cùng chủ nhân nhà của chúng ta nói như vậy, ngươi biết hắn là ai sao?
Lườm đối phương, Trương Huyền lười để ý đến.
Quản ngươi là ai, ngươi biết ta là ai sao?
Nói ra hù chết ngươi...
Đông đông đông!
Lần nữa gõ cửa.
Không nghĩ tới bị không để ý tới, người hầu tức đến khuôn mặt khó coi, tiến về phía trước một bước:
- Chủ nhân của ta là Y sư Công Hội Hội trưởng, Chu Tuyên Đại Sư!
- Chu Tuyên?
Trương Huyền lắc đầu:
- Không biết! Tiếp tục gõ đi!
- Vâng!
Khóe miệng Hồ Vân Sinh co lại.
Vị Chu Tuyên này và hắn cùng xuất hiện không nhiều lắm, chợt nhìn chỉ cảm thấy quen mặt, không nhớ ra được, lúc này nghe được giới thiệu, cũng nghĩ tới.
Y sư Công Hội Hội trưởng... Coi như là thành chủ gặp cũng lấy lễ đối đãi, không dám có chút khinh mạn, gia hỏa này thì ngược lại, lý lẽ cũng không để ý, không nhìn thẳng... Ngẫm lại cũng để hắn nổi điên.
Bất quá, bị quản chế, cũng không có biện pháp a, đành phải giả bộ như không biết, tiếp tục gõ.
Thấy bộ dáng của gia hỏa này, vô luận người hầu hay lão giả Chu Tuyên, đều có chút điên rồi.
Tĩnh Viễn Thành Y sư Công Hội Hội trưởng, địa vị so với thành chủ cũng không chút nào kém... Chỉ cần là người, người nào không có thời điểm bị thương cùng sinh bệnh?
Bởi vậy, dám đắc tội Công Hội Hội trưởng khác, nhưng hắn tuyệt đối không ai dám tìm phiền toái.
Người này thì ngược lại, trực tiếp không để ý tới, coi thành không khí...
- Ngươi có nghe được ta nói chuyện không? Chủ nhân ta chính là Y Sư lục tinh!
Người hầu nghiến răng.
- Đã nghe được, ta muốn tìm là Quái Tẩu Ông, không phải hắn!
Trương Huyền lắc đầu.
Y Sư lục tinh mà thôi, ba tháng trước, một Phó viện trưởng lục tinh đỉnh phong tìm hắn phiền toái, cũng thiếu chút nữa bị hắn giết chết, huống chi vị này.
- Ngươi...
Người hầu tức đến muốn bất tỉnh.
Y Sư lục tinh, đi đến địa phương nào đều được người kính ngưỡng tôn sùng, gia hỏa này lại có thể... Không thèm quan tâm?
Đáng giận!
Chẳng lẽ không biết giao hảo một vị Y sư sẽ được chỗ tốt gì, đắc tội một gã Y sư, sẽ trả giá như thế nào sao?
Còn muốn nói gì, Chu Tuyên Đại Sư thò tay ngăn lại, đi lên trước nói:
- Bằng hữu, ta không biết ngươi là ai, không quan tâm thân phận của ta cũng không coi vào đâu, bất quá, Quái Tẩu Ông tiền bối không muốn gặp người, coi như lại gõ nữa, cũng vô dụng!
Chu Tuyên Đại Sư thân là Y sư Công Hội Hội trưởng, gặp qua không ít người, vị trước mắt này biết rõ thân phận của hắn còn bình tĩnh như thế, chỉ bằng vào điểm này, liền biết chắc không đơn giản.
Bởi vậy, hắn sẽ không giống người hầu, tự cao quát lớn, mà dùng ngữ khí khuyên can nói.
- Không muốn gặp người?
- Phải, tiền bối tính khí quái dị, coi như lúc trước thành chủ bái phỏng, nhiều lần trình danh thiếp cũng không được, ta khuyên ngươi trước chuẩn bị danh thiếp, tìm người hỗ trợ đưa qua, nếu không, ở chỗ này gõ cửa, chỉ gây nên phản cảm, được không bù mất...
Chu Tuyên Đại Sư nói tiếp.
Hắn nói chính là lời thật.
Tính khí của Quái Tẩu Ông thật sự quá quái dị, coi như là hắn, ở đối diện mỗi ngày bái kiến, đối phương cũng không gặp mặt, ngươi một người lạ lẫm, cái gì cũng không chuẩn bị, chạy tới đây gõ cửa, người ta không phải càng không thấy sao?
- Là như thế này a!
Trương Huyền nhíu mày, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Đã như vậy...
Nghe nói như thế, Chu Tuyên cho rằng đối phương sẽ biết khó mà lui, quay người rời đi, chuẩn bị cho cái bái thiếp, kết quả, nghe được câu phía dưới, thiếu chút nữa lảo đảo té ngã.
- ... Hồ Vân Sinh, phá cửa đi!
Khoát tay áo, Trương Huyền như làm sự tình cực kỳ đơn giản, không quan trọng.
- Phá cửa!
Khóe miệng co lại, Hồ Vân Sinh cũng thiếu chút không ngất đi.
- Ân!
Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua:
- Nếu không ta đến đi!
Biết rõ Hồ Vân Sinh này chưa hẳn dám nghe theo mệnh lệnh, chẳng muốn nói nhảm, Trương Huyền tiến về phía trước một bước, đi tới trước mặt đại môn, bàn tay đặt ở phía trên, lực lượng đột nhiên ngưng tụ.
Ầm ầm!
Đại môn trước mắt chỉ làm bằng gỗ, làm sao có thể chống đỡ được lực lượng của hắn, chỉ thoáng một phát liền chia năm xẻ bảy, bay ngược tiến vào trong nội viện.
Thanh âm nổ vang, bụi đất tung bay.
- Cái này...
Thấy hắn nói làm liền làm, căn bản không phải vui đùa, thân thể Chu Tuyên run lên, thiếu chút nữa ngất đi tại chỗ.
Ta đã nói cho ngươi không nên quấy rầy rồi... Kết quả lại phá cửa...
Tức đến hai mắt biến thành màu đen, hô hấp dồn dập, sắp không thở nổi.
Cái này là từ đâu xuất hiện a?
Mới đầu hắn cũng không quan tâm Quái Tẩu Ông này, cảm thấy đối phương cố làm ra vẻ huyền bí, bản thân đường đường Y sư Công Hội Hội trưởng bái phỏng, nên tự mình nghênh đón, không kênh kiệu, về sau gặp qua đối phương chữa bệnh, mới hiểu được y thuật của đối phương cường đại hơn hắn nhiều lắm, nói cách khác... Vị Quái Tẩu Ông này có thể là Y sư lục tinh đỉnh phong thậm chí... thất tinh!
Chính bởi vì như thế, chuyên môn ở đối diện thuê phòng, mỗi ngày bái yết, mục đích đúng là hy vọng có một ngày có thể đạt được coi trọng, truyền thụ chút kỹ nghệ.
Cũng bởi vì duyên cớ này, nghe được có người gõ cửa, chạy đến khuyên can, lưu lại cho đối phương ấn tượng tốt.
Thế nhưng... Khuyên can là khuyên can, nên nói cũng nói, gia hỏa này lại như chày gỗ? Một quyền phá cửa?
Cái này phải làm sao bây giờ?
Quái Tẩu Ông tiền bối, nhất định sẽ rất tức giận!
- Đây không phải liền giải quyết xong sao, vào đi thôi!
Không để ý tới Chu Tuyên sắp nổi điên, Trương Huyền khoát tay chặn lại, dẫn đầu đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận