Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đám người Nhậm Thanh Viễn kinh ngạc

- Liên minh?
Nhậm Thanh Viễn giật mình.
- Căn cứ tin tức ta biết được, đối phương tập kết mười vạn binh sĩ, một khi hoàn thành ước định, bất cứ lúc nào cũng sẽ tấn công... Tin tức không sai, chính là Địa quật của Danh Sư đường!
Tưởng Phương Du khẳng định.
- Đại Thánh đỉnh phong của Danh Sư đường hầu như đều đi Khổng miếu, Danh Sư bình thường phân tán trấn thủ các Địa quật, coi như triệu tập, tu vi của bọn hắn cũng không chịu nổi áp lực của truyền tống trận, bay trở về mà nói, thời gian không còn kịp...
Nhậm Thanh Viễn nhăn mày lại.
Nếu như tin tức là thật, lần này nguy cơ thực sự quá lớn. Trong lúc nhất thời, ngay cả hắn cũng không có biện pháp gì tốt.
- Ta biết lần này dính dáng nhân tộc sinh tử, vì lẽ đó mang theo cao thủ đỉnh phong của gia tộc, cũng bảo Lạc huynh mang cường giả tới, trợ giúp Tổng bộ Danh Sư đường thủ hộ Địa quật!
Tưởng Phương Du nói.
- Làm phiền Tưởng huynh phí tâm, đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, kế hoạch tác chiến kỹ càng, chờ vào Địa quật rồi nói sau, nếu không ta sợ chúng ta còn không có thảo luận ra cái gì, đối phương đã bắt đầu tấn công...
Sự tình không thể chần chờ, đám người Nhậm Thanh Viễn không nói nhảm, vội vã đi đến Địa quật.
Giống như Địa quật của Trương gia ở Long Hổ Sơn, đằng sau phong ấn cũng có thành trì to lớn, trấn áp lối ra. Dị Linh tộc muốn đi vào Danh Sư đại lục, nhất định phải thông qua nơi này.
- Đối diện tình huống như thế nào?
Đứng ở trên khán đài, Nhậm Thanh Viễn nhìn về phía một vị Danh Sư cửu tinh ở cách đó không xa.
- Một mực không có động tĩnh, mới vừa nhận được trinh sát truyền về tin tức, tất cả binh sĩ của đối phương đều lùi về sau phong ấn, tựa hồ mưu đồ bí mật cái gì, bởi vì sát lục chi khí ở cổ chiến trường có thể ảnh hưởng tâm trí, vì lẽ đó không có đi sâu quá nhiều, tình huống cụ thể còn không biết được!
Vị Danh Sư cửu tinh này nói.
- Ừm!
Nhậm Thanh Viễn lên tiếng.
Vị trí cổ chiến trường của Dị Linh tộc, Huyết Nguyệt giữa trời, sát lục chi khí nồng đậm, Danh Sư bình thường tiến vào bên trong, không bao lâu sẽ bị lây nhiễm, biến thành máy móc chỉ biết giết người.
Nguyên nhân chính là như vậy, nhân tộc cùng Dị Linh tộc đối chiến, cơ bản đều là duy trì phòng ngự, mà không phải chủ động tấn công.
Nếu không vài vạn năm qua, cường giả của Danh Sư đường vô số, cũng không có khả năng cho phép Dị Linh tộc trở nên cường đại như vậy.
- Một mực chờ ở nơi này cũng không phải phương pháp, chỗ phong ấn không bao nhiêu người thủ hộ, ta muốn tự mình đi qua dò xét một cái, mọi người cũng có thể sớm chuẩn bị!
Trầm tư một chút, Tưởng Phương Du nói.
- Tưởng huynh, ta và ngươi cùng một chỗ, ta đối với không gian gần đây có lĩnh ngộ mới, phương diện che giấu, chỉ cần thực lực không cao hơn ta, sẽ rất khó phát hiện!
Lạc Càn Trinh tiến về phía trước một bước.
- Chuyện này...
Nhậm Thanh Viễn chần chờ một chút, xoay người dặn dò:
- An bài tất cả Danh Sư, chuẩn bị tùy thời chiến đấu, ta cùng Tưởng huynh, Lạc huynh đi dò xét một chút sẽ trở lại!
Trinh sát không cách nào đi sâu vào cổ chiến trường, dò xét tin tức có hạn, đã như vậy, còn không bằng hắn tự mình xuất mã.
- Quyền đường chủ...
Rất nhiều Danh Sư cửu tinh khuyên can.
- Không sao, chỉ là dò xét tin tức, lại có Lạc huynh cùng Tưởng huynh, không có vấn đề quá lớn!
Cắt đứt lời của mọi người, Nhậm Thanh Viễn làm ra nghị quyết.
Thấy thái độ của hắn, mọi người biết không thể sửa đổi, nên không nói thêm lời.
Sự tình gấp gáp không thể trì hoãn, ba người ẩn nặc thân hình, vội vã bay tới đằng trước.
Chỉ chốc lát đi đã tới trước mặt phong ấn.
Giống như đối phương nói, Dị Linh tộc quả thực không có đề phòng quá lớn, binh sĩ đóng giữ thực lực đều không mạnh, căn bản không phát hiện được hành tung của bọn hắn.
Đi vào cổ chiến trường, sát lục chi khí vọt tới, biết ở lâu, xem như bọn họ cũng sẽ bị loại khí tức này xâm nhập trong cơ thể, khó mà khu trừ, mấy người tăng thêm tốc độ.
- Bên kia sóng linh khí rất lớn, đi qua nhìn một chút...
Phi hành không xa, lập tức cảm thấy linh khí hỗn loạn, tựa như gió lốc, mọi người nhìn nhau, nhanh chóng bay lượn tới.
Còn chưa tới trước mặt, ba người liền ẩn tàng thân hình, sợ gây nên năng lượng ba động, bị đối phương phát hiện.
Thật vất vả đi tới trước mặt, xuyên thấu qua sơn phong nhìn lại, vừa nhìn một cái, thân thể Nhậm Thanh Viễn nhoáng lên, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
- Làm sao vậy?
Thấy bộ dáng này của hắn, Tưởng Phương Du nhịn không được nghi ngờ nhìn qua.
- Chính các ngươi nhìn...
Bờ môi của Nhậm Thanh Viễn run rẩy.
Lạc Càn Trinh, Tưởng Phương Du tràn đầy nghi ngờ, đứng dậy, đồng dạng liếc mắt nhìn, từng người cũng trợn to hai mắt.
- Những người này... Đều đã chết?
Chỉ thấy sơn cốc trước mắt, lít nha lít nhít chất đầy thi thể Dị Linh tộc, không biết bao nhiêu.
Bọn họ tràn đầy lo lắng, tiêu tốn vô số tâm huyết đề phòng... Kết quả, đám Dị Linh tộc này còn chưa đi ra, tất cả đều chết rồi... Đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Đi qua nhìn một chút!
Mọi người chết rồi, đã không có gì phải sợ hãi, mọi người nhanh chóng bay đi. Đi tới bầu trời, liên tục bay một vòng.
- Mười vạn binh sĩ của Tinh Hoàng cùng Linh Hoàng, hẳn đều ở nơi này, hình như tự giết lẫn nhau mà chết!
Bờ môi Tưởng Phương Du run rẩy, vẻ mặt như gặp phải quỷ.
Tiền bối Vu Hồn sư ẩn giấu ở trong Dị Linh tộc lặng lẽ đưa tin tới, nói hai đại Hoàng giả liên thủ, một khi tấn công, nhất định thế như chẻ tre, để nhân tộc nhất thiết phải sớm chuẩn bị...
Biết tin tức này, bọn hắn lo lắng, sợ ngăn cản không nổi... Kết quả, người còn không có xuất hiện, liền chết hết... Cái này con mẹ nó là tình huống gì? Ai có thể giải thích một câu không?
- Chẳng lẽ hai đại Hoàng giả không có thảo luận tốt sự tình liên minh, ở đây lại đánh một hồi... Cuối cùng toàn quân bị diệt?
Lạc Càn Trinh nhịn không được nói.
Tuy nghe rất ngu ngốc, nhưng hắn thực sự nghĩ không ra, đây rốt cuộc phải giải thích như thế nào.
- Nếu như là hai đại Hoàng giả, không ai nhường ai, cuối cùng dẫn đến chiến đấu, coi như đều có tổn thương, cũng không thể nào làm được toàn quân bị diệt... Khẳng định là có người ở đây giết sạch! Các ngươi nhìn, mấy ngàn Dị Linh tộc bên kia, kiểu chết giống nhau y hệt, hơn một ngàn người, bị một loại quái lực đập thành bánh thịt, hơn một ngàn người, bị đâm xuyên trái tim, một phần khác thì bị chém đầu lâu...
Nhậm Thanh Viễn lắc đầu nói.
Hắn thân là Danh Sư cửu tinh, quan sát cẩn thận, hai vị cao thủ tự giết lẫn nhau, có lẽ có thể song song vẫn lạc, mười vạn quân đội... Không có ngoại lực quấy nhiễu, lại giao chiến thế nào cũng không đến mức tất cả đều chết không còn một mống?
- Nhậm đường chủ nói không sai, không chỉ như vậy, trang bị vật tư của mười vạn quân này, tất cả đều không thấy, hơn nữa trữ vật giới chỉ trên người bọn họ cũng không nhìn thấy một cái... Khẳng định là bị người thu!
Tưởng Phương Du nói.
Lạc Càn Trinh vội vàng nhìn lại, quả nhiên thấy Dị Linh tộc thương vong vô số, trên tay tất cả đều trụi lủi, một chiếc nhẫn cũng không có, hơn nữa chỗ lều vải có dấu vết lửa đốt, nhưng bên trong không có cái bóng quân bị.
Quân đội lớn như thế, không có vật tư tài nguyên là không thể nào.
Hiện tại không có cái gì, chỉ có một giải thích... chính là đã có người đến, hơn nữa trận chiến tranh này, vô cùng có khả năng là xuất từ tay bọn họ.
Chỉ là đến cùng người nào có loại năng lực này, để mười vạn Dị Linh tộc, ngắn ngủi không tới một ngày, toàn quân bị diệt?
Hô!
Đúng lúc này, một cỗ khí tức bay lượn đến, một bóng người bất ngờ xuất hiện ở trong sơn cốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận