Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Danh Sư bát tinh

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-------------------
- Tổng cộng cộng lại vẫn chưa tới hai mươi phút...
- Thời gian ngắn như vậy, liền vọt tới tầng thứ chín... Cái này, cái này?
Trước Danh Sư lâu, một đám Danh Sư vây xem, người những nghề nghiệp khác, từng cái hàm răng run lên.
Vốn là, bọn họ cảm thấy coi như đối phương có thể thông qua, nhanh nhất cũng sẽ giống như hai vị trước, cần mấy ngày mấy đêm, khó khăn tầng tầng, nằm mơ cũng không ngờ tới, không đến hai mươi phút, liền đã vọt tới cửa ải cuối cùng!
Cái này cũng cho thấy, đã thông qua được tám đại phụ tu, mỗi một loại, đều chiếm được Thánh Tử công nhận!
Quá nhanh đi!
- Mặc dù đến cửa ải cuối cùng, nhưng muốn thông qua, ngược lại càng khó!
Một trưởng lão cách đó không xa trầm giọng nói.
- Vì sao?
Lạc Huyền Thanh không hiểu.
Vị anh em tốt này của mình, tiến bộ nhanh chóng, có thể xưng kinh khủng, lúc trước hắn vẫn cảm thấy, không người nào có thể phá vỡ muội muội ghi chép, thế nào cũng không ngờ tới, vị này, nhanh như vậy liền vọt tới tầng cuối cùng.
Tầng này là đo lường tu vi, cái tên này chiến lực kinh người, muốn thông qua, hẳn là dễ dàng nhất, vì sao đối phương nói ngược lại càng khó?
- Thủ quan là... Trương Thuần! Ta nghe nói trước đó hai người bọn họ từng có mâu thuẫn!
Vị trưởng lão này nói.
- Trương Thuần?
Lạc Huyền Thanh ngẩn ngơ, nắm đấm bỗng nhiên xiết chặt:
- Tại sao là hắn?
Trương Thuần cùng đối phương có ân oán, hắn biết rất rõ ràng, nếu thật để cho tên này bảo vệ, muốn thông qua, chỉ sợ thật đúng là không dễ dàng như vậy.
Dựa theo tình huống bình thường, kiểm tra tu vi mà thôi, Danh Sư bát tinh bình thường là được, như thế nào đi nữa, cũng không cần đến siêu cấp thiên tài của Trương gia như hắn tự mình ra tay đi.
- Cụ thể ta cũng không biết, hẳn là chủ động xin đi!
Vị trưởng lão này gật đầu.
Trương Thuần làm con cháu hạch tâm Trương gia, chuyện phát sinh ở Thánh Tử điện, cơ bản đều có thể nhận được tin tức, cùng vị này có thù, hơn nữa biết hắn muốn xông Danh Sư lâu, xin làm người thủ quan, hẳn là cực kỳ đơn giản.
- Đáng ghét... Cái tên này thực có can đảm làm khó Trương Huyền, đi ra nhất định đánh hắn một hồi, không để hắn nửa năm không rời giường, ta liền không họ Lạc...
Cắn chặt hàm răng, Lạc Huyền Thanh tức đến tròng mắt đỏ hoe.
Tu vi tấn thăng, một mực muốn đánh tên này, còn chưa kịp, liền biết được sự tình của muội muội, sau đó bị bức ép dẫn tới lôi kiếp... Hắn còn không có ra tay, đối phương lại xuất thủ trước!
Cái tên này thật muốn thi triển ra toàn lực, để Trương sư không cách nào thông qua, lần này, tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
Không đánh cha mẹ cũng nhận không ra, liền không gọi Lạc Huyền Thanh!
- Danh Sư lâu khảo hạch, vốn không dễ dàng, nếu như tuỳ tiện bỏ qua, ngược lại sẽ gặp phải chỉ trích, làm khó là tất nhiên... chỉ nhìn vị Trương sư này có thể chịu được hay không!
Trưởng lão lắc đầu, đang muốn nói tiếp, đột nhiên cảm thấy mặt đất lắc lư. Vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy tầng thứ chín Danh Sư lâu ầm ầm một tiếng, mặt tường xuất hiện một hình người.
- Trương sư bị đánh...
Lông mày nhảy một cái, thanh âm của trưởng lão có chút gấp rút.
Lạc Huyền Thanh cũng không dám chậm trễ, vội vàng nhìn sang.
Ầm ầm!
Ánh mắt vừa nhìn, tiếng nổ lần nữa truyền đến, hình người trở nên càng lớn, đá vụn không ngừng từ không trung rơi xuống.
- Trương Huyền...
Tràn đầy lo lắng, bờ môi không ngừng run rẩy, Lạc Huyền Thanh cắn chặt hàm răng, vừa định tiến lên, đột nhiên lông mày nhảy một cái:
- Không đúng, nhìn quần áo cùng hình thể, bị đòn hình như không phải Trương sư...
- Không phải?
Có chút không tin, trưởng lão nhìn, còn không có thấy rõ, liền thấy rầm một tiếng vỡ vụn, một bóng người bay ra, thẳng tắp cắm xuống dưới.
Bành!
Đập xuống đất, như củ hành xen vào bùn đất, chỉ còn lại có hai chân không ngừng đung đưa, nhìn quần áo cùng hình thể, không phải người khác, chính là Trương gia thiên tài, Trương Thuần!
- Cái này...
Lông mày nhảy một cái, miệng trưởng lão khó mà khép lại.
Thực lực của Trương Thuần, hắn biết rất rõ ràng, Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, bình thường nửa bước Động Hư cảnh, cũng rất khó vượt qua, khảo hạch một tiểu gia hỏa chỉ có nửa bước Xuất Khiếu cảnh, thế mà bị đánh trực tiếp từ lầu chín bay ra ngoài, ngay cả năng lực phi hành cũng không có...
Dùng sức dụi dụi con mắt, nhìn kỹ nhiều lần, xác nhận không sai, lúc này mới nuốt ngụm nước bọt.
Không chỉ hắn không tin, ngay cả Lạc Huyền Thanh cũng mở to hai mắt nhìn.
Trương Thuần đè thấp tu vi đã bị cuồng đánh một trận, chẳng lẽ không biết hối cải, vẫn giảm thấp xuống tu vi?
Làm như vậy, chỉ sợ không phải đi báo thù, mà là cố ý muốn bị đánh đi...
Ầm ầm!
Bất quá, thời gian không có để hắn suy nghĩ nhiều, mặt đất lần nữa nổ vang kịch liệt, bốn phía có tám đạo ánh sáng bắn nhanh về phía mái nhà, ngay sau đó một lệnh bài xuất hiện ở trên không trung.
Huy chương Danh Sư bát tinh!
- Chúc mừng Trương Huyền, khiêu chiến Danh Sư lâu thành công, tấn cấp Danh Sư bát tinh!
Thanh âm vang vọng toàn bộ Thánh Tử điện, giống như kinh lôi, truyền thấu bốn phương.
- Trương sư... Thông qua được khảo hạch Danh Sư bát tinh?
Trong gian phòng, Trương Cửu Tiêu đang thu dọn đồ đạc ngừng lại.
Trần Nhạc Dao đang tu luyện, thân thể cũng cứng ngắc, đôi mắt đẹp tràn đầy khó tin.
Thời điểm đối phương tới Thánh Tử điện, mới Thánh Vực tứ trọng Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, thực lực so với nàng cũng thấp hơn không ít, ngắn ngủi không đến một tháng, trực tiếp thành Danh Sư bát tinh...
Chính tai nghe, cũng cảm thấy khó tin.
Một màn như vậy phát sinh ở toàn bộ Thánh Tử điện, đặc biệt là tu luyện giả cùng Trương Huyền chung một chỗ thông qua khảo hạch đi vào Thánh Tử điện, tất cả đều kinh ngạc không thôi.
Ngay cả Triệu Hưng Mặc, cũng sững người tại nguyên chỗ, một câu nói không ra lời.
Mặc dù cảm thấy Trương Huyền này thiên phú không tồi, khả năng thành tựu không thấp, vẫn nằm mộng cũng nghĩ không ra, tới Thánh Tử điện không đến một tháng, một khóa chưa lên, cũng đã thông qua khảo hạch bát tinh, trở thành Danh Sư bát tinh chân chính!
Trở thành Danh Sư bát tinh chân chính, tương đương với đã đứng ở đỉnh phong nhất của toàn bộ đại lục, hoàn toàn có tư cách tiến nhập nội viện.
- Sư huynh... Thật lợi hại!
Miệng của Phùng Tử Dật cũng khép lại không được.
Trước đó còn nghĩ, đều là sư huynh đệ, chỉ cần chịu cố gắng, khẳng định có thể vượt qua, nghe được thanh âm này mới hiểu, đã bị vượt ra không biết bao xa, muốn đuổi theo, đã không làm được.
- Khó trách lão sư còn có thể thu hắn làm đệ tử...
Lão sư vốn nói chỉ thu một mình hắn, sẽ không thu đồ, kết quả lại nhiều hơn một vị, loại thiên phú này, quả thực có thể khiến người ta động tâm.
Hô!
Một đạo lực lượng đặc thù tràn vào thân thể, Trương Huyền đưa tay lên, nắm huy chương bát tinh vào lòng bàn tay.
Chỉ bằng vào thực lực của hắn bây giờ, không phải đối thủ của đối phương, sở dĩ có thể đánh bại dễ dàng, đương nhiên là phân thân đánh.
Hấp thu lôi đình, thực lực của phân thân mạnh hơn, cho dù Trương Thuần là Thánh Vực thất trọng đỉnh phong, cũng bị một quyền đánh dán ở trên tường, sau ba quyền, hôn mê bất tỉnh, từ trên lầu té xuống.
- Bát tinh...
Cúi đầu nhìn về phía huy chương trong lòng bàn tay, Trương Huyền tràn đầy hưng phấn, vừa định thu vào nhẫn, đột nhiên lông mày nhíu lại, một cái lệnh bài xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Điện Chủ lệnh!
Giờ phút này tấm lệnh bài kia, đang tản ra ánh sáng ôn nhuận, dường như phía trên có một loại phong ấn nào đó đang chậm rãi mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận