Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bán nước tắm

Chợ giao dịch của đệ tử nội môn, là đệ tử nội môn tự phát hình thành, có thể ở đây bán ra cùng mua sắm bảo vật cần thiết cho tu luyện, cực kỳ thuận tiện.
Ở dưới Tào Thành Lập dẫn dắt, rất nhanh tới địa phương.
Thoạt nhìn cực kỳ đơn sơ, chỉ là một cái tiểu viện không lớn dưới núi, đưa ra lệnh bài, tiến vào bên trong, ngay sau đó nhìn thấy không ít quầy hàng bày ở trên mặt đất, lẻ tà lẻ tẻ bày đặt một ít vật tư.
Trường kiếm, công pháp bí tịch, thiên tài địa bảo, đan dược sủng vật... Cái gì cần có đều có!
Bất quá, những cái này không phải của tông môn, mà là đệ tử nội môn khi thí luyện đạt được, hoặc là đồ vật gia tộc.
- Chúng ta nơi này, chỉ lấy Kiếm Các tệ, không nhận Tiên Nguyên đan...
Hỏi mấy quầy hàng, Trương Huyền đạt được trả lời giống nhau.
Đối phương bán ra những bảo bối này, mục đích chính là vì đi vào Kiếm Thư Đường, Luyện Kiếm Đường... Học tập kiếm thuật cao minh hơn, mà muốn đi vào những địa phương này, chỉ có Kiếm Các tệ mới được.
- Không có Kiếm Các tệ làm sao bây giờ?
Trương Huyền buồn bực.
Vốn cho rằng Tào Thành Lập cống hiến mấy viên Tiên Nguyên đan, có thể coi như tiền bạc hối đoái, không nghĩ tới, cái đồ chơi này, người ta căn bản không nhận!
Lăng Vân Kiếm Các, tu vi cũng không trọng yếu, trọng yếu là lĩnh ngộ kiếm ý, kiếm pháp, chỉ cần hai thứ này mạnh lên, cùng cấp nổi bật, tự nhiên sẽ đạt được tông môn dốc sức nâng đỡ, tài nguyên không thiếu.
Nguyên nhân chính là như vậy, loại dược vật tăng cao tu vi như Tiên Nguyên đan, ở đây ngược lại không trân quý.
- Thiếu gia, nếu không... Chúng ta cướp a, vừa rồi ta xem mấy người, thực lực đều không mạnh như ngươi, chỉ cần nghĩ biện pháp lừa gạt bọn hắn đến một góc, giết chết cướp sạch, cái gì cũng có...
Nhìn thấy thiếu gia ưu sầu, Tào Thành Lập đi tới trước mặt, hạ giọng.
- Cướp... Cướp em gái ngươi!
Trương Huyền suýt chút nữa tức ngất đi.
Có thể sử dụng tư duy bình thường cân nhắc sự tình không?
Nơi này là Lăng Vân Kiếm Các, môn quy không cho phép cướp đoạt... Thực có can đảm động thủ, chết cũng không biết chết như thế nào!
Còn lừa gạt đến xó xỉnh... Ngươi cho rằng đệ tử nội môn đều là thằng ngốc sao?
Có thể trở thành đệ tử Lăng Vân Kiếm Các, cái nào không có chút thủ đoạn, cướp người khác, không bị người khác đoạt cũng đã không tệ...
- Nếu không như vậy... Vừa rồi ta nhìn thấy một đệ tử nội môn xinh đẹp bán đồ vật, ta đi thi triển mỹ nam kế...
Tào Thành Lập lời thề son sắt.
Trương Huyền che trán, thật hận không thể một chân đạp chết gia hỏa kia.
- Ngươi đi thi triển a, đừng bị đánh chết là được...
Không thèm để ý gia hỏa này, dọc theo quầy hàng đi thẳng về phía trước.
Lại hỏi thăm mấy nhà, Thông Thần ngọc phù nơi này, giá cả giống như đối phương nói, đại khái hai mươi Kiếm Các tệ, Tiên Nguyên đan quả thực là hai Kiếm Các tệ, cả hai chênh lệch trọn vẹn gấp mười lần.
Nói cách khác, coi như có thể lấy vật đổi vật, Tiên Nguyên đan trong tay hắn, cũng không đủ mua sắm một cái Thông Thần ngọc phù.
- Lấy Thông Thần ngọc phù làm tiêu chuẩn mà nói, vì sao giá cả Tiên Nguyên đan chênh lệch lớn như vậy?
Cũng kìm nén không được, hỏi một vị đệ tử nội môn đang bán ra vật tư.
- Ngươi nói là Thông Thần ngọc phù địa phương nhỏ a! Loại Thông Thần ngọc phù này, ngầm thừa nhận thực lực, là Đại Thánh nhất trọng, giá cả rất thấp! Mà đệ tử trong Kiếm Các bán ra, thừa nhận là Cổ Thánh nhất trọng, giá cả tự nhiên cao gấp mấy chục lần! Đến hạch tâm, đệ tử hạch tâm sử dụng Thông Thần ngọc phù, ngầm thừa nhận tu vi là Hư Tiên cảnh... Giá cả cao hơn!
Vị đệ tử nội môn này lắc đầu, giải thích nói.
- Nha...
Trương Huyền giật mình.
Một mực nghi ngờ, không nghĩ tới đáp án đơn giản như vậy.
Hắn lấy giá cả Thông Thần ngọc phù là tiêu chuẩn, cân nhắc giá cả Tiên Nguyên đan, lại không biết Thông Thần ngọc phù nơi này đã khác biệt ngoại giới.
Tài khoản đồng dạng, một cái vương giả, một cái thanh đồng, giá cả có thể giống nhau ư?
Lại hỏi thăm một hồi, quen thuộc một ít, Trương Huyền nhịn không được hỏi:
- Ta muốn mua sắm một Thông Thần ngọc phù, không biết có phương pháp gì kiếm Kiếm Các tệ nhanh nhất?
- Phương pháp nhanh chóng? Ta cũng đang tìm... Có thể tìm được, liền không ở nơi này bày quầy bán hàng...
Đệ tử nội môn kia trừng mắt.
Trương Huyền xấu hổ.
Còn tưởng rằng sẽ giống như một ít thương hội, trả lời vấn đề liền có thể kiếm tiền, hiện tại xem ra, cả nghĩ quá rồi.
- Hiện tại chỉ có bảy viên Tiên Nguyên đan, một trữ vật giới chỉ... Dựa vào bán thứ này, kiếm lấy hai mươi Kiếm Các tệ, đoán chừng không làm được...
Thực sự không được, liền giống như những người khác bày quầy bán hàng, nhưng trên người hắn không có bảo vật ah!
Trữ vật giới chỉ, ở Huyền Giang thành thuộc về tư nguyên khan hiếm, nhưng ở nơi này, hầu như mỗi đệ tử nội môn đều có một cái, bây giờ không có, thậm chí có thể ở tông môn thuê... Căn bản không có thị trường!
Còn Tiên Nguyên đan... Hết thảy bảy viên, toàn bộ bán, cũng mua không nổi Thông Thần ngọc phù!
- Đúng rồi, nước tắm hồ lô, có hiệu quả trị liệu thương thế, nếu như có thể bán thứ này đi, hẳn có giá trị không nhỏ!
Rầu rĩ rất lâu, đột nhiên ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Đi tới Thượng Thương hết thảy chừng mười ngày, chưa hề đi ra ngoài, cũng hầu như không cùng người chiến đấu qua, nghèo rớt mùng tơi, muốn nói còn có đồ vật gì, lần trước nấu hồ lô lưu lại nước tắm, còn có mấy bình.
Thứ này, dùng để chữa thương cực kỳ kỳ hiệu, thậm chí so với một ít đan dược cũng có tác dụng hơn, nếu có thể bán đi, làm không cẩn thận, có thể mua được Thông Thần ngọc phù.
- Liền như thế!
Nghĩ đến cái này, lại không do dự, từ trong giới chỉ lấy chút vải vóc, tạm thời dựng cái quầy hàng, lấy bình ngọc đựng nước tắm hồ lô ra ngoài, bày ở bên trên, dừng lại một chút, lại lấy ra một tấm vải, viết bốn chữ lớn “thần dược chữa thương”, sau đó ngồi xuống.
- Thần dược chữa thương? Huynh đệ, ngươi thật sự là không sợ chết... cái chữ ‘Thần’ này, không phải tuỳ tiện có thể dùng! Nếu không một khi bị Thần Linh phát hiện, sẽ bị xoá bỏ tại chỗ!
Đệ tử nội môn ở bên cạnh, nhìn thấy hắn làm ra bảng hiệu như vậy, nhịn không được lắc đầu.
- Không thể tuỳ sử dụng? Kiếm Các còn có Kiếm Thần đường a!
Trương Huyền nhìn qua.
- Chữ ‘Thần’ ở Kiếm Thần đường kia, là năm đó tổ sư khai phái Kiếm Các, từ Thần Điện dựa vào thực lực đoạt tới, bởi vì chỉ là nửa chữ, cho nên chỉ có thể mệnh danh một phân đường, mà không thể dùng ở tông môn! Ở trên đại lục, chỉ có Thông Thần Điện mới có tư cách, nghe nói là vị điện chủ kia một người đơn thương độc mã xông vào Thần Điện, đối mặt Thần Linh, cứng rắn cướp lại!
Vị đệ tử nội môn kia giải thích.
- Chữ... Còn cần đoạt?
Trương Huyền tràn đầy kỳ lạ, hỏi thăm một hồi, giờ mới hiểu được chuyện gì xảy ra, nhịn không được hít khí lạnh.
Thượng Thương trong mắt của hắn, mệnh danh Di Khí đại lục, nghe nói là bị Thần Linh vứt bỏ, bởi vậy bất luận là sáu đại tông môn, hay người bình thường, đều không có tư cách sử dụng chữ “Thần”, muốn sử dụng, chỉ có một phương pháp, đó chính là... nghĩ biện pháp đi vào Thần Điện, từ trong tay Thần Linh cứ thế mà đoạt chữ!
Mấy ngàn năm qua, sáu đại tông môn thêm vào Thông Thần Điện, cũng chỉ có Lăng Vân Kiếm Các, từng chiếm được nửa chữ, Thông Thần Điện chiếm được một chữ... Những tông môn khác, cho dù cũng rất mạnh mẽ, nhưng chưa hề thành công qua!
Đoạt chữ khó như vậy, Thần Điện mạnh mẽ có thể tưởng tượng được.
Xem ra chữ “Thần” quả thực không phải dùng linh tinh.
Hai chữ “Thần dược”, đổi thành “Tiên dược”, lại ở phía dưới viết một dòng “Đủ loại thương thế, thuốc đến bệnh trừ!”, lúc này mới lần nữa đợi chờ khách hàng.
Tiếp cận một canh giờ, không ít người sang đây xem qua, nhưng mở nắp bình ra, đều lắc đầu rời đi.
Thuốc chữa thương của người khác, đều linh khí bức người, hắn giống như nước phổ thông, có thể có người mua mới kì quái.
Trời dần dần tối, thời điểm Trương Huyền cảm giác, bán hàng quả nhiên không có tiền đồ gì, một nữ hài đi tới.
Khoảng hai mươi tuổi, dáng người cao gầy, dung mạo cực kỳ mỹ lệ, mặc dù kém đám người Triệu Nhã, nhưng cũng xem như mỹ nữ trong trăm có một, chỉ hơi cau mày, tựa hồ vì sự tình gì lo lắng.
- Thuốc chữa thương của ngươi, thật có hiệu quả?
Chuyển vài vòng, đi tới trước mặt Trương Huyền, ánh mắt sáng rực nhìn lại.
- Đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu:
- Bất kỳ thương thế nào cũng có thể chữa khỏi! Trị không khỏi, trả tiền lại...
- Một thân nhân của ta bị Tiên Thú gây thương tích, dùng không ít dược vật chữa thương đều vô dụng, ngươi cái này... bán thế nào?
Nữ hài dừng lại một chút nói.
Thật ra thì, nàng cũng là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, dùng không biết bao nhiêu đan dược cũng vô dụng, nhìn thấy vị này, vậy mà viết ra tiên dược chữa thương, hơn nữa thuốc đến bệnh trừ, ôm tâm lý may mắn tới tìm hiểu.
Dù sao chỉ là thử một chút, không được vậy thì thôi.
- Một bình, hai mươi Kiếm Các tệ!
Trương Huyền nói.
- Hai mươi Kiếm Các tệ? Tại sao ngươi không đi cướp?
Nữ hài giật nảy mình.
Đan dược chữa thương phổ thông, cho dù là Hư Tiên cảnh, cũng không cao hơn mười Kiếm Các tệ, một bình như vậy, giống như nước sạch, vậy mà hai mươi... Quá hắc đi!
- Tiền nào của nấy, đều là đệ tử nội môn, ta dám ra giá tiền này, khẳng định có hiệu quả trị liệu đặc thù, nếu không... Còn không bị giết chết?
Trương Huyền nhấc mí mắt:
- Ngươi có thể lựa chọn không mua, nhưng giá tiền này, sẽ không thay đổi!
Nói xong con mắt đóng lại, một bộ có thích mua hay không, không mua cuốn xéo.
Tuy chưa làm qua buôn bán, nhưng nhìn qua vô số thư tịch, biết sáo lộ của thương nhân, đuổi theo vội vàng mua, đối phương chưa hẳn muốn, thậm chí còn có thể nửa tin nửa ngờ, cho rằng có phải gạt người hay không.
Bắt được giá đỡ, cho người ta một loại cảm giác cao thâm khó lường, ngược lại càng khiến người ta tin tưởng.
Huống chi thứ này của hắn, vốn không phải giả.
Quả nhiên, nhìn thấy bộ dáng của hắn, nữ hài dừng lại.
Nếu như không có dược vật trị liệu thích hợp, người thân của nàng có thể sẽ tử vong... Bằng không thì cũng sẽ không gấp gáp chạy đến địa phương đệ tử nội môn giao dịch mua thuốc...
Nhưng lấy nhãn lực của nàng, thực nhìn không ra bình nước này có công hiệu gì.
- Tốt, ta mua, nếu như không có công hiệu, sẽ tới tìm ngươi, để ngươi biết kết quả lừa gạt ta!
Chần chờ phút chốc, nữ hài cầm lấy một bình, khẽ nói.
- Yên tâm, không có công hiệu, không cần ngươi nói chuyện, ta cũng sẽ phá hủy sạp hàng của mình...
Trương Huyền thản nhiên nói.
Dù sao hắn cũng chỉ bán một lần, có Thông Thần ngọc phù, còn thiếu tiền sao?
Nói đùa!
Công khai thi đấu cày tiền, hắn tuyệt đối là chuyên nghiệp!
- Vậy thì tốt...
Nữ hài thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy bình ngọc, lấy ra một cái túi tiện tay ném tới:
- Đây là 20 Kiếm Các tệ!
Nói xong, thân thể mềm mại chuyển một cái, trực tiếp rời đi.
Mở túi ra, phát hiện bên trong quả nhiên có 20 kim tệ, ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Còn tưởng rằng cần chờ lâu chút, không nghĩ tới dễ dàng như vậy.
Đứng dậy, đang muốn thu quán, tìm địa phương mua ngọc phù, chỉ thấy đệ tử nội môn bên cạnh mặt đồng tình nhìn qua:
- Nhanh cút đi, nghĩ biện pháp rời Kiếm Các, nếu không ta sợ rất nhanh ngươi sẽ bị đánh thành thịt vụn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận