Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đàm phán không thành

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Loại cảm giác này, giống như đồ vật trong tay hắn, chỉ cần tế ra, liền có thể hủy diệt thiên địa, nguyên thần sẽ bị phá huỷ.
Đường Chủ lệnh của Tổng bộ Danh Sư đường, trừ Xuân Thu đại điển ra chính là đệ nhất chí bảo, các đời quyền Điện chủ, mặc dù chỉ khống chế một phần mười lực lượng, nhưng có thể để vô số gia tộc, thế lực lớn không dám hành động thiếu suy nghĩ, dưới Cổ Thánh, không ai cản nổi, coi như Dương sư cũng không dám tranh phong!
- Độc điện Điện chủ, mặc dù rất mạnh, nhưng nếu ta thi triển ra vật này, có thể trực tiếp phá hủy linh hồn, Tiên Thiên độc thể, chỉ sợ cũng không ngăn cản được!
Lệnh bài huyền phù ở trước mặt, Nhậm Thanh Viễn nhìn qua.
Tiên lễ hậu binh, tế thứ này ra, là muốn cho đối phương biết nội tình cùng thực lực chân chính của Danh Sư đường, cũng không phải chỉ là ngoài miệng nói một chút.
- Thật đúng là không ngăn cản được!
Ngụy Như Yên muốn nói chuyện, nhưng Trương Huyền đánh gãy, lắc đầu.
Lệnh bài kia so với Điện Chủ lệnh của Thánh Tử điện thì mạnh mẽ hơn không biết gấp bao nhiêu lần, thật muốn tế ra, thật khó mà ngăn cản.
- Không biết linh hồn khắc ở phía trên, ta có ảnh hưởng gì không?
Trương Huyền hỏi tiếp.
- Thật có một chút ảnh hưởng, có điều yên tâm, đều là chỗ tốt. Một là bảo đảm vĩnh viễn sẽ không vi phạm ước định của Danh Sư; thứ hai, xuất hiện nguy hiểm, cũng có thể thông qua linh hồn truyền lại, báo tin Danh Sư đường, tốc độ nhanh nhất nhận được viện trợ!
Nhậm Thanh Viễn nói.
- Bảo đảm sẽ không vi phạm ước định của Danh Sư? Nói như vậy, tương đương với ký kết khế ước, khống chế linh hồn?
Trương Huyền nói.
Đây giống như thú sủng, thật muốn khắc linh hồn lên, chẳng khác nào bị đối phương quản chế, sẽ không bị bản thân khống chế.
- Khắc linh hồn lên, chỉ là phòng ngừa xuất hiện sự tình phản bội nhân tộc xuất hiện, sẽ không cưỡng ép khống chế đi làm cái gì, điểm ấy không cần lo lắng!
Nhậm Thanh Viễn xua tay.
Lưu lại linh hồn, chỉ là phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, cũng không phải tận lực làm khó. Chỉ cần đối phương đồng ý, tương đương với triệt để hợp nhất, sự tình hôm nay liền có thể khống chế lại.
- Không có ý tứ, dù không cưỡng ép khống chế, ta cũng sẽ không tiếp nhận!
Trương Huyền lắc đầu.
Khắc linh hồn lên, tương đương với bị hạn chế, thời điểm đối phương muốn giết liền giết, để hắn làm chuyện gì, nhất định phải làm cái đó, sống giống như thú sủng, làm sao có thể đồng ý?
Coi như đối phương nói hay hơn nữa, nhưng linh hồn bị quản chế, nếu thật để hắn làm chuyện không muốn làm, cũng không có phương pháp gì.
Tỷ như muốn mình huỷ bỏ Ngụy Như Yên, giải tán Độc điện... Tận trách sự tình Danh Sư nên làm, giải quyết triệt để tai hoạ ngầm... Bản thân làm hay không làm?
- Không chấp nhận?
Vẻ mặt của Nhậm Thanh Viễn âm trầm xuống:
- Ngươi có biết kết quả không?
Nếu ví cái này như đế quốc mà nói, đối phương khống chế Độc điện, tương đương với cầm binh quyền còn không khuất phục, đã chạm đến điểm mấu chốt.
- Ta tự nhiên biết rõ!
Trương Huyền nhẹ gật đầu, nhìn về phía nữ hài trước mắt, mang theo áy náy:
- Là lão sư liên lụy ngươi...
Hắn không khuất phục, Danh Sư đường tất nhiên sẽ làm ra quyết định, Ngụy Như Yên tới cứu mình, làm như vậy, cũng là kéo nàng đến phía đối lập của Danh Sư đường.
- Lão sư nói gì vậy, mạng của học sinh là của ngươi, nào có cái gì liên lụy hay không liên lụy. .. Bất quá, thật muốn động thủ với chúng ta, cũng phải làm tốt chuẩn bị hao tổn hơn phân nửa!
Ngụy Như Yên nhẹ nhàng cười một tiếng, đứng dậy, cổ tay khẽ đảo, một mảng lớn bóng người xuất hiện ở trước mặt.
Những người này, từng người mặc Danh Sư bào, tất cả đều nằm ở trên mặt đất, vẻ mặt đen nhánh, vừa nhìn liền biết thân trúng kịch độc, đã hôn mê bất tỉnh.
- Đây là... tất cả Danh Sư của Danh Sư đường?
- Nàng thật hạ độc tất cả?
Trên không trong nháy mắt xôn xao.
Mới vừa rồi Nhậm Thanh Viễn còn uy hiếp, vẻ mặt càng khó coi.
Nằm trên đất, hắn tự nhiên quen biết, là dùng Băng Nguyên cung làm trung tâm, trong phạm vi ba vạn cây số, tất cả cường giả đỉnh cao của Danh Sư đường, không ít đều đạt đến bát tinh...
Những người này ở đây hô phong hoán vũ, mạnh mẽ vô song, nhưng Độc điện Điện chủ tự mình ra tay, tất cả đều không chống lại được, bị bắt tới nơi này.
- Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Nhậm Thanh Viễn híp mắt lại, lạnh lùng nhìn qua.
- Không làm gì, ngươi ra tay với sư đồ ta cũng không có gì, nhưng ta có thể bảo đảm, hôm nay ta chết ở chỗ này, tất cả Độc sư của Độc điện sẽ lập tức điều động, toàn bộ Danh Sư của Danh Sư đường trên đại lục, sẽ chết ít nhất một nửa!
Ngụy Như Yên chắp hai tay sau lưng, trên người lộ ra khí tức ngạo nghễ.
Nếu như nói mới vừa rồi còn là tiểu nữ hài rúc vào bên người lão sư, hiện tại tuyệt đối là đại quan chấp chưởng một phương, cho dù là Danh Sư đường, cũng không thể nói diệt liền diệt.
- Vô pháp vô thiên, quả thực vô pháp vô thiên!
- Dám uy hiếp Danh Sư đường, xem ra những năm này, không có diệt tuyệt Độc điện bọn ngươi, là sai lầm lớn nhất!
Nghe nàng nói, tất cả Danh Sư cửu tinh đều tức đến run rẩy.
Đường đường đại lục đệ nhất chức nghiệp, quen cao cao tại thượng, lúc nào có người dám ở trước mặt nói như vậy.
- Danh Sư đường ta, sau khi trở thành Danh Sư, liền làm xong chuẩn bị xả thân lấy nghĩa, dùng bọn họ uy hiếp ta, không được!
Nhậm Thanh Viễn cố nén tức giận, lạnh lùng nói:
- Tuy Độc sư dùng độc quỷ dị, để cho người ta sợ hãi thán phục, nhưng độc cũng không phải vạn năng, chỉ cần duụng tâm, Danh Sư đường còn có thể tìm ra phương pháp giải quyết. Năm đó Vu Hồn sư làm hại, cường đại như vậy, cũng bị nhổ tận gốc... Độc sư, lý giải dược vật có con đường riêng, đối với nhân tộc tiến bộ, có tác dụng nhất định, mới giữ lại đến bây giờ, ta hi vọng ngươi không nên bởi vì nhất thời tư dục, mà hủy diệt chức nghiệp truyền thừa vạn năm này!
- Xả thân lấy nghĩa, vậy tốt! Chúng ta thử xem ai không nhịn được trước!
Thấy hắn không sợ hãi chút nào, Ngụy Như Yên nhẹ nhàng cười một tiếng, tay ngọc bỗng nhiên vung lên, trước đó sương mù vây quanh thân thể, lần nữa phiêu tán ra.
Một Danh Sư cửu tinh khoảng cách gần nhất, còn chưa kịp chạy trốn, vẻ mặt tối sầm lại, thẳng tắp từ không trung rớt xuống, ngã xuống đất không ngừng nôn mửa.
- A?
Đám người Trương Vô Ngân, U Nhược Tâm nhìn thấy sương mù khủng bố như vậy, tất cả đều sợ tới mức nhao nhao lui về phía sau, từng người không dám tới gần. Tiên Thiên độc thể, danh khí thực quá lớn!
- Nếu ngươi tự tìm cái chết, vậy ta chỉ có thể động thủ...
Thấy đối phương phóng thích khí độc, tùy thời có thể đồ diệt một thành, làm không cẩn thận Vạn Quốc liên minh sẽ biến thành địa ngục nhân gian, Nhậm Thanh Viễn nhịn không được nữa, ngón tay bỗng nhiên điểm ra.
Ông!
Đường Chủ lệnh kêu khẽ, ngay sau đó một cỗ lực lượng khổng lồ để cho người ta chóng mặt, bỗng nhiên đánh xuống, dường như ý định trực tiếp giết chết linh hồn của Ngụy Như Yên.
Ầm ầm!
Khí độc bốn phía sôi trào, Ngụy Như Yên nhíu mày, ngăn cản công kích.
- Dùng phương thức công kích linh hồn, tới đối phó lão sư cùng sư muội của ta... Danh Sư đường cách làm, dường như so với các ngươi trong miệng chỗ khinh thường hồn sư, còn muốn vô sỉ đi!
Ầm ầm!
Ngay thời điểm Ngụy Như Yên có chút ngăn cản không nổi, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, ngay sau đó nhìn thấy một hồn phách to lớn xuất hiện, ngón tay nhẹ nhàng bóp một cái, Đường Chủ lệnh lập tức rơi xuống lòng bàn tay, không ngừng nhảy lên, nhưng thủy chung không cách nào chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận