Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thân thể quá yếu

- Tự mình bò vào sao?
Chúng nhân đưa mắt nhìn nhau, mỗi người đều có cảm giác giống như là bị người ta đánh một gậy vào đầu từ đằng sau vậy.
- Ngươi coi ta là kẻ ngu sao? Hắn ta hồn phách ly thể, giống như tử thi vậy, làm sao có thể bò vào Hóa Thanh trì cơ chứ?
Phi nhi công chúa nhíu mi, hai mắt trợn lên.
Ngươi dọa người sao? Dù có muốn thì cũng nên tìm lý do tốt hơn một chút chứ?
Vị Trương sư này vừa rồi nàng đã nhìn qua, trái tim và hô hấp toàn bộ đều dừng lại. Thân thể vừa cứng lại lạnh như băng, không có khác nhau chút nào so với tử thi.
Coi như nhấc cũng không nhất định có thể khiêng đi, làm sao lại có thể tự mình bò rời khỏi nơi này được chứ?
Mấy người Diệp Vấn Thiên, Hồng sư cũng có suy nghĩ giống vậy, bọn họ muốn nghe giải thích của hắn.
- Ta. . . Đây là sự thực a!
Thấy vẻ mặt giống như nhìn kẻ tâm thần của mọi người La Tuyền sắp phát điên rồi.
Vừa rồi động tĩnh của Hóa Thanh trì thực sự quá lớn, ánh mắt mọi người đều bị tập trung vào đó, hắn cũng không ngoại lệ. Trong lúc đang xem rốt cuộc ao nước sẽ xuất hiện tình huống gì thì hắn loáng thoáng nhìn qua, đã nhìn thấy một cái bóng đen xuấ thiện.
Chính là vị Trương Huyền nằm ở trên mặt đất giống như thi thể này!
Tên này không biết lấy lực lượng từ đâu, hai tay chống đất, nhanh chóng bò qua ao nước. Ngay cả hắn cũng chỉ thấy một đạo bóng xám, cụ thể là cái gì cũng không thấy rõ.
- Đừng có gấp, vừa rồi hắn bò đi vào như thế nào? Là tỉnh lại, hay là vẫn bộ dáng kia?
Thấy khuôn mặt hắn vặn vẹo, sắp nói không ra lời, Lạc Thất Thất không nhịn được phải hỏi một câu.
- Hắn. . . Ánh mắt hắn vẫn nhắm, thân thể cũng cứng ngắc, căn bản không có tỉnh lại, cũng không có chút sinh cơ nào...
La Tuyền suy nghĩ một chút rồi nói.
Mặc dù chỉ là thoáng nhìn qua, thế nhưng là nửa bước Danh sư ngũ tinh, hắn vẫn nhìn ra được một chút chi tiết.
Tên này ngoại trừ có thể cử động ra cũng không có gì khác nhau so với trước đó, cảm giác giống như con rối giật dây vậy, bị đồ vật gì đó dẫn dắt đi đi về phía trước.
Đương nhiên, chi tiết cụ thể, có muốn nói cũng không nói ra được.
- Thân thể cứng ngắc, mắt vẫn nhắm. . . Tự mình bò vào Hóa Thanh trì?
Đôi mi thanh tú của Phi nhi công chúa nhíu lại:
- Ý của ngươi là. . . Hắn ta là xác chết vùng dậy?
- Khụ khụ!
Diệp Vấn Thiên thiếu chút nữa đã bị nước bọt làm nghẹn:
-Trương sư chỉ là hồn phách ly thể, cũng không phải là tử vong, cho nên. . . Không tồn tại chuyện xác chết vùng dậy a!
- Như vậy. . . Tự mình chạy rốt cuộc là chuyện gì chứ?
Hồng sư không nhịn được nói.
Mọi người ở đây đều biết thân phận Trương Huyền, ngay cả hắn và La Tuyền, Tất Giang Hải. Mặc dù cũng từ thi đấu Danh sư đi ra, thế nhưng chuyện buổi tối hôm đó, bọn hắn cũng không có tham dự qua, cho nên cũng không quá rõ ràng.
Đệ tử thân truyền của một vị Danh sư bát tinh, không nói tới việc bị chỉnh tới mức hồn phách ly thể, còn xuất hiện tình huống xác chết vùng dậy. . . Chuyện này bảo hắn nên ăn nói như thế nào đây?
- Ta cũng không rõ ràng cho lắm!
Diệp Vấn Thiên lắc đầu.
Một màn quỷ dị như vậy, dù là hắn cũng chưa từng nghe qua.
Ầm ầm!
Trong lúc mọi người ở đây tràn ngập kỳ quái, cẩn thận suy tư rốt cuộc là tình huống gì mà có thể khiến cho một người hồn phách ly thể có thể bò trốn đi được thì phía trước lần nữa lắc lư kịch liệt.
Tất cả mọi người đều lảo đảo, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống.
- Nguy rồi, lực lượng địa mạch càng ngày càng mạnh, sắp không kiên trì được nữa rồi. Mọi người cùng nhau hỗ trợ, chỉ cần rót chân khí trong cơ thể vào ao nước, duy trì sự ổn định là được!
Ngô hội trưởng gào thét một tiếng.
Nghe thấy tiếng thét, mọi người cũng không để ý tới Trương Huyền “Xác chết vùng dậy” chạy trốn nữa mà lần nữa nhìn lại về phía trước.
Chỉ thấy ao nước bị trận kỳ phong tỏa lần nữa kích động, giống như bị thiêu đốt, bất cứ lúc nào cũng sẽ lao ra lần nữa.
Trước đó đám người Lộc trưởng lão, Hàn trưởng lão vì bảo vệ trận pháp ổn định mà chân khí mỗi người đều điên cuồng tuôn ra, sắc mặt trắng bệch, dường như bất kỳ lúc nào cũng sẽ không kiên trì nổi nữa.
- Được rồi, nhanh hướng rót chân khí vào ao nước!
Nghe thấy hắn nói vậy, Diệp Vấn Thiên cũng biết đã đến thời khắc nguy hiểm nhất, cho nên cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều mà tiến về phía trước một bước, bàn tay lớn vỗ một cái, chân khí hùng hậu lập tức rót vào ao nước.
Ầm ầm!
Nước trong hồ lần nữa có chân khí rót vào, trận kỳ có chút lắc lư lập tức hơi ổn định hơn một chút.
Ngay sau đó Vệ sư, Hồng sư, Lạc Thất Thất, Phi nhi công chúa cùng tất cả người ba thứ hạng đầu đều nhao nhao ra tay.
Vô số đạo chân khí truyền vào trong, trận pháp không ngừng lắc lư bắt đầu hướng tới sự ổn định. Mà ao nước lắc lư kịch liệt phía dưới cũng trở nên vững vàng. Chỉ có điều, vẫn có thể nghe được tiếng rít gào của núi lửa phía dưới như cũ. Tựa như cự thú đã bị áp chế trong thời gian ngắn, nương theo thời gian trôi qua vẫn có thể phá khốn mà ra.
- Ngô hội trưởng, dùng man lực như vậy không phải là kế lâu dài!
Vệ sư không nhịn được nói.
Hiện tại có nhiều người lực lượng lớn, dựa vào man lực, dựa vào số lượng chân khí có thể duy trì trận pháp vận chuyển, ngăn chặn địa mạch và núi lửa ở phía dưới, thế nhưng. . . Một khi chân khí của mọi người hao hết, như vậy sẽ rất có khả năng bắn ngược lại!
Hơn nữa, địa mạch nương theo thời gian càng nhiều thì lực lượng hội tụ cũng càng mạnh, sẽ giống như lò xo vậy, càng áp chế thì lực bắn ngược lại càng lớn, đến lúc đó càng không có kết thúc tốt đẹp gì cả.
- Đúng vậy a, các ngươi đi áp chế trước. Để ta xem trận pháp này vận chuyển như thế nào một chút. Nhìn xem có thể kết hợp tốt hơn, dung hợp Thanh Tắc sơn, Long Lân hà, triệt để khống chế núi lửa phía dưới lại được hay không!
Ngô hội trưởng nói.
Trận pháp có thể căn cứ vào sông núi, địa lý, thậm chí ngay cả nhật nguyệt tinh thần biến hóa mà biến hóa, biểu hiện ra uy lực khác biệt.
Hiện tại tất cả trưởng lão mà hắn mang tới, mặc dù nhờ vào trận kỳ có thể một lần nữa khởi động lại trận pháp, thế nhưng. . . Trải qua chấn động vừa rồi, hình thái nơi đó đã thay đổi, nhất định phải tiến hành điều chỉnh thích hợp với trận pháp thì mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Nếu quả thật có thể khiến cho trận pháp thành công vận chuyển, một lần nữa hội tụ linh khí. Như vậy có lẽ sẽ có thể chống lại một màn trước mắt, giải quyết tình thế nguy cấp trước mắt.
- Được!
Mấy người Diệp Vấn Thiên, Vệ sư cũng biết tình huống này, cho nên cũng không nói thêm lời nào mà đều mở bàn tay ra, điên cuồng truyền chân khí vào trong nước hồ, duy trì hiện trạng như vậy giờ. Làm cho hồ nước không còn xuất hiện biến cố lớn hơn nữa.
Mà Ngô hội trưởng thì cầm la bàn trong tay, dọc theo trận pháp xoay chậm rãi tìm kiếm phương thức có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của trận pháp.
. . .
Trên bờ đã loạn thành một bầy.
Trong hồ nước, hồn thể của Trương Huyền thở dài một hơi.
May mắn mà ao nước bạo động đã hấp dẫn lực chú ý của mọi người, nếu không, muốn cầm thân thể về, nào có dễ dàng như vậy.
Bởi vì hồn thể quá lớn, trong lúc nhất thời không có cách nào chui lọt vào, cho nên hắn đành phải nghĩ biện pháp khống chế thân thể cục bộ để cho nó tự mình đi tới. Vốn hắn định khống chế đùi, chân, thực sự khó mà thành công được. Vì vậy qua nửa ngày hắn mới có thể khiến cho cánh tay di chuyển, lúc này mới không có cách nào... tự mình bò tới hồ nước.
Vì vậy. . . Xuất hiện một màn “Xác chết vùng dậy” trong mắt La Tuyền.
- Không cần quan tâm nhiều như vậy, trước ddeer linh hồn đi vào thân thể rồi lại nói tiếp!
Biết nhất định người bên ngoài đãdọa phát điên rồi. Chỉ có điều, lúc này cũng không phải là lúc để nghiên cứu chuyện này, tinh thần hắn khẽ động, hồn thể phóng thẳng về phía mi tâm.
Cho dù có khó đi vào thì cũng phải tiến vào, nếu không, thân thể thật sẽ chết.
Xì xì xì xì...!
Hồn thể cực lớn chui vào bên trong thân thể, giống như muốn nhét một con voi vào trong cánh cửa nhỏ vậy, chen lấn làm cho cảnh vật trước mắt hắn biến thành màu đen.
- Không chen vào được ah...
Hắn không nhịn được lắc đầu.
Hồn thể gần mười mét cưỡng ép đi vào thân thể chừng một thước tám, nếu không phải hồn thể là vật chất vô hình, chỉ sợ cho dù có đập vỡ xương cốt cũng không đi vào được.
Linh hồn đã bị chen chúc làm cho bóp méo, kết quả ngay cả gần một nửa cũng không đi vào được.
- Đúng rồi, làm sao phân thân có thể dễ dàng thành công như vậy cơ chứ?
Đột nhiên hắn sững sờ.
Hồn phách của phân thân so với hắn còn lớn hơn, khi đi vào thân thể rất là nhẹ nhõm, không có chút chướng ngại nào. Làm sao tới bản thân hắn lại phiền phức như thế chứ?
Sưu!
Trong lòng nghi hoặc, hắn thả phân thân ra, sau khi trao đổi một chút, hắn lập tức không còn gì để nói.
Thân thể phân thân là dùng Cửu Thiên Liên Thai để luyện chế, mang theo tính dẻo dai cực lớn. Đừng nói là hồn thể cao mười mét, coi như một trăm mét thì cũng có thể nhẹ nhõm chui vào, không cần tốn quá nhiều sức.
Mà hắn, nhục thể phàm thai. . .
Nhìn phân thân một chút, cảm thấy bản tôn của mình ngay cả phân thân cũng không bằng, hắn buồn bực một hồi.
Chẳng qua hắn cũng đã hết cách rồi, luyện chế thần vật. Xuất phát điểm thực sự quá cao, chỉ tính riêng chuyện này cũng đã không phải là chuyện mà mình có thể so sánh.
- Xem ra sau khi đi ra ngoài, phải tranh thủ thời gian tu luyện thân thể, nếu không, nếu tiếp tục tu luyện linh hồn, thân thể căn bản không chịu nổi!
Hắn lại lần nữa xoa mi tâm.
Sau khi câu thông với phân thân, hắn cũng coi như hiểu được, không chui lọt vào, nguyên nhân chủ yếu nhất là thân thể không đủ cường đại!
Nếu như có thể giống như Cửu Thiên Liên Thai, như vậy lại đơn giản mười phần.
Thân thể hắn cũng chỉ tu luyện tổng cộng được hai lần, lúc ấy cũng chưa có đạt tới Hóa Phàm cảnh, so sánh với những người khác, xem như cực mạnh. Thế nhưng nếu muốn dung nạp linh hồn khổng lồ như thế, vẫn là có tâm mà không có lực.
- Chuyện này là sao...
Trương Huyền rấ tlaf im lặng.
Nhìn thấy Hóa Thanh trì có linh khí nồng nặc như thế, một lần cao hứng hấp thu quá độc ác, khiến cho linh hồn không chui lọt vào. Bất đắc dĩ như thế. . . Đoán chừng từ xưa đến nay cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.
- Kế trước mắt, nhất định phải nghĩ biện pháp để tu luyện thân thể...
Chỉ có thân thể mạnh mẽ thì mới có thể chứa đựng linh hồn to lớn như vậy. Thế nhưng không có linh hồn, thân thể không có cách nào khởi động, tu luyện như thế nào đây chứ?
Đây chính là quan hệ giữa mâu và thuẫn, khiến cho người ta đau đầu.
Ầm ầm!
Ngay trong lúc hắn đang ưu sầu, không biết nên làm như thế nào cho phải thì đã cảm thấy ao nước chung quanh lắc lư kịch liệt. hắn cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy có một luồng nhiệt lượng cực lớn từ phía dưới sôi trào lên, toàn bộ Hóa Thanh trì giống như đang sôi trào.
- Đây là địa nhiệt? Chẳng lẽ. . . Phía dưới là miệng núi lửa?
Hắn nhíu này một cái.
Thân thể được hồn lực bảo hộ, coi như nước sôi cũng không đủ để đả thương được. CHỉ có điều, trong nháy mắt khiến cho ao nước biến thành như vậy, như vậy chỉ sợ phía dưới là một núi lửa cực lớn.
Bởi vì chỉ có Địa Tâm hỏa mới có thể cực nóng như thế!
Lúc trước khi dùng Xích Diễm hạt sen hắn đã từng gặp phải một lần, cho nên hắn biết rõ chỗ đáng sợ của loại vật này.
- Đúng rồi, nếu như có thể dẫn Địa Tâm hỏa tới, lợi dụng địa hỏa và ao nước, Âm Dương tương dung. . . Có lẽ có thể không cần linh hồn cũng có thể rèn luyện nhục thể a!
Hắn đang buồn phiền, nghĩ xem phải làm như thế nào mới khiến cho thân thể trở nên mạnh mẽ. Đột nhiên hắn nhớ tới cái gì đó, ánh mắt sáng lên.
Một đường đi tới, hắn đã đọc qua vô số thư tịch, trong đó có không ít thư tịch liên quan tới rèn luyện, tăng lực lượng thân thể lên.
Có thứ dùng độc, có thứ dùng cực hạn, cũng có. . . thứ chính là loại dùng Địa Tâm hỏa và hồ nước linh khí này.
Địa Tâm hỏa, địa mạch xao động hình thành hỏa diễm. Loại này mang theo tính nặng nề của mặt đất. Linh khí trì, linh mạch giao hội mà thành, mang theo sự uy nghiêm của tự nhiên, cả hai dung hợp, là thứ thích hợp nhất để rèn luyện thân thể.
- Chỉ là. . . Linh khí trong hồ bị ta và phân thân hấp thu không sai biệt lắm...
Xác định đây là Địa Tâm hỏa, cũng biết phương pháp, trong lòng Trương Huyền thoải mái hơn không ít, nhưng vấn đề mới lại tới.
Hóa Thanh trì này hội tụ linh lực không biết bao nhiêu năm, lại bị hắn và phân thân hấp thu ròng rã bốn canh giờ, đã tiêu hao hầu như không còn. . . Không có linh khí, chỉ bằng vào ao nước, nhất định sẽ không ngăn được Địa Tâm hỏa.
Không giải quyết được vấn đề này, như vậy có dẫn Địa Tâm hỏa ra thì cũng không phải là rèn luyện nhục thể, mà là làm đồ nướng a!
Chỉ cần ở bên trong Địa hỏa một hồi, lại tra chút dầu và muối là có thể trực tiếp biến thành đồ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận