Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Điên cuồng hấp thu

- Gian lận?
Trương Huyền vò đầu.
Nếu nói gian lận, quả thực hắn đã làm, người khác đều đang tập trung tinh thần hấp thu, thông qua thân thể làm cầu nối khiến cho linh hồn thoải mái.
Mà hắn thì trực tiếp lấy ra linh hồn, chủ động hấp thu.
Chuyện này rất giống như bán ra thương phẩm vậy, thương gia và người mua, hai bên đều có thể có lợi. Thế nhưng nếu tăng thêm một chút thứ trong đó thì lại không nhất định.
Nhưng nếu nghĩ cẩn thận, đều là tu luyện, hắn cũng không có dùng bất kỳ pháp bảo và vũ khí nào, cho nên cũng không tính là gian lận.
- Không sai, nếu như không phải gian lận thì làm sao có thể hấp thu nhanh như vậy được chứ?
Hai mắt Phi nhi công chúa trợn tròn.
- Cái này...
Trương Huyền không biết trả lời như thế nào.
Chuyện Vu Hồn sư, nhất định không thể nói, nếu không sẽ có không ít phiền phức.
Chần chờ một chút, hắn nói:
- Nếu như gian lận thì nhất định sẽ có thủ đoạn gì a, ngươi đường đường là công chúa Hồng Viễn đế quốc mà cũng không làm được, làm sao ta có thể làm được chứ? Nếu như không tin, hai ta đổi Trì Nhãn được chứ?
- Của ngươi cũng sắp hấp thu hết rồi, ai đổi với ngươi!
Hai mắt Phi nhi công chúa đảo một vòng.
Ngươi nghĩ hay lắm, ngươi sắp hấp thu hết rồi còn bảo ta đi qua, còn hấp thu cái gì ah!
- Lão sư, con đổi với người...
Phi nhi công chúa không đồng ý, Lạc Thất Thất ở một bên lại nói.
Nàng là người có thực lực mạnh nhất trong mấy thiên tài từ Danh sư học viện tới đây, đã đạt tới Kiều Thiên cảnh đỉnh phong.
Loại thực lực này, cẩn thận mà nói thì hiệu quả của Hóa Thanh trì đã không còn là rất lớn.
Dùng cơ hội hiệu quả không phải quá lớn để nhìn xem rốt cuộc đối phương hấp thu như thế nào một chút. Như vậy cũng không tính là thiệt thòi.
- Cái này...
Sửng sốt một chút, Trương Huyền gật đầu.
Chỗ bên hắn đã sắp không còn linh khí, mà Vu hồn mới tiến bộ một chút, hắn cũng không thể một mực đợi ở chỗ này, chờ nó trở nên khô kiệt a!
Đi ra Trì Nhãn của mình, lại đi vào Trì Nhãn của Lạc Thất Thất, hai người trao đổi với nhau.
- Được rồi, ngươi bắt đầu tu luyện đi, nếu như bây giờ cũng có thể nhanh như vậy, ta sẽ tin tưởng ngươi không có gian lận!
Phi nhi công chúa khẽ nói.
Lần này Trương Huyền đi vào Trì Nhãn, hai mắt nàng không nháy lấy một cái. Đối phương không có bỏ vào bất kỳ vật gì, nhất định là không có cách nào gian lận.
- Ừm!
Lắc đầu, Trương Huyền cũng không nhiều lời, Vu hồn nhẹ nhàng chấn động, rời khỏi thân thể, tạo ra trạng thái gặp nhau với thân thể.
Ở khoảng cách gần như thế, ngay cả Danh sư lục tinh cũng không nhìn ra cái gì, chứ đừng nói chi là các nàng.
Ầm ầm!
Nương theo Vu hồn bắt đầu tu luyện, Thanh Thần hương trôi nổi bên trong Trì Nhãn lần nữa thiêu đốt, không tới 5 phút, ba cây lại sắp thiêu đốt tới mức hầu như không còn.
Vu hồn trở lại thân thể, Trương Huyền rất là bất đắc dĩ.
Còn tưởng rằng đổi một cái Trì Nhãn khác là có thể khá hơn một chút, không nghĩ tới kết quả cũng không sai biệt lắm.
Vu hồn còn chưa kịp hấp thu bao nhiêu thì Trì Nhãn đã cạn. . .
Linh khí chứa đựng trong này quá ít, còn tu luyện thế nào nữa chứ?
Phải biết rằng lúc trước Vu hồn hắn tiến lên đã hút khô toàn bộ mẫu thủy của Âm Dương trì a.
- Vừa rồi ngươi đã nhìn thấy rõ chưa, ta có gian lận hay không?
Trong lòng buồn bực, lại ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử cách đó không xa.
- Cái này...
Vẻ mặt xấu hổ một hồi, khuôn mặt Phi nhi công chúa đỏ lên, nói:
- Không có!
Hoài nghi có phải người ta gian lận hay không thì người ta lại dùng thực lực chân chính để bày tỏ với nàng. . . Ta hấp thu nhanh như vậy, ngươi có thể làm gì được ta?
Vẻ mặt đỏ lên, trong lòng nàng buồn bực tới mức sắp thổ huyết.
Sớm biết tên này có thể hấp thu nhanh như vậy thì nàng còn so với hắn làm gì chứ?
Đây không phải là tự mình tìm buồn bực ư?
Xem ra, cho dù có tiếp tục cá cược hay không cũng đã mất đi ý nghĩa, dù sao nhất định nàng cũng sẽ thua. . .
- Được rồi, tiếp tục tu luyện đi!
Thấy nữ tử này sắp phát khóc, Trương Huyền ngại ngùng, khoát tay áo:
-Đừng có gấp, cũng có khả năng ngươi sẽ chiến thắng...
Hắn đã đồng ý với Hình Viễn, phải làm cho đối phương thắng, cũng không thể trực tiếp đả kích đối phương tới mức không có lòng tin a!
- Có khả năng...
Lạc Thất Thất ở một bên trợn trắng mắt.
Ngươi đang lừa gạt quỷ sao?
Ngươi chỉ cần tu luyện năm phút đồng hồ cũng đã tiêu hao gần ba cây Thanh Thần hương, hai chúng ta cộng lại, một chút động tĩnh không có, bảo làm sao Lục công chúa thắng được chứ?
An ủi cũng quá không có thành ý đi!
- Lão sư nói đúng, nhanh tu luyện đi! Không nên lãng phí một cách vô ích cơ hội này ...
Mặc dù buồn bực, thế nhưng Lạc Thất Thất vẫn mở miệng nói.
- Ừm!
Phi nhi công chúa gật gật đầu, nhắm mắt tu luyện.
Mặc dù biết tỷ lệ giành được chiến thắng hầu như là không, thế nhưng dù sao tu luyện ở nơi này đối với linh hồn cũng có chỗ tốt, cho nên không thể lãng phí.
Thấy hảo hữu bị đả kích mà còn có thể tiếp tục tu luyện, Lạc Thất Thất nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lại nhìn Trương lão sư một chút, sau đó cũng nhắm mắt lại.
Cho dù linh khí nơi này đã bị hấp thu không sai biệt lắm, thế nhưng dùng tốc độ của nàng, nếu muốn hấp thu nửa ngày cũng vẫn không thành vấn đề.
Thấy hai người đã tiếp tục tu luyện, Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Dùng Vu hồn để hấp thu, tốc độ thực sự quá nhanh, nén Thanh Thần hương cuối cùng trước mắt này hẳn không tới một phút đồng hồ sẽ tiêu hao hầu như không còn.
Nếu thực sự là như vậy, chẳng phải lần này tới Hóa Thanh trì còn chưa có hiệu quả quá lớn thì đã phải đi ra hay sao?
Như vậy cũng quá bị thua thiệt a!
Thế nhưng nếu tiếp tục dùng thân thể tu luyện, cũng không cần thiết.
Dù sao nếu như có thể sử dụng Vu hồn, không cần thiết phải bỏ gần tìm xa, sao phải phiền toái nhiều như vậy.
- Làm sao bây giờ?
Buồn bực một hồi, hắn đang nghĩ có nên chờ tới lúc nén Thanh Thần hương cuối cùng thiêu đốt hầu như không còn rồi trực tiếp đi ra ngoài hay không thì đột nhiên ánh mắt sáng lên.
- Đúng rồi, làm sao ta lại quên thư viện chứ!
Vừa rồi hắn chỉ nghĩ nên tu luyện như thế nào, ngược lại đã quên mất thứ này.
Ngón tay đặt vào ao nước, tinh thần khẽ động.
- Thiếu hụt!
Ngay sau đó trong đầu lắc lư một hồi, một quyển sách tức thì xuất hiện ở trước mắt.
- Danh sư đại lục, Trì Nhãn Hóa Thanh trì của Huyễn Vũ đế quốc, trong đó có linh khí có thể khiến cho linh hồn thoải mái. Có thể tăng lên lực lượng linh hồn. Thiếu sót đầu tiên, linh khí ẩn chứa trong đó quá ít, dùng Vu hồn để hấp thu thì sẽ rất dễ hút dọn sạch, kém xa linh khí nồng đậm trong hồ! Thiếu sót hai...
Bên trên thư tịch ghi chép mười mấy chỗ thiếu sót lớn nhỏ.
- Linh khí trong hồ nước nồng đậm? Đúng a, linh khí bên trong Trì Nhãn là từ trong hồ nước thẩm thấu tới. Nếu như có thể trực tiếp hấp thu trong hồ nước, như vậy há không phải dùng bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu hay sao?
Nhìn chỗ thiếu sót thứ nhất song, ánh mắt hắn sáng lên, không nhịn được nhìn lại về phía ao nước cách đó không xa.
Hóa Thanh trì, khí tức xao động, lực lượng giao hòa, vừa nhìn cũng đã làm cho trong lòng người ta cảm thấy sợ hãi, không dám tới gần.
So sánh qua với nó, Trì Nhãn rất yên bình, mặc dù có linh khí, thế nhưng so với bên kia vẫn còn kém nhiều lắm.
Cũng giống như đào một cái hố ở trên bờ cát bờ sông, chẳng mấy chốc sẽ hình thành một cái hố nước nhỏ vậy.
Trên thực tế Trì Nhãn chính là do linh khí trong ao thẩm thấu mà hình thành, tự nhiên số lượng cũng sẽ càng ít.
Muốn hấp thu càng nhiều linh lực thì Hóa Thanh trì cực lớn trước mắt mới là tốt nhất.
- Chỉ là. . . Hóa Thanh trì ngay cả vũ khí Linh cấp trung phẩm cũng có thể hòa tan trog khoảnh khắc. Nếu như tiến vào bên trong, nhất định sẽ không chịu nổi!
Mặc dù biết linh khí trong này nhiều, thế nhưng tình cảnh mới vừa rồi vẫn còn xuất hiện ở trong đầu như cũ, khiến cho hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Cái đồ chơi này ngay cả vũ khí Linh cấp trung phẩm cũng có thể nhẹ nhõm hòa tan, hắn tự nhận thân thể mình không yếu, thế nhưng so với loại vũ khí cấp bậc này, vẫn còn kém một mảng lớn.
- Ừm? Làm sao ta lại đần như vậy chứ?
Buồn bực nửa ngày, lúc đang cảm thấy không có bất kỳ biện pháp nào thì đột nhiên hắn vỗ trán một cái, vẻ mặt cười khổ:
-Thân thể không có cách nào đi vào, thế nhưng có thể tiếp tục ở lại chỗ này, chỉ để cho linh hồn đi vào ah!
Linh hồn người khác rời khỏi thân thể, hẳn sẽ phải chết không nghi ngờ. Mà hắn lại không giống, có được truyền thừa Vu hồn từ mấy vạn năm trước, Vu hồn có thể ly thể, hoàn toàn có thể dùng hồn phách tiến vào bên trong ah!
Hồn phách của Vu Hồn sư khác đi vào ao nước, nhất định sẽ không thể thừa nhận được Dương Hỏa chi lực có thể hòa tan binh khí trong đó. Trong khoảnh khắc sẽ bị xé thành bụi phấn. Nhưng hắn thì lại không giống. . . Công pháp Thiên Đạo Vu hồn cô đọng Vu hồn, không có hồn lực ngũ suy, coi như đi vào thì cũng sẽ không phải chịu một chút ảnh hưởng nào!
Hơn nữa coi như đồ vật trong ao nước cuồng mãnh, hồn phách là vật chất vô hình, cho nên dù có bị xé nát cũng có thể hội tụ, vấn đề không lớn!
- Thử một chút!
Không có chút do dự nào, Trương Huyền khoanh chân ngồi xuống, để thân thể ra vẻ tu luyện. Còn hắn thì tinh thần khẽ động, Vu hồn lần nữa ly thể.
Hồn phách phi hành trên không trung, đi tới chỗ giao giới giữa Trì Nhãn và ao nước, chần chờ một chút, hắn đưa bàn tay đưa tới.
Sưu!
Bàn tay đi vào trong nước hồ.
- Quả nhiên không có việc gì...
Nhìn thấy hồn thể cũng không có bị thương tổn, cũng không có cảm giác được một chút khó chịu nào, hai mắt Trương Huyền tỏa ánh sáng. Chân đạp mạnh, toàn bộ hồn phách đã đi vào bên trong ao.
Xì xì xì xì...!
Hóa Thanh trì như là sôi trào, ao nước không ngừng kích động, lực lượng ngay cả vũ khí Linh cấp trung phẩm cũng có thể tùy tiện hòa tan đối với hắn lại không hề có một chút tác dụng nào cả.
- Hấp thu!
Đi mấy bước tới trung tâm của ao nước, khoanh chân ngồi ở trong nước, công pháp Thiên Đạo Vu hồn lập tức được vận chuyển.
Ầm ầm!
Lực lượng cuồng bạo cuộn trào mãnh liệt lập tức dọc theo huyệt đạo trên người hồn phách tràn vào trong, khiến cho hồn thể của hắn điên cuồng gia tăng.
- Linh khí thật là nồng nặc...
Thoải mái rên rỉ một tiếng, Trương Huyền xém chút đã cười ra tiếng.
Thật sự là hữu ý trồng hoa hoa không thấm, vô tâm trồng liễu liễu xanh um.
Vốn hắn cho rằng, nương theo Thanh Thần hương nhanh chóng thiêu đốt, Hóa Thanh trì này đã không còn tác dụng gì đối với hắn nữa. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, linh hồn có thể trực tiếp đi vào ao nước, tùy tiện hấp thu.
Linh khí trong ao so với bên trong Trì Nhãn, nhiều hơn đâu chỉ gấp trăm lần, nghìn lần. Hắn hoàn toàn có thể không hề cố kỵ, không kiêng nể gì cả mà hấp thu!
- Đúng rồi, để phân thân cũng đi ra hấp thu một chút!
Tinh thần khẽ động.
Phân thân cũng cần gia tăng hồn lực, cơ hội tốt như vậy, nếu như không để cho nó cùng hấp thu thì thật là lãng phí.
Tinh thần khẽ động, câu thông với giới chỉ trữ vật, sau một khắc, phân thân đã xuất hiện ở trong Trì Nhãn.
Vì đề phòng bị người khác phát hiện ra có hai Trương Huyền cho nên hắn cố ý để phân thân xuất hiện ở trong ao. Có linh khí che dấu, vừa vặn cũng không có cách nào để nhìn thấy được.
- Phân thân là do Cửu Thiên Liên Thai cô đọng mà thành, hẳn sẽ không e ngại ao nước này a!
Chất liệu của phân thân được gọi là thần vật, tự nhiên phải mạnh mẽ hơn nhiều so với vũ khí Linh cấp trung phẩm, có lẽ có thể không cần e ngại ao nước này.
Trong lòng suy đoán, lại để cho phân thân và ao nước va chạm một cái, vẫn đúng như phỏng đoán của hắn, không có bất kỳ biến hóa nào.
- Đi qua đi!
Khống chế phân thân, từ dưới đáy hồ bơi về phía giữa hồ, rất nhanh đã tới vị trí song song với Vu hồn rồi ngồi xuống.
- Bắt đầu đi!
Linh hồn của phân thân cũng xuất hiện, hai đại Vu hồn đồng thời bắt đầu hấp thu.
Ầm ầm!
Rầm rầm!
Ở giữa toàn bộ Hóa Thanh trì giống như xuất hiện hai vòng xoáy khổng lồ, vô số linh khí tuôn thẳng tới.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Hai linh hồn gióng như cùng ăn đại bổ hoàn, không ngừng tăng trưởng, tất cả đều từ trạng thái không xê xích với thân thể bao nhiêu, không ngừng trở nên vừa cao vừa lớn.
Hai mét, ba mét, bốn mét. . .
Trước đó, sau khi hấp thu xong lực lượng từ mẫu thủy của Âm Dương trì, Vu hồn của hắn đã biến thành cao hơn ba mét, mà bây giờ lại càng thêm khoa trương.
Hai hồn phách của bản tôn và phân thân không ngừng hấp thu lực lượng, sau hai canh giờ, đã đạt đến chừng năm sáu mét.
Có thể nói, không có gì khác biệt so với cự nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận