Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đánh xuống lạc ấn

Ong ong!
Nhìn thấy đài cao bị nhổ, rất nhiều cây hạnh nổi giận, trong nháy mắt cành lá tung bay, đập về phía Viên Đào.
- Nguy rồi...
Trương Huyền biến sắc.
Lực công kích của những cây hạnh này, hắn tận mắt nhìn thấy, bị đánh trúng, xem như hắn cũng khó may mắn thoát khỏi, huống chi tu vi Viên Đào kém xa bản thân!
Đang muốn xông tới cứu người, liền cảm thấy cổ tay xiết chặt, ngay sau đó nhìn thấy Lạc Nhược Hi kéo tay của hắn, lắc đầu. Biết nữ hài làm như vậy, nhất định có mục đích của mình, lúc này Trương Huyền cố nén lo lắng, lần nữa nhìn sang.
Ông!
Cây hạnh đi tới bên cạnh Viên Đào, đột nhiên kêu khẽ một tiếng, người sau dường như kích hoạt lên một loại phòng hộ nào đó, quang mang ôn nhuận ở bốn phía tạo thành một hộ giáp thật mỏng.
Hộ giáp không dày, nhưng lực lượng công kích lại bất kể như thế nào cũng không thể đâm thủng.
- Là Cổ Thánh lưu lại kim tự hộ giáp?
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Thứ này hắn nghe nói qua, cùng sư tự kim binh có chút tương tự, là cường giả Cổ Thánh lưu lại thủ đoạn đặc thù, có thể hình thành phòng ngự dưới Cổ Thánh không cách nào phá mở, uy lực cực mạnh.
Xem ra hẳn là cường giả Chư Tử bách gia biết để hắn lấy đài cao có chút nguy hiểm, cố ý lưu lại bảo vệ tính mạng.
Đôm đốp!
Rất nhiều cây hạnh tiếp tục điên cuồng quất tới, mỗi một lần đều làm hộ giáp trở nên yếu kém mấy phần.
Kim tự hộ giáp dù sao cũng do năng lượng hội tụ thành, công kích thời gian dài, đồng dạng sẽ tiêu hao sạch sẽ, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
- Lên!
Đóng lại lục thức, cảm giác không thấy hoàn cảnh chung quanh, cũng không hiểu ở nơi nào, nhưng không ngừng có đồ vật công kích, Viên Đào vẫn rất rõ ràng, bạo rống một tiếng, toàn thân phát lực.
Hừng hực!
Long Tê huyết mạch trong cơ thể thiêu đốt lên, trên đầu xuất hiện hư ảnh Long Tê, đầu đội lên trời, chân đạp đại địa.
Hư ảnh xuất hiện, lực lượng lần nữa tăng thêm, tu vi ràng buộc cũng trong nháy mắt đánh vỡ, đạt đến cấp bậc Đại Thánh.
Tuy Viên Đào kích hoạt huyết mạch, nhưng tu vi một mực không có đột phá đến Kiến Thần Bất Hoại, giờ phút này ở dưới áp lực cực lớn, trực tiếp thành công.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Tu vi tăng tiến, huyết mạch thiêu đốt, lực lượng tăng cường, đài cao đồ sộ lần nữa lên không ít, cùng mặt đất kết nối hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ cắt ra.
- Thật mạnh...
Trương Huyền nhịn không được khen ngợi.
Trước mắt Viên Đào mượn đại địa dày nặng, chỉ cần bàn chân không rời mặt đất, lực lượng liền giống như vô cùng vô tận.
Chẳng lẽ đây là Long Tê huyết mạch?
Không chỉ phòng ngự vô địch, chỉ cần cắm rễ ở trên mặt đất, khí lực liền tuyệt đối không phải người bình thường có thể chống lại.
- Long Tê huyết mạch, ngũ hành thuộc thổ, có thể mượn đại địa dày nặng, thả ra sức chiến đấu siêu tuyệt... Huyết mạch kích hoạt chân chính, so với Ngụy Như Yên Tiên Thiên độc thể, Triệu Nhã Thuần Âm thể đều chỉ mạnh không yếu!
Thấy hắn hiểu được, Lạc Nhược Hi gật đầu nói:
- Ngươi không phải có một Hậu Thổ Kỳ Lân sao? Lấy một ít tinh huyết của nó đi!
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu, cũng không hỏi thăm vì sao nàng biết mình thuần phục được năm đại vương giả của thế giới rừng rậm, mà tinh thần khẽ động, câu thông Thánh thú trong không gian gấp, một đống tinh huyết huyền phù ở phía trên. Thế giới rừng rậm năm đại vương giả trấn áp ngũ hành, Hậu Thổ Kỳ Lân chính là cường giả Thổ thuộc tính.
- Đánh huyết dịch vào mi tâm của Viên Đào...
Lạc Nhược Hi bàn giao.
Trương Huyền cong ngón tay búng một cái.
Ô ô!
Tinh huyết của Hậu Thổ Kỳ Lân lập tức bay đi, theo mi tâm chui vào.
Hô hô hô!
Huyết dịch vừa tiến vào trong cơ thể, giống như thiêu đốt lên, Long Tê trên đầu Viên Đào tựa như đạt được đại bổ, trở nên càng thêm to lớn, như ngay cả thiên địa cũng có thể trực tiếp nâng lên.
Răng rắc!
Đài cao cùng mặt đất kết nối triệt để đứt gãy, bị Viên Đào mạnh mẽ nhổ lên.
Một hồi lay động kịch liệt, lạc ấn giảng bài trên đài, thanh âm có chút không ăn khớp, đám người ở trên bồ đoàn nghe giảng, từ trong say mê tỉnh táo lại, từng cái giật nảy mình.
- Làm gì!
- Tự tìm cái chết!
Rất nhiều Dị Linh tộc đều tức sắp nổ.
Khổng sư hữu giáo vô loại, vừa rồi giảng bài, đối với bọn hắn tu luyện cũng hữu dụng, hiện tại tên này rút đài cao lên, tương đương với hủy cơ hội tu luyện của bọn họ.
Dị Linh tộc cũng là người ah! Cũng có quyền lợi tiếp nhận Khổng sư chỉ điểm, tu luyện!
- Chặn lại!
Nhan Tiết hô khẽ, đám người Chư Tử bách gia đồng loạt ngăn ở phía trước. Viên Đào nhổ đài cao, đúng là bọn họ thiết kế, thời khắc sống còn, quyết không cho phép bất luận người nào quấy rầy.
Răng rắc!
Hai bên giằng co, bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ, Trương Huyền chẳng muốn nhúng tay, tiếp tục nhìn Viên Đào, đúng lúc này, kim tự hộ giáp không chịu nổi công kích, lập tức vỡ vụn.
- Nguy rồi...
Trương Huyền tràn đầy lo lắng.
Vừa rồi có hộ giáp còn có thể chịu được, cây hạnh cùng lá cây công kích triệt để vỡ vụn, chẳng phải rất nhanh liền bị chém giết?
- Yên tâm, có người còn sốt ruột hơn ngươi...
Lạc Nhược Hi lần nữa cười một tiếng.
Lời còn chưa dứt, bàn tay Nhan Tiết run lên, một cái áo khoác thẳng tắp bay về phía Viên Đào, rơi vào trên người hắn.
Ông!
Cành cây cùng lá cây rơi vào phía trên, lần nữa bị ngăn ở bên ngoài.
- Đây là... Cổ Thánh lưu lại bảo vật?
Đồng tử Trương Huyền co rụt lại.
Không cần nghĩ cũng biết, đây là Cổ Thánh luyện chế bảo vật phòng ngự, Yêu Dị Huyền Đao cũng chưa chắc có thể một đòn phá được. Không hổ là Chư Tử bách gia, bảo vật thật nhiều.
Răng rắc! Răng rắc!
Có bảo vật ngăn cản công kích, về thời gian có bước đệm, Viên Đào ôm đài cao, rời đi tại chỗ. Kèm theo cái đài lay động, hư ảnh huyền phù phía trên cũng đung đưa, tựa hồ có chút không ổn định.
- Chính là thời điểm này, Trương Huyền, đi cầm lạc ấn kia xuống, đánh vào trong cơ thể Viên Đào...
Lạc Nhược Hi nói.
- Được!
Đã sớm không muốn ở đây xem náo nhiệt, thân thể Trương Huyền vụt qua, đi tới trên đài cao, bàn tay lăng không vỗ xuống.
Người khác đối với di vật của Khổng sư kính sợ ba phần, nhưng hắn không có loại cảm giác này, kèm theo lực lượng bàn tay hạ xuống, lạc ấn quả nhiên cũng đứng không vững, lắc lư một cái, lập tức từ trên đài cao rơi xuống. Thiên Đạo chân khí dày đặc, nhẹ nhàng điểm một cái.
Phần phật!
Lạc ấn giống như Lạc Nhược Hi nói, bị đánh vào mi tâm của Viên Đào.
- Ngươi đang làm cái gì...
Tất cả mọi người ngây ngẩn, Nhan Tiết càng là da đầu nổ tung, hét lớn một tiếng.
Bọn họ cướp đi đài cao, mục đích chính là vì lạc ấn, giờ phút này lạc ấn bị đánh vào trong cơ thể Viên Đào... Quả thực không thể tưởng tượng.
Trương Huyền lắc đầu, cũng không trả lời, lần nữa trở lại vị trí vừa rồi.
Còn không có đứng vững, ngay sau đó nhìn thấy Viên Đào thôn phệ lạc ấn, thân thể bỗng nhiên bành trướng, dáng người nguyên bản rất mập, giống như thổi khí cầu, trong nháy mắt tăng vọt.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Thời gian nháy mắt trở nên tròn xoe, chiều cao vượt qua hai mét, độ rộng cũng vượt qua hai mét, tựa như một cái thùng nước.
- Đây là thế nào?
Trương Huyền nhướng mày, cũng sững sờ tại nguyên chỗ. Loại tình huống này, xem như hắn cũng không kịp chuẩn bị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận