Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hắn đang khiêu vũ với tượng đá

- Ta...
Trương Huyền gật đầu.
Hiện tại hắn rất muốn thừa nhận, bạn trai của muội muội đối phương là hắn.
Bất quá, lời đến khóe miệng vẫn như cũ ngừng lại.
Còn chưa nói ra mình, cũng đã để Trương gia, Lạc gia nát bét, thật muốn nói ra, tất nhiên sẽ thành mục tiêu công kích!
Khẳng định sẽ thừa nhận cùng Lạc Nhược Hi tình cảm lưu luyến, nhưng tuyệt không phải hiện tại. Đầu tiên nếu có một thân phận quang minh chính đại, có thể chống lại Trương gia lại nói, như vậy Lạc Nhược Hi cũng có thể cho gia tộc một câu trả lời, nếu không, cho người khác biết ưa thích người, chỉ là người bình thường từ tiểu vương quốc đi ra... Chẳng những không có bất kỳ ích lợi, ngược lại sẽ chỉ thêm phiền!
Môn đăng nhất định phải hộ đối, nếu không, miệng nhiều người nói chảy vàng, tích hủy tiêu xương, hắn cũng không muốn bạn gái của mình, biến thành tồn tại để những người khác thảo luận cùng chửi bới.
- Trương sư, ta biết ngươi rất nghĩa khí, nhưng hiện tại không có tâm tình nói đùa với ngươi!
Thấy thanh niên trước mắt gật đầu, Lạc Huyền Thanh khoát tay áo, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Phong cách đó không xa:
- Ngươi nói là... chuyện phát sinh nửa tháng trước?
Bọn họ đi tìm Động Hư hồ lô, vừa đi vừa về, gần như hao phí tiếp cận hai mươi ngày, nửa tháng trước phát sinh, nói cách khác, vừa rời Thánh Tử điện, liền xuất hiện chuyện này, khó trách không biết tin tức.
- Đúng!
Trương Phong gật đầu.
- Trương sư, giao người này cho ngươi, đánh một hồi, đừng để hắn nói bậy, ta đi một chút liền về!
Sắc mặt tái xanh, đứng tại chỗ rầu rĩ một hồi, đột nhiên thân thể Lạc Huyền Thanh nhoáng một cái, thẳng tắp bay đi, lời còn chưa dứt, người đã biến mất.
- Lạc huynh...
Không nghĩ tới vị này nói đi là đi, Trương Huyền vội vàng.
Bất quá tốc độ của đối phương thực sự quá nhanh, coi như thi triển Hành Giả Vô Cương cũng không có khả năng đuổi theo, đành phải dừng lại xúc động đuổi theo, lần nữa nhìn về phía Thanh Long thú:
- Được rồi, giáo huấn một lần, không nên giết...
- Rống!
Nhẹ gật đầu, Thanh Long thú đang muốn bóp gia hỏa kia trọng thương, liền nghe một thanh âm lần nữa gào thét lên, ba vị trưởng lão trước đó cắm trên mặt đất, lần nữa bay lên.
- Vị bằng hữu này, Trương Phong là Thánh tử của công hội chúng ta, ngươi tổn thương hắn, tương đương với đối kháng toàn bộ Khải Linh sư công hội, mong nghĩ lại mà làm sau!
Một vị trưởng lão cắn răng nói:
- Hơn nữa, mấu chốt nhất là, quy định Thánh tử, là Thánh Tử điện lưu lại, ngang nhiên chống lại, là đối nghịch Thánh Tử điện, rất có thể bị khai trừ học tịch!
- Khai trừ?
- Không sai, Lạc Huyền Thanh thân là con cháu hạch tâm của Lạc gia, tu vi càng đạt đến nửa bước Động Hư cảnh, coi như bị khai trừ cũng không có gì, ngươi không giống, xem tuổi tác của ngươi, năm nay hẳn là mới thi tới, tiền đồ còn rất rộng lớn, không cần thiết vì chút khí phách, mà hủy cả đời...
Lại một trưởng lão nói.
- Hủy cả đời ngược lại không đến nỗi...
Trương Huyền lắc đầu, nhìn lại:
- Hắn đã là Thánh tử, dính dáng quy củ của Thánh Tử điện, vậy ta y theo quy củ... Ta hiện tại là Khải Linh sư bát tinh, có phải chỉ cần trở thành Thánh tử, hắn sẽ bị thay thế, lại đánh thế nào, cũng không tính là không tuân theo quy định hay không?
- Đương nhiên! Nếu như ngươi có thể trở thành Thánh tử, coi như đánh chết hắn, công hội cũng sẽ thay ngươi che giấu...
Vị trưởng lão này gật đầu.
Thánh tử, tồn tại trẻ tuổi đỉnh phong nhất của một chức nghiệp, thật có khả năng thay thế, cùng chức nghiệp giả khác mâu thuẫn, tự nhiên sẽ giúp vị thiên tài này!
Thật giống như hiện tại, nếu như Trương Phong không phải Thánh tử, bọn họ cũng không có khả năng lao ra.
Dù sao, bất kể Lạc Huyền Thanh hay người này, cũng không phải dễ trêu. Cung điện sụp đổ, đối với Khải Linh sư công hội mà nói, không tính là sự tình gì, mấy khôi lỗi Khải Linh liền có thể lần nữa xây dựng, nhưng mà Thánh tử bị đánh, mặt mũi liền tổn thương quá lớn.
- Vậy đơn giản...
Sống lưng thẳng tắp, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Phiền phức mấy vị cùng ta nói một chút, làm sao khảo hạch Thánh tử, ta đánh hắn xong, còn có việc phải làm, không có thời gian chậm trễ!
Mục đích tới nơi này là giáo huấn Trương Phong, thay thế địa vị Thánh tử của hắn, chuyện cho tới bây giờ, tránh cũng không thể tránh, vậy thì bắt đầu đi!
Dù sao, hắn còn cần thân phận điện chủ Thánh Tử điện, đi tìm Lạc Nhược Hi, cũng không muốn trước đó liền trở thành mục tiêu công kích, tồn tại người người kính sợ cùng kêu đánh.
- Khảo hạch Thánh tử?
Ba vị trưởng lão đều dựng lên râu mép.
Gặp qua ngạo mạn, nhưng chưa thấy qua cuồng như thế! Thánh tử một chức nghiệp, thuộc về thiên tài trong thiên tài, vị trước mắt này, càng phá vỡ vô số ghi chép mới lấy được thành công, vốn còn nghĩ, để hắn đại biểu phân bộ Thánh Tử điện, đi tổng bộ khảo hạch hội trưởng hậu tuyển...
Nằm mơ cũng không có nghĩ đến, suýt chút nữa bị người đánh chết không nói, hung thủ còn đòi muốn thay vào... Khải Linh sư, dù không thuộc về thượng cửu lưu, nhưng cũng nắm giữ truyền thừa hoàn chỉnh, là chức nghiệp đỉnh tiêm trên đại lục, vừa mới thi xong Khải Linh sư bát tinh, hai ba canh giờ, liền ăn nói ngông cuồng...
Ba người chỉ cảm thấy sắp tức đến bể phổi, hàm răng cắn chặt, muốn chửi vài câu, để hắn biết độ khó khảo hạch Thánh tử, nhưng nhìn thấy Thanh Long thú cách đó không xa lườm lườm, không khỏi chòm râu tung bay, mang theo chút run rẩy. Dường như chỉ cần dám nói nhảm, liền cho bọn hắn một kích.
- Khảo hạch Thánh tử rất đơn giản, Khải Linh tượng đá trấn thủ, chỉ cần tượng đá có khả năng di động vượt qua ghi chép trước đó, coi như vượt qua...
Cố nén tức giận, một vị trưởng lão nhìn qua:
- Trương Phong, hắn muốn khiêu chiến địa vị Thánh tử của ngươi, có dám nghênh chiến không?
- Ta bằng lòng nghênh chiến!
Cắn răng nhìn qua, Trương Phong gật đầu.
Vô duyên vô cớ bị hành hung, mặc dù là Lạc Huyền Thanh làm, cũng cùng người này thoát không được quan hệ... người này đã tìm kích thích, vậy liền giáo huấn một lần, lấy Khải Linh chi thuật mình am hiểu nhất, để hắn rõ ràng, cái gì gọi là cường giả chân chính!
- Vậy thì tốt, mời để Trương Phong xuống!
Vị trưởng lão này chỉ về phía trước:
- Trước điện, có hai tượng đá, hai vị tùy ý tuyển một cái Khải Linh, tượng đá ai đi xa hơn, người đó liền chiến thắng, trở thành Thánh tử!
Thuận ngón tay hắn nhìn, hai tượng đá trấn thủ mặc dù xiêu vẹo, vẫn như cũ đứng sừng sững ở cách đó không xa, không có bị tổn thương.
Nghe quy củ đơn giản như vậy, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, tùy ý khoát tay áo.
Thanh Long thú gật đầu, buông Trương Phong ra, nhưng vẫn cảnh giác nhìn về phía ba người khác, dường như chỉ cần bọn họ dám bất lợi với chủ nhân, tuyệt đối đi đầu tiến lên, đánh thành bánh thịt.
Hung tợn nhìn Trương Huyền cùng Thanh Long thú một cái, trong ánh mắt Trương Phong lóe lên một đạo tàn nhẫn, thân thể nhoáng một cái đi tới trước mặt một tượng đá, vẫy tay một cái:
- Bắt đầu đi!
- Tốt!
Không thèm để ý đối phương, Trương Huyền đi tới trước mặt một tượng đá khác.
Trước đó hắn liền quan sát qua tượng đá, muốn Khải Linh quả thực không dễ dàng, có điều xem xong thư tịch bát tinh, đối với Khải Linh thuật có lý giải càng sâu, lại muốn thành công, liền không có khó khăn như vậy.
- Chuẩn bị, bắt đầu!
Nương theo trưởng lão hét lớn một tiếng, Trương Huyền cảm thấy cách đó không xa có sóng linh khí, ngay sau đó liền thấy nguyên thần của Trương Phong từ mi tâm nhảy ra, nhẹ nhàng nhoáng một cái, đi vào trong tượng đá.
- Không hổ là Thánh tử của Khải Linh sư công hội, nguyên thần quả nhiên cường đại!
Cảm ứng một chút, Trương Huyền cảm khái.
Nguyên thần của đối phương, dù không giống như mình, to lớn vô cùng, nhưng uy lực cực lớn, cho người ta một loại uy áp kịch liệt.
Khải Linh liên quan đến lực lượng nguyên thần, càng mạnh, Khải Linh sẽ càng dễ dàng.
Dù tu vi của Trương Phong này kém Lạc Huyền Thanh, Trương Thuần, nhưng bàn về lực lượng nguyên thần mà nói, chỉ sợ cường đại hơn không ít.
Xì xì xì!
Nguyên thần vừa tiến vào tượng đá trấn thủ, từng đạo lực lượng đặc thù lập tức từ trong đó lan tràn ra, toàn bộ mặt ngoài tượng đá nhiều hơn một phần ánh sáng lộng lẫy, giống như sắp sống lại.
Thấy hắn bắt đầu nhen lửa Khải Linh hỏa diễm, Trương Huyền cũng không lo lắng, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, cẩn thận quan sát.
Không thể không nói, nhân phẩm của Trương Phong này chẳng ra sao cả, nhưng thủ đoạn Khải Linh quả thực không phải là dùng để trưng cho đẹp, nguyên thần đi vào tượng đá, đủ loại thủ đoạn tự nhiên, năng lực Khải Linh sư bát tinh hoàn mỹ thi triển ra, cho người ta một loại vẻ đẹp cùng lực lượng.
- Ta cũng bắt đầu đi...
Thấy đối phương càng lúc càng nhanh, cũng càng trôi chảy, Trương Huyền không do dự nữa, bàn tay sờ lên tượng đá.
Xì xì xì xì...!
Ý niệm vừa tiến vào trong, giống như rơi vào hắc ám vô biên, vận chuyển công pháp Khải Linh, nhắm về phía trước một chút. Hỏa diễm lập tức thiêu đốt lên, đồng thời không ngừng lan tràn ra nơi xa.
- Mở cho ta...
Lông mày nâng lên, hỏa diễm thời gian nháy mắt tạo thành một biển lửa, lan tràn ra.
Dù ánh sáng hỏa diễm bị tượng đá thôn phệ, nhưng thể tích thực sự quá lớn, vẫn sáng rực ở bốn phía, tựa như triệt để xua tan hắc ám.
- Không tính quá khó...
Thấy Khải Linh thành công, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Lấy giỏ trúc mà múc nước, chỉ cần tốc độ đổ nước rất nhanh, vẫn có thể rót đầy.
Sau khi học tập Thiên Đạo Khải Linh bát tinh, tốc độ Khải Linh của hắn so với trước đó nhanh hơn quá nhiều, hoàn toàn có thể đuổi theo kịp tốc độ tượng đá thôn phệ, thậm chí còn thừa.
Quay đầu lần nữa nhìn qua Trương Phong, chỉ thấy đối phương cũng sắp đến hồi kết thúc.
Nhẹ nhàng cười một tiếng, ngón tay búng một cái, một đạo ý niệm lập tức bay đi, mới vừa làm xong, liền nghe trên không có một thanh âm vang lên.
- Trưởng lão, ta thành công...
Ngay sau đó chỉ thấy một nguyên thần từ trong tượng đá bay ra, lơ lửng ở giữa không trung, trong mắt tràn đầy kích động cùng hưng phấn.
- Vậy thì tốt, để nó đi lại, nhìn có thể đi mấy bước... Có thể đánh vỡ ghi chép trước đó của ngươi hay không!
Trưởng lão nhẹ gật đầu, nói.
- Vâng!
Nguyên thần của Trương Phong nhẹ gật đầu, bàn tay lớn chỉ về phía trước.
Rầm!
Trước đó tượng đá yên tĩnh đứng tại chỗ, mở choàng mắt, nổ vang kịch liệt, đứng lên.
Đông đông đông đông!
Bàn chân to lớn đạp trên mặt đất, bốn phía lay động một hồi, chậm chạp di chuyển về phía trước. Linh tính ẩn chứa trong đó, không ngừng tán loạn, đi tới một bước sẽ yếu bớt không ít, nhưng thực sự đang không ngừng tiến lên.
- Một bước, hai bước, ba bước...
Trưởng lão ở trên không không ngừng đếm, trong mắt ánh càng ngày càng sáng.
Đông đông đông đông!
Tượng đá tiếp tục tiến lên, rất nhanh liền đi tới bước thứ bảy, nguyên thần của Trương Phong ở trên không kích động, nắm đấm xiết chặt, giống như chờ đối phương tại đánh phá ghi chép.
Ầm ầm!
Trong tiếng nổ, tượng đá cuối cùng ngừng lại, Trương Phong quay đầu nhìn lại, trong mắt ánh sáng lóe lên, cười lạnh một tiếng.
- Ta Khải Linh tượng đá, tổng cộng đi bảy bước rưỡi, ngươi để tượng đá động đi!
- Tốt!
Trương Huyền vỗ tay phát ra tiếng.
Rầm!
Tượng đá đứng dậy, có điều, lắc lư một hồi, vẫn chưa tiến lên.
- Tượng đá của hắn không đi, xem ra phải thua...
trưởng lão Một vị trưởng lão cau mày, lời còn chưa dứt, sau đó nhìn thấy một vị khác ở bên người không ngừng run rẩy, thanh âm khó có thể tin từ trong miệng hô lên, có chút sắc nhọn.
- Không phải không đi... Mà là, mà là khiêu vũ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận