Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thay sư thu đồ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Khí Hải duy trì hai canh giờ, dựa theo tình huống bình thường, có thể từ Luyện Khí sư nhất tinh, khảo hạch đến nhị tinh là tốt lắm rồi, nhưng trước mắt này, lại xuất hiện sáu huy chương!
Cũng cho thấy. . . Một hơi từ nhất tinh khảo hạch đến lục tinh, hơn nữa. . . toàn bộ đều thành công!
Một tiểu gia hỏa vừa tới học viện, nhiều nhất là Kiều Thiên cảnh. . . thành công khảo hạch Luyện Khí sư lục tinh. . .
Mọi người chỉ cảm thấy răng run lên, thân thể kìm lòng không được run rẩy.
Nhất là Lý Tuyền trước đó, đôi mắt thanh tú trắng bệch, sắp ngất đi.
Thông qua trò chuyện có thể thấy được, đối phương đối với quy tắc của Luyện Khí học viện, rất nhiều đều kiến thức nửa vời, cái gì cũng đều không hiểu, nhưng kết quả thuận lợi trở thành Luyện Khí sư lục tinh. . .
Mình vậy mà bực mình với một Luyện Khí sư nắm giữ thực lực lục tinh. . . Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy sợ hãi, hận không thể có một cái lỗ chui vào.
Mấy viện trưởng như Nguyên Hồng, Triệu Bính Tuất, tất cả đều mắt tối sầm lại.
Hai canh giờ, luyện chế sáu vũ khí, từ nhất tinh đạt tới lục tinh. . . Còn là người sao?
- Viện trưởng, ngươi. . . Ngươi có thể làm được không?
Bờ môi run rẩy, Nguyên Hồng kìm lòng không được nhìn qua.
Trong bọn họ, thực lực luyện khí của viện trưởng người người công nhận, là mạnh nhất, không người có thể so sánh, coi như bọn họ cũng chỉ có thể nhìn theo bóng lưng.
Thành tích nghịch thiên như thế, hắn làm không được, muốn nói ai có thể hoàn thành, chỉ có vị viện trưởng này.
- Ta. . .
Chần chờ một lát, Triệu Bính Tuất nhịn không được lắc đầu:
- Ta. . . làm không được!
Coi như hắn là Luyện Khí sư lục tinh đỉnh phong, tốc độ luyện khí vượt xa những người khác, nhưng muốn ở trong hai canh giờ hoàn thành luyện chế sáu binh khí, cũng làm không được.
Khí Hải khảo hạch cũng không phải luyện chế vũ khí cấp bậc thấp liền dễ dàng, còn liên quan vấn đề tài liệu.
Tài liệu kém, một khi tốc độ nhanh, sẽ càng dễ sụp đổ, cũng không đơn giản hơn luyện chế vũ khí cấp cao bao nhiêu.
Tuy thực lực của hắn cao, nhưng nếu từ nhất tinh bắt đầu xông ải, vọt tới nhị tinh, nhiều nhất tam tinh cũng là cực hạn, tên này, một hơi đạt tới lục tinh. . .
Còn là người sao?
- Cái kia. . . sự tình thu đồ. . .
Nguyên Hồng nuốt ngụm nước bọt, lần nữa nhìn tới.
- Ta. . .
Triệu Bính Tuất kìm nén sắc mặt đỏ lên, nói không ra lời.
Vốn nghĩ, chỉ cần đối phương nguyện ý, hắn có thể thu làm học sinh, truyền thụ tri thức luyện khí, lưu truyền một đoạn giai thoại.
Hiện tại. . . Người ta luyện khí nhanh, trình độ còn cao hơn ngươi, còn làm sao mở miệng?
Kẹt kẹt!
Ngay thời điểm hai người rầu rĩ, những người khác khiếp sợ không thôi, đại môn Khí Hải mở rộng, thân ảnh thanh niên đi ra.
Thời khắc này vẻ mặt Trương Huyền mệt mỏi, lộ ra hết sức yếu ớt.
Mặc dù ở bên trong mượn nhờ linh thạch thượng phẩm khôi phục khí lực, nhưng khảo hạch Luyện Khí sư lục tinh, thực tiêu hao quá lớn!
Thực lực của hắn bây giờ, chỉ là Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, cho dù có Thiên Đạo chân khí, Thiên Đạo Kim Thân trợ giúp, vẫn như cũ có chút không kiên trì nổi, lúc này mới ở sau khi khảo hạch xong, điều chỉnh một hồi mới thuận lợi đi ra.
May mắn, thông qua được khảo hạch!
Giờ phút này, hắn đã là một vị Luyện Khí sư chuẩn lục tinh.
(*Chức nghiệp thượng cửu lưu, tu vi không đạt tới, không cách nào thu hoạch được đẳng cấp chân chính, cho dù có huy chương cũng chỉ là “chuẩn cấp”. )
- Trương sư. . .
Mang theo khâm phục, Nguyên Hồng đi tới.
Nếu nói trước kia, đối phương làm hư kiến trúc, còn có chút chống đối, bây giờ mới biết, viện trưởng quyết định là đúng đắn cỡ nào.
Kiều Thiên cảnh liền thành công khảo hạch Luyện Khí sư lục tinh, loại thiên phú này, tuyệt đối là Luyện Khí học viện mấy ngàn năm qua, chưa bao giờ có!
Tiếp tục trưởng thành, khẳng định lại là một Ngô Dương Tử, thậm chí thành tựu của hắn chỉ cao hơn chứ không thấp.
Học viện có nhân vật như vậy, về sau tất nhiên danh tiếng vang xa, tổng thể thực lực luyện khí, đều sẽ có tiến bộ cực lớn.
- Đây là huy chương của ngươi!
Đi tới trước mặt, đưa huy chương Luyện Khí sư lục tinh tới.
- Đa tạ!
Tiếp nhận huy chương, Trương Huyền gật đầu, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy một lão giả đi tới trước mặt, nở nụ cười nhìn qua.
- Trương sư, lão phu Triệu Bính Tuất!
- Triệu Bính Tuất?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn về phía Nguyên Hồng.
Cái tên này, nghe cũng chưa từng nghe qua.
Nhìn thấy nét mặt của hắn, chung quanh rất nhiều Danh Sư, tất cả đều khóe miệng co giật.
Đến Luyện Khí học viện khảo hạch, ngay cả viện trưởng là ai cũng không biết, ngươi cũng thật bá đạo!
Lý Tuyền càng nước mắt ào ào.
Nguyên lai tưởng rằng tên này chỉ là không hiểu quy tắc học viện, nguyên lai. . . là cái gì cũng không biết ah!
Nhưng một người cái cái gì cũng không biết như thế, thành công khảo hạch Luyện Khí sư lục tinh, để rất nhiều viện trưởng tự mình bái kiến, nàng chỉ có thể làm việc ngoài giờ. . .
Người với người chênh lệch thật to lớn!
- Triệu sư, là Luyện Khí học viện viện trưởng, càng là một trong thập đại Danh Sư. . .
Biết tên này cũng không phải ngụy trang, là thật sự không hiểu, Nguyên Hồng vội vã giải thích.
- Trương Huyền bái kiến viện trưởng!
Nghe được thân phận của lão nhân này, Trương Huyền ôm quyền.
Mặc dù hắn thành công khảo hạch Luyện Khí sư lục tinh, nhưng so với Luyện Khí học viện viện trưởng, thập đại Danh Sư là còn kém xa.
- Ừm, không cần khách khí! Trương sư, trẻ tuổi như vậy liền thành công khảo hạch Luyện Khí sư, thiên phú cao, khiến người khâm phục!
Thấy người trước mắt này thành tựu như thế, nhưng không kiêu không gấp, thái độ thành khẩn, Triệu Bính Tuất hài lòng nhẹ gật đầu.
- Viện trưởng khách khí, chỉ là vận khí tốt mà thôi. . .
Trương Huyền vội nói.
Cuối cùng có thể thông qua khảo hạch lục tinh, đối với hắn mà nói, thật có chút vận khí ở bên trong, nếu không hôm nay cũng chỉ là Luyện Khí sư ngũ tinh mà thôi.
- Luyện khí, không có vận khí, chỉ có thực lực. Khiêm tốn lễ độ, không kiêu không gấp, khó trách có thể để cho đám người Lạc Thất Thất bội phục như thế!
Triệu Bính Tuất vuốt râu, nhìn về phía thanh niên trước mắt, càng xem càng ưa thích.
Những người trẻ tuổi khác, vừa có chút thành tựu, đuôi liền vểnh lên trời, vị trước mắt này, chẳng những không như thế, còn không chút nào cảm thấy, làm việc khiêm tốn, chỉ là tâm tính, liền vượt qua người cùng tuổi không biết bao nhiêu.
Thiên tài như thế. . . Nếu có thể thu làm môn hạ, danh tiếng của hắn tuyệt đối sẽ tăng mạnh!
Chỉ là trình độ của đối phương không kém gì hắn, coi như muốn nhận, cũng rất khó đáp ứng.
Chần chờ một chút, hắn mỉm cười, mở miệng nói:
- Trương sư, thiên phú và nghiên cứu đối với luyện khí, thế hệ trẻ tuổi không người có thể so sánh ! Bất quá, muốn đi càng xa, cũng cần có người chỉ đạo cùng sửa chữa. . . Tại hạ tài sơ học thiển, không có tư cách làm lão sư của ngươi, không biết có thể thay sư thu đồ hay không!
- Thay sư thu đồ?
Trương Huyền sững sờ.
- Không sai, lão sư của tại hạ, là Danh Sư thất tinh của phong hào đế quốc, địa vị tôn sùng, nếu như biết có thiên tài tốt như vậy, khẳng định sẽ vui vẻ không thôi!
Triệu Bính Tuất vội nói.
- Thay sư thu đồ?
- Triệu viện trưởng muốn thay sư thu đồ, há không cho thấy, vị Trương sư này muốn trở thành sư đệ của viện trưởng?
- Cái này. . .
- Sư đệ của thập đại Danh Sư, học sinh của Danh Sư thất tinh. . . Bất kỳ một thân phận nào, ở học viện đều có thể đi ngang ah!
- Quá mạnh. . .
. . .
Nghe đối thoại vào trong tai, Danh Sư chung quanh đều nhoáng một cái.
Nguyên Hồng càng bị dọa đến suýt chút nữa nằm xuống.
Trước đó nghe viện trưởng nói muốn thu học sinh, đã cảm thấy khiếp sợ không thôi, bây giờ nghe muốn thu làm sư đệ. . . Cũng quá điên cuồng đi!
Thật muốn đáp ứng, tên này há không phải ngang hàng nhóm người mình, bình khởi bình tọa?
Tân sinh năm nhất, thậm chí ngay cả thẻ học viên cũng không có lĩnh, trực tiếp thay đổi thành sư đệ của viện trưởng. . .
Bọn người Nguyên Hồng, Hùng Bính mở to hai mắt nhìn.
Mặc dù cảm thấy điên cuồng, nhưng bọn hắn biết, vị Trương sư này quả thực có tư cách như vậy.
Một hơi từ Luyện Khí sư nhất tinh khảo hạch đến lục tinh. . . Đây tuyệt đối là phá kỷ lục.
Phong hào đế quốc, Thánh Nhân quý tộc có hay không không biết, nhưng Danh Sư học viện tuyệt đối là chưa bao giờ có.
- Cái này. . .
Không nghĩ tới lại gặp thu đồ, lần này còn muốn thu làm sư đệ, Trương Huyền dừng một chút, lắc đầu:
- Thực không tiện, tại hạ đã có ân sư, tên Dương Huyền, tạm thời còn không có ý định bái nhập môn hạ người khác!
Bái nhập môn hạ người khác, đủ loại hạn chế, mà hắn, chỉ cần đọc sách là được, không cần học tập với người.
- Cự tuyệt?
- Hắn cự tuyệt trở thành sư đệ của Triệu viện trưởng?
- Điên rồi, điên thật rồi! Có thể trở thành đồ đệ của viện trưởng, chính là vô số người tha thiết ước mơ, nhưng hắn ngay cả trở thành sư đệ cũng không nguyện ý. . . Còn là người sao?
- Ngay cả học sinh của Danh Sư thất tinh cũng không nguyện ý làm, hắn, hắn đến cùng nghĩ cái gì?
. . .
Nghe được cự tuyệt, tất cả mọi người hóa đá.
Mọi người ở đây, nằm mộng cũng muốn có thể trở thành học sinh của Triệu viện trưởng, mà không cách nào thành công!
Tên này ngay cả sư đệ của người ta cũng không nguyện ý làm. . . Ngươi đây là muốn trời cao ah!
Thân thể La Nham lay động, suýt chút nữa xụi lơ trên mặt đất.
Hiện tại hắn rốt cuộc biết, vì sao thái độ của lão sư đại biến.
Để một trong thập đại Danh Sư Triệu viện trưởng thay sư thu đồ. . . Chỉ điều này, đầy đủ để Nguyên phó viện trưởng không thể không kính sợ.
Mấu chốt nhất là. . . còn bị cự tuyệt!
Mẹ nó!
Đại ca, ngươi xem có thể thương nghị một chút, ta đổi với ngươi hay không. . . Nếu không, ngươi thu ta làm đồ đệ cũng được!
- Ngươi. . . Không đồng ý?
Triệu Bính Tuất cũng sững sờ tại nguyên chỗ.
Sợ nói thu làm học sinh, đối phương không đồng ý, rất mất thể diện.
Ai nghĩ đến thay sư thu đồ, cũng không đồng ý!
Chẳng lẽ ngươi không biết, có lão sư lợi hại, tương đương với có chỗ dựa, ở học viện sẽ được dạng quyền hạn cùng chỗ tốt gì sao?
- Đa tạ Triệu viện trưởng hậu ái!
Trương Huyền lắc đầu, trên mặt không có chút biểu lộ ba động nào, trên thực tế trái tim đang rỉ máu.
Tạo ra Dương sư giả dối, liền muốn bản thân toàn vẹn, tuỳ tiện tìm người khác làm môn hạ, về sau còn làm sao lập uy?
Còn làm sao để cho người ta tin tưởng, đường đường Dương sư, là Danh Sư siêu cấp siêu việt bát tinh?
Bản thân trồng quả đắng, ngậm lấy nước mắt cũng phải ăn đi ah!
- Là ta lỗ mãng. . .
Thấy đối phương thái độ kiên quyết, đành phải than thở một tiếng, Triệu Bính Tuất nhịn không được nhìn qua:
- Không biết Dương Huyền Dương sư là ai. . . thứ cho ta cô lậu quả văn, chưa bao giờ nghe qua cái danh hiệu này!
Có thể vì lão sư, cự tuyệt bản thân thay sư thu đồ, vị Dương sư này khẳng định cấp bậc không thấp, chỉ là sao hắn chưa từng nghe qua?
- Lão sư nhà ta nhàn vân dã hạc, thế ngoại cao nhân, không cầu danh lợi, do đó người biết tên hắn cũng không nhiều!
Trương Huyền cười nói.
- Có thể giáo dục ra học sinh ưu tú như thế, ta rất muốn gặp một mặt, thuận tiện bái yết, không biết Trương sư có thể thay thông bẩm hay không!
Suy nghĩ một chút, Triệu Bính Tuất ôm quyền.
- Ngươi muốn gặp lão sư của ta?
Trương Huyền sững sờ.
- Đúng vậy, Trương sư thiên tài ngút trời, cho dù có lão sư, cũng không sao. Một Danh Sư lợi hại có mấy vị lão sư, cũng là rất bình thường. Năm đó Khổng sư cũng có mấy vị lão sư, Đàm sư, Lý sư. . . Ta muốn gặp mặt Dương sư thương nghị một chút, có thể chỉ truyền dạy luyện khí, cái khác một mực mặc kệ, cũng không tính là vi phạm quy củ!
Triệu Bính Tuất nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận