Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Kẻ nghèo hèn

- Dạy ta?
Ánh mắt nữ tử sáng lên.
Phiêu Hương vũ kỹ, là tuyệt chiêu mạnh nhất hiện nay nàng tu luyện, vẫn luôn không cách nào luyện thành, nếu quả thật có thể cải chính, để nàng luyện thành, thực lực tuyệt đối sẽ gia tăng thật lớn!
- Không sai, bộ vũ kỹ này, ở chỗ tâm cảnh, mặc dù ngươi không có tình yêu cuồng nhiệt, nhưng có triển vọng tu luyện, tình nguyện tịch mịch im lặng, chỉ cần loại tâm cảnh này phát huy ra, uy lực cũng rất kinh người!
Trương Huyền suy tư một chút nói.
- Mong chỉ giáo!
Nữ tử ôm quyền khom người.
Thông qua vừa rồi trò chuyện, đã biết đối phương lý giải đối với Kinh Hồng sư vượt xa nàng.
Đạt giả vi sư, dù nàng là cường giả Thánh cảnh, nhưng gặp người có thể giúp mình giải thích nghi hoặc, cũng sẽ thành khẩn thỉnh giáo, sẽ không cảm thấy nhận lấy vũ nhục.
- Ân!
Thấy thái độ của đối phương, Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Đối phương là Danh Sư không ngừng học hỏi, hoàn toàn có thể dùng học thức để nàng bội phục, nếu là hạng người lỗ mãng bất chấp hậu quả, liền không có biện pháp.
Suy tư một chút, dựa theo tâm cảnh của đối phương, cẩn thận cân nhắc chỉ chốc lát, lúc này mới nói ra Phiêu Hương vũ kỹ sau khi sửa chữa.
Nghe xong hắn nói, nữ tử cân nhắc một phen, càng cân nhắc càng kinh ngạc, biết hoàn toàn phù hợp nàng mà sáng chế, lần nữa nhìn về phía đối phương tràn đầy khâm phục.
- Là ta lỗ mãng...
Vội vàng hóa giải l-ng giam chân khí xung quanh Trương Huyền, nữ tử ôm quyền tạ lỗi.
Trước đó, nếu như hoài nghi người này bất lợi với Kinh Hồng viện, muốn trộm vật gì ở Tàng Thư các, mà bây giờ, loại ý nghĩ kia một điểm cũng không có.
Thư tịch trong Tàng Thư các, hữu dụng với học viên cùng lão sư của học viện, nhưng đối với nàng đã không có hiệu quả.
Đối với nàng tác dụng cũng không lớn, vị trước mắt này, lý giải Kinh Hồng sư còn sâu hơn nàng, làm sao có thể ngấp nghé?
Xem ra gia hỏa có thể ẩn thân kia, cùng vị này không có bất cứ quan hệ nào, mà là bản thân quá nhạy cảm.
- Không biết... Vị Danh Sư này xưng hô như thế nào?
Nghĩ thông suốt điểm ấy, thái độ của nữ tử hiền lành hơn rất nhiều, mang theo nghi ngờ hỏi.
- Tiền bối khách khí, tại hạ Trương Huyền, là tân sinh mới vừa vào trường học!
Trương Huyền vội nói.
- Trương Huyền? Ngươi chính là Trương Huyền?
Sửng sốt một chút, ngay sau đó con mắt của nữ tử trợn tròn.
- Ngươi biết tên của ta?
Trương Huyền nhìn qua.
- Đương nhiên biết, để Mi viện trưởng chủ động đuổi theo thu làm học sinh, Triệu viện trưởng cam tâm thay sư thu đồ... Hai chuyện này, tất cả lão sư đều lưu truyền, nếu như ta lại không biết, thật sự là hoàn toàn tách biệt với thế gian a...
Nữ tử cười khổ.
Vị tân sinh này, vừa đến liền lập nhiều ghi chép như vậy, ở trong học sinh bình thường lưu truyền không nhiều, nhưng ở trong lão sư đã sắp vỡ tổ.
Có thể nói, Danh Sư học viện, từ khi sáng lập nhiều năm như vậy, còn chưa hề xuất hiện qua, để hai đại viện trưởng cam lòng kết giao, lại bị đối phương thản nhiên cự tuyệt.
- Ta còn tưởng rằng, Trương sư chỉ có trình độ cao thâm ở thuần thú cùng luyện khí, không nghĩ tới đối với Kinh Hồng cũng có lý giải như thế...
Cảm khái một câu, nữ tử tràn đầy bội phục nhìn qua.
Nàng nghe qua bối cảnh của Trương Huyền này, nghe nói sau lưng có một lão sư có thể chỉ điểm Mạc đường chủ.
Nhân vật như vậy, sao có thể làm ra chuyện bất lợi với Kinh Hồng viện?
Thật là trách lầm hắn.
- Tiền bối khách khí, Kinh Hồng chức nghiệp bác đại tinh thâm, ta cũng chỉ là học tập da lông mà thôi!
Trương Huyền vội nói.
Mỗi một chức nghiệp có thể truyền thừa xuống, đều có mị lực đặc hữu, mặc dù hắn hiểu Kinh Hồng sư không ít, nhưng đối với toàn bộ chức nghiệp, cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông, do đó nói như vậy, cũng không tính là quá mức khiêm tốn.
- Trẻ tuổi liền có loại kiến thức này, nhưng không kiêu ngạo, khó trách có thể có thành tựu như thế!
Nữ tử gật đầu:
- Ta gọi Vệ Nhiễm Tuyết, là trưởng lão học viện, ngươi ở trên chức nghiệp Kinh Hồng hơn xa ta, xưng hô tiền bối, ta thực không dám nhận, trực tiếp gọi Tiểu Vệ là được, chỉ sợ sau này ta còn sẽ có không ít nan đề thỉnh giáo ngươi!
Đối phương chỉ điểm giúp nàng, coi như có tình nghĩa bán sư.
Coi như nàng tuổi tác lớn, tu vi cao cũng không dám tự xưng tiền bối.
- Cũng tốt!
Thấy đối phương nghiêm túc, Trương Huyền chỉ nhẹ gật đầu.
Danh xưng như thế này không tính là gì.
Thật giống như Lạc Thất Thất cùng hắn tuổi tương đương, cẩn thận nói đến, còn lớn hơn hắn một chút, nhưng vẫn xưng hô lão sư.
Đây là một loại lễ tiết trong Danh Sư, cũng là khát vọng cùng công nhận của Danh Sư đối với tri thức.
- Trương sư trước đó nói, muốn tới đây khảo hạch Kinh Hồng sư, chẳng lẽ ngươi còn không có huy chương?
Nhớ tới một việc, Vệ Nhiễm Tuyết nghi ngờ nhìn qua.
- Ta một mực đi theo sư phụ học tập, chưa hề khảo hạch qua đẳng cấp...
Trương Huyền nói.
- Không có khảo hạch qua đẳng cấp? Cái này đơn giản, Kinh Hồng sư không phải những chức nghiệp thượng cửu lưu kia, nhất định phải tiến hành đủ loại khảo hạch mới có thể ban bố, ngươi lý giải Kinh Hồng như vậy, so với ta còn cao hơn, là ta tự mình nghiệm chứng, không cách nào làm bộ... Như vậy đi, hiện tại ta liền đi xin huy chương Kinh Hồng sư lục tinh, sau đó đưa cho ngươi!
Vệ Nhiễm Tuyết cười cười.
Chức nghiệp thượng cửu lưu, khảo hạch cực kỳ sâm nghiêm, cần đủ loại khảo hạch, thậm chí đối với tu vi cũng có yêu cầu nghiêm khắc.
Mặc dù Kinh Hồng sư là một trong thập đại chức nghiệp của Danh Sư học viện, lại là hạ cửu lưu, không có yêu cầu nghiêm khắc như thế, bản thân xét duyệt qua Kinh Hồng sư lục tinh đỉnh phong, hoàn toàn có thể giúp một tay.
Không cần tốn hao quá nhiều công phu.
- Vậy thì đa tạ rồi...
Không nghĩ tới đối phương muốn chủ động giúp mình xin phép, ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội vàng ôm quyền.
Một khi xin thành công, chẳng khác nào có hai loại chức nghiệp phụ trợ lục tinh, cách khảo hạch Danh Sư lục tinh, cũng chỉ kém bốn loại.
- Khách khí!
Vệ Nhiễm Tuyết gật đầu, cười mời:
- Nếu như Trương sư không chê, có thể đi Kinh Hồng đường một lần, để ta thuận tiện học tập một chút hay không!
- Tại hạ như vậy... vừa mới đốn ngộ lại thêm tẩu hỏa nhập ma, không tiện quấy rầy...
Cúi đầu nhìn thoáng qua toàn thân bùn đất, Trương Huyền nói.
Vừa rồi thân thể một mực gặp trở ngại, lại thêm linh hồn bị đối phương công kích, từ trong tới ngoài, đều bị thương không nhẹ, việc cấp bách là trở về điều dưỡng.
- Là ta lỗ mãng...
Lúc này mới nhớ tới đối phương vừa mới tẩu hỏa nhập ma, Vệ Nhiễm Tuyết có chút xấu hổ.
- Cáo từ!
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, lại không để ý tới cái khác, xoay người đi ra ngoài.
Kinh Hồng viện nam học viên vốn ít, hiện tại đã qua giữa trưa, đi ở trong đó, khó tránh khỏi gây nên không ít chú ý, có điều hiện tại cũng không đoái hoài tới nhiều như vậy.
Một đường nhanh chóng tiến lên, rốt cục trở lại khu tinh anh.
- Lão sư, ngươi bị thương?
Vừa đi vào phòng, Lạc Thất Thất liền tiến lên đón, nhìn thấy dáng vẻ hắn chật vật, liền giật nảy mình.
- Không có việc gì, ta trước nghỉ ngơi một chút!
Không để ý tới giải thích, Trương Huyền đẩy cửa phòng của mình đi vào.
Thân thể tổn thương, không có gì trở ngại, Thiên Đạo chân khí chảy xuôi, rất nhanh liền có thể khôi phục, chủ yếu nhất là linh hồn.
Cường giả Thánh cảnh liên tục công kích, để hắn có loại cảm giác xé rách, nếu không phải hồn thể mạnh mẽ, có khả năng đã duy trì không được, tại chỗ hỏng mất.
Hô!
Vu hồn xuất hiện trong phòng, nhẹ nhàng vồ một cái, một viên linh thạch thượng phẩm xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
- Thiên Đạo Vu hồn!
Không dám do dự, Trương Huyền lập tức vận chuyển công pháp tu luyện Vu hồn, trong nháy mắt, vô số linh khí tinh thuần, từ trong linh thạch thượng phẩm cuồn cuộn chảy vào toàn thân, tu bổ địa phương bị thương.
Thương thế trên hồn phách, khó khôi phục hơn thân thể rất nhiều, cho dù nắm giữ Thiên Đạo công pháp, cùng linh thạch thượng phẩm, vẫn hao tốn không ít thời gian.
Trọn vẹn hao tốn hai canh giờ, lúc này mới khiến hồn thể giống như trước, óng ánh sáng long lanh, tràn đầy lực lượng.
- Xem ra sau này coi như muốn nhìn sách, cũng phải cẩn thận!
Hồn thể quay về, suy tư chuyện ngày hôm nay, Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ.
Trước đó còn mặc sức tưởng tượng, mười ngày xem hết thư tịch của Danh Sư học viện, sau đó rời đi, bây giờ nghĩ lại, vẫn còn có chút quá ngây thơ.
Học viện Tàng Thư các, có rất nhiều giới hạn, khẳng định không phải dễ dàng ra vào như vậy, cho dù là Vu hồn.
Hôm nay vận khí tốt, học tập chức nghiệp Kinh Hồng sư, mới thuyết phục được đối phương, nếu như không có học tập, hoặc đối phương không mắc bẫy, chỉ sợ sẽ rất phiền toái.
- Tiếp tục tu luyện Vu hồn, tăng lên một phần liền tốt một phần!
Từ Tàng Thư các của Kinh Hồng học viện, sửa sang lại hai bộ công pháp Thiên Đạo Vu hồn, hiện tại hồn lực khôi phục, cũng phải tu luyện.
Chỉ có thực lực hồn phách mạnh, đọc sách mới có thể càng thêm dễ dàng, không bị phát hiện.
- Hô!
Phân thân phóng ra, tinh thần khẽ động, truyền tới hai bộ bí tịch rút gọn.
Lực lượng phân thân đến từ hồn phách, không có công pháp, một mực vây ở Hợp Linh cảnh, rất lâu không có tấn cấp.
Bí tịch tới tay, vừa vặn cùng một chỗ tu luyện.
Vu hồn đồng thời ly thể, từng người nắm một viên linh thạch thượng phẩm, Trương Huyền cùng phân thân dựa theo pháp quyết tu luyện mới vừa lấy được, vận chuyển lực lượng.
Linh lực tinh thuần chạy toàn thân, khí tức hồn phách như giang hà hội tụ, càng ngày càng mạnh, cũng càng lúc càng nồng nặc.
Không biết qua bao lâu.
Ầm ầm!
Hồn phách lay động, cả hai đồng thời đột phá, đạt đến Kiều Thiên cảnh.
Tiếp tục hấp thu.
Kiều Thiên cảnh sơ kỳ!
Kiều Thiên cảnh trung kỳ!
Kiều Thiên cảnh hậu kỳ...
Sau nửa canh giờ, bản tôn cùng phân thân liền cùng lúc đạt đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong.
Mặc dù phân thân tu luyện là Thiên Đạo công pháp bản rút gọn, nhưng bởi vì được Cửu Thiên Liên Thai tẩm bổ, tốc độ tu luyện đã tương xứng bản tôn.
Tạch tạch!
Đang muốn tiếp tục xung kích cảnh giới cao hơn, một tiếng vang giòn, linh thạch thượng phẩm trong tay vỡ vụn, biến thành bột phấn.
Bản tôn cùng phân thân đều là hồn thể cao mười mét, cần rất nhiều linh khí, một viên linh thạch thượng phẩm chỉ miễn cưỡng đủ mà thôi.
- Tiếp tục!
Ánh mắt ngưng trọng.
Một Kiều Thiên cảnh, liền tiêu hao một viên linh thạch thượng phẩm, cấp bậc Quy Nhất cảnh cao hơn, chỉ sợ cần càng nhiều.
Thở ra một hơi, lấy ra tám viên linh thạch còn lại, cùng phân thân mỗi người bốn viên.
- Bắt đầu!
Vu hồn xuất thể, tiếp tục tu luyện.
Đột phá Quy Nhất cảnh, tiêu hao một viên linh thạch thượng phẩm.
Đạt tới Quy Nhất cảnh trung kỳ, tiêu hao một viên.
Rất nhanh, bốn viên linh thạch thượng phẩm, toàn bộ sử dụng hết, thực lực đứng ở Quy Nhất cảnh hậu kỳ, ngay cả đỉnh phong cũng không có đạt tới.
- Cái này tiêu hao cũng quá lớn đi?
Cúi đầu nhìn xem bột phấn còn lại, thấy thật vất vả lấy được mười viên linh thạch thượng phẩm, toàn bộ tiêu hao sạch, mới vừa tiến vào Quy Nhất cảnh hậu kỳ, vẻ mặt Trương Huyền u oán.
Mới Quy Nhất cảnh, liền tiêu hao lớn như thế, nương theo cấp bậc càng ngày càng cao, đằng sau khẳng định cần càng nhiều, nên làm cái gì?
Vốn cho rằng, có mười viên linh thạch thượng phẩm, đã thành phú ông, ai ngờ... Thời gian nháy mắt lần nữa biến thành kẻ nghèo hèn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận