Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hưng kiếm thánh đến

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
Vừa rồi đụng một cái, mới thấy được Khổng sư, lại đụng một cái, hẳn cũng không có ảnh hưởng quá lớn đi! Nghĩ đến điểm này, lại không do dự, nhẹ nhàng nhấn tới.
Ầm ầm!
Ngón tay cùng giọt nước tiếp xúc, một cỗ cường đại lực lượng, lập tức dọc theo kinh mạch tràn vào trong cơ thể, ngay sau đó đụng chạm viên kia giọt nước, mắt thường có thể thấy được thu nhỏ, thời gian nháy mắt liền biến mất không thấy hình bóng.
- Cái này, cái này...
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, giờ phút này, chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng, cả người giống như Chúa Tể khống chế thiên địa, có thể tuỳ tiện xé rách không gian.
- Đây là thực lực gì?
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm, cảm nhận được lực lượng trong cơ thể, tràn đầy khó tin.
Hắn chỉ là Thánh Vực bát trọng sơ kỳ, nhưng mà giọt nước kia biến mất, lực lượng cả người đã đột phá cực hạn, đạt đến tình trạng không dám tưởng tượng.
Tuy không biết rốt cục mạnh đến mức nào, nhưng không gian trước mắt tựa hồ có thể tuỳ tiện bóp nát, không cần tốn nhiều sức.
- Chẳng lẽ cái này là Nhậm Thanh Viễn nói, vô địch dưới Cổ Thánh?
Con mắt Trương Huyền nhảy một cái.
Trước đó Nhậm Thanh Viễn lấy ra Đường Chủ lệnh, từng chuyên môn nói qua, chỉ cần luyện hóa, chưởng khống giả vô địch dưới Cổ Thánh...
Vốn cho rằng chỉ là cách nói khuếch đại, không nghĩ tới lại thật!
Lạc ấn giọt nước kia, hẳn là huyết dịch của Khổng sư, vừa chạm vào, lực lượng ẩn chứa trong đó sẽ tràn vào thân thể, để hắn từ Thánh Vực bát trọng sơ kỳ, trực tiếp nắm giữ tu vi cuồng bạo như vậy.
- Bất quá... Cái lực lượng này không phải của mình, hẳn là có thời gian hạn chế...
Cảm thụ thoáng cái, rất nhanh hiểu được.
Loại lực lượng này, mặc dù đã cường đại đến cực điểm, lại không phải quán đỉnh, cũng không phải để thực lực của hắn tiến bộ, mà có chút tương tự hồn phách phụ thể!
Trong thời gian ngắn có thể bộc phát ra tu vi mạnh mẽ, nhưng kèm theo thời gian trôi qua, lực lượng sẽ tiêu hao... một khi tiêu hao sạch sẽ, sẽ lần nữa trở lại bộ dáng trước đó, không có bất kỳ biến hóa nào.
- Ba giọt huyết dịch, đại biểu có ba cơ hội...
Nghĩ thông suốt những cái này, cũng hiểu được, trước khi Khổng sư biến mất muốn nói hẳn là giải thích làm sao sử dụng thứ này, chỉ bất quá hắn trước trước thời hạn hỏi thăm tin tức Tiên Thiên thai độc, dẫn đến người sau không đủ thời gian, mới không nói rõ ràng, liền biến mất không thấy hình bóng.
Chỉ cần luyện hóa Đường Chủ lệnh, chẳng khác nào sẽ có ba lần nắm giữ lực lượng vô địch dưới Cổ Thánh, không hổ là bảo vật Khổng sư tự mình luyện chế, quả nhiên mạnh mẽ! Bảo vật lợi hại hơn nữa, cũng không thực tế bằng thực lực, có thực lực, mới là an toàn nhất.
- Trước đó đang rầu không cách nào giải quyết cục diện trước mắt, có loại thực lực này, cái gì Trương gia, Băng Nguyên cung, Thánh Tử điện, cũng không tính là cái gì...
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Mới vừa rồi còn suy nghĩ, cục diện trước mặt làm sao kết thúc yên lành, giờ phút này có loại thực lực kia, sẽ không còn là phiền phức. Không phục, cùng lắm thì đánh phục tất cả là được!
- Bất quá trước phải giải quyết vấn đề kinh mạch trong cơ thể Triệu Nhã...
Trương Huyền hưng phấn, nhưng cũng biết bây giờ không phải là thời điểm xông tới giáo huấn mọi người, lần nữa nhìn về phía nữ hài trước mắt, ngón tay chỉ ra, khống chế dây leo tiếp tục tiến lên.
Thực lực bạo tăng, lực khống chế cũng cường đại hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, tốc độ kinh mạch tiến lên tăng nhanh không ít.
- Trước đó cần hai canh giờ mới có thể hoàn thành, hiện tại gần như mười phút là được rồi...
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, không nghĩ nhiều nữa, tăng thêm tốc độ.
Hắn bên này luyện hóa Đường Chủ lệnh, trên không chiến đấu cũng xuất hiện kết quả, U Nhược Tâm bị độc đến khuôn mặt biến thành màu đen, toàn thân không ngừng co giật từ không trung rơi xuống. Không chỉ dụng độc, ngay cả thực lực nàng cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Ngụy Như Yên, nếu không phải lão sư dặn dò, không thể để xảy ra mạng người, chỉ sợ đã sớm bị độc chết.
- Ta nhớ không lầm, Chiêm sư cũng hạ lệnh truy sát, muốn truy sát lão sư ta!
Thấy sư muội Ngụy Như Yên giải quyết xong đối thủ, Vương Dĩnh quay đầu nhìn về phía Chiêm sư cách đó không xa:
- Đám người Trịnh Dương sư đệ, Ngụy Như Yên sư muội động thủ, xem như bắt nạt ngươi... Ta một Khải Linh sư, muốn cùng ngươi tỷ thí, hẳn sẽ không cự tuyệt nha!
- Ta...
Da mặt Chiêm sư run rẩy, nắm đấm xiết chặt.
Thực lực của Trịnh Dương, Ngụy Như Yên, so với Nhậm Thanh Viễn cũng không kém chút nào, hắn tới tỷ thí, quả thực chỉ có bị đòn, nhưng Khải Linh sư công hội hội trưởng, khống chế vô số Danh Sư đường biết đi, thật muốn chiến đấu, cũng không cho phép khinh thường!
- Thế nào, không đánh cũng được, hiện tại xin lỗi lão sư ta, sau đó thủ tiêu lệnh truy nã của Thánh Tử điện!
Vương Dĩnh hơi vung cánh tay.
- Xin lỗi... Tuyệt không có khả năng này!
Chiêm sư cắn chặt răng:
- Dù Thánh Tử điện ta chết trận, cũng tuyệt không khuất phục người khác!
- Nếu ngươi đại nghĩa như thế, vậy ta tác thành ngươi...
Không nghĩ tới vị này quyết tuyệt như vậy, Vương Dĩnh chẳng muốn nói nhảm nữa, bàn tay vẫy ra.
Phần phật!
Một tòa Danh Sư đường thẳng tắp đánh tới Chiêm sư, tốc độ cực nhanh, tiếng gió rít gào, cho người ta một cảm giác lực trùng kích cùng áp bách cực mạnh.
Chiêm sư tiến lên đón.
Ông!
Lực lượng hùng hồn phun trào, trên không trung hội tụ ra một chưởng ấn bảy tám mét, cùng Danh Sư đường đối đầu chung một chỗ.
Tạch tạch!
Nhà sụp đổ, xuất hiện một chưởng ấn to lớn, Chiêm sư cũng bị lực lượng hung mãnh ép tới không ngừng lui về phía sau.
- Dừng tay... Đây là Danh Sư đường của liên minh đế quốc ta...
Một vị Danh Sư cửu tinh lo lắng, ngươi đây không phải chiến đấu, mà là phá hủy kiến trúc của chúng ta!
- Hà sư, hiện tại không quản được nhiều như vậy...
Biết lúc này không phải thời điểm suy tính những thứ kia, Chiêm sư biết tránh cũng không thể tránh, thân thể đột nhiên nhảy lên, thẳng tắp vọt tới Vương Dĩnh.
Bắt người trước phải bắt ngựa, bắt giặc trước bắt vua! Muốn phá giải Khải Linh sư vây công, chỉ có trước bắt Khải Linh sư lại, nếu không chỉ là Danh Sư đường, là có thể làm hắn hao hết tất cả lực lượng, không còn chút sức chiến đấu.
- Chẳng lẽ ngươi thật cho rằng, ta chỉ dựa vào khải linh mới có thực lực?
Thấy hắn xông lại, Vương Dĩnh cười lạnh.
Thực lực của nàng, tuy kém Trịnh Dương, Ngụy Như Yên, nhưng trở thành Khải Linh sư công hội hội trưởng, nhận được lực lượng của vô số tiền bối gia trì, sớm đã không còn là nữ hài đơn thuần trước kia.
Nhẹ nhàng bóp một cái, bàn tay bỗng nhiên đẩy về phía trước, động tác thoạt nhìn không nhanh, nhưng mang theo lực lượng khiến người ta run sợ, Chiêm sư đang muốn tiếp tục vọt tới, lập tức cảm thấy rùng mình, ngay sau đó thấy một khôi lỗi to lớn chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trên không, một quyền mạnh mẽ đập tới hắn.
- Là chí bảo trấn hội của Khải Linh sư công hội, Thiên Nhân khôi lỗi!
Con ngươi của Nhậm Thanh Viễn co rụt lại, la lên.
Phần phật!
Bất quá hắn kêu đã chậm, nắm đấm to lớn của khôi lỗi đã sắp rơi vào sống lưng của Chiêm sư, một khi đập trúng, coi như hắn là Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, sợ rằng cũng trọng thương, không có khả năng trốn tránh.
- Quyền hạ lưu người...
Ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một đạo kiếm mang huy hoàng không biết từ chỗ nào bắn tới, chặn lại khôi lỗi công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận