Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đi xem sách

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
-------------------
Vốn tưởng rằng rất đơn giản, rất nhanh có thể nghiên cứu ra, không nghĩ tới vừa suy nghĩ, chính là trọn vẹn một ngày.
Vù vù!
Đứng dậy, Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Một ngày một đêm không ngủ không nghỉ nghiên cứu, coi như là hắn hiện tại thể lực kinh người, cũng nhịn không được có chút váng đầu hóa mắt.
Bất quá công phu không phụ lòng người, trải qua thời gian dài như vậy khổ tu, rốt cuộc suy tính ra một quyển Phong Thánh Giải mới.
- Đáng tiếc... Nếu không phải thư tịch bị Ngoan Nhân cắn nuốt hai phần ba, có lẽ có thể dung hợp ra công pháp không có thiếu sót...
Trải qua nghiên cứu, hắn phát hiện văn tự cùng ý cảnh trong thư tịch của Khổng Sư, mới là cách dung hợp công pháp tốt nhất, mà Thư Viện chỉ ghi chép nội dung, văn tự bị cắn nuốt hai phần ba, không trọn vẹn đến tệ hại.
Ý cảnh biến mất hai phần ba... Dẫn đến suy tính ra Phong Thánh Giải cũng không hoàn chỉnh.
- Tổng cộng có ba chỗ thiếu sót, giống như Ngũ Diệu Kim Thân lúc trước, theo thứ tự là Bán Thánh, Tòng Thánh cùng Thánh Vực, muốn đột phá, đều cần bảo vật phối hợp!
Thở ra một hơi, Trương Huyền lắc đầu.
Phong Thánh Giải mới, giống như Ngũ Diệu Kim Thân lúc trước, mỗi đột phá một cửa khẩu, đều cần bảo vật phối hợp.
Tuy cũng có thiếu sót, nhưng so với Mục sư Khôi Lỗi cho, kém vài trăm vạn dặm, không có ở cùng một cấp bậc.
- Thế nào, còn có cảm ngộ?
Mục sư Khôi Lỗi đi tới.
Ngày hôm qua hắn vừa bắt được Khổng Sư lưu lại bút ký, đối phương liền khoanh chân ngồi xuống, chắc hẳn cũng phát hiện, thư tịch có thể tiến hành ưu hóa Phong Thánh Giải, để cho nó trở nên càng thêm hoàn mỹ.
- Hơi có đoạt được!
Trương Huyền cười cười.
- Không tệ! Nghiên cứu một ngày, ta cũng có chút cảm ngộ, chúng ta có thể thảo luận một chút, có lẽ có thể cải tiến Phong Thánh Giải, lại để cho nó trở nên càng thêm hoàn mỹ!
Vuốt râu, hai mắt Mục sư Khôi Lỗi tỏa ánh sáng.
- A? Không biết Mục sư có tâm đắc gì? Có thể nói nghe một chút?
Nghe được đối phương tự tin, Trương Huyền nhịn không được nhìn lại.
- Ta cho rằng, bảy đạo Chân Khí ngưng tụ trong Phong Sư Giải, là có sai lầm... Bất quá cụ thể là bao nhiêu đạo càng thêm hoàn mỹ, thì chưa nghiên cứu ra...
Rất nhanh, Mục sư Khôi Lỗi giải thích lĩnh ngộ của mình một lần.
Nghe xong lời của hắn, Trương Huyền lắc đầu.
Còn tưởng rằng đối phương hơn một ngày nỗ lực, có thể mang đến cho mình linh cảm, bổ túc ba cái thiếu sót, hiện tại xem ra, suy nghĩ nhiều...
Đối phương lý giải rõ ràng vẫn còn ở tầng ngoài nông cạn nhất, cùng Phong Thánh Giải hắn nghiên cứu ra, chênh lệch xa vạn dặm.
- Lĩnh ngộ của ngươi là cái gì, không ngại nói ra, chúng ta trao đổi thoáng một phát! Tuy thực lực của ngươi mạnh hơn ta, thiên phú cũng cao hơn ta, nhưng muốn nói ngộ tính, ta tự tin không thua người...
Cười cười, Mục sư Khôi Lỗi tràn đầy tự tin.
Thiên phú của hắn không phải kinh tài tuyệt diễm, khả năng ngay cả Mạc Lưu Chân Viện trưởng lúc trước cũng không bằng, nhưng ngộ tính tuyệt đối là rất đáng sợ.
Nếu không cũng không có khả năng tổng kết kinh nghiệm của tiền nhân, bổ sung Phong Thánh Giải, tu luyện Nguyên Thai tới nhị đẳng thượng phẩm.
Đây chính là vô số Danh Sư đều không làm được.
Nguyên nhân chính là như thế, ở trên ngộ tính, hắn có tự tin rất lớn, đồng dạng một ngày, hắn lĩnh ngộ nhiều như vậy, coi như đối phương cũng có lĩnh ngộ, đoán chừng cũng sẽ không chênh lệch quá lớn.
- Cái này...
Không biết giải thích như thế nào, chần chờ xuống, Trương Huyền lấy ra bút lông cùng một quyển thư tịch trống, rất nhanh tổng kết tốt Phong Thánh Giải, đổi thành bản rút gọn người người có thể tu luyện, đưa tới:
- Đây là nội dung ngày hôm nay ta lĩnh ngộ, ngươi có thể nhìn một chút...
- Ngươi lĩnh ngộ hay sao?
Cúi đầu nhìn lại, chỉ nhìn thoáng qua, thân thể Mục sư Khôi Lỗi liền nhoáng một cái, thiếu chút nữa té ngã trên đất.
Một ngày thời gian, hắn cảm thấy đã lĩnh ngộ không ít, nhưng so sánh với đối phương, chín trâu mất sợi lông cũng không tính!
Người ta đã sắp viết ra công pháp chính xác nhất rồi, hắn mới làm cái mở đầu...
Cái này rất giống một bài văn vài ngàn vạn chữ, đồng dạng một ngày, hắn mới viết hai chữ, xác lập xuống tên nhân vật chính... Đối phương đã ra bản hoàn tất rồi...
Chênh lệch lớn khiến người ta tan vỡ.
Căn bản không ở cùng một cấp bậc!
Buồn cười mới vừa rồi hắn còn lời thề son sắt cùng đối phương tỷ thí ngộ tính... So cái rắm a, so như thế nào cũng thua a!
- Trương sư đại tài... Tại hạ bội phục!
Đã minh bạch chênh lệch, cái thân phận Tổ Sư khai phái này cũng thả thấp xuống.
- Không có việc gì, ngộ tính thiếu chút cũng không sao, chỉ cần chịu học tập, về sau chung quy sẽ tiến bộ.
Thấy hắn bị đả kích không biết làm sao, Trương Huyền an ủi một câu.
- Vâng!
Khóe miệng của Mục sư Khôi Lỗi co lại.
Trước kia những lời này đều là hắn giáo huấn người khác, giáo dục hậu bối, không nghĩ tới giờ phút này rơi xuống trên đầu mình.
Bất quá, so ngộ tính, thật sự là hắn kém đối phương không biết bao xa, đạt giả vi sư, đối phương nói như vậy, cũng không tính đi quá giới hạn.
- Trương sư, bản Phong Thánh Giải này, là ngươi lĩnh ngộ ra, ta coi như muốn tu luyện, cũng tu luyện không được...
Lắc đầu, Mục sư Khôi Lỗi đưa thư tịch qua.
Hắn chỉ là Khôi Lỗi, dĩ nhiên không thể tu luyện Chân Khí pháp quyết, coi như hiện tại đã biết bộ công pháp này, cũng là uổng công.
- Không cần!
Trương Huyền khoát tay áo:
- Bộ công pháp này, ngươi giữ đi, về sau có người đến tầng thứ chín, truyền thụ cho hắn là được!
Tuy bộ công pháp này quý giá, nhưng cũng là hắn phỏng theo Phong Thánh Giải mà đối phương đưa cho, phối hợp Khổng Sư lưu lại chút tâm đắc, mới tổng kết ra được, không tính là tài sản tư nhân.
Không bằng để lại chỗ này, tặng cho thiên tài đời sau, có lẽ, có thể làm cho Nhân tộc trở nên càng cường đại hơn.
Còn công khai truyền thụ, để cho tất cả mọi người tu luyện...
Cũng không phải hắn không muốn, mà là lo lắng giống như Khổng Sư năm đó.
Bản Phong Sư Giải này, đối với siêu cấp thiên tài chính thức mà nói, là bí tịch vô thượng, đối với tài trí bình thường mà nói, chỉ biết đả kích lòng tin, để cho bọn hắn vọng tưởng không thể nào làm được, do đó mất đi ý chí chiến đấu, tầm thường vô vi.
Thật giống như một ức kim tệ, đối với phú hào mà nói, là mục tiêu nhỏ, nhưng đối với người bình thường mà nói... là đừng suy nghĩ, nếu không nhất định sẽ buồn bực chết.
- Vâng!
Nghe quyết định của hắn, Mục sư Khôi Lỗi âm thầm gật đầu, khom người nói:
- Ta thay hậu bối học viện cám ơn ngươi!
Có thể không hề giữ lại công pháp bản thân lĩnh ngộ, vô tư cống hiến ra, đây mới thực sự là Danh Sư.
Khó trách tuổi còn trẻ có thể trở thành một đời Viện trưởng, hoàn toàn chính xác có chỗ bất phàm.
Tuy cỗ ý niệm này không có câu thông với đạo ý niệm kia, nhưng ở chung hơn một ngày, cũng biết thanh niên trước mắt này, là tân nhiệm Viện trưởng của Danh Sư Học Viện.
- Mục sư không cần khách khí, giáo hóa vạn phương, truyền thừa đời sau, ứng với ta nên làm...
Trương Huyền gật đầu.
- Trương sư đại nghĩa, ta cũng không hẹp hòi, thân là tân nhiệm Viện trưởng, có lẽ đã biết rõ Viện Trưởng Lăng a?
Mục sư Khôi Lỗi nhìn qua.
- Đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu.
- Vừa rồi ta xem, ngươi lĩnh ngộ bản Phong Thánh Giải này, đột phá Bán Thánh cần Xích Huỳnh Quả, ta không có, nhưng đột phá Tòng Thánh cần Lôi Minh Thạch, khi còn sống ngược lại là chuẩn bị một khối, để lại ở trong Viện Trưởng Lăng!
Mục sư Khôi Lỗi cười nói.
- Lôi Minh Thạch? Ngươi có thứ này? Thật tốt quá!
Nhãn tình sáng lên, Trương Huyền thiếu chút nữa không có nhảy dựng lên.
Phong Thánh Giải mới, có ba chỗ thiếu sót, đột phá Bán Thánh cần Xích Huỳnh Quả, thứ này sớm đã tìm được, không coi vào đâu.
Đột phá Tòng Thánh, lại cần Lôi Minh Thạch.
Một loại khoáng thạch cực kỳ hi hữu, cả ngày được lôi điện thoải mái, vạn năm mới có thể hình thành.
Lúc trước rất nhiều Vương Giả ở Vân Vụ Lĩnh, cho bảo vật tuy nhiều, như trước không có thứ này, đủ thấy quý giá.
Vốn nghĩ rằng muốn tìm được, không biết năm nào tháng nào, nằm mơ cũng không ngờ tới, hắn... lại có!
Hơn nữa còn đặt ở Viện Trưởng Lăng.
Thật đúng là hảo tâm có hảo báo, nếu không phải chắp tay tặng công pháp lĩnh ngộ, muốn tìm được loại khoáng thạch này, đoán chừng rất khó khăn.
- Ân, ta cũng là lúc trước thời điểm du lịch thiên hạ, ngẫu nhiên đoạt được... Một mực không có sử dụng!
Mục sư Khôi Lỗi gật đầu, cổ tay lật một phen, một lệnh bài đặc thù xuất hiện ở trong lòng bàn tay:
- Ngươi đến Viện Trưởng Lăng, tìm địa phương mai táng nhục thân của ta, tế lệnh bài này ra, trong đó chôn dấu bảo vật, sẽ tự động xuất hiện! Đây là tích góp cả đời của ta, cũng là đồ vật lưu cho thiên tài đời sau...
- Đa tạ Mục sư...
Tiếp nhận lệnh bài, Trương Huyền ôm quyền khom người, trong lòng tràn đầy tôn kính.
Sau khi chết nghĩ đến đời sau, nguyện ý lưu lại truyền thừa cùng bảo vật, này mới là phong phạm của tiền bối cao nhân.
- Ngươi đã thông qua Ký Lục Sơn tầng thứ chín, cũng đã nhận được truyền thừa, trở về đi!
Nên dặn dò cũng dặn dò xong, biết thanh niên trước mắt này khẳng định về sau đi xa hơn hắn, Mục sư Khôi Lỗi hài lòng khoát tay áo.
- Cáo từ!
Gật gật đầu, Trương Huyền không nói thêm lời, ôm quyền đi ra.
Mới vừa đi tới tầng thứ tám, liền thấy được đám người Mi trưởng lão vẻ mặt lo lắng, an ủi một câu, cùng mọi người đi xuống.
Đi ra Ký Lục Sơn, chứng kiến kiến trúc cao vút trong mây, Trương Huyền thở ra một hơi.
Tuy chỉ cách một ngày, lại như đã có mấy đời.
May mắn sau khi trở thành Viện trưởng, tới nơi này trước, nếu không một khi đột phá Bán Thánh, không có tư cách tới đây, liền không cách nào đạt được Phong Thánh Giải, lại không có cơ hội ngưng tụ Nguyên Thai cấp bậc cao hơn rồi.
- Viện trưởng, bây giờ đi đâu?
- Tàng Thư Các!
Trương Huyền khoát tay áo.
- Tàng Thư Các?
Mọi người sững sờ.
- Ân, hiện tại ta tính toán đọc sách, học tập thoáng một phát!
Trương Huyền khoát tay.
Mặc dù có Phong Thánh Giải, tương đương đã có công pháp tu luyện từ Tàm Phong cảnh đến Thánh Vực, nhưng vẫn nên mau mau đến xem, có thể mượn nhờ thư tịch, bổ sung hoàn chỉnh hay không.
Một khi có thể thành công, coi như không có bảo vật, cũng có thể một đường đột phá, trùng kích cấp bậc cao hơn.
- Ta hiện tại liền mang Viện trưởng đi...
Mi trưởng lão đi đầu dẫn đường.
Tàng Thư Các của Danh Sư học viện, ở trong Trưởg Lão Viện, hai người rời đi một lát, liền đi vào trước mặt.
Nơi này không giống kiến trúc khác, cao lớn nguy nga, ngược lại cực kỳ cổ xưa, khiến người ta nhìn qua, tâm cảnh liền thản nhiên, không còn vẻ nôn nóng.
Bởi vì là đọc sách, đám người Triệu trưởng lão liền không đi cùng.
- Viện trưởng, đây là Tàng Thư Các, tổng cộng năm tầng, phía dưới cùng nhất, mở ra cho đệ tử Học Viện công huân lớn; tầng thứ hai mở ra với lão sư bình thường; tầng thứ ba, mở ra với Trưởng Lão học viện; tầng thứ tư, chỉ có các thời kỳ Viện trưởng mới có thể tiến nhập... Còn tầng thứ năm, Viện trưởng khác vào không được, nhưng ngươi khẳng định có thể vào!
Mi trưởng lão cười cười.
Vị trước mắt này chính là đã nhận được Viện trưởng lệnh hoàn mỹ, quyền hạn thật lớn, chỉ cần là ở Học Viện, không có địa phương vào không được.
- Ân!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhìn thoáng qua kiến trúc cao lớn trước mắt, không có quá nhiều chần chờ, đẩy cửa đi vào.
Chịu đựng gần hai tháng...
Tàng Thư Các, ta rút cuộc tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận