Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thành chủ

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------
- Làm sao vậy?
Nhìn bộ dạng của hắn vội vã, Trương Huyền nhíu mày.
Vị này là Mặc Vân Hiên hiên Hiên chủ, Thánh Vực nhất trọng, ở Tĩnh Viễn Thành cũng là một phương quan to, hiện tại lo lắng như thế, nhất định là xảy ra chuyện gì.
- Ta vừa thả ra tin tức đấu giá Địa Tàng Hoa... Nửa canh giờ trước, đã đến một nhóm người, nhất định muốn ở trước lúc đấu giá hội mua đi.
Sắc mặt khó coi, Hồ Vân Sinh giải thích nói:
- Nhìn bộ dáng của bọn hắn, rất có tư thế ép mua ép bán.
- Ép mua ép bán? Chẳng lẽ là Độc Sư?
Trương Huyền sững sờ.
Địa Tàng Hoa không phải đối với Độc Sư có lực hấp dẫn thật lớn sao? Chẳng lẽ những người khác cũng cần?
- Không phải...
Hồ Vân Sinh lắc đầu.
- Sao ngươi có thể xác nhận?
Nghi hoặc nhìn lại, Trương Huyền kỳ quái.
Thời điểm Độc Sư không dùng độc, không phải không cách nào nhận ra sao?
Sao có thể khẳng định như thế?
- Bởi vì... người nọ ta nhận thức!
Sắc mặt Hồ Vân Sinh đỏ bừng:
- Là Tĩnh Viễn Thành Hồng Kim thành chủ!
- Hắn muốn Địa Tàng Hoa làm gì?
Trương Huyền kỳ quái.
Địa Tàng Hoa là Độc Sư cần, một vị thành chủ muốn cái này làm gì? Hơn nữa nghe ngữ khí, còn không chú ý thân phận tính toán ép mua.
- Tình huống cụ thể hắn không nói, ta cũng không rõ lắm, chỉ là hắn nhất định muốn mua, ta đã nói là đồ vật của tiền bối, hiện tại nhất định muốn gặp ngươi...
Hồ Vân Sinh nói.
- Đi tới nhìn xem!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Mặc kệ đối phương muốn Địa Tàng Hoa làm gì, nếu như điểm danh cho mình tới, tự nhiên phải đi tới nhìn một chút.
Đi theo sau lưng Hồ Vân Sinh, không lâu sau, đi vào một gian phòng rộng lớn.
Một trung niên nhân khuôn mặt uy nghiêm ngồi ở chủ vị, ánh mắt sáng ngời, mang theo khí thế cao cao tại thượng.
Phía sau hắn là mấy hộ vệ mặc áo giáp, từng cái khí tức như rồng, lại đều có thực lực Hóa Phàm cửu trọng Tàm Phong cảnh.
- Thành chủ đại nhân, vị này chính là chủ nhân của Địa Tàng Hoa, Tôn Cường tiền bối!
Đi vào trước mặt, Hồ Vân Sinh ôm quyền nói.
Trung niên nhân kia liếc nhìn Trương Huyền, thấy chỉ là một Tòng Thánh, cười cười nói:
- Vị bằng hữu kia, ta muốn mua sắm Địa Tàng Hoa của ngươi, nói cái giá đi!
- Ngươi có thể cho giá bao nhiêu?
Thấy vị này trực tiếp như thế, Trương Huyền có chút ngoài ý muốn, nhíu mày, cười nhạt một tiếng.
- Địa Tàng Hoa 100 năm, bình thường cần 80 Linh Thạch thượng phẩm, cái của ngươi dược linh cao hơn, ta cho ngươi một trăm, cộng thêm một kiện Linh Khí thượng phẩm!
Trung niên nhân nhìn lại.
- Cái giá tiền này có chút thấp đi!
Mí mắt nâng lên, Trương Huyền nhìn lại.
Không nói trước Địa Tàng Hoa vô cùng thưa thớt, coi như là lúc trước Hồ Vân Sinh bán ra, cũng còn cao hơn. Đối phương ra giá như vậy, hoàn toàn chính xác có chút ép mua ép bán rồi.
- Càn rỡ! Thành chủ chúng ta có thể mua đồ đạc của ngươi là cho ngươi mặt mũi, đừng cho mặt không biết xấu hổ!
Một hộ vệ ở sau lưng trung niên nhân lên tiếng hét lớn.
- Một trăm Linh Thạch thượng phẩm, cộng thêm một kiện Linh Khí thượng phẩm đã là giá cả cao nhất, đấu giá cũng chưa chắc có thể cầm được, hơn nữa còn sẽ gặp càng nhiều người ngấp nghé, ta xem còn là bán đi đi!
Hộ vệ thứ hai nói.
Hai người một cái hát mặt đỏ, một cái vai phản diện, uy hiếp cộng thêm an ủi, thoạt nhìn hảo tâm, trên thực tế là để cho hắn ngoan ngoãn bán dược liệu đi.
Chứng kiến thái độ của đối phương, Trương Huyền cười lắc đầu, thần sắc hờ hững:
- Một vạn Linh Thạch thượng phẩm, ta liền bán cho ngươi!
- Ngươi nói cái gì?
Trung niên nhân nhíu mày.
Hắn ra giá một trăm, đối phương trả giá một vạn, quả thực chính là không muốn nói, không có để thân phận thành chủ của hắn vào mắt.
- Ngươi thật to gan...
Hộ vệ thứ nhất lần nữa hét lớn, tiếng nói còn không có kết thúc, chợt nghe Trương Huyền nhàn nhạt nói.
- Hai vạn!
- Ngươi có ý tứ gì? Rút cuộc là bán hay không bán?
Hộ vệ thứ hai nói tiếp.
- Ba vạn!
Trương Huyền nói.
- Ngươi...
Sắc mặt của trung niên nhân trắng bệch, lông mày nhăn chung một chỗ, tựa như dãy núi, tựa hồ đè ép lửa giận, tùy thời có thể bộc phát.
Loại thái độ này của đối phương căn bản không có ý định bán ra, hơn nữa nhìn bộ dạng không quan tâm thân phận của hắn là cái gì.
- Bằng hữu, nơi này là Tĩnh Viễn Thành, mặc kệ ngươi là ai, ta khuyên ngươi nên điệu thấp một ít, miễn cho gặp được phiền toái gì không thể tránh khỏi.
Hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của trung niên nhân nheo lại.
- Năm vạn!
Lười để ý đến đối phương uy hiếp, Trương Huyền khoát tay áo, tiếp tục nói.
Cùng hắn giả bộ lão sói vẫy đuôi, thời điểm hắn diễn kịch còn không biết đối phương ở nơi nào chơi bùn đây này!
- Hừ, chúng ta đi!
Thấy chủ nhân của Địa Tàng Hoa này dầu muối không tiến, cứng mềm không ăn, trung niên nhân hừ lạnh một tiếng, quay người đi ra ngoài.
Vừa rời phòng, sắc mặt lập tức trở nên xanh mét.
- Thành chủ, có muốn chúng ta phái người đoạt đi hay không?
Hộ vệ làm cái thủ thế giết người, ánh mắt lạnh lùng.
- Không cần, đồ vật này, ta tình thế bắt buộc, nếu như hắn đấu giá, liền theo như trình tự đấu giá bình thường đi.
Ánh mắt Thành chủ nheo lại:
- Ta không tin, ta xuất thủ, toàn bộ Tĩnh Viễn Thành còn có người dám cùng ta giật đồ!
- Cũng đúng...
Hai vị hộ vệ hai mắt tỏa sáng.
Chỉ cần ở phòng đấu giá, thành chủ cho thấy thân phận, ai còn dám đấu giá?
Đến lúc đó chỉ sợ không hao phí một trăm Linh Thạch thượng phẩm, cũng có thể mua được.
- Đi thôi!
Thành chủ bước nhanh đi ra ngoài.
...
- Tiền bối, ngang nhiên đắc tội thành chủ như vậy, có phải quá lỗ mãng hay không...
Vẻ mặt Hồ Vân Sinh tràn đầy xoắn xuýt nhìn lại.
- Không sao, ngoan ngoãn nghe lời thì thôi, không nghe lời, ta không ngại để cho thành chủ vị đổi thành người khác!
Thần sắc của Trương Huyền hờ hững.
Đạt tới loại thực lực như hắn, đã có thể hoàn toàn không để ý ý nghĩ của kẻ yếu, ngoan ngoãn, không tìm phiền toái liền thôi, thật muốn tìm phiền toái, không ngại giáo huấn một lần.
Thông báo cho Ngọc Thần Thanh một tiếng, đổi một cái, hai cái thành chủ, căn bản không ai dám phản đối, thậm chí thật sự không được, phái mấy vị Danh Sư tới đây thẩm tra, dám ép mua ép bán, nhất định là Thổ Hoàng Đế, làm xằng làm bậy thời gian lâu dài, điều tra một cái tội chứng sẽ cả đống.
- Được rồi!
Tuy vẻ mặt tràn đầy xoắn xuýt, nhưng nghĩ đến thực lực của vị tiền bối này, Hồ Vân Sinh vẫn nhẹ nhàng thở ra, lần nữa nhìn lại:
- Ta sợ đắc tội thành chủ, đến lúc đó hắn ác ý đấu giá, khả năng liền có chút phiền phức.
- Ác ý đấu giá?
- Ân, hắn sẽ dựa vào thân phận cùng thực lực, yêu cầu người khác không tham dự cạnh tranh, bởi như vậy, Địa Tàng Hoa chỉ sợ sẽ... Rất khó hấp dẫn Độc Sư tới!
Chần chừ một chút, Hồ Vân Sinh nói.
Hắn mở phòng đấu giá, đối với loại tình huống này, biết rất rõ ràng.
Thường xuyên có người thực lực mạnh dựa vào thân phận dồn ép người mua sắm khác buông tha, ác ý tiến hành đấu giá.
Phòng đấu giá liền gặp được quá nhiều lần, nhưng không có biện pháp gì giải quyết.
- Cái này đơn giản, chờ lúc đấu giá bắt đầu ngươi tìm người, chỉ cần hắn dám tăng giá, liền trực tiếp thêm gấp đôi. Dù sao cũng là đồ đạc của ta, thêm đến một trăm vạn Linh Thạch thượng phẩm cũng không sao cả.
Trương Huyền nói.
- Cái này...
Hồ Vân Sinh mở trừng hai mắt.
Bản thân tăng giá cho mình, làm như vậy không phải quá vô sỉ sao...
Bất quá cẩn thận ngẫm lại, đây đúng là một biện pháp tốt.
Đối phương không biết thì thôi, biết rõ, đoán chừng sẽ tức chết, quả thực chính là không nói quy tắc.
- Tốt rồi, đi chuẩn bị đi, chỉ cần tìm được vị trí Độc Điện, ta sẽ giải độc cho ngươi.
Trương Huyền không nói thêm lời.
- Vâng!
Hồ Vân Sinh nhẹ gật đầu, lui xuống.
Hắn vừa ly khai, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, biến mất tại chỗ, sau một khắc đã tiến nhập Thiên Nghĩ Phong Sào.
Lúc này trong tổ ong, đã mở rộng đến cực hạn, đường kính chừng hơn 500 mét, rộng rãi bao la, các loại kiến trúc tầng tầng lớp lớp, giống như thôn xóm thật lớn.
- Chủ nhân!
Thấy hắn đi vào, rất nhiều thú sủng đồng thời chạy tới.
Trong tổ ong, không chỉ có Tử Dương thú, còn có rất nhiều Vương giả ở Vân Vụ lĩnh, lúc này coi như hắn gặp được cường giả, không tự mình ra tay, ném những Thánh Thú này ra, cũng có thể nhẹ nhõm tiêu diệt địa phương nhỏ như Tĩnh Viễn Thành.
- Chăm chỉ tu luyện, thời điểm ta nhàn rỗi sẽ giảng giải cho các ngươi vấn đề trên việc tu luyện.
Nhìn chúng thú, Trương Huyền nói.
Những Thánh Thú này là phụ tá đắc lực của hắn, sau khi để vào tổ ong, không có việc liền giảng bài cho bọn hắn, hai ba tháng qua, trên thực lực đều đã có tiến bộ rõ ràng.
Nếu không phải không có công pháp Thánh Thú tu luyện, chỉ sợ thời gian dài như vậy, những đại gia hỏa này cũng không biết tu luyện tới tầng thứ nào rồi.
Để cho rất nhiều Thánh Thú tiếp tục tu luyện, Trương Huyền lại đi tới một gian phòng.
Trên giường, Ngụy Như Yên nhắm hai mắt, yên tĩnh nằm ở phía trên.
Lần này tới Độc Điện là chuyên môn giải quyết vấn đề trên người nàng, một mực mang ở trong tổ ong.
Thò tay xem mạch đập của nữ hài, xem một lát, nhẹ nhàng thở ra.
- Xem ra kiên trì một đoạn thời gian nữa, là không có vấn đề quá lớn...
Mặc dù Độc Thể của đối phương bộc phát, không có tìm được phương pháp áp chế, nhưng mượn nhờ rất nhiều thủ đoạn của hắn, vẫn để cho nàng tạm thời thoát ly nguy hiểm.
Cho dù trong thời gian ngắn không cách nào thanh tỉnh, ít nhất tính mạng không lo.
- Nha đầu kia cũng thật là đáng thương...
Lắc đầu.
Vừa ra đời liền đụng phải ốm đau tra tấn, thật vất vả lớn lên, lại mất đi phụ thân thương yêu nhất.
Khó trách được xưng là tai nạn thể, không chỉ mang đến cho người khác tai hoạ, mình cũng nhiều tai nạn, không có một ngày tốt lành.
Thấy vấn đề của nàng không lớn, lúc này Trương Huyền mới đi vào tu luyện tràng chuyên môn bố trí, ngồi xuống.
Đột phá đến Tòng Thánh đỉnh phong, đã hơn mười ngày, mặc dù không có bảo vật đột phá cảnh giới tiếp theo, nhưng mỗi ngày hắn vẫn nỗ lực tu luyện, không có gián đoạn.
Chân khí đang không ngừng ma luyện, càng ngày càng tinh thuần cũng càng ngày càng hùng hậu.
Từ khi đạt tới Bán Thánh, rõ ràng cảm giác được đột phá so với trước kia càng thêm khó khăn, trước kia đột phá một đại cấp bậc, chỉ cần một canh giờ là được, mà bây giờ khả năng cần dùng nhiều thêm vài phút, thậm chí càng dài!
- Tu luyện quả nhiên không có đơn giản như trong tưởng tượng...
Thở dài một tiếng, Trương Huyền lắc đầu.
Tu luyện xác thực không phải dễ dàng như vậy, đã định trước tràn đầy vất vả.
Ba canh giờ, nhoáng một cái đã qua.
Suy tính thoáng một phát, đại khái đến buổi tối, đấu giá hội cũng kém không nhiều lắm sắp bắt đầu, lúc này thân thể Trương Huyền mới nhoáng một cái, đi ra tổ ong.
Mới trở lại gian phòng, chỉ thấy Hồ Vân Sinh đã đi tới.
- Tiền bối, đấu giá hội lập tức liền muốn bắt đầu...
- Ân!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền theo ở phía sau đi tới phòng đấu giá, còn chưa tới ghế lô, lông mày đột nhiên nhíu một cái, ngừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận