Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Huyết trì

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Hắn một mực lấy Dương sư làm đại kỳ, che giấu Thiên Đạo thư viện, vốn cho rằng đó là người hư vô mờ mịt, cùng lắm thì dùng phân thân ngụy trang liền tốt, không nghĩ tới từ nơi sâu xa tự có thiên ý, người này chân thực tồn tại, hơn nữa còn là Tổng bộ Danh Sư đường Thái Thượng Trưởng Lão, một trong mấy người mạnh nhất đương thời!
Đội lốt giả, xuất hiện cái thật, đã rất xấu hổ, không nghĩ tới, vị bị đội lốt kia ngay tại Trương gia!
Thật muốn gặp mặt, không thừa nhận có đệ tử như mình, há không lập tức để lộ?
Thân thể cứng ngắc như người gỗ, Trương Huyền còn chưa lên tiếng, chỉ thấy Trương Vô Trần nhíu mày nhìn lại:
- Dương sư?
- Ta đã thời gian rất lâu không có gặp được sư phụ, đột nhiên nghe lão sư ở nơi này, có chút khó có thể tin, thất thố, còn mong rộng lòng tha thứ...
Trương Huyền vội nói.
Vừa rồi quá mức khiếp sợ, xưng hô chính là “Dương sư”, mà không phải “lão sư”, đối phương đã cảm giác được không đúng.
- Ừm, Dương sư ở đây bế quan chừng nửa năm, sư đồ các ngươi quả thực rất lâu không gặp...
Thấy hắn nói như vậy, Trương Vô Trần nhẹ gật đầu.
- Lão sư bế quan... Ta trực tiếp đi tìm hắn, sẽ không ảnh hưởng chứ?
Sau khi hết khiếp sợ, Trương Huyền ý thức được không đúng, nhìn lại.
Đối phương biết mình là đệ tử của Dương sư, Dương sư lại bế quan ở đây, kết quả đến bây giờ cũng không có xuất hiện, chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, cố ý đang hù dọa hắn; thứ hai, Dương sư bế quan cực kỳ khẩn yếu, không cách nào đi ra. Nếu như vậy, đối với hắn liền cực kỳ có lợi.
- Trước khi Dương sư bế quan, quả thực bảo người ta không nên quấy rầy, có điều, hẳn là mấy ngày nay sẽ ra, Trương sư không vội vã rời đi, hẳn sư đồ có thể gặp mặt!
Trương Vô Trần nói.
- Ta không vội...
Trương Huyền vội vàng gật đầu, nhưng trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Xem ra phải nắm chặt thời gian so kiếm, nghĩ biện pháp bức ra tiểu thiên tài, gặp mặt một lần, sau đó trực tiếp rời khỏi, nếu không, Dương sư bế quan đi ra, hết thảy lộ tẩy, liền phiền phức lớn rồi!
- Không biết lão sư bế quan ở nơi nào? Coi như không thể quấy nhiễu, ta cũng có thể tiến đến bái kiến, chờ hắn ra, liền có thể nhìn thấy...
Dừng lại một chút, Trương Huyền hỏi tiếp.
Trước xác định rõ vị trí của đối phương, thực sự không được, vừa nhìn thấy xuất quan, sẽ lập tức chuồn mất.
- Chỗ Dương sư bế quan, chỉ có đại trưởng lão biết, ta cũng không rõ lắm!
Lắc đầu, Trương Vô Trần nói.
- Không biết?
Giả ra vẻ mặt tiếc hận, Trương Huyền lần nữa may mắn.
Hai người nói chuyện, Địa Ngục Thanh Long thú cùng Hỏa Diễm Kỳ Lân thú toàn bộ đột phá, từng cái lực lượng sôi trào mãnh liệt, bất cứ lúc nào cũng sẽ xao động mà ra.
Nhìn xem hai Thánh thú Thánh Vực cửu trọng, vây quanh ở bên người Trương Huyền, mọi người bốn phía tất cả đều lộ ra cảnh giác, ngay cả Kiếm Tần Sinh, cũng âm thầm kinh hãi.
Thánh Tử điện thay mặt điện chủ, cũng mới Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, một học sinh, vậy mà thuần phục một Thánh thú cửu trọng sơ kỳ cùng cửu trọng đỉnh phong... Mang về, khẳng định sẽ không người có thể áp chế.
Loại năng lực này, trở thành thay mặt điện chủ, cũng không có người có thể nói cái gì.
Thấy hắn thuần thú, thư hoạ cường đại như thế, ánh mắt thủ đoạn đều sâu không lường được, tất cả tuổi trẻ tài tuấn chuẩn bị cho hắn ra oai phủ đầu đều chần chờ.
Trương Tử Tình, Trương Giang xem như thiên tài đứng đầu nhất trong bọn họ, ở trước mặt đối phương, cũng không chịu được một kích, bọn hắn đi lên, chỉ sợ chênh lệch lớn hơn.
Trong lúc nhất thời, lại không người dám tiếp tục khiêu chiến.
Không có người ra mặt, Trương Huyền cũng vui thanh nhàn. Mục tiêu của hắn chỉ có một, giáo huấn vị tiểu thiên tài kia, quá yếu cũng chẳng muốn ra tay.
- Trương sư, nơi này đã không thể ở lại, ta vừa vặn còn có biệt viện, không biết có thể theo ta đi không?
Thấy nhiều thiên tài bị đả kích ra tay cũng không dám, trong lòng Trương Vô Trần than thở một tiếng, mở miệng nói.
- Cái này...
Dừng lại một chút, Trương Huyền nhẹ gật đầu:
- Làm phiền Tam trưởng lão!
Bên này biến thành như vậy, quả thực không thích hợp cư ngụ.
- Mời đi theo ta!
Tam trưởng lão gật đầu, bàn giao trưởng lão phái người chữa trị, lúc này mới bay về phía trước. Trước khi đi, Trương Huyền nói phương pháp giải quyết tượng, ở trong ánh mắt khiếp sợ của hai vị Khải Linh sư cửu tinh, đi theo sau lưng Trương Vô Trần, bay tới đằng trước. Thời gian không dài, đi tới chỗ ở của tộc nhân Trương gia.
- Tần Sinh Kiếm thánh, ngươi trước hết ở chỗ này, sau khi thu xếp tốt khách nhân, gia tộc bọn ta sẽ tiến hành thi đấu, tỷ thí xong, lại cùng các bằng hữu giao lưu!
Tam trưởng lão cười nói.
- Vâng!
Kiếm Tần Sinh gật đầu.
Hắn đến Trương gia chừng ba lần, khu vực hạch tâm tộc nhân ở, còn là lần đầu tiên tới. Tính toán là chiếm vị ánh sáng của Trương Huyền. Chỗ này linh khí không bằng bên khách phòng, nhưng lại mang theo một cỗ khí tức để cho người ta phấn chấn, tựa hồ ở nơi này tu luyện, có thể tư duy càng thêm mau lẹ, hiệu suất tăng gấp bội.
- Trương sư, có thể theo ta đi dạo một chút hay không?
An bài xong Kiếm Tần Sinh, Trương Vô Trần nhìn lại.
- Cam tâm tình nguyện phụng bồi!
Trương Huyền gật đầu.
Vừa vặn muốn nhìn Trương gia, hiểu rõ hơn một chút, vì sau này cướp cô dâu chuẩn bị, đối phương mời, cực kỳ cam tâm tình nguyện.
Dù sao có Kỳ Lân thú, Thanh Long thú bảo hộ, lại thêm thân là khách nhân, đối phương hẳn là sẽ không làm gì hắn.
- Mời tới bên này!
Trương Vô Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, đi đầu ra sân nhỏ, lần này không có phi hành, mà là đi bộ. Trải qua một phen chơi đùa, trời đã tối đen, bầu trời đầy sao, một vầng loan nguyệt tản mát ra ánh sáng trong sáng, để không khí có vẻ hơi thanh lãnh.
- Không biết Trương sư nhà ở nơi nào, trong nhà còn có người nào?
Hai người một trước một sau, Trương Vô Trần vô tình hay cố ý hỏi.
- Tại hạ là cô nhi, từ nhỏ không biết cha mẹ là ai!
Trương Huyền trả lời.
Gia hoả bị hắn phụ thể kia, không biết cha mẹ là ai, hắn tự nhiên lại càng không biết.
- Cô nhi tốt...
Cảm khái một tiếng, Trương Vô Trần tự giác lỡ lời, hỏi tiếp:
- Nếu là cô nhi, vậy vì sao lại mang họ Trương? Tên là ai lấy?
- Cái này...
Trương Huyền sửng sốt một chút, lắc đầu:
- Thời gian quá lâu, không nhớ được!
Vốn là dung hợp trí nhớ, loại râu ria này không đáng kể, chỗ nào có thể biết? Căn cứ trí nhớ của đời trước, lúc còn rất nhỏ, treo ở trên cây siết cổ, được người cứu, mới lấy tên Trương Huyền, còn vì cái gì họ Trương... Liền không được biết. Dù sao không phải người Trương gia là được.
- Không nhớ được? Vậy xem ra, thân nhân của Trương sư rời đi thời gian tương đối sớm...
Trương Vô Trần lên tiếng, đột nhiên cười cười:
- Không biết Trương sư, đối với Trương gia cảm giác thế nào? Có hứng thú gia nhập Trương gia, trở thành một thành viên hay không?-
- Hoàn toàn không hứng thú!
Trương Huyền lắc đầu.
Chỉ bằng bọn hắn hèn hạ muốn giết mình, cưỡng ép muốn cưới Lạc Nhược Hi, liền căm thù đến tận xương tuỷ, còn gia nhập... Nằm mơ!
- Ây...
Không nghĩ tới hắn trả lời chắc chắn như thế, Trương Vô Trần tràn đầy xấu hổ, nhẫn nhịn nửa ngày nói không ra lời, nhìn về phía trước, nhẹ nhàng thở ra, lập tức duỗi tay:
- Đến!
- Đến, đến địa phương nào?
Trương Huyền sững sờ, ngẩng đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy hai chữ lớn xuất hiện ở trước mắt.
- Huyết trì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận