Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hoàn toàn thắng lợi

Nhìn thi thể từ trên không rơi xuống, bàn tay Trương Huyền trảo một cái, thu vào trữ vật giới chỉ.
Vừa rồi thời điểm hiển lộ chân thân, liền phong cấm không gian phía dưới, để rất nhiều binh sĩ giao chiến không nhìn thấy tình huống trên bầu trời, nếu không cho bọn hắn biết, người ngoài muốn giết đại thống lĩnh của bọn hắn, phỏng chừng còn không có thành công, liền bị đánh xuống.
Thấy thi thể không có rơi xuống lộ tẩy, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía phân thân, khóe miệng giật một cái.
Biết đơn độc một người đánh không lại Ô Mộc, Bột Tân, trước thời hạn giấu phân thân, phong cấm không gian ở chỗ này, một bên chiến đấu một bên dẫn đối thủ tới, quả nhiên có hiệu quả.
Bất quá bất kể nói thế nào đối phương cũng là siêu cấp cường giả, vốn cho rằng coi như phân thân đánh lén, cũng nhiều nhất kiềm chế lại bọn họ, bản thân nhân cơ hội tìm cơ hội, không nghĩ tới hai quyền liền đánh nát...
Chẳng lẽ thực lực của người này còn mạnh hơn trước đó?
Còn tưởng rốt cục đột phá, có thể giáo huấn đối phương một trận, hiện tại xem ra, loại sự tình này tốt nhất đừng suy nghĩ... nếu không khẳng định sẽ bị đánh mặt mũi bầm dập, vô cùng thê thảm.
- Ngươi đi xuống tiếp tục tìm cơ hội phục kích đi!
Biết nói chuyện với phân thân sẽ bị đả kích, thân thể Trương Huyền nhảy lên, bay xuống phía dưới, thời gian nháy mắt liền đến dưới phong cấm, lúc này đã biến thành bộ dáng của Ô Mộc.
- Bột Tân đã bị ta đánh chết, tất cả mọi người nghe lệnh, giết cho ta, giết đến bọn họ không còn mảnh giáp...
Thanh âm đâm thủng trời cao, truyền vào trong tai mọi người.
- Giết sạch đám con rùa kia!
- Để cho bọn họ biết sự lợi hại của chúng ta...
Nghe được đại thống lĩnh hạ mệnh lệnh, đội ngũ bên Thần Linh Hoàng, tất cả đều sĩ khí dâng cao.
Trái lại, người đối diện tâm bắt đầu tán loạn, vốn thế lực ngang nhau, rất nhanh liền nghiêng về một phía.
Bên Thần Tinh Hoàng chết càng ngày càng nhiều, thậm chí đã có xu thế chạy tứ tán.
Bất quá ngay thời điểm không cách nào ngăn cản, bất cứ lúc nào cũng sẽ toàn quân bị diệt, một bóng người máu me khắp người từ không trung bay tới.
- Ha ha, muốn giết Bột Tân ta, không dễ dàng như vậy, vừa rồi ta giả chết lừa qua tên này, lúc này Ô Mộc đã bị chém giết! Các huynh đệ, giết trở về cho ta, người của Thần Tinh Hoàng chúng ta, tuyệt không chịu thua...
Bóng người thanh âm to rõ, người Thần Tinh Hoàng vốn không có ý chí chiến đấu, nghe nói như thế, lần nữa dấy lên đấu chí, từng cái cắn chặt hàm răng xông tới.
Cuối cùng vẫn là đại thống lĩnh của chúng ta thắng, đã như vậy chúng ta liền không thể thua, nhất định giết đến bọn họ biết lợi hại...
Bên này sĩ khí đại chấn, đối diện thì một mảnh kêu rên.
Vốn nghĩ đại thống lĩnh của mình chiến thắng, bọn họ khẳng định cũng có thể thắng được, không nghĩ tới cuối cùng thắng là Bột Tân!
Lại thêm không có thống lĩnh, các tướng quân chủ trì, rất nhiều binh sĩ nhất thời hoảng loạn lên.
Chỉ chốc lát, tình hình đại thắng nghịch chuyển, bên Thần Tinh Hoàng khí thế càng ngày càng mạnh, đối phương bắt đầu chạy trốn. Mắt thấy không kiên trì nổi, lại một bóng người xuất hiện ở trên không trung.
- Không phải chỉ có ngươi biết giả chết, Ô Mộc ta cũng biết, chư vị huynh đệ, cuối cùng vẫn là ta thắng, lần này Bột Tân bị ta hoàn toàn giết chết, mọi người nhanh giết trở về!
Nghe được thanh âm, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ô Mộc vừa rồi rõ ràng đã chết, chẳng biết lúc nào xuất hiện lần nữa ở trên không trung, vẻ mặt dữ tợn.
Binh sĩ hai bên:
- ? ? ?
Hai bên đối chiến, lúc sống còn có thể liên tục giả chết... Còn có thể chơi như vậy?
Làm sao cảm giác đại chiến máu tanh như thế, lại giống như trò đùa thế nhỉ? Mấu chốt nhất là... Đại ca, các ngươi ai sống ai chết, có thể cho cái tin chính xác không? Cứ như vậy, tim chúng ta thật sợ ah!
- Còn chưa động thủ? Bột Tân thật bị ta chém giết, mọi người nhanh động thủ, nếu không lấy tội phản bội xử tử!
Thấy mọi người đều ngẩn ở ngơ tại chỗ, Ô Mộc gào lên một tiếng.
- Giết ah...
Thấy đại thống lĩnh hạ mệnh lệnh bắt buộc, bên Thần Linh Hoàng lần nữa ý chí chiến đấu sục sôi, lại vọt tới.
- Ha ha, Ô Mộc, ngươi nghĩ không ra, ta lại giả chết, có thể chết ở trong tay Bột Tân ta, ngươi cũng không tính oan uổng... Mọi người nghe mệnh lệnh của ta, cùng một chỗ phản kích, nhất định không thể để cho bọn họ còn sống rời đi...
Trên không lại thêm ra thân ảnh của Bột Tân.
- ...
Bọn binh lính đều điên rồi.
Đại thống lĩnh, ngươi có thể chết một lần được không? Chết đi sống lại như vậy... Chúng ta thật không biết nên làm sao bây giờ ah!
Tâm thật mệt!
Lần đầu tiên tất cả binh sĩ đều hi vọng đại thống lĩnh của mình chết thật, mà không phải đột nhiên giả chết, sống lại, sau đó lại bị giết...
- Không sai biệt lắm...
Không giống mọi người sụp đổ, nhìn mười vạn đại quân chiến đấu một hồi, ngay cả một vạn người cũng chưa tới, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
Một vạn người này, cơ bản đều bị trọng thương, nhìn bộ dáng bây giờ, hẳn là không được tổ hợp trận pháp hợp kích, sinh ra uy hiếp với hắn.
Lại đợi nửa canh giờ, một vạn người cũng gần như tiêu hao sạch sẽ, chỉ còn lại không đến năm ngàn, Trương Huyền mới vẫy tay một cái.
Phân thân, Kim Nguyên đỉnh, Yêu Dị Huyền Đao, Long Cốt Thần Thương... cùng một chỗ xông qua.
Những binh lính này, chẳng qua Thánh Vực tam tứ trọng, lại thêm từng cái trọng thương, nơi nào chống đỡ được những nhân vật có thể so với Bất Hủ cảnh, không đến mười phút, toàn bộ bị chém giết sạch sẽ.
Nhìn thi thể đầy đất, lúc này Trương Huyền mới cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, toàn thân rã rời, trong đầu cũng có chút chóng mặt.
Tuy chiến đấu không có ra bao nhiêu lực lượng, hai bên hầu như đều là tự giết lẫn nhau, nhưng một mực đổi tới đổi lui, lại muốn phòng ngừa người khác phát hiện, vẫn rất tiêu hao tinh thần.
Đặc biệt là lực lượng linh hồn, cảm giác sắp muốn tiêu hao sạch sẽ.
May mắn thành công!
Nếu không đối phương trước thời hạn phát hiện, tất cả sự tình đều là hắn tự biên tự diễn, dù chỉ còn lại một vạn binh sĩ, cũng không phải thực lực của hắn bây giờ có thể chống lại.
Đi vào không gian gấp, ngồi dưới đất, lấy ra bảo vật bổ sung lực lượng, điên cuồng hấp thu nửa canh giờ, cảm giác khôi phục một chút, ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
- Nhìn xem sưu tập được bao nhiêu bảo bối...
Lần này chém giết mười vạn đại quân Dị Linh tộc, phá hủy âm mưu muốn tấn công Danh Sư đại lục của bọn họ, tuy công đức vô lượng, nhưng đối với hắn mà nói, kém xa thu hoạch vật tư.
Không nói quân bị của mười vạn đại quân, đủ loại linh thạch, đếm không hết đến cùng có bao nhiêu, chỉ nói hai vị đại thống lĩnh, thêm vào hơn mười vị thống lĩnh Bất Hủ cảnh, bảo vật trong trữ vật giới chỉ cũng đã vượt qua Trương gia, Lạc gia vài vạn năm tích lũy.
- Thanh đao này, so với Yêu Dị Huyền Đao cũng không kém chút nào... Còn có cây thương này, chỉ sợ cũng là bảo vật nửa bước Cổ Thánh...
Kim đao của Ô Mộc cùng trường thương của Bột Tân, cấp bậc đều không kém Yêu Dị Huyền Đao. Chân khí trong cơ thể vận chuyển, biến thành sát lục chi khí, thời gian không dài, hai vũ khí liền hoàn toàn nhận chủ.
- Tràm Quỷ Huyền Đao, Phá Vân Thương... Lại nhiều hai thanh vũ khí!
- Nhìn xem có phương pháp tu luyện thích hợp hay không, tuy đạt tới Đại Thánh cấp không có pháp quyết thống nhất, nhưng phương pháp tu luyện của Dị Linh tộc, tham khảo một chút có lẽ được ích lợi không nhỏ!
Lại không tìm được vũ khí, tốt hơn Trương Huyền tiếp tục nhìn sang các trữ vật giới chỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận