Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cô đọng phân thân

Chỉ là, cho dù trả giá nhiều hơn nữa cũng là đáng giá.
Linh hồn từ một phân thành hai, khiến cho hắn có cảm giác mình có đến hai cái thân thể đồng thời sống sót. Mặc dù sức chiến đấu hiện nay không gia tăng. Thế nhưng khi nào triệt để khôi phục thì sẽ hoàn toàn khác biệt, tương đương với trong nháy mắt bạo tăng lên gấp đôi.
Điểm mấu chốt nhất chính là, tư duy hai người tương đồng, ý niệm câu thông. Một phối hợp ra tay, tuyệt đối không phải là đơn giản như một cộng một bằng hai, thậm chí có thể đạt tới ba, bốn, thậm chí còn nhiều hơn.
Hơn nữa, linh hồn chia ra có thể tu luyện giống như người bình thường, nương theo thời gian trôi qua, sẽ càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
"Bắt đầu đi!
Linh hồn nhìn bản tôn một chút, miệng cười nhạt một tiếng, bắn thẳng tắp về phía Cửu Thiên Liên Thai.
Sưu!
Vừa đến trước mặt thì lập tức đã cảm thấy có một cỗ hấp lực cực lớn quét sạch hắn, sau một khắc hắn đã tiến vào bên trong một cái không gian tối đen.
"Chủ nhân...
Vừa đứng vững thân thể thì đã thấy một người trung niên toàn thân tràn ngập hắc khí đang đứng ở cách đó không xa, ôm quyền khom người, vẻ mặt cung kính.
Mặc Hồn Sinh!
Vốn hắn cho rằng tên này thân là lục tinh Vu Hồn sư, lại còn sống nhiều năm như vậy sẽ có bộ dáng như lão giả, không nghĩ tới người này lại mặt trắng không râu, thân thể hơi có vẻ mềm yếu, giống như là một tên thư sinh vậy.
Đã ký kết linh hồn khế ước, coi như hắn có thoát khốn thì cũng là hạ nhân của Trương sư này. Cho nên đối với mệnh lệnh của hắn không dám có chút vi phạm nào. Nếu không, chỉ cần đối phương có một cái suy nghĩ trong đầu là đã có thể nhẹ nhõm nghiền ép hắn.
"Đây là dung mạo vốn có của ngươi hay sao? Phân thân nghi ngờ nhìn qua.
Linh hồn không có bộ dáng cố định, có thể tùy ý biến hóa, bộ dáng trước mắt cũng có thể là do đối phương cố ý biến hóa.
"Vâng, linh hồn của Vu Hồn sư có thể duy trì bộ dạng lúc dẫn hồn xuất thể, lúc ấy ta có bộ dáng này. Coi như về sau sống thêm vạn năm thì cũng sẽ không thay đổi!Mặc Hồn Sinh vội nói.
Linh hồn có thể thiên biến vạn hóa, thậm chí biến đổi hình dạng. Thế nhưng từ đầu tới cuối sẽ duy trì dung mạo lúc dẫn hồn xuất thể, vạn năm không thay đổi.
"Ừm, hiện tại ta sẽ đi vào thay ngươi, ngươi có thể rời đi được rồi!
Phân thân khoát khoát tay: "Chỉ là, tạm thời không tìm thấy thân thể thích hợp với ngươi, trước tiên ngươi có thể đợi ở trên người Vô Hồn Kim Nhân. Một khi có thân thể thích hợp ta sẽ lập tức để ngươi đoạt xá!
Coi như thực lực của Mặc Hồn Sinh mạnh mẽ, có thể đợi một đoạn thời gian ngắn ở bên ngoài. Thế nhưng nương theo thời gian trôi qua, hắn cũng sẽ phải chịu hồn lực ngũ suy, thực lực sẽ càng ngày càng yếu.
Vì đề phòng loại hiện tượng này, hắn phải tìm một cỗ thân thể thích hợp với đối phương.
Trương Huyền thân là Danh sư, không thể nào để cho hắn đoạt xá bốn phía được. Cho nên chỉ có thể để cho hắn oan ức đi vào trong cơ thể Vô Hồn Kim Nhân một chút, tạm thời bảo vệ tính mạng.
Dù sao thứ này là do Vu Hồn sư luyện chế ra, dùng để phụ thể, tiến vào bên trong cũng hết sức dễ dàng, hơn nữa cũng không liên quan tới việc đoạt xá.
"Vâng, chỉ cần có thể ra ngoài, cho dù sống ở đâu cũng được...
Vội vàng gật đầu, Mặc Hồn Sinh hưng phấn tới mức hai mắt tỏa sáng.
Hắn đã bị vây ở đây vài vạn năm, đã sớm có chút nổi điên. Đừng nói là đi vào trong cơ thể Vô Hồn Kim Nhân, chỉ cần có thể ra ngoài, cho dù sống ít đi mấy trăm năm cũng được.
Lại nói, Trương sư đã đồng ý tìm thân thể đoạt xá giúp hắn, cho nên cũng không có gì mà phải xoắn xuýt.
"Ta đi ra ngoài trước!
Cắn răng, thân thể phát ra ánh sáng đặc thù, đột nhiên xông đi ra ngoài.
Cảm nhận được hắn muốn rời khỏi, trong không gian tối đen kia dường như có một cỗ lực lượng cực lớn lan tràn tới, giống như muốn giữ hắn lại. Phân thân hừ nhẹ một tiếng, ngăn ở phía trước.
Sưu!
Lực lượng dừng lại, Mặc Hồn Sinh mượn cơ hội nhảy lên, bay ra khỏi Cửu thiên liên thai, đi ra bên ngoài.
"Đi ra rồi sao!Trương Huyền ở phía ngoài nhìn qua.
"Vâng!Cảm nhận mình đã có được tự do, Mặc Hồn Sinh nhìn quanh hai bên, tràn ngập kích động.
"Đi vào trước đi!
Mỉm cười, cổ tay Trương Huyền rung lên, một cái quan tài chứa đựng Vô Hồn Kim Nhân lập tức xuất hiện ở trước mắt.
Mặc Hồn Sinh khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nhoáng một cái rồi mở ra quan tài để chui vào. Sau một khắc, mắt kim nhân trợn một cái rồi đứng lên.
Hồn phách nhập thể.
"Chủ nhân!
Kim nhân thân hình cao lớn, giống như là một vị tướng lĩnh tràn ngập giáp trụ đi tới trước mặt hắn.
"Người cứ giống như những người khác, gọi ta một câu thiếu chủ đi!Trương Huyền khoát khoát tay.
"Vâng, thiếu chủ!Kim nhân ôm quyền.
"Bây giờ ngươi có thể phát huy bao nhiêu thành thực lực? Nhìn kim nhân trước mắt, Trương Huyền thản nhiên nói.
Kim nhân thực lực có hạn, nhưngtu vi của Mặc Hồn Sinh rất mạnh mẽ. Hiện giờ đã thoát ly ra khỏi Cửu Thiên Liên Thai, chỉ sợ so với hắn cũng còn cường đại hơn không ít.
"Những Vô Hồn Kim Nhân này là thứ lúc đầu ta tự tay luyện chế, có thể phát huy ra xấp xỉ trăm phần trăm thực lực!Mặc Hồn Sinh nói.
"Trăm phần trăm? Hóa Phàm cửu trọng? Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Tên này là Vu Hồn sư lục tinh, khi còn sống thực lực đã đạt tới Hóa Phàm cửu trọng đỉnh phong, cụ thể muốn đột phá Bán Thánh cũng chỉ kém một chút. Cho dù những năm này đã tiêu hao không ít, thế nhưng muốn đạt tới Hóa Phàm cửu trọng chắc chắn là có thể được.
Chuyện này chẳng phải là về sau bên người hắn sẽ có một vị hạ nhân Hóa Phàm cửu trọng hay sao?
Có loại cường giả này ở bên người, coi như không có sự uy hiếp từ "Dương sư" thì nhất định cũng không ai dám tới làm loạn!
"Ừm!Mặc Hồn Sinh gật đầu.
"Không sai, đi ra bên ngoài trông coi, không được để cho bất luận kẻ nào đi vào. Ta muốn cô đọng phân thân, không thể quấy nhiễu!Hắn dặn dò một tiếng.
Mặc Hồn Sinh trả lời một câu, quay người đi ra ngoài.
Trương Huyền thì sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía liên thai ở trước mắt.
"Bắt đầu đi!
Ngón tay búng một cái, một đạo chân khí bắn thẳng vào bên trong.
Mặc Hồn Sinh hết sức e ngại đối với thiên đạo chân khí. Thế nhưng linh hồn phân thân lại không quan tâm, nương theo chân khí tràn vào càng ngày càng nhiều, liên thai vốn có màu đen nhánh cũng trở nên càng lúc càng trắng.
Dần dần trở nên hoàn thiện.
Liên thai tiêu hao chân khí cực lớn, chỉ có điều, Trương Huyền có đầy đủ linh thạch trung phẩm để tiêu hao, cho nên hắn không quan tâm tới hao tổn.
Không biết qua bao lâu, chấn động xuất hiện, toàn bộ liên thai đã biến thành màu trắng sữa, tản mát ra ánh sáng ôn nhuận.
"Không hổ là. . . Thần vật!
Nhìn thoáng qua, Trương Huyền đã cảm thấy toàn thân chấn động, giống như cả người đã bị hấp dẫn.
Liên thai trước đó, đen như mực, quỷ dị không gì sánh được, có chút giống như tà vật. Mà bây giờ lại khiến cho người ta có một loại cảm giác như tới từ chín tầng trời, không thể xâm phạm.
Quả nhiên là bất phàm!
Có thể đoán ra được, một khi để cho người ngoài biết, nhất định sẽ dẫn tới cướp đoạt. Dù là Danh sư lục tinh, thất tinh, thậm chí bát tinh, chỉ sợ cũng không phải là ngoại lệ.
Danh sư cũng là người, cũng có thất tình lục dục. Một khi gặp bảo vật cũng sẽ chiếm hữu thành của mình, không có khả năng giống như Thánh Nhân, vô dục vô cầu.
Lại nói, Khổng sư còn bao che khuyết điểm, từng vì đệ tử mà giận tím mặt, diệt một nước, huống chi là những người khác.
"Luyện hóa!
Biết thứ này vô cùng trân quý, không thể rò rỉ ra bên ngoài. Trương Huyền cũng không có do dự mảy may mà bàn tay chộp ra một trảo, một đoàn chân khí tràn vào trong đó.
Phương pháp luyện chế thành thân thể, Mặc Hồn Sinh đã sớm truyền lại cho hắn, cũng không quá là phức tạp.
Chân khí bao vây liên thai, để cho nó phù hợp hoàn mỹ với linh hồn. Đóa hoa sen không lớn trước đó dần dần dung hợp với linh hồn vừa tách ra, tạo thành một cỗ thân thể sạch sẽ không tỳ vết chút nào.
Rèn luyện không biết bao lâu.
Thân thể dung hợp hoàn mỹ, Trương Huyền chậm rãi mở mắt ra.
"Xong rồi sao?
Thấy phân thân đứng dậy, Trương Huyền mỉm cười nói.
Hai bên đối mặt, Trương Huyền lập tức cảm thấy có một loại cảm giác rất là kỳ diệu, như là soi gương, khi thì cảm thấy đối phương là bản thân, khi thì lại cảm thấy bản thân là đối phương.
Phân thân là từ linh hồn bản tôn một phân thành hai. Dù là tư duy hay là ý tưởng đều giống bản tôn như đúc, không phân khác biệt. Thậm chí tri thức hai người học tập, võ kỹ tu luyện đều có thể cùng hưởng.
Nói cách khác, chỉ cần phân thân đọc sách thì bản tôn có thể tuỳ tiện thu hoạch được tri thức. Đương nhiên, cũng chỉ giới hạn trong những chuyện này, phân thân hấp thu linh khí, tu vi tăng lên sẽ không giống như bản tôn.
"Hiện giờ phân thân là phôi thai nguyên thủy, cho dù có tu vi thì cũng là hồn lực mang tới, trước tiên làm cho thực lực tăng lên rồi lại nói!
Phân thân từ Cửu Thiên Liên Thai luyện hóa mà thành, bản thân không có thực lực. Dù cho hiện tại có lực lượng thì cũng là do hòa tan vào thân thể Vu hồn mang tới, nhất định phải nhanh chóng tăng tu vi chân khí lên.
Mặc quần áo xong, khoanh chân ngồi ở giữa Tụ Linh trận.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Tinh thần khẽ động, Thiên Đạo công pháp lập tức dựa theo phương thức trong đầu để vận chuyển.
"Ừm?
Một lát sau, hắn nhíu mày.
Thiên Đạo công pháp hắn đã tu luyện qua một lần, xe nhẹ chạy đường quen, dựa theo đạo lý mà nói. Muốn vận chuyển sẽ vô cùng đơn giản, vì sao ở trên ngươi phân thân lại thủy chung không làm được chứ?
Một khi vận chuyển sẽ giống như có một cỗ cảm giác áp bách cực lớn đánh tới, dường như muốn nghiền nát thân thể của hắn thành bụi phấn.
"Chẳng lẽ. . . Ngoại trừ bản tôn của ta, bất luận kẻ nào cũng không thể tu luyện Thiên Đạo công pháp, ngay cả phân thân cũng không được?
Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.
Trước đó hắn đã từng muốn mang Thiên Đạo công pháp hoàn chỉnh truyền thụ cho mấy học sinh. Đáng tiếc, tất cả đều không tu luyện được, không có cách nào khác cho nên hắn đành phải sửa đổi một chút. Hoặc nhiều hoặc ít đề để lại một chút thiếu sót.
Vốn hắn cho rằng chỉ có những người khác như thế, hiện tại xem ra, ngay cả phân thân của hắn cũng giống như thế.
"Chỉ sợ có quan hệ cùng với Thiên Đạo thư viện!
Trong lòng khẽ động.
Thiên Đạo thư viện nương theo hắn trùng sinh, xuất hiện ở trong cơ thể bản tôn. Có lẽ có thứ này tồn tại cho nên hắn mới có thể tu luyện. Mà phân thân, dù là có linh hồn của hắn, không có sự tồn tại của thư viện thì cũng không có khả năng không chút kiêng kỵ mà tu luyện Thiên Đạo công pháp.
Thiên Đạo không thể dòm ngó, đại đạo không thể không có thiếu sót. Có Thiên Đạo thư viện, che đậy thiên cơ, sẽ không bị phát hiện ra. Muốn tu luyện thế nào cũng được. Thế nhưng không có thứ này thì sẽ không làm được.
"Đã không được, vậy thì sửa chữa một chút vậy!
Thiên Đạo công pháp không thể tu luyện, vậy thì chừa lại một chút thiếu hụt, dù sao mấy người Triệu Nhã cũng tu luyện như thế này. Hắn đã sớm xe nhẹ đi đường quen.
Cô cô cô cục cục!
Dựa theo công pháp thiếu hụt để tu luyện, quả nhiên chân khí thuận lợi vận chuyển, khí tức cả người dần dần gia tăng, tu vi không ngừng tăng lên.
Không hổ là thân thể do thần vật cô đọng, tốc độ tu luyện của đám người Triệu Nhã so sánh với nó không đáng kể một chút nào.
Trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, phân thân đã từ võ giả nhất trọng Tụ Tức cảnh tu luyện đến Hóa Phàm tam trọng Âm Dương cảnh đỉnh phong!
Thực lực giống bản tôn hắn như đúc.
Cho dù là bởi vì nguyên nhân có linh thạch đầy đủ, thế nhưng loại tốc độ này quả thực cũng quá kinh thế hãi tục, có thể hù chết vô số người.
"Tu vi đã đến, không cần tu luyện võ kỹ, trực tiếp cùng hưởng với linh hồn là được!
Công pháp cần tu luyện, võ kỹ thì không cần, chỉ cần linh hồn cùng hưởng là có thể làm được. Nói cách khác, cỗ phân thân này, coi như không cần tu luyện võ kỹ, Thiên Đạo kiếm pháp, quyền pháp, thân pháp. . . Tất cả cũng sẽ giống như bản tôn, không sai chút nào.
"Nhìn xem thực lực như thế nào. . . Đến đây, đánh một quyền về phía ta!
Mỉm cười, Trương Huyền nhìn về phía phân thân.
Trong phòng không có đá đo lực trụ, không có cách nào xác định được tu vi. Chỉ có điều, việc lực lượng bản tôn cao bao nhiêu hắn vẫn rất rõ ràng. Cả hai đối đầu một quyền, như vậy rất nhẹ nhàng đã có thể xác nhận được thực lực.
Sưu!
Phân thân mang theo một quyền vọt tới, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng dùng một quyền nghênh đón.
Hai quyền giao kích.
Phanh!
Còn chưa có kịp phản ứng tại thì Trương Huyền đã cảm thấy cánh tay tê rần, giống như bị một ngọn núi lớn đánh trúng, đầu liên tục phá vỡ mấy tầng bức tường rồi bay ra ngoài, đầu cắm ở trên mặt đất đầy nham thạch trong viện phủ.
"Bọn ta. . . Đây là tình huống gì...
Trương Huyền khóc không ra nước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận