Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cho Danh Sư đường một câu trả lời

- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?
Buồn bực phút chốc, Nhan Thanh Cổ Thánh lần nữa nhìn qua.
- Rất đơn giản, Thần Dung Hoàng không những không thể chết, còn phải giúp hắn khôi phục thương thế, sau đó để hắn trở lại trong tộc báo thù! Tuy Thần Linh Hoàng, Thần Tinh Hoàng yếu chút, nhưng có thể cùng đối phương tranh đấu nhiều năm, tuyệt không phải đơn giản có thể đối phó như vậy... Một khi tam phương sinh ra hỗn chiến, Nhân tộc liền có thể nghỉ ngơi lấy lại sức, thậm chí có thể thừa dịp!
Trương Huyền nói.
Đối thoại của bọn họ đều là truyền âm, Nhan Thanh Cổ Thánh càng trước thời hạn ngăn cách không gian, bởi vậy Thần Dung Hoàng không nghe được nội dung trò chuyện.
- Hơn nữa, hiện tại Thần Dung Hoàng sinh tử đều ở một ý niệm của chúng ta, hiện nay thống hận nhất, khẳng định là hai vị khác, nằm mộng cũng muốn đối phương chết! Lúc này tới ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, một khi hắn lần nữa khống chế Dị Linh tộc, đối với chúng ta sẽ có lợi ích rất lớn!
Trương Huyền tiếp tục nói.
- Không sai!
Trương Hoằng Thiên mắt sáng lên.
Đã có thể ký hiệp ước với đám người Thần Linh Hoàng, tự nhiên cũng có thể cùng vị trước mắt này ký.
Lấy uy tín của Dung Hoàng ở trong tộc, thật muốn đồng ý, hiệu quả chỉ sợ so với cái trước tốt hơn nhiều.
- Ngươi nói không sai, nói như vậy, Thần Dung Hoàng quả thực tạm thời không thể chết! Bất quá có vài điểm, phải trước thời hạn nói rõ, để ngươi biết!
Suy tư phút chốc, cũng biết hắn nói hết sức chính xác, Nhan Thanh Cổ Thánh lắc đầu, nhìn qua:
- Thứ nhất, một khi Thần Dung Hoàng khôi phục, thực lực vượt xa chúng ta, thật muốn cường công, Danh Sư đường cùng Chư Tử bách gia trừ cố thủ ở đại bản doanh, hầu như không cách nào ngăn cản! Thứ hai, hắn túc trí đa mưu, dụng binh như thần, lại thêm cùng Nhân tộc đối chiến nhiều năm, thậm chí tới qua Nhân tộc, tiến vào Danh Sư đường, đối với chúng ta rõ như lòng bàn tay... Sống sót, dù có thể trong thời gian ngắn không tấn công, nhưng một khi tấn công, nhất định là tai nạn lớn nhất!
- Thứ ba... Lần này chúng ta đều bị thương rất nặng, cũng không đủ Cổ Thánh lực khôi phục, tuổi thọ toàn bộ tiếp cận đại nạn... Lại không bảo vệ được Nhân tộc mấy lần.
Thật ra thì bọn họ cũng biết, phục kích Thần Dung Hoàng, cũng không thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, làm không cẩn thận, sẽ còn xuất hiện tai họa càng lớn.
Nhưng không có con đường thứ hai có thể đi.
Một vạn năm trước, Cổ Thánh lực biến mất, Nhân tộc Cổ Thánh chỉ có thể rơi vào trạng thái ngủ say, kéo dài hơi tàn.
Nói cách khác... đám Cổ Thánh bọn họ, Trương Hoằng Thiên nhỏ tuổi nhất cũng hơn một vạn năm trăm tuổi... Không có trọng thương mà nói, còn có thể thức tỉnh mấy lần, mà bây giờ không quá hai lần, liền sẽ hoàn toàn chết đi.
Hiện tại Xuân Thu đại điển lại không đạt được... Nhân tộc đã là thời điểm yếu nhất trong vài vạn năm qua.
Nếu Thần Dung Hoàng chết, ngược lại cũng thôi, còn lại hai vị Hoàng giả, bất luận thực lực hay mưu kế đều hơi yếu, Nhân tộc lại kém, cũng có thể chống lại... Không chết, đằng sau liền thật không biết như thế nào.
Ở đây rất nhiều Cổ Thánh đều ảm đạm xuống.
Nhân tộc trời sinh tuổi thọ không bằng Dị Linh tộc, đây là chuyện không có cách giải quyết.
Tuổi thọ hạn chế, không còn Cổ Thánh lực... Không cách nào sinh ra Cổ Thánh mới, sớm muộn sẽ bị người sau mài chết.
- Cái này đơn giản... Ta có thể hạ cho hắn một loại kịch độc không cách nào hóa giải, nếu như về sau hắn dám vi phạm ước định, tấn công Nhân tộc, độc này đủ để cho hắn tử vong! Đến lúc đó, ba đại Hoàng giả tất cả đều không còn, coi như Nhân tộc không có Cổ Thánh, cũng không có nguy hiểm như vậy! Huống chi Dương sư mới vừa đột phá, không có gì bất ngờ xảy ra, lần này ở trong Khổng miếu, sẽ còn có Cổ Thánh mới xuất hiện, trên an toàn không cần tâm!
Trương Huyền nói.
Tuy ở trong Xuân Thu đồ nắm giữ Cổ Thánh lực, nhưng số lượng có hạn, bên hắn cha mẹ, bản thân, rất nhiều đệ tử đột phá, cũng chưa chắc đủ, liền không tiện phân cho những người khác.
- Độc gì hữu dụng với cường giả tích huyết trùng sinh?
Nhan Thanh Cổ Thánh sững sờ.
Tích huyết trùng sinh, mỗi một giọt máu cũng có thể lần nữa diễn hóa sinh mệnh, bất luận thân thể hay linh hồn, sớm đã trong sáng không một hạt bụi, bách độc bất xâm.
Chẳng lẽ trên thế giới này còn có kịch độc, có thể tạo thành ảnh hưởng đối với loại cường giả này?
- Cái này ngươi không cần phải để ý đến, ta đã dám nói như thế, tự nhiên là có!
Trương Huyền cười cười.
Độc bình thường, quả thực vô dụng đối với loại cường giả này, nhưng Thiên Đạo chân khí có thể chui vào bất kỳ một chỗ nào trong thân thể, coi như tích huyết trùng sinh, đồng dạng có thể phân tán đến trong mỗi một giọt máu che giấu, khó lòng phòng bị.
Tích huyết trùng sinh có thể không e ngại Thiên Đạo trừng phạt, nhưng đối với loại chân khí có thể phá hoại sinh cơ này, khẳng định sẽ nhức đầu không thôi, khó mà loại trừ.
Chỉ cần không trừ được, liền sẽ vĩnh viễn bị quản chế.
Nghe hắn đã chuẩn bị xong, đám người thở phào nhẹ nhõm, Nhan Thanh Cổ Thánh lần nữa nhìn lại, mang theo áp bức:
- Chuyện của hắn, chúng ta có thể dựa theo ngươi nói xử lý, Thần Dung Hoàng cũng có thể tạm thời không chết, nhưng chuyện của ngươi, có phải cũng nên cho Nhân tộc một câu trả lời hay không!
- Ta?
- Ngươi dẫn Dị Linh tộc Linh Thần đi vào chủ điện, để hắn thành công luyện hóa Xuân Thu đại điển mà thờ ơ, khiến Nhân tộc mất đi chí bảo... Chuyện này coi như muốn che lấp, cũng không che giấu được, thậm chí đám người Thần Linh Hoàng chạy trốn cũng đã tuyên truyền ra ngoài. Không cho cái bàn giao, ta sợ Danh Sư thiên hạ, tất cả Nhân tộc đều sẽ đối đãi ngươi thành dị loại, Danh Sư đường cũng không chỗ dung thân!
Nhan Thanh Cổ Thánh nói.
Trương Huyền lặng im.
Hắn không biết thân phận chân thực của Lạc Nhược Hi là Linh Thần.
Bất quá giải thích như vậy, người trong thiên hạ chắc chắn sẽ không tin.
Xuân Thu đại điển, là chí bảo Khổng sư lưu lại, tín niệm mạnh nhất của Nhân tộc, giờ phút này lại bị Dị Linh tộc đạt được, chỉ điều này, liền không có cách nào để cho người ta tha thứ.
Một khi tin tức truyền ra, có thể đoán được, Danh Sư thiên hạ, tất cả Nhân tộc, đều sẽ coi hắn thành dị loại, hết đường chối cãi.
Tìm Linh Thần làm bạn gái... Không phải phản bội là cái gì?
Lúc đó còn nắm tay của đối phương, vì sao không mang Xuân Thu đại điển về?
Mặc kệ trước đó ngươi làm ra bao nhiêu cống hiến, chỉ điều này, liền có thể trở thành chuột chạy qua đường, không còn đường xoay người.
- Tan sẽ cho người trong thiên hạ một câu trả lời, cho Danh Sư đường một câu trả lời!
Hít sâu một hơi, ánh mắt Trương Huyền kiên định.
- Vậy là tốt rồi...
Thấy hắn đã suy nghĩ ra, Nhan Thanh Cổ Thánh gật đầu, không nói thêm lời.
Đối phương chẳng qua là một Kim Thân cảnh, hắn còn khinh thường tự mình ra tay.
Thảo luận xong xuôi, còn lại liền đơn giản.
Thiên Đạo chân khí của Trương Huyền tràn vào trong cơ thể Thần Dung Hoàng, ẩn núp, đồng thời lấy ra một ít đan dược, linh lực, hỗ trợ khôi phục thương thế.
Bất quá thương thế của tên này quá nặng, đã thương tổn tới cơ sở cùng tuổi thọ, đan dược bình thường đã không có hiệu quả quá lớn.
- Đa tạ thiếu gia cứu mạng... Ta chết không có gì đáng tiếc, nhưng cho dù chết, cũng muốn báo thù rửa hận!
Mặc dù không biết hai bên nói thứ gì, nhưng biết là vị trước mắt này van xin cứu tính mạng của hắn, Thần Dung Hoàng đứng dậy ôm quyền.
Thần Linh Hoàng, Thần Tinh Hoàng, trước kia hắn không thèm để ý, không nghĩ tới lần này lật thuyền trong mương.
Lần này có thể còn sống trở về, chắc chắn sẽ để cho bọn họ thừa nhận lửa giận của mình, trả giá thê thảm.
- Không cần khách khí!
Cứu hắn là vì Nhân tộc, cũng không phải vì tư lợi, Trương Huyền lắc đầu nhìn lại, trong mắt mang theo hỏi thăm:
- Ngươi cùng Ngoan Nhân, là quan hệ như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận