Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đao ý kiếm ý

- Lập tức muốn bắt đầu...
Trong kiến trúc thật cao phía xa, có mấy lão nhân ngồi ở bên trong, ánh mắt tập trung qua.
Một người trong đó, chính là Tạ Tất viện trưởng sát hạch Trương Huyền, bị tức thiếu chút nữa nôn ra máu. Mấy vị khác, thình lình đều là mấy vị trưởng lão có địa vị tối cao ở trong học viện.
Mộc Tuyết Tình và học sinh của Trương sư so đấu, mặc dù là chuyện giữa học sinh, nhưng lại thật sự dính dáng quá lớn. Ngay cả bọn họ cũng đều bị kinh động.
- Nếu như lần này Mộc Tuyết Tình có thể thắng lợi, học viện chúng ta làm không tốt cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, thanh danh đại chấn!
Một trưởng lão vuốt râu nói.
- Đúng vậy, Trương sư là ngôi sao nổi bật nhất của Danh Sư Đường vương thành, trong cũng trăm ngàn năm qua. Mức độ học sinh của hắn tín nhiệm hắn đạt tới 85, xưa nay chưa từng có! Nếu như nha đầu Tuyết Tình có thể thắng, trình độ giảng bài chỉnh thể của học viện chúng ta sẽ được vô số người khen ngợi, mang đến chấn động là cực lớn!
Lại một vị trưởng lão tán thành gật đầu.
- Thắng chấn động rất lớn. Vậy các ngươi có từng nghĩ tới, Mộc Tuyết Tình thất bại hay chưa?
- Thật ra, bất kể thắng hay thua, học viện chúng ta đều thắng!
Người trưởng lão thứ hai cười nói.
- Vì sao?
Người vừa hỏi kia, hiển nhiên không biết rõ.
- Rất đơn giản, Liễu lão sư chỉ là học viện lão sư bình thường. Trương sư lại là nhân vật siêu cường sát hạch danh sư nhị tinh. Cho dù thua bởi hắn, cũng không mất mặt gì. Mà một khi thắng, lợi ích to lớn, còn cần phải nói nữa sao?
Người trưởng lão thứ hai cười nói.
- Lạc trưởng lão nói không sai. Bất kể thắng hay thua, đối với học viện chúng ta đều là chuyện tốt! Cho nên, các nàng hẹn đấu riêng, ta mới không ngăn cản!
Tạ Tất viện trưởng vẫy bàn tay một cái, ánh mắt đột nhiên nghiêm trọng:
- Mau nhìn đi, đã bắt đầu rồi!
Mọi người đồng loạt nhìn lại. Quả nhiên thấy cuộc so tài của hai nữ hài tự nhiên đã bắt đầu.
- Chiêu này của Tuyết Tình bắt đầu rất tốt. Trường đao ngang trời, khí thế hạ xuống lại có. Không hổ danh là xuất thân danh môn, nắm giữ đối với võ kỹ, đã đạt được cảnh giới cực kỳ cao thâm!
Tất cả trưởng lão đều là cao thủ trong cao thủ, liếc mắt liền nhìn ra vấn đề trong chiêu số của hai nàng, bắt đầu đánh giá.
- Chiêu này thật là không tệ. Lại xem đối diện ứng phó thế nào...
Một trưởng lão khác cũng gật đầu. Hắn còn chưa nói dứt lời, đã không nhịn được vỗ bắp đùi một cái, hai mắt tỏa ra ánh sáng:
- Lợi hại, lợi hại! Học sinh gọi là Triệu Nhã này cũng thật sự là thiên tài. Một chiêu trường kiếm đâm nghiêng, không chỉ có hóa giải khí thế của thanh trường đao, còn mang theo ý phá không, ngược lại lấy thủ làm công.
- Một lần hành động phá vỡ cục diện, loại thủ đoạn và tâm tính quyết đoán này, ta cũng chỉ nhìn thấy ở trên người của Ngô trưởng lão!
- Phản ứng của nàng nhanh, Tuyết Tình cũng không kém chút nào. Ngươi xem nàng cũng phản kích, trường đao bổ ngang sử dụng cũng vừa vặn, thêm một phần lại có vẻ lực lượng quá nhiều. Thiếu một phần, lại không đủ! Trước đây ta cũng thấy nàng dùng qua đao pháp, lúc nào lại lợi hại như vậy? Sợ rằng so với Bạch trưởng lão, cũng hoàn toàn không yếu hơn!
- So với Bạch trưởng lão? Đùa gì thế!
Tạ Tất viện trưởng lắc đầu:
- Bạch trưởng lão chìm đắm trong đao pháp, không dưới ba mươi năm, cách lĩnh ngộ xuất ra đao ý, chỉ có kém nửa bước, là người sử dụng đao lợi hại nhất ở học viện chúng ta! Vị Mộc Tuyết Tình này mới bao nhiêu tuổi? Cho dù lý giải đối với đao không ít, nhưng khoảng cách với đao ý, khẳng định cũng kém xa!
- Điều này thì ngược lại... Đao ý, đó là khả năng lĩnh hội cực điểm đối với đao mới lĩnh ngộ ra được. Trong một vạn người không có một người. Thiên Vũ vương thành chúng ta cũng chỉ có Phong Đao Quách Đạt năm đó mới đạt tới loại cảnh giới này. Ngay cả Bạch trưởng lão, cũng kém một chút.
- Đúng vậy...
Tạ Tất viện trưởng gật đầu:
- Chân ý của binh khí, không phải dễ dàng lĩnh ngộ như vậy! Không chìm đắm ở phía trên trong thời gian mấy chục năm, tuyệt đối là không có khả năng. Mộc Tuyết Tình tuy rằng lý giải đối với đao rất nhiều, nhưng nếu muốn thật sự đạt được cảnh giới lĩnh ngộ đao ý, còn cần tích lũy không biết bao nhiêu năm... Ta nhổ vào!
Còn chưa nói hết nói, Tạ viện trưởng giống như là nhìn thấy chuyện gì đó, khiến cho hắn không thể tin được, trực tiếp bạo phát ra lời thô tục.
Thấy hắn thất thố, mấy vị trưởng lão khác cũng nghi ngờ nhìn về phía trước. Vừa nhìn xuống, đồng thời đồng tử của bọn họ co lại. Mỗi một người run rẩy giống như phát điên.
- Điều này... điều này... Làm sao có thể?
Chỉ thấy trên đài, mái tóc đen nhánh của Mộc Tuyết Tình bay múa, váy dài bay phất phới, tôn lên dáng vẻ giống như Lăng Ba tiên tử!
Phía trên trường đao trong tay nàng, một luồng đao khí trắng nõn, phun ra nuốt vào không ngừng, giống như trường xà, chạy xung quanh, khiến người ta một loại cảm giác dữ tợn.
- Đao quang ngang trời, khí tức như điện, đây là... Đao ý!
Cổ họng Tạ Tất viện trưởng chợt khô khốc.
Vừa nói xong đối phương muốn luyện được đao ý, không có khổ công rất nhiều năm thì làm không được, lại nhìn thấy một cảnh tượng như vậy. Trong lòng hắn chấn động thế nào, có thể tưởng tượng được.
Bạch trưởng lão chìm đắm ở thế giới đao pháp, mấy chục năm cũng chưa từng làm được. Bàng một tiểu cô nương mười mấy tuổi lại hoàn thành... Làm sao có thể?
- Là Liễu lão sư, nhất định là hắn!
Một trưởng lão không nhịn được la lên:
- Tuyết tình nha đầu, ta từ nhỏ đã biết nàng. Trình độ của nàng thế nào ta biết rất rõ. Khoảng thời gian trước, nàng còn ở trước mặt ta biểu diễn qua đao pháp, cách đao ý, chênh lệch cách xa vạn dặm. Thời gian ngắn như vậy, lĩnh ngộ đao ý, không phải nguyên nhân vì hắn, ta thật sự nghĩ không ra lý do nào khác!
- Ta nghe nói Liễu Trình lão sư này hai ngày trước vừa truyền thụ cho nàng một bộ đao pháp. Có thể chính là bộ đao pháp này, khiến cho nàng lĩnh ngộ đao ý hay không?
Một vị trưởng lão trước đó đã đi qua lớp học của Liễu lão sư nói.
- Thời gian ba ngày ngắn ngủi, lĩnh ngộ đao ý... Liễu lão sư này đến cùng làm sao làm được?
- Bất kể làm thế nào làm được, không thể phủ nhận, trình độ hắn dạy học, đã đạt đến mức độ nghe nói cũng thấy kinh người. Tiểu cô nương đối diện kia, sợ rằng phải thua!
- Đúng vậy, đối mặt với cường giả lĩnh ngộ đao ý, điều duy nhất có thể chống lại, chỉ có một. Đó chính là lĩnh ngộ kiếm ý... kiếm pháp vừa rồi của nàng, ta đã thấy!
Tạ Tất viện trưởng lắc đầu:
- Tuy rằng không kém, nhưng cách lĩnh ngộ kiếm ý, còn có một khoảng cách rất lớn. Thua là chuyện tất nhiên...
- Khụ khụ, viện trưởng, điều này lại chưa chắc. Viện trưởng mau nhìn...
Tạ viện trưởng còn chưa nói dứt lời, đã bị một trưởng lão cắt ngăng.
- Thế nào?
Tạ viện trưởng nhướng mày, nghi ngờ nhìn qua.
- Cái đó... trường kiếm của Triệu Nhã kia tuy rằng không giơ lên, nhưng thân kiếm động khẽ, một luồng ánh sáng trắng lưu chuyển. Ta làm sao lại nhìn thấy... giống như là kiếm ý?
Trưởng lão này không nhịn được nói.
- Kiếm ý?
Mọi người nhìn lại.
Trước đó, Triệu Nhã đưa lưng về phía bọn họ, trường kiếm trong tay không giơ lên. Bọn họ lại bị Mộc Tuyết Tình làm cho chấn động, vẫn chưa cẩn thận quan sát/ Lúc này vừa lưu tâm, bọn họ lập tức phát hiện ra điểm không thích hợp.
Chỉ thấy trường kiếm trong tay nữ hài, vang lên âm thanh nức nở. Một luồng ánh sáng trắng chảy xuôi ở trên thân kiếm, giống như vằn nước.
- Gợn sóng chảy xuôi, tiếng kim loại giống như tiếng phượng hót! Thật sự... Là kiếm ý!
Nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều xác nhận.
Triệu Nhã trước mắt này... tự nhiên cũng lĩnh ngộ kiếm ý!
Hai nữ hài mười mấy tuổi, một người lĩnh ngộ đao ý, một người lĩnh ngộ kiếm ý...
Còn có thiên lý hay không?
Trời ạ!
Ai có thể nói cho ta biết, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra hay không?
Trong vòng ba ngày lĩnh ngộ đao ý, lĩnh ngộ kiếm ý...
Nếu như người khác nói với bọn họ như vậy, bọn họ nhất định sẽ nhổ vào mặt hắn. Hiện tại tận mắt nhìn thấy được, bọn họ đều cảm thấy toàn thế giới sắp phá vỡ, trái tim cũng sắp phải nổ tung.
-...
Tạ Tất viện trưởng khóc.
Vừa nói Mộc Tuyết Tình, không có khả năng lĩnh ngộ đao ý, người ta lại thi triển ra. Vừa nói xong Triệu Nhã phải thua, nàng lại biết xuất ra kiếm ý...
Hai người các nàng hôm nay là cố ý tới đánh vào mặt ta hay sao?
Mấu chốt đánh vào mặt thì cũng thôi...
Đao ý, kiếm ý cái gì... Dễ dàng lại tu luyện được như vậy sao? Hơn nữa còn xuất hiện ở trên người thiếu nữ mười mấy tuổi... Có nhầm hay không!
Trong lúc nhất thời, tất cả trưởng lão bên trong gian phòng đều ngây người tại chỗ, ai cũng nói không ra lời.
............
Thiên Vũ học viện, trong viện của trưởng lão.
Vù vù vù!
Một lão nhân cầm trường đao trong tay, ở trong viện không ngừng múa. Đao phong giống như sóng lớn kinh đào, khiến người ta nhìn một chút, lại chìm đắm vào trong đó, khó có thể rời khỏi.
Vù!
Đao pháp dừng lại, lão nhân thu đao đứng thẳng.
- Đao pháp của lão sư càng lúc càng thuần thục rồi. Sợ rằng còn cách đao ý chân chính, đã không chênh lệch bao nhiêu!
Một người thanh niên vội vàng đưa khăn mặt tới, vẻ mặt cung kính nói.
- Ai!
Lão nhân lắc đầu, trong mắt đầy phiền muộn:
- Tuy rằng những ngày gần đây ta vẫn có thể cảm ngộ được loại cảnh giới đó, thoạt nhìn khoảng cách không xa. Trên thực tế một ngày không lĩnh ngộ, chẳng khác nào cách xa thiên nhai!
Hắn chính là Bạch trưởng lão đám người Tạ viện trưởng vừa nhắc tới.
Hắn chìm đắm ở trong thế giới đao pháp mấy chục năm, trước sau không thể phá cửa tiến vào.
Lại nói tiếp chân ý binh khí đơn giản, trên thực tế rất khó. Có đôi khi cho dù chỉ kém một bước cuối cùng, cả đời sợ rằng cũng chưa chắc có thể đạt được.
- Tin tưởng lão sư chỉ thiếu một kỳ ngộ. Kỳ ngộ đến, nhất định sẽ nước chảy thành sông!
Người thanh niên cũng biết đạo lý này, an ủi một câu.
- Đúng vậy, còn kém kỳ ngộ. Đáng tiếc, đi nơi nào tìm kỳ ngộ?
Bạch trưởng lão cười khổ:
- Nếu như bây giờ có thể có một vị tiền bối lĩnh ngộ đao ý, ta sẽ lập tức bái ông ta làm thầy. Chỉ cần có thể mỗi ngày quan sát loại ý cảnh này, có thể bảo đảm không cần một tháng, là có thể hoàn toàn đột phá! Đáng tiếc... Thiên Vũ vương thành không ai có thể lĩnh ngộ loại ý cảnh này. Những điều này cũng chỉ là hy vọng xa vời mà thôi!
Loại đao ý này, lại có thể gặp không thể nói ra. Nếu có một vị tiền bối lĩnh ngộ đao ý, ở trước mặt hắn thi triển đao pháp, hắn có thể rất nhanh lĩnh ngộ, bước ra một bước cuối cùng.
Đáng tiếc, người có thể lĩnh ngộ đao ý, có ai không phải là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy, có ai có khả năng làm lão sư của hắn, mỗi ngày luyện đao cho hắn nhìn?
- Lão sư không cần nóng lòng...
Người thanh niên đang muốn lại an ủi một câu, đột nhiên thấymắt lão sư thoáng cái trợn tròn, hô hấp dồn dập.
Leng keng!
Trường đao được lão sư cầm trong tay coi như trân bảo lại rơi trên mặt đất, vẫn còn không cảm giác được.
- Lão sư...
Lão sư luôn luôn bình tĩnh. Đây là lần đầu tiên thấy hắn thất thố như vậy, người thanh niên không nhịn được nhìn qua.
- Là đao ý. Có tiền bối ở học viện thi triển đao ý!
Không để ý tới lời hỏi thăm của hắn, sắc mặt Bạch trưởng lão trở nên trắng bệch, kích động tới mức môi run rẩy.
- Đao ý?
Người thanh niên mơ hồ không hiểu.
Cách loại ý cảnh này quá xa. Cho dù có đao ý xuất hiện, cũng không lý giải được.
- Nhanh, nhanh đưa quần áo của ta tới đây, dẫn ta qua. Ta muốn bái vị tiền bối lĩnh ngộ đao ý kia làm sư...
Lại không nhẫn nại được nữa, Bạch trưởng lão xoay người rống to hơn.
Vừa luyện công, hắn đang mặc một bộ quần áo luyện công, có vẻ không đủ nghiêm túc.
Loại tiền bối này, một khi đắc tội, phiền phức lại lớn!
- Vâng!
Người thanh niên cuối cùng đã kịp phản ứng, vội vàng cầm y phục trưởng lão của hắn tới.
Vội vàng khoác lên người, Bạch trưởng lão xoay người rời đi, vọt thẳng về phía phương hướng phát sinh đao ý.
.........
- Lại là đao ý, kiếm ý!
Dưới đài so đấu, Triệu Vũ Tinh, Lưu Trường Nham đâu còn có nửa điểm phong độ trước đó. Sắc mặt mỗi người trắng bệch, thân thể run rẩy.
Trước đó, thời điểm Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp, Triệu Vũ Tinh đã biết chắc không phải là đối thủ. Hiện tại nàng sử dụng ra đao ý, hắn nhất thời hiểu rõ, đối phương thật sự muốn hạ sát thủ, thực lực hắn như vậy, tuyệt đối sẽ bị lập tức giết chết trong nháy mắt, trốn cũng trốn không thoát.
Trước đây, nữ hài này tuy rằng lợi hại, nhưng so với bọn họ vẫn có chênh lệch rất lớn. Lúc này mới mấy ngày không gặp, nàng lại cường đại như vậy?
Vị Liễu lão sư này rốt cuộc là một loại người thế nào. Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, khiến một đệ tử, nắm giữ loại biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy?
- Quyết đấu giữa đao ý và kiếm ý...
Một tiếng la lên, kéo hắn từ trong sự chấn động trở về. Hắn nhìn lại về phía trên đài. Hai nữ hài xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi, lại va chạm vào nhau.
Đao quang vút lên trời cao, kiếm quang gào thét.
Đao kiếm vừa tiếp xúc, kình khí cuồng bạo, lập tức giống như trận gió lốc đảo qua, tạo thành vô số đường vân sâu cạn không giống nhau ở trên mặt nham thạch trên đài so đấu.
Nắm giữ chân ý chân khí của binh khí, trở nên vô cùng sắc bén. Người bình thường đụng với, căn bản không chống đỡ được, càng chưa nói tới những nham thạch kia.
- Đáng giận!
Sắc mặt Mộc Tuyết Tình tái xanh.
Học được đao pháp của Liễu lão sư, lĩnh ngộ ra đao ý, hiểu biết của nàng ở trên đao pháp, đã vượt qua người khác rất nhiều. Loại võ kỹ này, Triệu Vũ Tinh cũng có thể dễ dàng đánh bại.
Vốn tưởng rằng ngày hôm nay so tài, sẽ thoải mái vui vẻ, ra tay là có thể nghiền ép.
Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, nàng tiến bước lớn... đối phương còn tiến bước lớn hơn nữa!
Triệu Nhã này trước đó chỉ biết một chút võ kỹ mèo ba chân, ngày hôm nay lại thi triển ra kiếm ý.
Hơn nữa bên trong kiếm ý mang theo thể chất âm hàn, cho dù có đao ý hộ thể, cũng khiến cho nàng càng đánh càng gian khổ, sắp không kiên trì nổi!
- Vị Trương sư này... thật sự lợi hại như vậy sao?
Ba ngày trước, chỉ biết một chút võ kỹ cấp thấp. Ba ngày sau, lại cường đại như vậy. Nếu như phía sau không có Trương sư chỉ điểm, đánh chết nàng cũng không tin.
Cũng chỉ có vị thiên tài siêu cấp danh chấn mười ba vương quốc, ép đầu Mạc Hoằng Nhất cũng không ngẩng lên được, mới có loại bản lĩnh này. Mấy ngày ngắn ngủi khiến một người không biết võ kỹ gì, phát huy ra lực chiến đấu vượt qua bản thân mấy lần.
- Cho dù Trương sư lợi hại, Liễu lão sư chúng ta cũng sẽ không thua ngươi...
Cắn chặt răng, trong lòng nàng sinh ra một sự tàn nhẫn.
Trương sư là lợi hại, là cường đại. Nhưng Liễu lão sư các nàng không kém chút nào!
Không chỉ khiến cho nàng dễ dàng học được đao ý, nàng nhìn thấy được Lộ Trùng vẫn đang tu luyện, nhất thời hiểu rõ, là khủng khiếp tới mức nào.
Ba ngày trước, Lộ Trùng chỉ có Đỉnh Lực cảnh sơ kỳ, cùng nàng vị Ích Huyệt cảnh này chênh lệch cách xa vạn dặm, có thể tiện tay bóp chết vài một.
Sáng sớm hôm nay thời điểm đi tới thăm, hắn tự nhiên đã nắm giữ lực lượng Thông Huyền cảnh sơ kỳ!
Thậm chí Thông Huyền cảnh trung kỳ bình thường, cũng không nhất định có thể thắng được.
Thời gian ngắn như vậy, khiến thiên phú Đỉnh Lực cảnh sơ kỳ bình thường, vượt qua tròn hai cấp lớn... loại thủ đoạn này của Liễu lão sư, nàng có tự tin, lại danh sư lợi hại cũng kém hơn. Trương sư cũng không được!
- Danh dự của Liễu lão sư không cho phép bị sỉ nhục, ngày hôm nay ta phải thắng!
Trong lòng nàng gào thét, đao quang trên tay lại tăng mạnh, điên cuồng bổ về phía nữ hài đối diện.
Bên này Mộc Tuyết Tình cắn răng kiên trì, Triệu Nhã đối diện cũng bắt đầu có chút nóng nảy.
Sư tổ thân truyền kiếm pháp, khiến cho nàng lĩnh ngộ kiếm ý, cho rằng có thể dễ dàng nghiền ép. Thật không nghĩ tới đối phương tiến bước không kém hơn so với mình bao nhiêu.
- Thảo nào nàng có thể bảo vệ như thế. Xem ra vị Liễu lão sư này hoàn toàn không có đơn giản một chút nào!
Trước đó bởi vì Trương lão sư cường đại, nàng đã cảm thấy anh hùng thiên hạ không ngoài như vậy.
Giờ phút này nhìn thấy được, nàng mới hiểu ra, người cường đại thật sự quá nhiều.
Chí ít vị Liễu lão sư này, cũng rất mạnh.
- Nàng tuy rằng cũng rất lợi hại, lĩnh ngộ đao ý cũng rất mạnh, đáng tiếc... thể chất không bằng ta!
Thở ra một hơi, hai mắt Mộc Tuyết Tình sáng như điện.
Lực lượng của đối phương cũng rất mạnh, chiêu số cũng rất cao minh. Đáng tiếc, trên phương diện thể chất, nàng kém hơn mình quá nhiều!
Nàng đường đường là thể chất thuần âm, cho dù thực lực bản thân hơi thấp, cũng có thể khiêu chiến vượt cấp. Trước đó, bị giới hạn bởi võ kỹ yếu, nàng mới không phải là đối thủ. Hiện tại lĩnh ngộ kiếm ý, so sánh với đao ý của đối phương, làm sao có thể không chống đỡ được!
- Kết thúc!
Nàng nhướng mày, mái tóc đen nhánh đón gió tung bay. Thể chất thuần âm được toàn lực vận chuyển, tôn lên dáng vẻ nàng giống như tiên nữ không dính bụi trần.
Bộ dạng này, ngay cả Mộc Tuyết Tình tự nhận là mỹ lệ, cũng không kìm lòng được tự cảm thấy xấu hổ.
Thể chất thuần âm, có thể hoàn toàn phát huy ra nữ tính một cách hoàn mỹ. Một khi kích hoạt, không có bất kỳ chỗ thiếu hụt nào. Bất kỳ nữ tử nào cũng đều hướng tới, tha thiết ước mơ.
Vù!
Thể chất phát huy đến cực hạn, trên thân kiếm phun ra nuốt vào kiếm quang, cũng đột nhiên bắn ra, giống như du long, lao thẳng tắp về phía Mộc Tuyết Tình.
Lần này uy lực rất mạnh, đao quang vừa đụng vào, lập tức bị chém thành hai đoạn, hoàn toàn không có chút dừng lại, tiếp tục đi về phía trước.
- A...
Trong phút chốc, Mộc Tuyết Tình biến sắc, trở nên trắng bệch.
Bởi vì... một khi kiếm quang bổ ở trên người, bản thân nàng bị trọng thương không nói, danh dự của Liễu lão sư, cũng sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Chỉ có điều, đao quang bị chém đứt, kiếm khí đã đi tới trước mặt. Cho dù nàng muốn biến chiêu cũng không kịp, trốn không trốn nổi, cũng tránh không được. Nàng không thể làm gì khác hơn là hai mắt nhắm lại, chờ đợi kiếm quang đánh trúng.
- Xem ra Mộc Tuyết Tình phải thua...
- Đúng vậy, cái này cũng không có cách nào. Đối mặt với kiếm quang này, đổi lại thành ai, cũng không chống đỡ được!
- Công kích lợi hại như thế, cường giả Thông Huyền cảnh sơ kỳ muốn ngăn cản cũng khó khăn, huống gì Ích Huyệt cảnh!
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, trong lòng mọi người rùng mình, đồng thời lộ ra vẻ thương tiếc.
Hai nữ hài này đều rất ưu tú. Nhưng nếu hai người so tài, khẳng định có một người thất bại. Chỉ là không nghĩ tới, thua lại là nàng...
.........
- Đến cùng có kịch hay gì? Cứ nhất quyết phải kéo ta đi xem? Ta còn có việc, không có thời gian đi theo nàng xem náo nhiệt!
Đi ra khỏi vương cung, thấy Mạc Vũ công chúa cách đó không xa vẻ mặt hưng phấn, Trương Huyền có chút bất đắc dĩ.
Hắn còn muốn đi nghiệp đoàn y sư đọc sách, còn muốn trở về phủ đệ, chỉ điểm cho đám người Triệu Nhã tu luyện... Chuyện cần làm rất nhiều, hắn làm gì có được thời gian rảnh rỗi cùng nàng đi xem náo nhiệt?
- Đừng có gấp. Lập tức đến nơi. Cái trò hay này, ngươi tuyệt đối sẽ rất cao hứng...
Lông mày rướn lên, Mạc Vũ khẽ cười.
Người trước mắt này, ở trước mặt nàng luôn luôn bình tĩnh, lạnh lùng, thoạt nhìn hình như cái gì cũng không biết, trên thực tế bất cứ chuyện gì, cũng có thể giải quyết dễ dàng.
Hiện tại, hai học sinh của ngươi, chiến đấu vì vinh dự của ngươi, đánh tới khí thế hừng hực, xem ngươi xử lý như thế nào!
- Đây là đi... Thiên Vũ học viện?
Thấy nàng không muốn nói, Trương Huyền biết hỏi cũng vô dụng. Hắn nhìn tuyến đường đi một chút, vẻ mặt nghi ngờ.
Tuyến đường bọn họ đi về phía trước, chính là Thiên Vũ học viện.
Không phải nói đi xem náo nhiệt sao?
Đi học viện làm gì?
Trong lòng hắn cảm thấy kỳ quái, theo sát ở phía sau. Vừa tiến vào học viện, hắn lập tức cảm giác được có điểm không thích hợp.
- Tại sao không có ai?
Đang buổi trưa, trong học viện chắc hẳn phải khắp nơi đều là người. Thế nào ngay cả một bóng quỷ cũng không thấy?
- Đã bắt đầu... Chúng ta nhanh chân lên một chút!
Sắc mặt ngưng trọng, Mạc Vũ công chúa vội vàng đi về phía vị trí đài so đấu.
Trong trường không thấy người nào, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, tất cả đều chạy đi xem náo nhiệt!
Trương sư, Liễu Trình hội trưởng bất kể người nào cũng đều danh chấn vương thành. Học sinh bọn họ so tài, tuyệt đối có thể khiến cho tất cả mọi người quan tâm.
Thấy nàng sốt ruột đi về phía trước, Trương Huyền cảm thấy kỳ quái đi theo sau. Rất nhanh hắn liền thấy không biết bao nhiêu người, đứng ở dưới một đài so đấu, náo nhiệt khác thường.
- Chẳng lẽ có người so tài? Không biết có phải là viện trưởng muốn cùng người quyết đấu hay không? Nếu không làm sao có thể tập trung nhiều người như vậy?
Bị dòng người ngăn cản, trong lúc nhất thời hắn không nhìn thấy được tình huống bên trong. Chỉ có điều, nhìn thấy được nhiều người như vậy đứng ở chỗ này, trong lòng Trương Huyền có suy đoán.
Có thể khiến cho nhiều học sinh như vậy tập trung ở chỗ này, ngoại trừ cấp bậc viện trưởng, hắn thật sự nghĩ không ra người nào có năng lực hiệu triệu lớn như vậy.
- Xem ra, vẫn là Trương sư tốt hơn. Học sinh của hắn lợi hại hơn một ít!
- Cũng không thể nói như vậy. Liễu lão sư mới dạy bốn ngày, lại có hiệu quả này. Ta cảm thấy hắn càng lợi hại hơn!
- Triệu Nhã này thật là xinh đẹp. Từ hôm nay trở đi, nàng chính là nữ thần của ta!
- Không nghĩ tới Mộc Tuyết Tình cũng lợi hại như vậy. Đao ý... Đây chính là đao ý. Từng tuổi này lại lĩnh ngộ được, quá mạnh mẽ...
...
Đi tới phía trước đoàn người, hắn vẫn chưa tiến vào, liền nghe được xung quanh có tiếng bàn luận ầm ĩ.
- Trương sư? Liễu lão sư? Triệu Nhã? Mộc Tuyết Tình?
Trương Huyền sững sờ đứng ngây ở tại chỗ, giống như bị lôi điện đánh trúng, mắt thoáng cái trợn tròn. Sau khi liên hệ rất nhiều chuyện với nhau:
- Sẽ không phải... là hai người bọn họ đang luận võ chứ?
Vào đên Triệu Nhã bị thương, Mộc Tuyết Tình cũng bị thương.
Hai người hình như đều bị người đánh cho bị thương, còn hẹn sẽ tiếp tục chiến đấu.
Ban đầu, hắn thấy, khả năng hai người gặp nhau rất nhỏ. Học sinh dưới thân phận giáo dục khác nhau, không có khả năng biết nhau. Hắn cũng lại không nghĩ đến điểm này.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, bọn họ không chỉ gặp gỡ, còn đánh nhau!
Thật hay giả vậy?
Hắn vội vàng nhìn về phía Mạc Vũ cách đó không xa, đã thấy vẻ mặt nàng đắc ý nhìn qua. Hình như vì hắn chịu thiệt, nàng cảm thấy hưng phấn.
Trong lòng hắn thầm rùng mình, không tiếp tục để ý tới đối phương nữa, vội vàng chạy về phía trước, tìm nơi thích hợp. Quả nhiên hắn nhìn thấy rõ ràng hai người đang trên đài so tài.
Không phải là Triệu Nhã và Mộc Tuyết Tình thì là ai!
Vù vù!
Vừa biết được thân phận của hai người, liền thấy thể chất thuần âm của Triệu Nhã vận chuyển, trường kiếm chặt đứt đao quang của đối phương, nặng nề bổ xuống.
Mộc Tuyết Tình... Nguy hiểm trong sớm tối!
- Dừng tay!
Vù!
Bóng người lóe lên, thân pháp thiên đạo vận chuyển, từ trong đám người trong nháy mắt hắn lao qua, xuất hiện ở trên đài so đấu.
...
Vốn tưởng rằng lần này phải thua không thể nghi ngờ, Mộc Tuyết Tình đang nhắm mắt chờ đợi. Nàng lại cảm thấy một ngọn gió gào thét lao tới. Ngay sau đó một bóng người thận trọng ngăn cản trước mặt.
- Lão sư...
Viền mắt đỏ lên, Mộc Tuyết Tình cũng không kìm chế được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận