Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đại não cùng con mắt

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Phần phật!
Đánh lén Vô Hồn Kim Nhân trọng thương, không còn sức chiến đấu, Hình đường chủ, Ngô sư đồng thời đứng dậy, riêng phần mình ra tay, rất nhanh liền chém giết tất cả Vô Hồn Kim Nhân ở chung quanh.
Hai người trải qua lôi kiếp, đã là cường giả Xuất Khiếu cảnh chân chính, những tượng đồng này chẳng qua là Nguyên Thần cảnh, căn bản không ngăn cản nổi.
Xử lý xong tất cả tượng đồng, Ngô sư đi tới trước mặt đám người Trương Cửu Tiêu, Ngụy điện chủ bị thương, lấy ra một hồ lô rượu, rót cho mỗi người.
Mấy hơi thở sau, mọi người bị thương khôi phục thương thế, từng cái đứng dậy.
- Hình đường chủ, Ngô sư... Đây là có chuyện gì, các ngươi...
Mọi người tràn đầy kinh ngạc, khó tin.
Hai người này rõ ràng ở trong Xuất Khiếu kiếp bị trọng thương, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong, làm sao một cái nháy mắt, lại dũng mãnh như thế?
- Là Trương sư bảo chúng ta ngụy trang, tê liệt đối phương, thời khắc cuối cùng, mới ra tay...
Hình đường chủ nói.
Hắn đã trải qua lôi kiếp, quả thực cửu tử nhất sinh, bị trọng thương.
Dựa theo tình huống bình thường, không có mấy tháng tu dưỡng, rất khó khôi phục, nhưng Trương sư cho hồ lô rượu kia thực sự quá cường đại, không chỉ khôi phục thương thế thân thể, ngay cả linh hồn bị hao tổn cũng được bổ sung.
Ngô sư cũng nhẹ gật đầu.
Mặc dù hắn không uống rượu, nhưng Trương sư tự mình rót chân khí ở trong cơ thể hắn, thương thế đã khỏi từ sớm.
- Trương sư mới vừa đi về phía trước, chúng ta cũng đi qua nhìn xem!
Tuyệt xử phùng sinh, mọi người cảm khái không thôi, lúc này mới tiếp tục đi đến.
Xem hết những cái này, khuôn mặt của Ngoan Nhân tái mét.
Vốn muốn dẫn Hình đường chủ độ lôi kiếp, để bọn hắn mất đi một đại tướng, nằm mơ cũng không nghĩ đến, ngược lại giúp đại ân cho đối phương.
- Ngươi biết ta sẽ phái người giết bọn hắn?
Nhìn qua, hai mắt đen nhánh mang theo sát cơ.
- Không biết, có điều phòng bị trước thời hạn chung quy tốt hơn!
Trương Huyền lắc đầu.
Hắn là không nghĩ tới, đối phương sẽ lấy đám người Ngô sư uy hiếp, nhưng trứng gà không thể thả hết ở trong một giỏ xách...
Bất kể làm chuyện gì, cũng phải có chuẩn bị ở sau.
Nhất là đối mặt lão quái vật sống không biết bao lâu, không chuẩn bị, làm không cẩn thận sẽ chết ở chỗ này.
- Rất tốt... chẳng lẽ ngươi nghĩ, ta thật không dám giết ngươi?
Thấy gia hỏa trước mắt này không sợ hãi, dường như không sợ chút nào, Ngoan Nhân run rẩy, trong thanh âm mang theo tức giận.
- Ngươi đương nhiên dám giết ta... Nhưng mà, ngươi giết được ta sao? Dám giết ta sao?
Trương Huyền cười một tiếng, mí mắt nhấc lên:
- Nếu quả thật có thể làm được, khẳng định đã sớm động thủ, sẽ không nói nhảm nhiều như vậy!
Ngoan Nhân hắn gặp qua hai lần.
Lần thứ nhất thời điểm gặp được trái tim, không nói hai lời, liền muốn chém giết mình, không có cách nào tế ra Thiên Đạo chi thư, mới thu phục!
Lần thứ hai gặp được xương ngón tay, cũng không phân tốt xấu, trực tiếp ra tay...
Nếu là cùng một người nhỏ máu trùng sinh, tính cách tất nhiên đồng dạng, làm sao có thể hai lần trước hung ác, lần này trở nên nhân từ, nói điều kiện? Rất hiển nhiên, đối phương chỉ là ngoài miệng bắn pháo, muốn giết chết mình, chỉ sợ không dễ dàng như vậy!
Nếu không, tuyệt sẽ không nói nhảm, trực tiếp liền động thủ.
Hoặc là...
Hắn còn muốn mượn tay của mình, thoát ly trấn áp, sợ ném chuột vỡ bình, cho nên mới chơi đùa ra nhiều chuyện như vậy.
Đã như vậy, còn có cái gì phải sợ?
- Ngươi...
Ngoan Nhân sững sờ.
- Làm sao? Không muốn nói, vậy ta liền đi về phía trước...
Không thèm để ý đối phương, Thiên Đạo chân khí vận chuyển, Vu Hồn lay động, trong chốc lát chỉ thấy hoa mắt, lúc này mới phát hiện, vẫn đứng ở tại chỗ, vừa rồi tất cả hình như chỉ là ảo giác.
Thấy giống như mình đoán, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó ở trong nhà Trần Triết, đối phương ra tay với hắn, hắn liền cảm thấy có chút kỳ quái, về sau đến nơi này, lại cố ý dẫn động Xuất Khiếu kiếp của Hình đường chủ, để hắn càng thêm hoài nghi.
Nếu quả thật mạnh mẽ, mặc kệ Hình đường chủ làm sao, cũng có thể tuỳ tiện nghiền ép, không cần thiết vẽ vời cho thêm chuyện.
Về sau, Thanh Điền Hoàng bị đánh thảm như vậy, sắp tắt thở, cũng không có xuất hiện...
Trong lòng Trương Huyền đã gần như xác định, chỉ là không dám mạo hiểm, tiếp tục nghiệm chứng.
Vu Hồn bị đối phương bắt giữ, phát hiện đối phương vẫn không có động thủ, còn nói điều kiện, thậm chí lấy đám người Ngô sư uy hiếp, lúc này mới rốt cuộc minh bạch...
Xem ra Ngoan Nhân này không có đáng sợ như tưởng tượng, khả năng thực lực ngay cả Thanh Điền Hoàng cũng không bằng!
Bằng không, cũng không một mực ẩn giấu không ra, khống chế những Vô Hồn Kim Nhân này giết người khắp nơi.
Muốn hóa trang thành cao thủ, không đánh mà thắng, để cho mình khuất phục...
Đổi lại những người khác, thật sự bị lừa rồi, nhưng đối phương nằm mộng cũng nghĩ không ra, trang cao thủ...
Mình mới là chuyên gia!
Hóa trang làm Dương sư, ngay cả Thánh Vực thất trọng cũng có thể dọa chạy, muốn lừa gạt mình, nào có dễ dàng như vậy? Thân thể nhoáng một cái, đi tới trước mặt tường vừa rồi Thanh Điền Hoàng bất ngờ xuất hiện, bàn tay của Trương Huyền sờ lên.
Một lát sau, mỉm cười, lông mày nâng lên, chập ngón tay làm kiếm, liên tục điểm ra.
Liên tục bảy lần.
Răng rắc!
Thanh âm lò xo mở ra, một lối đi lan tràn xuống dưới.
Bên trong đen kịt, thần thức khó mà xuyên thủng.
- Phân thân, ngươi đi ở phía trước...
Trương Huyền quay đầu gọi.
Phân thân là Cửu Thiên Liên Thai, cho dù gặp được nguy hiểm, bị đánh thành hai nửa cũng sẽ không bị thương, mình không thể.
Mặc dù biết thực lực của đối phương không có đáng sợ như tưởng tượng, nhưng vẫn phải cẩn thận cho thỏa đáng, dù sao lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm, nếu như chỉ có chút thủ đoạn ấy, cũng không có khả năng để Thanh Điền Hoàng khăng khăng một mực.
- Theo ở phía sau, ta bảo kê ngươi... Thực sự không thể, ta đi ra làm bản tôn, ngươi làm phân thân!
Vẻ mặt phân thân ngạo kiều, khinh bỉ nhìn bản tôn một cái, nhấc chân đi ở phía trước.
Đường đường bản tôn, ngay cả phân thân cũng đánh không lại, mấu chốt còn nhát gan như thế, thật không biết làm sao lăn lộn!
Không để ý tới phân thân tự luyến, Trương Huyền thu Kim Nguyên đỉnh cùng Băng Vũ kiếm vào không gian giới chỉ, theo sát ở sau lưng, đi vào thông đạo.
- Ta nói a, thân là bản tôn, phải sáng suốt quả cảm, thực lực siêu quần mới được, làm việc bó tay bó chân, ngay cả một cái thông đạo cũng không dám đi, không thấy có lỗi với phân thân lợi hại như ta sao?
Phân thân vừa đi vừa hừ, rất không vừa lòng.
- Cẩn thận một chút cho thỏa đáng!
Thấy hắn càng nói càng nhiều, Trương Huyền có chút xấu hổ.
Khả năng mình là bản tôn khổ cực nhất trên đời này a, ngưng luyện ra phân thân, đối phương lại trang bức hơn hắn, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy choáng váng.
- Có gì phải cẩn thận? Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ hãi?
Phân thân cười lạnh, đang muốn nói tiếp, đột nhiên một cỗ lực lượng to lớn vọt tới.
Lạch cạch!
Còn không có kịp phản ứng, đầu liền bị đập dẹp, trạng thái như bánh rán.
- Ah... Ai đánh lén ta...
Phân thân gầm lên giận dữ, vội vàng phóng về phía công kích bắn tới, lúc này đã đến cuối thềm đá, đồng dạng là một đại điện rộng rãi.
Rầm!
Vài bóng người bỗng nhiên vọt ra, ngăn ở phía trước, đầu của phân thân chính là bị một trong số đó đánh thành như vậy.
Trương Huyền thấy quả nhiên gặp nguy hiểm, đổi lại mình, chỉ sợ đã chết rồi, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, nhìn kỹ qua.
Tổng cộng bốn cái, cao thấp gần giống như hắn, không phải Dị Linh tộc, cũng không phải Vô Hồn Kim Nhân.
- Là Thiên Công khôi lỗi?
Trương Huyền nhíu mày.
Bốn nhân ảnh xuất hiện ở trước mắt, lại là Thiên Công khôi lỗi cực kỳ tinh xảo.
Thiên Công khôi lỗi, khác biệt Ngô Dương Tử lấy Dị Linh tộc luyện chế thành khôi lỗi, toàn bộ từ linh kiện tạo thành, nắm giữ máy móc, có thể phát huy ra lực chiến đấu mạnh mẽ.
Từ một quyền đập dẹp đầu phân thân đến xem, chỉ sợ thực lực không kém mình, ít nhất đạt đến Xuất Khiếu cảnh trung kỳ.
- Đáng ghét!
Phân thân tức giận sắp bạo.
Vừa định ở trước mặt bản tôn giả dạng cao thủ, độc cô cầu bại, thuận tiện chế giễu đối phương một phen, kết quả bị đánh thành như vậy, trong lòng buồn bực có thể tưởng tượng, la lên một tiếng, đầu trở về hình dáng ban đầu, vọt về phía gia hỏa mới đánh hắn.
Bành bành bành bành!
Một người một khôi lỗi, liên tục đối đầu mười mấy quyền, lực lượng khổng lồ, ép không khí bốn phía bay phất phới, nham thạch bay loạn, mặt đất cũng xuất hiện vết rách, có điều, ai cũng không có lui về phía sau một bước.
- Thật mạnh...
Con mắt nhảy một cái.
Thực lực của khôi lỗi này so với Thanh Điền Hoàng, lại không hề yếu.
Bên cạnh còn có ba con...
Một khi liên hợp lại, mình cùng phân thân, cộng thêm Kim Nguyên đỉnh, cũng không phải đối thủ.
- Như thế nào? Thật sự cho rằng ta không giết được ngươi?
Thanh âm của Ngoan Nhân tiếp tục vang lên.
- Ý tứ của ngươi là dựa những khôi lỗi này?
Trương Huyền nói.
- Mặc kệ thủ đoạn gì, chỉ cần có thể giết người, vậy chính là thủ đoạn tốt nhất...
Ngoan Nhân cười lạnh.
- Xem ra ngươi cũng thừa nhận, chỉ bằng vào thực lực của mình, giết không được ta...
Trương Huyền lắc đầu.
Làm ra Thanh Điền Hoàng, hiện tại lại làm ra những khôi lỗi này, xem ra đối phương nhờ vào thực lực của mình, muốn giết chết hắn quả thực rất khó.
- Chủ nhân, ta đã xác định, hắn là đầu óc cùng con mắt của ta!
Thanh âm của Ngoan Nhân ở trong Thiên Đạo chi thư vang lên.
- Đại não cùng con mắt?
- Ừm, đại não ẩn chứa ký ức, cho nên mới có thể biết nhiều như vậy, thậm chí còn có thể nhớ sự tình vây khốn Khổng sư...
Ngoan Nhân ở trong Thiên Đạo chi thư phân tích:
- Bất quá, đại não cùng con mắt không thể chiến đấu, nhiều nhất chỉ có thể mê hoặc một chút thuộc hạ, thay hắn động thủ... Hoặc là thi triển một chút bí pháp trên linh hồn! Cho nên đến bây giờ còn không có xuất hiện, một mực dùng loại chiêu số hạ lưu này!
- Không sai!
Nghe được phân tích của hắn, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Lúc trước gặp được xương ngón tay, không nói hai lời, trực tiếp động thủ, cái trước mắt này, dùng không phải Dị Linh tộc, chính là khôi lỗi, hoặc là Vu Hồn chi pháp, rõ ràng chỉ bằng vào thực lực, muốn giết mình là không thể nào làm được.
- Bất quá chủ nhân phải cẩn thận, mặc dù sức chiến đấu của đại não không cao, nhưng tồn tại ký ức, biết rất nhiều, muốn chém giết, hơn nữa đoạt xá... Rất khó!
Ngoan Nhân ở trong Thiên Đạo chi thư lắc đầu.
Mặc dù thực lực của hắn trải qua lôi kiếp, có tiến bộ, nhưng không chịu nổi đối phương thủ đoạn nhiều.
Đại não nắm giữ trí nhớ đầy đủ, tất nhiên phải đoạt xá các bộ phân, mới có thể phát huy ra sức mạnh lớn nhất, tuyệt không phải một trái tim, cùng ngón tay có thể chống lại...
- Mấu chốt nhất là, đại não là trung tâm thân thể, lúc trước một mực nghe theo mệnh lệnh, như Hoàng giả cùng binh sĩ trong Dị Linh tộc, có lực lượng đặc thù áp bức, ta sợ... chỉ cần tới gần, liền rất có thể sẽ chống lại không được, kìm lòng không được nghe theo mệnh lệnh của hắn!
Ngoan Nhân trong Thiên Đạo chi thư mang theo lo lắng nói.
Đừng nói hắn, cho dù tìm đủ toàn bộ thân thể, cũng phải nghe theo đại não...
Như vậy tiến lên, làm không cẩn thận không những không thể đoạt xá, còn có thể trở thành khôi lỗi bị đối phương điều khiển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận