Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nàng quấy rối ta

Lạc Thất Thất chỉ là linh hồn bị Viêm Nguyệt kiếm kích một cái, cũng không bị tổn thương quá lớn, không lâu sau liền tỉnh lại.
Vừa mở hai mắt ra, liền nhìn thấy lão sư cùng Hồ Yêu Yêu học trưởng dính vào cùng nhau, khoảng cách gần tựa như tình lữ.
Nhất là người sau, quần áo còn xé toang một khối, lộ ra da thịt trắng bóng, từ trên xuống dưới, thậm chí còn có thể nhìn thấy nửa hình cung, trong lòng nghi hoặc, nhịn không được hỏi.
- Ô ô! Thất Thất, ngươi rốt cục tỉnh...
Nghe được thanh âm này, Hồ Yêu Yêu vội vàng che cảnh xuân, lui về phía sau hai bước, trong mắt mang theo hoảng sợ cùng bi thương, chỉ Trương Huyền cách đó không xa:
- Ta hảo tâm mời các ngươi tới dùng cơm, ai ngờ... lão sư này của ngươi, dự định mưu đồ quấy rối ta... Cái bộ dáng này, để cho ta sau đó làm sao gặp người?
Càng nói càng thương tâm, lại phối hợp sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên là một nữ tử bị lưu manh khi dễ, không có cách nào giải oan.
- Đừng ồn ào!
Lạc Thất Thất lắc đầu:
- Lão sư mưu đồ quấy rối ngươi? Học trưởng, ngươi suy nghĩ nhiều!
- ...
Thân thể Hồ Yêu Yêu nhoáng một cái, thiếu chút nữa ngất đi.
Đại tỷ, làm phiền ngươi nhìn một chút được không?
Ta thê thảm như thế, hơn nữa cách hắn gần như vậy, đổi lại bất luận kẻ nào cũng sẽ cho rằng như thế a?
Đừng ồn ào... Ta ầm ĩ cái gì? Thua thiệt là ta có được hay không?
- Không nói trước lão sư không phải đối thủ của ngươi, xem như phải, hắn cũng chướng mắt ngươi, yên tâm đi!
Vẻ mặt Lạc Thất Thất thành thật.
Nàng cùng Trương Huyền ở chung được hơn nửa tháng, cùng trải qua sống chết, bất luận là nàng hay Ngọc Phi Nhi, tư sắc đều không kém đối phương, theo bên người, ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái, làm sao có thể chạy tới đùa giỡn ngươi mới vừa gặp qua hai lần?
Làm bộ, phiền phức làm thật một chút được không !
- Phốc!
Vốn là có tổn thương, nghe được đối phương không chút lưu tình nói, Hồ Yêu Yêu lại nhịn không được, lần nữa phun ra máu tươi.
Cái này gọi là chuyện gì!
Ta là ai? Hồ Yêu Yêu!
Yêu nghiệt nổi danh nhất Danh Sư học viện, chỉ cần là nam nhân, không có không động tâm, nói mình bị đùa giỡn, không những không tin, còn... nói chướng mắt!
- Hắn có tư cách gì chướng mắt ta? Dựa vào cái gì chướng mắt ta?
Càng nghĩ càng giận, Hồ Yêu Yêu nghiến răng nghiến lợi, cảm giác sắp bạo tạc.
- Đừng kích động, lão sư thiên phú vô song, ánh mắt cực cao, chướng mắt ngươi là rất bình thường!
Lạc Thất Thất an ủi.
- ...
Thân thể mềm mại của Hồ Yêu Yêu nhoáng một cái, mặt mũi phát điên.
Ngươi xác định đây thật là an ủi?
Nhưng vì sao ta cảm giác đâm tim đau như thế?
Ta là Hồ Yêu Yêu!
Thế mà cũng có một ngày bị xú nam nhân chướng mắt...
Cái kết luận này, quả thực để nàng sắp muốn điên rồi.
Nhưng cũng không buồn bực lâu, nói thế nào cũng là nhân vật trải qua sóng to gió lớn, dù tức giận sắp bạo tạc, bị đả kích thương tích đầy mình, vẫn rất nhanh bình phục lại, hừ lạnh một tiếng:
- Tốt, coi như hắn chướng mắt ta, nhưng hắn ý đồ bất chính với ngươi, lại là sự thật! Không tin, ngươi nhìn y phục của ngươi!
Đối phương tín nhiệm lão sư này như thế, kéo tới trên người nàng, hẳn là có thể dao động lòng tin a!
- Ta?
Lúc này Lạc Thất Thất mới chú ý, chẳng biết lúc nào quần áo bị kiếm khí xé rách, lộ ra bả vai bóng loáng.
- Thật?
Ánh mắt nàng sáng lên, vội vàng nhìn về phía lão sư cách đó không xa, phát hiện ánh mắt của hắn trong suốt như nước, sạch sẽ như giấy trắng, nhịn không được cười khổ lắc đầu:
- Lão sư cũng chướng mắt ta...
- ...
Hồ Yêu Yêu lần nữa nhoáng một cái.
Chuyện này là sao!
Vốn là thiết kế tốt rồi, để Trương Huyền mất mặt, bản thân ở trước mặt học sinh không ngẩng đầu lên được, ai ngờ... Lạc Thất Thất cũng quá tin tưởng vị này đi!
Ngay cả ngươi cũng chướng mắt, ta cũng chướng mắt, tên này đến cùng có thể vừa ý ai?
Vốn nhờ vào dáng người cùng dung mạo, chỉ cần muốn đối phó nam nhân, không có một lần không thành công, mọi việc đều thuận lợi, hôm nay lại bị đả kích trí mạng.
Không chỉ như thế, nội tạng đến bây giờ không ngừng sôi trào, để sắc mặt nàng càng ngày càng trắng.
Nói thật, lúc nào Hồ Yêu Yêu nàng bị thua thiệt lớn như vậy!
Một khi truyền đi, còn làm sao gặp người?
Đêm qua lời thề son sắt ở trước mặt đám người Đổng Hân, Tiết Chân Dương khoe khoang khoác lác, hôm nay càng để bọn họ chạy tới, chứng kiến thủ đoạn của mình... Hiện tại, chứng kiến cái rắm ah!
Chứng kiến bản thân, chó cắn con nhím không thể nào ăn xuống sao?
- Ta muốn giết ngươi...
Càng nghĩ càng giận, gầm thét một tiếng, lại không quản học trưởng học đệ, âm mưu quỷ kế gì, Hồ Yêu Yêu duỗi tay, muốn đánh về phía Trương Huyền.
Đông đông đông!
Lực lượng còn không có lan tràn ra, liền nghe phía ngoài vang lên tiếng đập cửa, ngay sau đó một thanh âm nhàn nhạt vang lên:
- Yêu Yêu, ngươi có ở bên trong không ?
- Lão sư...
Nghe được thanh âm này, Hồ Yêu Yêu giật nảy mình.
- Lão sư? Chẳng lẽ là... Vệ viện trưởng?
Lạc Thất Thất sững sờ.
Hồ Yêu Yêu bái Kinh Hồng viện viện trưởng làm thầy, chuyện này người người đều biết, không tính là bí mật gì, giờ phút này xưng hô lão sư, khẳng định là nàng.
- Vệ viện trưởng? Lão sư?
Trương Huyền cũng sửng sốt một chút, đột nhiên ánh mắt sáng lên, thân ảnh nhoáng một cái, đi tới gần Hồ Yêu Yêu, nhẹ nhàng vồ một cái, nắm bàn tay mềm mại của nàng vồ tới, đặt ở trên l-ng ngực của mình.
- Ngươi muốn làm gì?
Không nghĩ tới hắn lại đột nhiên đánh lén, hơn nữa bị nắm bàn tay, Hồ Yêu Yêu nhịn không được sững sờ, vội vàng kéo tay lại.
Tê lạp!
Ngón tay của mình, chẳng biết lúc nào đã nắm quần áo của đối phương, lần này co lại, trực tiếp xé rách ra, ngay sau đó liền thấy thanh niên cách đó không xa, chân khí trong cơ thể hỗn loạn, hơi đỏ mặt, phun ra một ngụm máu tươi, thẳng tắp bay ngược ra sau.
Bành!
Sống lưng đ-ng cửa chính đại sảnh, nghiêng dựa vào phía trên, vẻ mặt trắng bệch, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống.
- Ngươi muốn làm gì?
Thấy tên này bắt tay nàng, lại hộc máu bay ra, Hồ Yêu Yêu sợ ngây người, con mắt choáng váng, không biết đối phương muốn làm cái quỷ gì, có điều, một dự cảm bất tường tràn ngập trong lòng, cảm giác bản thân có thể sẽ xui xẻo.
- Yêu Yêu?
Nhưng thời gian không kịp để nàng ngẫm nghĩ, Vệ viện trưởng ở bên ngoài tựa hồ nghe được động tĩnh, la hét một tiếng, ngay sau đó đại môn bị một chưởng vỗ nát.
Sau một khắc, một phu nhân hơn ba mươi tuổi xuất hiện ở trong đại sảnh.
- Lão sư!
- Vệ viện trưởng!
Nhìn người nọ, Hồ Yêu Yêu vội vàng khom người, Lạc Thất Thất cũng không dám chậm trễ.
Không phải người khác, chính là một trong thập đại Danh Sư, Kinh Hồng viện viện trưởng!
- Chuyện gì xảy ra?
Mới vừa rồi nghe được có động tĩnh đánh nhau, lúc này mới xung kích vào, sau khi đi vào lại phát hiện Hồ Yêu Yêu hoàn hảo không chút tổn hại đứng ở giữa phòng, cách đó không xa, trên mặt đất nằm một gia hỏa bị trọng thương.
- Trương sư?
Cúi đầu nhìn thanh niên cách đó không xa, liền nhận ra được, Kinh Hồng viện viện trưởng nhịn không được kinh hô.
Trương Huyền cũng sững sờ.
Không phải người khác, chính là cường giả Thánh cảnh buổi trưa hôm nay gặp phải… Vệ Nhiễm Tuyết!
Làm sao biến thành viện trưởng? Không phải nói là trưởng lão học viện sao?
Nhưng thân là thập đại trường lão của Danh Sư học viện, nói mình là trưởng lão cũng không sai.
- Trương sư, ngươi làm sao vậy?
Thấy Trương sư đối với nàng có tình nghĩa bán sư, trọng thương nằm trên mặt đất, Vệ Nhiễm Tuyết nhíu mày, vội vàng nhìn qua.
- Ngươi đến vừa vặn, nói cho ngươi cũng không sao... Hồ Yêu Yêu nàng có ý đồ quấy rối ta!
Vẻ mặt của Trương Huyền trắng bệch, yếu ớt nói.
- Quấy rối ngươi?
Thân thể mềm mại của Hồ Yêu Yêu nhoáng một cái, suýt chút nữa hộc máu hôn mê.
Đại ca, đây là lời thoại của ta a!
Hẳn là ngươi mưu đồ quấy rối ta, sau đó bị khiển trách, bị người quở trách...
Làm sao biến thành ta quấy rối ngươi?
Dựa theo nàng thiết kế, làm cho tất cả mọi người đều biết, tên này không có lòng tốt, có ý đồ khác với nàng, sau đó liền có thể thừa cơ áp chế, vì đó sử dụng!
Hiện tại, làm sao trả đũa?
Giờ phút này, nàng rốt cuộc minh bạch, tại sao đối phương lại bắt lấy tay nàng, vừa rồi nàng xé rách quần áo, thêm vào toàn thân chật vật, hiển nhiên là bộ dáng một người chịu đến lăng nhục, mà không có lực lượng phản kháng.
- Lão sư...
Lạc Thất Thất che trán.
Nàng sớm biết lão sư là người không chịu thiệt, lần này tốt rồi, muốn oan uổng lão sư, vậy thì chờ lão sư lấy đạo của người, trả lại cho người!
- Quấy rối?
Vệ Nhiễm Tuyết cũng sững sờ.
- Ân, nàng mời ta tới, dự định học tập Kinh Hồng chức nghiệp, ta không có đồng ý, ai ngờ liền lợi dụng thanh trường kiếm kia, đánh lén ta cùng Lạc Thất Thất! Nếu không phải ta nội thương chưa lành, làm sao có thể gặp phải làm nhục như vậy!
Mang trên mặt bi tráng, Trương Huyền cắn răng.
- Ngươi... Ngươi ngậm máu phun người!
Hồ Yêu Yêu điên rồi.
Học tập Kinh Hồng chức nghiệp? Ta là mời ngươi tới, nhưng ta căn bản không biết ngươi biết ah!
Huống chi, ngươi có nội thương gì? Bị thương chính là ta được không?
Vốn cho rằng nàng là yêu tinh, không nghĩ tới đối phương càng vô sỉ, càng yêu tinh!
- Ngậm máu phun người? Vậy ta hỏi ngươi... Ngươi có dùng thanh trường kiếm kia, đánh lén Lạc Thất Thất hay không?
Trương Huyền nhìn qua.
- Ta...
Hồ Yêu Yêu muốn cự tuyệt, lại không biết mở miệng như thế nào.
Nàng đích xác dùng trường kiếm công kích Lạc Thất Thất, thậm chí người sau còn hôn mê.
- Không nói ra được a! Vừa rồi có phải ngươi luôn miệng nói muốn giết ta, thậm chí còn ra tay với ta hay không?
Trương Huyền nói tiếp.
- Đó là bởi vì ngươi... Vô sỉ!
Ngực nhấp nhô, Hồ Yêu Yêu sắp nổ.
Nàng đích xác nói muốn giết đối phương, nhưng kia cũng là bởi vì bị tên này làm tức giận...
- Ta là Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, mà ngươi lại là Tằm Phong cảnh đỉnh phong, chênh lệch ròng rã ba cấp bậc, coi như ngươi muốn giết ta, ta cũng bất lực!
Cắt ngang đối phương, Trương Huyền lắc đầu, vẻ mặt suy yếu.
Hồ Yêu Yêu lần nữa nhoáng một cái.
Ngươi như vậy cũng gọi bất lực, thật muốn có lực, ta không phải đã treo sao?
Rõ ràng là ngươi sắp đánh chết ta, còn không biết xấu hổ nói... Kém ba cấp bậc, sao da mặt dày như vậy?
Đang nghĩ ngợi giải thích với lão sư như thế nào, chỉ thấy sắc mặt của nàng càng ngày càng nặng, gầm thét một tiếng.
- Hồ Yêu Yêu, ngươi thật to gan!
- Lão sư...
Hồ Yêu Yêu chưa hề thấy lão sư giận như vậy, dọa đến sắc mặt trắng nhợt.
- Ngươi bình thường quấy rối ngược lại cũng thôi, chỉ cần không chậm trễ học tập, ta có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, hiện tại lại dám động thủ với Trương sư, ai cho ngươi lá gan này?
Vệ Nhiễm Tuyết tức giận.
Vị Trương sư này, đối với nàng có tình nghĩa bán sư, bản thân nợ ân tình của đối phương, Hồ Yêu Yêu tìm người khác phiền phức ngược lại cũng thôi, thế mà tìm tới trên người hắn, để cho mình xử lý như thế nào?
- Ta...
Toàn thân Hồ Yêu Yêu cứng đờ.
- Còn không quỳ xuống!
Vệ Nhiễm Tuyết nhướng mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận