Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thu phục Tâm Ma

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Nói chuyện đúng là Ngoan Nhân.
- Của ngươi?
Trương Huyền sửng sốt.
- Đúng vậy, loại tế đàn câu hồn này, là dùng bắt tới Nguyên Thần, hồn phách
của Danh Sư, bổ dưỡng nguyên thần của mình, thủ đoạn cực kỳ ác độc!
Ngoan Nhân lên tiếng nói.
- Bổ dưỡng... Ý của ngươi là, gia hỏa này đầu nhập vào chính là... một phần
khác của ngươi?
Trương Huyền nhíu mày.
- Đoán không sai, hẳn là đấy!
Ngoan Nhân đáp.
Năm đó cùng Khổng Sư đại chiến, bị chém giết bỏ mình, thi thể nổ vỡ nát.
Bất quá, tu vi của hắn sớm đã đạt tới tình trạng nhỏ máu trùng sinh, tuy hóa
thành bụi bặm, nhưng chỉ cần cơ duyên đủ, như trước có thể phục sinh lần nữa,
thật giống như xương ngón tay lúc trước.
Sau khi phục sinh, không cách nào cảm ứng tồn tại khác, đều cảm thấy mình
chính là Ngoan Nhân, muốn một lần nữa khôi phục thực lực, chỉ có thể lần lượt
thôn phệ, bộ sưu tập những bộ phận vỡ vụn này hoàn chỉnh.
Lúc trước một mực không có tin tức, không nghĩ tới, Tàng Hư muốn đến tìm phiền
toái, lại có thể đầu phục một phần khác.
- Chủ nhân, nếu như có thể thôn phệ bộ phận này, thực lực của ta khẳng định
còn sẽ tăng nhiều...
Ngoan Nhân tràn đầy kích động.
- Tốt, ta nghĩ biện pháp sưu hồn!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Bây giờ Ngoan Nhân này đã triệt để thần phục hắn, thực lực gia tăng, đối với
hắn cũng có chỗ tốt rất lớn.
Cùng Ngoan Nhân trao đổi, chỉ là chuyện trong nháy mắt, Tâm Ma chung quanh ở
dưới Tàng Hư la lên, đều lao qua.
Tâm Ma công kích không giống nhân loại, dùng không phải là chiêu số cùng lực
lượng, mà là xâm nhập thức hải, chế tạo đủ loại ảo giác, khiến tinh thần người
ta tan vỡ, nội tâm thất thủ.
Ô...ô...ng...
Tâm Ma vọt tới, Trương Huyền quả nhiên cảm thấy trong đầu có chút mê muội.
Tàng Hư là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong, Tâm Ma cũng cùng cấp bậc, hơn nữa số
lượng quá nhiều, coi như là tâm chí hắn kiên định, một khi toàn bộ vọt tới,
cũng khó có thể chống chọi.
- Chậm đã!
Biết rõ một khi bị đối phương xâm nhập trong đầu, tất nhiên tinh thần thác
loạn, Trương Huyền vận chuyển Thiên Đạo công pháp, trợn mắt nhìn:
- Các ngươi là Tâm Ma của Tàng Hư, vì sao công kích ta?
Những Tâm Ma này, đều là trận pháp chung quanh từ trên thân Tàng Hư dẫn xuất
tới, tìm mình làm gì?
- Hắc hắc, hắn đã biến thành Tâm Ma, sao ngon bằng ngươi?
- Ta biết rõ ngươi muốn trùng kích tầng thứ cao hơn, muốn trở thành Danh Sư
lợi hại hơn, chỉ cần nghe theo ta, có thể giúp ngươi thực hiện mục tiêu rất
nhanh...
- Trên tâm cảnh của ngươi có kẽ hở, tin lời của ta, có thể khiến ngươi bổ
sung chưa đủ...
...
Các loại mê âm từ trong miệng Tâm Ma phát ra, khiến người ta trầm mê, rất dễ
dàng mất phương hướng.
- Không có ý mới...
Trương Huyền lắc đầu.
Vốn những Tâm Ma này công kích tới, còn cảm thấy có chút mê muội, nghe được
mấy câu mê hoặc này, nói công pháp hắn không đúng, trên tâm cảnh có kẽ hở, lập
tức thanh tỉnh.
Thiên Đạo công pháp, là tự tin cùng dựa vào lớn nhất của hắn... Thiếu sót? Nói
đùa gì vậy!
Thiên Đạo công pháp, ngươi tới chỉ điểm... Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Đường đường Tâm Ma, trình độ cũng quá thấp...
- Tuy không biết Tâm Ma các ngươi như thế nào tới, nhưng nhìn hình thái cùng
hồn phách có chút tương tự, các ngươi thật muốn đần độn lăn lộn, chỉ che giấu
trong góc, không dám quang minh chính đại xuất hiện, chẳng lẽ... Không muốn
thực lực trở nên mạnh mẽ, trở nên nổi bật?
Trương Huyền lên tiếng, trong lời nói mang theo mê hoặc.
- A?
Tất cả Tâm Ma ngừng lại, từng cái hai mặt nhìn nhau, mặt phát mộng.
Bọn hắn đang mê hoặc đối phương, như thế nào đối phương mê hoặc bọn họ?
Không phải là ngươi lâm vào hôn mê, bị chúng ta thừa dịp yếu ớt mà vào sao?
Không nên đối với chúng ta tin tưởng không nghi ngờ, lâm vào trầm luân không
cách nào tự kìm chế sao?
Như thế nào... thanh tỉnh như vậy, còn muốn thực lực chúng ta trở nên mạnh mẽ?
Bất quá... Hắn nói, thật là có chút làm người động tâm!
- Tu luyện hồn phách, phải phòng ngừa Hồn Lực Ngũ Suy, Tâm Ma tất nhiên cũng
như thế, ta chỗ này có một bộ pháp quyết, có thể nói cho các ngươi nghe một
chút, nghiêm túc tu luyện, có lẽ có thể miễn trừ tai hoạ...
Đang không biết như thế nào cho phải, chợt nghe Trương Huyền tiếp tục nói, lập
tức, trên bầu trời tựa như có hoa đóa rơi xuống, chung quanh linh khí kích
động, tựa hồ chỉ muốn dựa theo công pháp hắn nói tới tu luyện, có thể vượt qua
cực hạn, càng ngày càng mạnh.
- Tâm Ma, ứng với tâm mà sinh, nếu như tâm tinh khiết, các ngươi tự nhiên
không có nơi sống yên ổn, cẩn thận nghĩ thoáng cái, đây là bi ai cỡ nào! Sự
hiện hữu của các ngươi, lại phải căn cứ tu luyện giả tới tính, vận mệnh không
do mình khống chế... Có phải cảm thấy vô cùng bất lực hay không? Bất quá,
không sao! Chỉ cần dựa theo công pháp ta truyền thụ cho tu luyện, có thể nắm
giữ vận mệnh của mình, làm chủ vận mệnh bản thân...
Thanh âm tiếp tục vang lên.
Tâm Ma lúc trước còn có chút do dự, lúc này, tất cả đều từng cái kích động
xiết chặt nắm đấm, sắc mặt đỏ lên.
Phối hợp Sư Ngôn Thiên Thụ cùng Ma Âm, thật sự rất có tính mê hoặc, coi như là
Tâm Ma, cũng có chút chống chọi không được.
- Không nên do dự, không nên chần chờ, tin tưởng mình, các ngươi khẳng định
có thể làm được, không cần sống khổ cực như vậy, đến đi, nghe theo lời của ta,
các ngươi sẽ trở nên càng mạnh hơn nữa...
Trương Huyền xòe bàn tay ra.
Rầm ào ào!
Tất cả Tâm Ma vẻ mặt tràn đầy kích động, tất cả đều bay tới, bàn tay Trương
Huyền khẽ đảo, một cái bình ngọc xuất hiện, nhẹ nhàng chiêu chiêu, thu nhập
trong đó.
- Con mẹ nó, bọn hắn thật sẽ không chạy ra chứ?
Dựa theo tình huống của hắn lúc trước, chỉ cần không chịu Tâm Ma mê hoặc, thứ
này tự nhiên sẽ tán loạn, bất quá, Ngoan Nhân nói cho hắn biết, hoàn toàn có
thể thu bọn người kia làm thuộc hạ, cũng nói phương pháp thu lấy, lúc này mới
dùng Sư Ngôn Thiên Thụ, nói ba hoa chích choè.
- Chỉ cần dùng tế đàn ngươi lấy được từ Hồng Diệp Vương, phong bế miệng
bình, liền không cách nào đi ra, thời điểm muốn sử dụng, mở ra nắp bình, nhất
định có thể đưa đến tác dụng không tưởng được...
Ngoan Nhân nói.
- Ân!
Bàn tay trảo một cái, lúc trước từ trong tay Hồng Diệp Vương lấy được tế đàn
xuất hiện, nhẹ nhàng một chút, một cỗ phong ấn đặc thù bao phủ, tế đàn cực lớn
chậm rãi thu nhỏ lại, rơi vào trên bình ngọc, đã thành một cái nút bình.
Nhẹ nhàng hạ xuống, Tâm Ma bên trong quả nhiên không còn động tĩnh, giống như
biến mất vô tung vô ảnh.
Tu vi đạt tới Thánh Vực, chân khí đã có một ít biến hóa huyền diệu, tựa như
bây giờ biến lớn nhỏ, lúc trước vẫn còn tương đối phiền toái, mà bây giờ, đã
không coi vào đâu.
Lúc trước Tử Dương Thú làm Thánh Thú, có thể lớn hơn mười mét, chính là dùng
loại phương pháp này.
- Ngươi, ngươi...
Vốn tưởng rằng nhiều Tâm Ma như vậy, chỉ cần công kích thanh niên trước mắt,
rất nhanh sẽ trầm luân, không biết làm sao, nằm mơ cũng không nghĩ đến, thời
gian nháy con mắt, tất cả Tâm Ma đều phản bội, bị đối phương thu phục... toàn
thân Tàng Hư run rẩy, sợ tới mức sắp điên rồi.
- Sưu hồn!
Lười để ý đến đối phương hoảng sợ, bàn tay trảo một cái, Trương Huyền thi
triển ra phương pháp sưu hồn.
Loại thủ đoạn này, đối với hồn phách tổn thương thật lớn, nhưng gia hỏa trước
mắt này đầu nhập vào Dị Linh Tộc, còn muốn tới giết mình, coi như trừng phạt
lớn hơn nữa cũng không đủ.
Xì xì xì!
Thời gian nháy con mắt, đối phương đã bị sưu hồn, Tàng Hư vốn chỉ là một đạo ý
niệm, giờ phút này rút cuộc không chịu nổi, trong nháy mắt tan vỡ, biến mất vô
tung vô ảnh.
- Lại có thể ở đầm lầy Tế Bắc thành...
Sưu hồn hoàn tất, lập tức biết gia hỏa này học được bí pháp từ ai.
Tàng Hư này, lúc trước chỉ là mao tặc, cùng Đạo Khấu bốn phía bị người đuổi
giết, sau khi chạy đến đầm lầy, vốn tưởng rằng hẳn phải chết không thể nghi
ngờ, nhưng ở trong một huyệt động đặc thù, nhận được truyền thừa, còn người
truyền là ai, là người như thế nào, bọn hắn không rõ ràng.
Chỉ biết là, thường cách một đoạn thời gian, sẽ phải dùng Nguyên Thần tế ra tế
đàn, câu hồn phách của tu luyện giả, cung cấp cho đối phương hưởng dụng.
Những hồn phách này, lấy Danh Sư tốt nhất.
Những năm này trong tay hắn, Danh Sư chết đi không biết bao nhiêu, nguyên nhân
chính là như thế, biết rõ Trương Huyền là Danh Sư, cũng không cảm thấy sợ hãi,
như trước tiếp tục động thủ.
- Sau này hãy nói đi...
Tiêu hóa những ký ức này, Trương Huyền không có nghĩ nhiều, Vu Hồn trở lại
nhục thân, lần nữa mở to mắt, chỉ thấy Tâm Ma trước mắt đã biến mất toàn bộ,
mình cũng từ trong huyễn cảnh khôi phục lại, trước mắt như cũ là gian phòng
bình thường, ánh sáng Dạ Minh Châu chói mắt.
Vừa rồi một màn, giống như nằm mơ, khiến hắn có chút hoảng hốt.
Cúi đầu nhìn lại, lòng bàn tay quả nhiên có cái bình ngọc:
- Xem ra không phải nằm mơ, ta thực thu phục được những Tâm Ma kia...
Khóe miệng co lại.
Vốn đang cho là giả dối, chứng kiến bình ngọc, cảm nhận được đồ vật bị phong
ấn trong đó, giờ mới hiểu được, đều là thật.
- Nhìn xem tâm cảnh có biến hóa không...
Lúc trước thời điểm Phong Thánh Kiếp, trải qua Tâm Ma, khiến tâm cảnh khắc độ
của hắn bạo tăng một phen, đạt đến 23.1, lần này nhiều Tâm Ma như vậy, có thể
hiệu quả càng lớn hay không?
Vội vàng lấy Văn Lý Thạch ra khảo thí, nhìn thoáng qua, khóe miệng co lại.
- Sao lại như vậy?
Tâm cảnh vẫn giống như lúc trước, chỉ có 23.1, không có chút biến hóa nào.
Giống như vừa rồi trải qua những Tâm Ma này, không có chút hiệu quả nào.
- Chủ nhân, những Tâm Ma này không phải của ngươi, coi như ngươi có thể mê
hoặc thành công, đối với tâm cảnh của ngươi, cũng không có bất kỳ trợ giúp...
Không tăng trưởng, cũng vô cùng bình thường!
Biết rõ ý nghĩ của hắn, Ngoan Nhân truyền âm tới.
- Được rồi...
Trương Huyền tràn đầy phiền muộn.
Vì sao người khác đều nhiều Tâm như vậy Ma, hắn lại không có chứ?
Ngay cả cơ hội để hắn tăng lên tâm cảnh cũng không có, quá không công bình a!
Thực cô đơn lạnh lẽo.
Ầm ầm!
Đang thở dài, chỉ thấy mặt tường trước mắt lắc lư, một lối đi xuất hiện ở
trước mắt, hình như là hắn thông qua được Tâm Ma khảo thí, kích phát cơ quan
nào đó.
Không hề tiếp tục xoắn xuýt, Trương Huyền đứng dậy, nhìn thoáng qua, phát hiện
sau cửa không có nguy hiểm, lúc này mới chậm rãi đi vào.
Đồng dạng là gian phòng bịt kín, chính giữa dựng lên một Thủy Tinh Cầu bóng
loáng.
Bàn tay đụng ở phía trên, một đạo hào quang lập loè, một bóng người đột ngột
xuất hiện ở trước mắt.
Là một lão giả, nhìn không ra niên kỷ, chỉ có thể nhìn ra râu tóc trắng noãn.
- Có thể đi tới nơi này, nói rõ thông qua được Tâm Ma phía trước khảo hạch,
tâm cảnh dĩ nhiên hoàn mỹ không tỳ vết, có tư cách tiếp nhận truyền thừa của
ta...
Lão giả vuốt râu:
- Tại hạ là người sáng lập Tâm Điện, cung điện này, vì ma luyện tâm cảnh mà
sinh, ta muốn truyền thụ cho đúng là bí pháp cao nhất của Tâm Điện, Lưu Ly
Luyện Tâm Kinh!
- Lưu Ly Luyện Tâm Kinh?
- Bộ tâm pháp này, có thể khiến số lượng Tâm Ma giảm mạnh, tu luyện tới đại
thành, có thể tâm như lưu ly, không chút tỳ vết, không chịu Tâm Ma quấy nhiễu,
Nguyên Thần củng cố mượt mà, thực lực cũng sẽ càng mạnh hơn nữa!
Lão giả cười nhìn lại:
- Chỉ có thiên tài gánh vác được Tâm Ma đại trận, mới có tư cách học tập...
Ngươi có thể tiến đến, nói rõ đã có tư chất, có hứng thú học tập không?
- Không có hứng thú!
Trương Huyền nói.
- ...
Lão giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận