Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chuẩn bị trở về vương thành

Vòng qua mấy đỉnh núi, rất mau nhìn thấy Thánh thú khắp nơi, huyền phù ở trước một hang núi cách đó không xa, cực kỳ chỉnh tề, tựa như quân đội.
- Nơi này không phải linh khí mỏng manh sao? Đám Thánh thú này, vì sao tinh khí thần thống nhất như vậy, chiến lực sov trước đó thấy qua còn cường đại hơn không ít?
Thần Dung Hoàng lần nữa giật mình.
Năm đó thời điểm xua đuổi đám Thánh thú này, từng dẫn dắt quân đội chiến đấu qua, dù đám Thánh thú này không yếu, nhưng còn xa xa không bằng hiện tại.
Vốn cho rằng trục xuất tới nơi này, không suy yếu là tốt lắm rồi, không nghĩ tới thế mà trở nên cường đại như vậy.
Thời điểm hắn rung động, liền thấy không gian bên ngoài sơn động vặn vẹo, hai bóng người bất ngờ xuất hiện.
Đi đầu toàn thân thiêu đốt hỏa diễm, bộ lông màu vàng óng, để lộ ra hoa văn màu đen, đang có xu thế chuyển hóa thành màu đen.
Một thân tu vi kèm theo hỏa diễm, cho người ta một loại cảm giác đun sôi thời không.
- Thực lực của hắn...
Nắm đấm xiết chặt, vẻ mặt Thần Dung Hoàng nghiêm túc.
Vị trước mắt này, chính là Hỏa Tư Cổ Thánh hắn muốn tìm, năm đó bị bản thân đả thương, tu vi thế nào biết hết sức rõ ràng, vốn cho rằng lại khó tiến bộ, nằm mơ cũng không nghĩ đến, đã đạt đến loại cảnh giới này!
So với hắn thời kỳ toàn thịnh cũng không kém nhiều!
Đi tới chỗ vắng vẻ, không chỉ tộc nhân thực lực không bị tổn thương, thực lực bản thân còn trở nên mạnh hơn...
Chuyện gì xảy ra?
Lúc trước còn cho rằng dựa vào mấy người bọn họ, lấy lực áp, lấy tình động, có lẽ có thể lôi kéo, gia nhập trận doanh, nhìn thấy thực lực của đối phương, nhất thời cảm thấy không còn hi vọng.
- Vị kia chính là Mặc Linh Cổ Thánh? Làm sao tiến bộ nhiều như vậy, ba năm trước đây ta gặp qua một lần, không có lợi hại như vậy ah!
Cách đó không xa một vị Cổ Thánh đè thấp thanh âm hỏi.
Lúc này Thần Dung Hoàng mới chú ý tới vị Cổ Thánh bên người Hỏa Tư Cổ Thánh, vừa nhìn thấy, lông mày kìm lòng không được nhảy lên.
Mặc Linh Cổ Thánh hắn cũng đã gặp, Vu Hồn tiến bộ càng khó, nhưng bây giờ tu vi đạt tới tình trạng làm người ta không thể tưởng tượng...
Trời muốn vong ta?
- Cảm ơn ân tái sinh của chủ nhân! Chúng ta nguyện đi theo chủ nhân, xông pha khói lửa không chối từ!
Trên không, Hỏa Tư Cổ Thánh cũng không phát hiện đám người Thần Dung Hoàng ẩn giấu ở phía sau sơn phong, mà khẽ khom người nhìn sơn động ôm quyền.
Sau khi nhận chủ, hắn không có gấp rời đi, mà mượn dung nham lòng đất chữa thương.
Sử dụng phương pháp của chủ nhân, không chỉ thương thế khôi phục rất nhanh, tu vi dường như có xu thế tiến thêm một bước, để nó kích động không nói được, đối với vị chủ nhân trẻ tuổi này, ý cảm kích càng đậm.
- Không cần khách khí!
Thanh âm nhàn nhạt vang lên, một bóng người từ trong sơn động chậm rãi bay ra.
Nhìn thấy thân ảnh này, Thần Dung Hoàng chấn động mạnh một cái.
- Hắn là thiếu gia...
Vốn cho rằng là Thần Linh Hoàng, muốn tìm cơ hội đánh lén tới đồng quy vu tận, khi thấy rõ dung mạo xuất hiện, Thần Dung Hoàng bối rối.
Chính là vị thiếu gia đi vương thành tìm kiếm long huyết kia!
Không phải là đi hoàng cung của Thần Linh Hoàng sao?
Làm sao lại ở đây...
Chẳng lẽ đối phương nói tới chủ nhân kia là hắn?
Đã thuần phục Hỏa Tư Cổ Thánh?
Đường đường Dị Linh tộc đệ nhất Hoàng giả, từ trước tới nay trí tuệ vô song, mà bây giờ tựa như đứng máy, đầu óc không chuyển động được nữa.
- Đã tới, liền đến đi!
Thời điểm hắn khiếp sợ, tiếng cười vang lên, Trương Huyền nhìn lại.
Đám người Hỏa Tư Cổ Thánh không có phát hiện, nhưng Trương Huyền cảm nhận được lực lượng nguyên từ, Minh Lý Chi Nhãn xoay một cái, đã phát hiện đám người Thần Dung Hoàng.
Hô!
Thấy bị phát giác, mọi người không che giấu nữa, thẳng tắp bay tới.
- Dung Hoàng...
Thấy là đối thủ cũ, Hỏa Tư Cổ Thánh híp mắt lại, lửa giận thiêu đốt, bất cứ lúc nào cũng sẽ bùng nổ.
- Đừng động thủ!
Trương Huyền xua tay.
- Vâng!
Chủ nhân dặn dò, Hỏa Tư Cổ Thánh không dám vi phạm, nhưng trong lòng vẫn tức giận như cũ, đang kỳ lạ vì sao chủ nhân muốn ngăn cản, liền thấy Dị Linh tộc đệ nhất Hoàng giả đi tới trước mặt, ôm quyền khom người:
- Thiếu gia!
- Thiếu gia...
Con mắt Hỏa Tư Cổ Thánh trợn tròn, vội vàng nhìn về phía Mặc Linh Cổ Thánh, chỉ thấy hắn cũng không hiểu ra sao, dường như khó tin.
Xưng hô thiếu gia, chính là hạ nhân... Tuy địa vị cao hơn người hầu một chút, nhưng cũng không kém nhiều!
Đường đường Thần Dung Hoàng, Dị Linh tộc đệ nhất nhân, cam tâm làm hạ nhân, cái này... Làm sao cảm thấy không đúng nhỉ?
- Chủ nhân, hắn là hạ nhân của ngươi?
Hỏa Tư Cổ Thánh kìm nén không được hỏi.
Trương Huyền gật đầu, cười giới thiệu:
- Thần Dung Hoàng gọi ta là thiếu gia, xem như hạ nhân. Dung Hoàng, ta mới vừa thu Hỏa Tư Cổ Thánh làm thú sủng, trước kia có mâu thuẫn gì, xoá bỏ hết đi.
Nghe hắn thừa nhận, mặc dù Thần Dung Hoàng khó tin, nhưng vẫn kìm lòng không được gật đầu, nhìn về phía Hỏa Tư Cổ Thánh cách đó không xa, vẻ mặt phức tạp:
- Chúng ta lại gặp mặt...
Bọn họ đều là cường giả chói mắt nhất của Dị Linh tộc, cả hai giao đấu không ai không biết, không người không hay, mệnh danh trận chiến mạnh nhất mấy ngàn năm qua...
Hiện nay, cả hai một cái thành hạ nhân, một cái thành thú sủng...
Đều triệt để hiệu trung với Trương Huyền.
Suy nghĩ một chút cũng làm người thổn thức.
- Ừm...
Hỏa Tư Cổ Thánh gật đầu.
Vốn cho rằng chủ nhân nói, muốn dẫn dắt tộc nhân quay về, là một câu nói suông, nhìn thấy Thần Dung Hoàng cũng là hạ nhân, giờ mới hiểu được... Là thật.
- Dung Hoàng, ta đã đồng ý Hỏa Tư Cổ Thánh, để nó giúp ngươi đoạt lại thứ thuộc về mình, mà ngươi cũng phải hứa hẹn, Thánh thú và Dị Linh tộc cùng sinh tồn, không xem như dị loại!
Trương Huyền nhìn qua.
- Xin nghe thiếu gia dặn dò!
Thần Dung Hoàng vội vàng gật đầu.
Hiện tại coi như muốn phản bác cũng không có tư cách.
Khó trách có thể được Linh Thần ưu ái, vị thiếu gia này, quả thực quá cường đại!
Hỏa Tư Cổ Thánh ngay cả hắn cũng kiêng dè không thôi, thời gian nháy mắt liền bị thuần phục, nhanh như thế... Thật không biết làm được bằng cách nào.
- Tốt, hiện tại đã nắm giữ thực lực cùng Linh Hoàng, Tinh Hoàng quyết đấu, cũng nên đi vương thành!
Biết một người một thú muốn triệt để hóa giải mâu thuẫn còn cần không biết bao lâu, Trương Huyền cũng không thúc giục, mở miệng nói.
Hiện tại lực lượng của bọn hắn, Cổ Thánh tam trọng có bốn vị, Thần Dung Hoàng, Bặc Huân Cổ Thánh, Mặc Linh Cổ Thánh cùng Hỏa Tư Cổ Thánh, lại thêm Long Cốt Thần Thương và Ngoan Nhân mà nói, đã đạt đến sáu vị.
Cổ Thánh nhị trọng cũng có bốn cái.
Tính cả những Vô Hồn Kim Nhân kia, cấp bậc Cổ Thánh đã có hơn mười vị, so với bên Thần Linh Hoàng chỉ mạnh không yếu.
Coi như người sau thêm vào Tinh Hoàng, cũng không có bất kỳ sợ hãi.
Loại tình huống này, cũng là thời điểm trở lại vương thành, tuyên bố Thần Dung Hoàng còn sống, vạch trần chân tướng, quang minh chính đại đánh một trận!
- Vâng!
Vẻ mặt mọi người đều nghiêm túc gật đầu.
- Các con, các ngươi trước tiên chờ ở nơi này, chờ ta giải quyết sự tình vương thành, liền mang các ngươi trở lại chỗ ở trước kia...
Biết lần này quan hệ trọng đại, Hỏa Tư Cổ Thánh dặn dò một tiếng.
Nhiều Thánh thú như vậy, khẳng định không thể mang, dẫn tới cùng Dị Linh tộc đại chiến không nói, làm không cẩn thận sẽ toàn quân bị diệt.
Kế trước mắt chính là để bọn hắn ở đây bảo vệ, mọi người trở về, chỉ cần chém giết kẻ cầm đầu Linh Hoàng, Tinh Hoàng, lần nữa đoạt lại chính quyền, còn lại liền đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận