Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Công pháp thiên đạo Tông Sư cảnh

Kịch độc xâm nhập huyết mạch, Lộ Trùng cảm thấy toàn thân cũng muốn phát điên rồi.
Mãnh liệt đau đớn tiến vào trong đầu, khiến cho hắn khó có thể chịu đựng được.
- Phụ thân, nương, tỷ tỷ, đệ đệ...
Mỗi một bóng người xoay quanh ở trong đầu, trong lúc hắn tiến hành triệu hoán, một lực hút cường đại, hình như muốn hút linh hồn tiến vào trong, vĩnh cửu trầm luân ở trong bóng tối, lại không có cách nào xoay người.
- Không được. Ta không thể bất tỉnh. Một khi không chịu nổi, một phen tâm huyết của lão sư sẽ trôi theo dòng nước... Ta lại còn mặt mũi nào đi gặp phụ thân, nương bọn họ?
Xiết chặt nắm đấm, trong lòng hắn la hét một tiếng.
Hai năm qua, cố nén không nói lời nào, không phải hắn không muốn nói, mà là... kẻ thù của hắn quá mức cường đại. Hắn không muốn mình còn chưa có tu luyện thành công, đã bị đối phương phát hiện, chịu khổ diệt khẩu!
Mười mấy tuổi, chính là thời điểm thích náo nhiệt nhất, lại cứng rắn giả dạng làm lão đầu trầm mặc ít nói, áp lực trong lòng có thể tưởng tượng được.
Làm như vậy là vì cái gì?
Phần hận thù trong lòng này!
Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ, đệ đệ... cả nhà một trăm ba mươi bảy người, tất cả đều chết thảm... Nếu không phải hắn trùng hợp không ở đó, chỉ sợ từ lâu cũng biến thành thi thể.
Vốn tưởng rằng, nếu muốn báo thù, còn cần phải mất rất nhiều năm, thậm chí cả đời vô vọng... Hiện tại Liễu lão sư cho hắn cơ hội, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua!
- Kiên trì! Ta nhất định phải kiên trì!
Trong lòng hắn thầm gào thét, ý chí rèn luyện hơn hai năm càng thêm kiên cường. Hắn vốn sắp không kiên trì nổi, tinh thần rơi vào ảm đạm, lại một lần nữa trở nên hoạt bát.
- Không tệ!
Nhìn thấy được người này ngay cả thống khổ như vậy cũng có thể chịu được, Trương Huyền thoả mãn gật đầu.
Suy đoán của mình không sai. Lực ý chí của đối phương quả thật vượt quá sức tưởng tượng. Tiếp tục kiên trì như vậy, vô cùng có khả năng tu luyện thành công độc thể, do đó thực lực tăng lớn.
- Được hiệu của kịch độc sẽ kéo dài một đêm. Một đêm này đều sẽ thống khổ như vậy. Nghĩ biện pháp kiên trì được, ngươi sẽ phát hiện tất cả cố gắng này đều đáng giá!
Căn dặn một tiếng, Trương Huyền đắp chăn lên cho Lộ Trùng, xoay người ra khỏi phòng.
Tu luyện độc thể đã bắt đầu, có thể kiên trì hay không, hoàn toàn dựa vào chính hắn. Những người khác cũng không giúp được. Ở lại chỗ này cũng không có tác dụng gì, còn không bằng rời khỏi đây.
Ra khỏi phòng, lúc này hắn mới phát hiện, trời đã hoàn toàn tối đen.
Hắn tùy tiện tìm một chỗ ăn chút gì đó.
- Ngày mai phải dạy Triệu Nhã và Mộc Tuyết Tình kiếm pháp, đao pháp. Trước hết tu luyện một chút thử xem...
Đáp ứng hai nàng dạy các nàng võ kỹ, nhưng hiện tại bản thân hắn cũng không biết. Hắn phải tận dụng thời gian tu luyện, hoàn toàn nắm giữ, mới có khả năng truyền thụ tốt hơn.
- Kiếm pháp trước!
Tinh thần hắn liên kết với Đồ Thư Quán, chồng chất tất cả võ kỹ kiếm pháp nhìn thấy được từ Danh Sư Đường lại cùng cùng một chỗ.
- Chính xác!
Một tiếng kêu khẽ vang lên, lập tức hình thành một quyển bí tịch kiếm pháp hoàn chỉnh.
- Kiếm, trăm binh cùng vương, múa nhẹ linh động, như rắn, như mị...
Phía trên viết kỹ càng tỉ mỉ cách tu luyện một bộ kiếm pháp.
Hắn tiện tay nhặt một nhánh cây lên, chân khí trong cơ thể vận chuyển chặt chẽ dựa theo nội dung trên bí tịch.
Chỉ luyện một hồi, hắn liền ngừng lại, mày nhăn lại.
- Không đúng... Những kiếm pháp còn có thiếu sót, không hoàn chỉnh...
Võ kỹ do Danh Sư Đường lưu lại đều tương đối cao cấp. Tệ nhất cũng đạt tới phàm cấp đỉnh phong, quỷ cấp hạ phẩm còn chỗ nào cũng có.
Võ kỹ cao minh, cũng lại đại biểu cho số lượng rất hiếm hoi. Toàn bộ tàng thư khố, võ kỹ liên quan tới kiếm pháp, tổng cộng chỉ có hơn mười quyển, thu tập những chính xác trong đó, căn bản không hình thành chiêu số hoàn mỹ, càng chưa nói võ kỹ thiên đạo.
- Loại kiếm pháp gián đoạn này, mạnh mẽ tu luyện làm không tốt sẽ tẩu hỏa nhập ma...
Nhìn kiếm phổ không trọn vẹn, Trương Huyền phiền muộn một hồi.
Vốn tưởng rằng Danh Sư Đường có bí tịch kiếm pháp, chỉ cần dung hợp với nhau, là có thể hình thành kiếm pháp thiên đạo. Hiện tại xem ra, hắn vẫn suy nghĩ quá đơn giản.
May mà không có truyền thụ loại kiếm pháp này cho Triệu Nhã. Nếu thật sự truyền đi, sợ rằng không cần cùng những người khác luận võ, bản thân cũng sẽ luyện chết chính mình.
- Xem đao pháp...
Nhịn xuống sự phiền muộn, hắn đưa mắt tập trung ở trên đao pháp.
Chỉ chốc lát, trên mặt hắn càng phiền muộn.
Giống như kiếm pháp, bí tịch thu thập quá ít, không có cách nào hình thành chiêu số hoàn chỉnh.
Người khác tu luyện võ kỹ, cấp bậc bí tịch càng cao càng tốt. Hắn trùng hợp lại khác. Hắn cần số lượng càng nhiều càng tốt. Về phần cấp bậc... không quan trọng.
Danh sư là chức nghiệp lợi hại nhất ở đại lục, võ kỹ bình thường tất nhiên không có khả năng để vào mắt, cũng sẽ không thu thập.
Làm như vậy đối với các danh sư khác mà nói, không tính là gì cả. Đối với hắn mà nói cũng có chút vô nghĩa.
- Đi nơi nào tìm một ít bí tịch đao pháp, kiếm pháp căn bản đây?
Sửa sang lại một hồi, biết không có bất kỳ biện pháp nào, Trương Huyền gãi đầu.
- Đúng rồi. Đây là Thiên Vũ học viện. Trong học viện khẳng định có không ít kiếm pháp, đao pháp căn bản!
Ánh mắt hắn nhất thời sáng lên.
Nơi khác tìm loại bí tịch này khẳng định không quá dễ dàng. Nhưng nơi này là học viện, khẳng định có rất nhiều loại cấp bậc như vậy.
Nghĩ đến điểm này, hắn không lại rầu rĩ nữa. Hắn tìm học sinh hỏi thăm một chút về vị trí kho sách của giáo sư, sau đó sải bước đi qua.
Thời gian không lâu, hắn đi tới một tàng thư khố cực lớn.
Hắn lấy ra lệnh bài đại biểu thân phận, rất nhanh tiến vào trong đó.
Không hổ danh là nơi chứa sách của học viện. Mặc dù không có lớn bằng tàng thư khố của Danh Sư Đường, lại cũng không nhỏ. Chứa đầy đủ các loại công pháp, võ kỹ tu luyện. Nhìn thoáng cqua một cái, không dưới trăm vạn.
Trong kho sách của Danh Sư Đường có không ít sách và những chức nghiệp khác. Nhưng ở đây, trên cơ bản đều là công pháp và võ kỹ. Cái khác cho dù có, cũng rất ít.
Công pháp dưới Tông Sư cảnh, đối với Trương Huyền mà nói, cũng không có tác dụng gì. Hắn trực tiếp lượt qua, tìm kiếm kiếm pháp.
Chỉ một lát sau, hắn tìm được bí tịch liên quan tới kiếm pháp, đủ một hàng lớn, không dưới mấy nghìn quyển.
Hắn thu thập tất cả quyển sách vào trong đầu.
- Chính xác!
Lần này kiếm pháp xuất hiện, hoàn chỉnh không sứt mẻ, có thể dễ dàng tu luyện.
Hắn cũng không nóng nảy, lại tìm được đao pháp, cũng thu vào trong đầu.
- Ừ? Công pháp tu luyện Tông Sư cảnh?
Đi dọc theo kệ sách, hắn lại thu vào không ít bí tịch võ kỹ khác. Đột nhiên ánh mắt hắn nhất thời sáng lên. Hắn thấy được một loạt sách.
Không ngờ là... công pháp tu luyện của Tông Sư cảnh!
Dựa theo quy định của Thiên Huyền vương quốc, bí tịch Tông Sư cảnh vô cùng trân quý. Chắc hẳn là gửi ở một kho sách riêng. Chỉ có trưởng lão mới có tư cách quan sát. Không vừa nghĩ kho sách tới đây mặc cho lão sư nào cũng có thể tới lại có.
Tùy tay cầm lên một quyển, hắn mở ra vừa nhìn, nhất thời cười gượng lắc đầu.
Vốn tưởng rằng Thiên Vũ vương quốc chú ý chính là dạy dỗ không phân loại. Trưởng lão, lão sư bình thường đều bình đẳng. Vừa nhìn xong, hắn mới phát hiện... mình suy nghĩ quá nhiều.
Mặc dù là bí tịch có thể tu luyện tới Tông Sư, nhưng chồng chất ở đây đều là loại bình thường nhất, cấp thấp nhất. Nói tới cấp bậc, cũng lại ở trong phàm cấp, hạ phẩm.
Loại công pháp tu luyện cấp bậc như vậy, cho dù thiên phú cực cao, không mười năm tám năm, cũng đừng mong tiến bộ một bậc.
Xem ra công pháp thật sự lợi hại, vẫn bị đưa đến trong một kho sách riêng. Lưu lại ở đây, đều là vô bổ, có cũng được không có cũng được.
Ném đi thì đáng tiếc, lưu lại cơ bản không có ai đi luyện.
Chỉ có điều, đối với Trương Huyền mà nói, đây lại là đồ tốt nhất.
Ngón tay hắn xẹt qua, rất nhanh thu tất cả công pháp vào trong đầu.
- Chính xác!
Trước đó, ở Hồng Liên thành hắn đã thu thập không ít công pháp Tông Sư cảnh. Lúc này lại thêm những cái này, bên trong Đồ Thư Quán lập tức hình thành công pháp thiên đạo cảnh giới Tông sư.
- Đi ra ngoài trước, lại tu luyện!
Cố nén kích động muốn lập tức tu luyện, hắn lại ở tàng thư khố dạo qua một vòng, lại không có đồ gì cần, lúc này hắn mới xoay người rời khỏi đó.
Một lần nữa trở lại lớp học, thấy Lộ Trùng đang đối đầu với kịch độc, hoàn toàn không có chút thả lỏng, Trương Huyền âm thầm gật đầu. Hắn đi vào phòng học nhỏ, khoanh chân ngồi xuống.
Tiện tay mở ra công pháp thiên đạo Tông Sư cảnh, nhắm mắt tu luyện.
Tăng tăng tăng tăng!
Dựa theo vận chuyển chân khí, linh khí trong không khí xung quanh lập tức cuồn cuộn lao đến, dọc theo huyệt đạo dũng mãnh tràn vào kinh mạch.
- Ừ?
Tu luyện một hồi, hắn mở mắt.
Lần tu luyện này hình như không được thông thuận giống như trước kia, thăng cấp giống như uống nước. Trái lại hắn có loại cảm giác chết chìm, giống như hắn là một bệnh nhân tham lam, không ngừng muốn cắn nuốt. Thứ trước mắt lại quá mức thưa thớt, căn bản không đủ ăn.
- Linh khí...
Suy tư một hồi, hắn hiểu được.
Võ giả bảy tầng đầu, Tụ Khí, Đan Điền, Chân Khí, Bì Cốt, Đỉnh Lực, Ích Huyệt, Thông Huyền... Đối với linh khí yêu cầu cũng không nhiều. Ví dụ như: Ích Huyệt cảnh, chỉ cần mở huyệt đạo là có thể nâng cao thực lực. Thông Huyền cũng chỉ là khơi thông kinh mạch. Đỉnh Lực cảnh còn là tu luyện thân thể...
Đạt đến Tông Sư lại khác. Đó là dung nạp chân khí, tích lũy linh khí.
Mỗi lần thăng cấp một điểm, đều cần số lượng lớn linh khí bổ sung.
Nếu như xem đan điền của cấp bậc Tông Sư trở thành hồ nước, linh khí xem như dòng nước, muốn lấp đầy, nước tất nhiên càng nhiều càng tốt.
Công pháp cao cấp sẽ làm dòng nước trở nên lớn hơn nữa. Công pháp thiên đạo, thật giống như sông lớn bao la, rót vào hồ nước, nhất định phải chảy nhanh hơ nhiều so với dòng suối nhỏ... Nhưng điều kiện trước tiên là, trong sông lớn phải có nước.
Còn không đủ nước, sông lớn lại rộng đi nữa, cũng sẽ không nhanh hơn so với dòng suối là bao nhiêu.
Nói cách khác... công pháp thiên đạo không có bất kỳ vấn đề gì. Chỉ có điều dựa vào linh khí hấp thu trong không khí để thăng cấp, tốc độ cũng có chút không đủ nhìn.
Không có khả năng lại giống như trước kia, một canh giờ đột phá một cấp lớn.
- Lấy mức độ linh khí loãng trong không khí, tu luyện như vậy, không ba tới năm tháng, rất khó đạt được Tông Sư đỉnh phong!
Trong lòng Trương Huyền suy nghĩ tìm hiểu.
Công pháp thiên đạo tuy rằng vẫn cường đại, đáng tiếc linh khí trong không khí quá ít. Chỉ bằng vào hấp thu như vậy, muốn tích lũy lực lượng Tông Sư đỉnh phong, chí ít cần phải ba tới năm tháng. Thật sự quá mức phiền phức.
Đương nhiên, nếu như cho người khác biết ý nghĩ này của hắn, tuyệt đối cũng sẽ có lòng muốn giết chết hắn.
Ba tới năm tháng lại từ Tông Sư sơ kỳ đạt được đỉnh phong, đã rất đáng sợ có được hay không? Lại còn không biết đủ...
- Thôi đi, ngày mai đi nghiệp đoàn luyện đan sư xem, có thể tìm được một ít đan dược ẩn chứa linh khí hay không. Có mấy thứ này giúp đỡ, chắc hẳn là có thể nhanh chóng thăng cấp...
Biết tu luyện như vậy rất chậm, Trương Huyền cũng không lại sốt ruột nữa.
Linh khí không đủ, có thể dùng đan dược thay thế. Nghiệp đoàn luyện đan sư lại có không ít đan dược ẩn chứa linh khí hùng hậu.
Không đi tu luyện công pháp Tông Sư cảnh, Trương Huyền tập trung lực chú ý ở trên võ kỹ kiếm pháp và võ kỹ đao pháp, chậm rãi nghiên cứu.
Hai canh giờ sau.
Vù!
Từ trên kệ binh khí trong phòng học, hắn tiện tay lấy tới một thanh trường kiếm, dựa theo phương pháp vận chuyển chân khí ghi chép trong đầu, nhẹ nhàng đâm một cái.
Tê nữa!
Chân khí bắn thẳng ra, ở mũi kiếm hình thành kiếm quang chói mắt, phun ra nuốt vào không tắt.
Hắn nhẹ nhàng rạch một cái!
Kiếm khí lập tức lan tràn về phía trước hơn mười thước, lúc này mới dừng lại. Trên mặt đất rắn chắc, bị rạch ra một đường rãnh thật sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận