Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngô cung chủ động thủ

Giống như ban đầu ở Vu hồn mộ gặp Thiên Công cơ quan vậy.
Có chút chức nghiệp, cho dù không có Trận Pháp sư nổi danh, thế nhưng đồ vật mà bọn họ chế tạo ra lại không yếu nhược so với trận pháp một chút nào.
Bằng không cũng không có khả năng tự lập môn hộ, truyền thừa không biết bao lâu mà không suy kiệt.
"Có lẽ có đồ vật gì đó ảnh hưởng tới thần trí, đồng thời lại duy trì tình trạng lạnh, nóng giao hòa trong gian phòng này. Như vậy mới có thể khiến cho người ta có ảo giác chân thực như thế!"
Không phải trận pháp, nhưng có thể sinh ra huyễn cảnh chân thật như vậy, thậm chí còn khiến cho linh hồn và thân thể người ta không nhận biết ra được. Hẳn phải có bảo vật gì hoặc là lực lượng đặc thù gì đó duy trì. Nó giống như trận pháp cần linh khí để khởi động vậy.
"Thiếu hụt!"
Sau khi hiểu rõ chuyện gì xảy ra, tinh thần trở lại thân thể, ngón tay dọc theo bức tường trong băng hỏa phòng, cẩn thận sờ soạng một vòng.
Thời gian không dài, một quyển sách đã xuất hiện ở trong óc hắn.
"Thì ra là thế. . ."
Nhìn nội dung bên trong xong, khẽ mỉm cười, Trương Huyền đã hiểu được.
"Nguyên Hỏa Băng Nguyên, đầu tiên phải có nguyên hỏa, sau đó còn phải có băng nguyên. Làm cho cả hai dung hợp thì mới có thể sinh ra hiện tượng kỳ quái như thế. . . Dựa theo phương vị, hẳn là ở đây!"
Đo đạc trong phòng một hồi, đi tới một chỗ góc, đồng thời dựa theo mấy cái phương vị, liên tục điểm ra mấy lần.
Răng rắc!
Nương theo âm thanh cơ quan mở ra vang lên, một cái lỗ thủng đã xuất hiện ở trước mắt hắn.
Là một cái hố sâu đen kịt không đáy, không biết sâu bao nhiêu.
"Đi xuống xem một chút!"
Người khác đối mặt với cái hố không biết sâu cạn loại này, coi như muốn xuống bên dưới cũng làm không được. Thế nhưng hắn là người mang Hồng Trần Đạp Thiên bộ, có thể bay đi, cho nên không sợ một chút nào.
Thân thể nhảy lên rồi nhảy thẳng xuống phía dưới. Sau khi nhảy xuống được một đoạn thời gian hắn lập tức phi hành một lần, làm dịu tốc độ, cũng không tiêu hao quá lớn. Sau khi hạ xuống được mấy ngàn mét, lúc này chân hắn mới đạp vào mặt đất, rơi xuống trên mặt đất.
Đây là một lòng đất rộng rãi, cực kỳ rộng rãi, không nhìn thấy tận cùng. Ngay phía trước là một cái đầm nước không lớn, đường kính chỉ có chừng hai mét. Thế nhưng lại giống như Thái Cực Âm Dương ngư, một nửa chảy xuôi dung nham nóng hổi, một nửa là hàn băng nổi lơ lửng.
Linh khí chung quanh dưới sự dẫn động của nó hoạt động mạnh mười phần, trước đó linh khí ở trong cung điện rất không tệ. Thế nhưng so với nơi này, lại kém không chỉ mấy lần.
"Chẳng lẽ đây chính là Âm Dương đầm?"
Trong lòng hắn khẽ động.
Đây sẽ không phải là Âm Dương đầm đó chứ?
Nếu như không phải, tại sao có thể có đồ vật quái dị như vậy, Âm Dương tương sinh, nóng lạnh giao hòa?
Nhưng. . . Nếu như đúng thì làm sao có thể nhỏ như vậy?
Đường kính hai mét, đoán chừng chỉ có một người có thể đi vào, hai người thì có vẻ hơi chật chội.
Dù sao, tu luyện không phải là ngâm trong bồn tắm. Nếu như không có tin tưởng tuyệt đối thì không có khả năng ở dưới khoảng cách gần như thế xuống mà an tâm tĩnh tu.
Âm Dương đầm, nếu chỉ lớn như thế, như vậy Băng Nguyên cung cũng không có khả năng nổi danh như vậy.
Bồi dưỡng ra vô số đệ tử tu luyện Âm Dương, hơn nữa thực lực lại còn không kém.
"Nhìn xem chuyện gì. . ."
Đi tới trước mặt, bàn tay nhẹ nhàng đụng một cái với đầm nước.
Sưu!
Thư tịch lập tức xuất hiện ở trong óc hắn.
"Mẫu thủy của Nguyên Hỏa Băng Nguyên, người Băng Nguyên cung dùng phương pháp đặc thù để phong bế địa mạch, tạo ra nguyên hỏa. Sau đó lại dung hợp vật chất đặc thù như【 băng nguyên 】mà thành, rất làthưa thớt. Thiếu sót: 1, cần chuyên gia duy trì, nếu không sẽ rất dễ dàng bị hủy hoại. . ."
Phía trên viết đầy nội dung lít nha lít nhít.
Nhìn xong ghi chép ở bên trên thư tịch.
"Quả nhiên không phải là Âm Dương đầm. . . Còn tưởng rằng tìm được a!"
Khẽ lắc đầu.
Hắn còn tưởng rằng trực tiếp tìm được Âm Dương đầm, hiện tại xem ra quả nhiên không có đơn giản như vậy. Âm Dương đầm là thứ quan trọng nhất của Băng Nguyên cung, làm sao có thể tuỳ tiện để cho hắn tìm được, hơn nữa còn tiến vào bên trong mà không có người trấn giữ?
Căn cứ vào miêu tả của Thiên Đạo thư viện, đồ vật này gọi là 【mẫu thủy Nguyên Hỏa Băng Nguyên】, là thứ do người Băng Nguyên cung phong bế dung nham của địa mạch, từ đó tạo ra nguyên hỏa, phối hợp với 【 băng nguyên 】 mà thành.
Còn băng nguyên là cái gì, vốn hắn tưởng rằng nó bình thường, giống như băng tuyết vùng quê. Thế nhưng hiện tại xem ra, nhất định là cùng loại với nguyên hỏa, là một loại đồ vật đặc thù.
Đây là xưng hô với loại vật phẩm có băng thuộc tính đặc thù.
"Trước đó Khang đường chủ đã nói nơi này vốn là núi lửa, về sau biến thành chỗ băng tuyết bao phủ. . . Nguyên nhân hẳn là ở chỗ này."
Trên đường tới đây, Khang đường chủ đã từng giới thiệu qua, rất kỹ càng.
Nơi này là một biển lửa, cực nóng khó nhịn, không có một ngọn cỏ.
Mà người Băng Nguyên cung lại cải tạo thành chỗ mà tuyết lớn bao phủ.
Nếu như hắn không có đoán sai, là do cái đầm nước nhỏ này tạo thành.
Đầm nước có thể phóng thích nhiệt lượng bao phủ địa mạch, và sử dụng băng nguyên để trấn áp, nhiệt lượng không có cách nào phát ra. Núi cao như vậy, căn cứ vào quy luật của thiên nhiên, chuyện bị băng bao phủ chỉ là vấn đề thời gian.
Chuyện này rất giống như núi lửa cực nóng, không người nào có thể tới gần phụ cận. Thế nhưng nếu dùng đại thủ đoạn phong bế dung nham đang dâng trào, nương theo thời gian trôi qua, tự nhiên nhiệt độ cũng ẽ hạ xuống.
"Thứ này có thể chế tạo ra huyễn cảnh, nói rõ nó có ảnh hưởng đối với linh hồn, nếu như. . . Vu hồn của ta tiến vào bên trong thì sẽ như thế nào?"
Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.
Mặc dù thứ này không phải là Âm Dương đầm, thế nhưng hắn lại có thể khẳng định là, có ảnh hưởng đối với hồn phách của người tu luyện, đã như vậy. . . Dùng Vu hồn thử một chút, liệu có thể có hiệu quả tốt hơn hay không?
"Thử một chút xem!"
Muốn làm thì làm, cũng không có gì có thể chần chờ, dù sao cũng đều là khảo hạch, cũng không tính là hắn tự tiện chủ trương.
Khoanh chân ngồi tại chỗ, tinh thần khẽ động, Vu hồn ly thể, bay thẳng về phía đầm nước trước mắt.
Xì xì xì xì...!
Vừa tiến vào trong thì hàn lưu và nhiệt khí đã lập tức tràn vào trong đó. Khiến cho linh hồn của hắn giống như rơi vào trong chảo dầu, thừa nhận dày vò cực lớn.
Bất quá, đồng thời với dày vò cũng làm cho hồn phách trở nên càng rõ ràng thêm, càng thêm cường đại.
"Không sai!"
Trương Huyền hài lòng gật đầu.
Hắn dùng Thiên Đạo Dẫn Hồn quyết, hồn phách rất cương mãnh, không e ngại Âm Dương. Có thể tự do thôn phệ lực lượng cường đại như vậy, đổi lại là các Vu Hồn sư khác, chỉ sợ còn chưa tới đến trước mặt thì đã bị nhiệt độ cực nóng trong nước luyện hóa.
Thậm chí. . . Không chỉ là các Vu Hồn sư khác như thế, coi như là cường giả Hợp Linh cảnh tu luyện chân khí, đối mặt với nóng lạnh giao lưu như thế thì thân thể cũng sẽ rất dễ dàng bị đánh tan, không gánh chịu được.
Chỉ là, linh hồn là vật chất vô hình, không giống như đồ sứ, sắt thép. Một khi gặp nóng lạnh, tự nhiên sẽ co vào hoặc bành trướng, cuối cùng sẽ dẫn đến vỡ vụn.
Có thể nói, nước của Nguyên Hỏa Băng Nguyên này vừa vặn giúp hắn tu luyện Vu hồn, đổi lại là bất luận kẻ nào cũng không làm được.
"Hấp thu năng lượng. . ."
Hiểu rõ điểm ấy, hắn cười ha hả một tiếng. Vu hồn lơ lửng ở phía trên đầm nước, mở cái miệng rộng ra, năng lượng nóng lạnh giao hòa ở phía dưới lập tức như cơn lốc tràn vào trong đó.
Thiên Đạo Vu hồn công liều mạng vận chuyển khiến cho tu vi của hắn cũng đang không ngừng biến hóa.
Răng rắc!
Âm thanh tường bị phá vang lên, trong mấy hô hấp, lực lượng hồn phách của hắn đã từ Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong trước đó đạt đến tam trọng sơ kỳ.
Hơn nữa, nương theo công pháp vận chuyển, lực lượng Âm Dương phía dưới vẫn điên cuồng bị rút lấy như cũ. Khiến cho Vu hồn của hắn dùng tốc độ nhanh hơn bạo tăng.
Hóa Phàm tam trọng sơ kỳ!
Tam trọng trung kỳ!
Tam trọng hậu kỳ!
. . .
Hấp thu lực lượng Âm Dương trong đầm nước, tu vi nhanh chóng bạo tăng, thậm chí so với khi hấp thu linh khí còn nhanh hơn trọn vẹn gấp đôi.
"Cái đầm nước này, Âm Dương giao nhau, nóng lạnh xung đột với nhau lại càng tăng thêm sức mạnh cho Thiên Đạo công phu, cho nên ta mới có tiến bộ nhanh. . ."
Tốc độ tu luyện nhanh, Trương Huyền cũng biết nguyên nhân trong đps.
Đại đạo là nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.
Thiên Đạo công pháp là thứ sưu tập vô số pháp quyết cô đọng lại mà thành, ẩn chứa chí lý thiên địa, mà cái đầm nước trước mắt này lại giống như là thiên địa âm dương biến hóa, âm dương nhị khí dung hợp. . .
Cả hai kết hợp lại mới khiến cho tốc độ tu luyện của hắn tăng gấp bội.
Bất quá, loại gấp bội này đối với hắn mà nói, tác dụng cũng không coi là quá lớn.
Dù sao, coi như là hấp thu linh thạch thì hắn cũng có thể trong vòng một canh giờ nhẹ nhõm đột phá được một cấp bậc lớn. Gia tăng gấp đôi cũng chỉ khiến cho tu vi của hắn trong nửa canh giờ tăng lên được một cấp bậc lớn mà thôi.
Đồng thời cũng không tưởng tượng được mức độ khoa trương ở bên trong.
Đương nhiên, cũng là bởi vì việc tu luyện của hắn quá mức biến thái, nếu là những người khác, tốc độ tăng lên của tu vi có thể tăng lên được gấp đôi thì nhất định có nằm mơ cũng có thể cười tới tỉnh.
Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, lực lượng linh hồn kịch liệt lắc lư, Trương Huyền ngừng lại.
Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong. . . Đến!
Chưa tới thời gian một canh giờ, thực lực Vu hồn của hắn đã từ Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong tăng lên được hai cấp bậc lớn, biến thành tứ trọng đỉnh phong!
Hóa Phàm tứ trọng Trọc Thanh cảnh, lực lượng từ Âm Dương cảnh 80 vạn đỉnh đạt tới 100 vạn đỉnh.
Cấp nhỏ này, mỗi lần tu vi tấn cấp cũng sẽ tăng thêm 20 vạn đỉnh lực lượng. Nói cách khác, tới tứ trọng đỉnh phong, chỉ riêng lực lượng Vu hồn cũng đã đạt tới nắm giữ ròng rã 160 vạn! (Trọc Thanh cảnh sơ kỳ là 100 vạn, trung kỳ 120 vạn, hậu kỳ 140 vạn, đỉnh phong 160 vạn. )
Nếu như lại phối hợp với 40 vạn đỉnh của chân khí là lực lượng 200 vạn đỉnh, coi như Khang đường chủ cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắn có thể đánh bại dễ dàng!
Rất mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận