Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lộ Xung cổ quái

Thực lực vị thiếu niên trước mắt so với lúc trước khi tỉnh lại giống như đúc, vẫn như cũ là Tông Sư cảnh. Không có tiến triển gì quá lớn, trong cơ thể cũng không nhìn thấy một chút hồn lực ba động mảy may nào. Giống như tất cả mọi thứ trước đó hắn nhìn thấy ở thức hải đều là giả vậy.
"Không đúng...
Trương Huyền nhíu chặt mày lại.
Hắn đã từng đi vào thức hải của đối phương. Nơi đó không nói tới việc bao la vô biên, linh hồn cực lớn như núi. Cẩn thận nói ra, so với hắn cũng chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn. Vốn hắn cho rằng sau khi tỉnh lại, chỉ bằng vào hồn lực đã có thực lực không kém gì mình, làm sao. . . Lại không có chút biến hóa nào chứ?
"Hay là chưa có dẫn hồn xuất thể? Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.
Hồn lực mạnh yếu ra sao, lúc tỉnh táo rất khó nhìn ra được. Chỉ có hồn phách rời khỏi thân thể thì mới có thể thăm dò được một hai.
"Vi sư sẽ truyền thụ cho ngươi một bộ phương pháp tu luyện Vu hồn, về sau ngươi sẽ chủ tu hồn phách, chân khí thì có thể không cần luyện!
Trong lòng không ngừng suy đoán, đồng thời Trương Huyền cũng nói một câu.
Ngón tay duỗi ra, đặt lên trên mi tâm đối phương một chút.
Ông!
Bản rút gọn của Thiên Đạo Dẫn Hồn quyết lập tức xuất hiện ở trong đầu của Lộ Xung.
Lộ Xung có thực lực Tông Sư cảnh cũng không phải là chân khí, mà là dựa vào nọc độc để tăng lên thân thể Thiên Đạo. Lại phối hợp với lực lượng linh hồn, một khi hợp lại càng tăng thêm sức mạnh cho hắn. Quả thực là làm cho người tu luyện bình thường tức mình đấm ngực giậm chân không thôi.
"Đa tạ lão sư!
Sau khi nhìn công pháp trong đầu xong, lúc lần nữa nhìn về phía lão sư, trong lòng Lộ Xung tràn ngập cảm kích.
Mặc dù hắn rơi vào trạng thái ngủ say, linh hồn bị vây khốn ở thức hải. Thế nhưng lỗ tai vẫn có thể nghe được, làn da vẫn có cảm giác như cũ.
Nói cách khác, từ sau khi hôn mê, những chuyện lão sư làm vì hắn, hắn biết tất cả.
Chỉ có tu vi Chí Tôn đã đối kháng với cường giả Hiên Viên vương quốc nắm giữ tu vi Hóa Phàm cảnh. Mua sắm Vô Hồn Kim Nhân, mạo hiểm đi vào Vu hồn mộ, cửu tử nhất sinh. Vì bồi dưỡng Tỉnh Hồn thảo mà phân liệt linh hồn, đi vào thức hải của hắn. . .
Ân tình lớn như trời, đời này cũng không thể trả hết được.
Không chỉ có như thế, còn mang công pháp trân quý như thế đưa tặng cho hắn, không giữ lại chút nào. . .
Lão sư, yên tâm đi, con nhất định sẽ tu luyện thật tốt, không để cho người thất vọng!
Xiết chặt nắm đấm, ánh mắt Lộ Xung hiện lên vẻ kiên định.
Trước kia hắn là người tùy ý làm việc, sau khi gia tộc gặp biến cố đã trở nên trầm mặc ít nói. Hiện tại coi như cảm kích thì cũng sẽ không nói ra miệng, chỉ có thể dùng cố gắng gấp bội để chứng minh bản thân mình mà thôi.
Nhìn công pháp trong đầu hai lần, triệt để lý giải và nhớ kỹ. Lúc này Lộ Xung mới thở ra một hơi, khoanh chân ngồi xuống dưới đất.
Trương Huyền cũng không rời đi mà ngồi ở một bên thủ hộ.
Linh hồn lần thứ nhất xuất thể nguy hiểm mười phần, chỉ hơi chút không cẩn thận sẽ bị gió bên trong phòng thổi tam. Lúc trước lần thứ nhất hắn xuất thể là ở trong mộ dưới lòng đất. Lại thêm bản thân tu luyện bản Dẫn Hồn quyết đầy đủ, cho nên ảnh hưởng không lớn. Mà Lộ Xung thì cần cẩn thận.
Tinh thần khẽ động, Vu hồn rời khỏi thân thể, một mặt tu luyện, một mặt quan sát.
Không biết qua bao lâu, quang mang trong mắt đại thịnh, thân thể Lộ Xung đang ngồi ngay phía trước nhoáng một cái, một cái bóng tương đồng với hắn đang gian nan đi ra ngoài.
Vu hồn xuất thể!
"Ừm? Vẫn còn rất yếu ah...
Hai hàng lông mày của Trương Huyền lần nữa nhíu lại.
Hồn phách xuất hiện từ trong cơ thể Lộ Xung vẫn không cường đại như trong tưởng tượng của hắn. Giống như người tu luyện vừa mới dẫn hồn xuất thể vậy, vô cùng suy yếu, một cơn gió không thổi tắt được nến cũng có thể làm cho hắn tán loạn.
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Trong thức hải của hắn, hồn phách cũng cường đại như thế, làm sao sau khi dẫn hồn xuất thể thì hồn lực lại nhỏ yếu như vậy chứ?
"Lão sư!
Vu hồn ly thể, thế giới nhìn thấy cũng giống như nhìn bằng mắt thường, vẻ mặt Lộ Xung rấ tlaf hưng phấn.
"Linh hồn ngươi còn rất yếu, phải tránh đại hỉ đại bi, hấp thu linh khí bên trong viên linh thạch này, mau chóng tu luyện đi!
Thuận tay ném ra một viên linh thạch trung phẩm. Lại lần nữa bận rộn một chút, bản công pháp tu luyện Thiên Đạo Vu hồn rút gọn đi vào trong đầu đối phương.
Linh hồn bừa mới ly thể rất khó tiếp nhận được áp lực tới từ bên ngoài. Không riêng gì gió, coi như vui mừng bi thương quá mức cũng sẽ khiến cho Nguyên Thần hắn lay động. Vì vậy lúc này cố gắng ít để cho linh hồn ba động, mà nên nhanh chóng tu luyện.
Chỉ là, có hắn tọa trấn ở bên cạnh, lại có công pháp và đầy đủ linh thạch trung phẩm. Như vậy điều kiện tu luyện của Lộ Xung so với hắn lúc trước còn mạnh hơn không ít.
"Vâng!
Khống chế tâm tình của mình, hồn phách ngồi ở trước mặt linh thạch, Lộ Xung hấp thu linh khí trong đó, bắt đầu tu luyện.
"Tốc độ tu luyện cũng không tính là nhanh ah, chẳng lẽ có chuyện gì mà ta không biết? Trương Huyền vò đầu, thầm hỏi.
Tốc độ tu luyện của Lộ Xung cũng không nhanh, có thể nói, so với cảnh tượng mà hắn nhìn thấy bên trong thức hải hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Vốn là, dựa theo suy đoán của hắn, Lộ Xung có thể là Vu hồn thể Hậu Thiên. Chỉ cần tu luyện, mượn nhờ hồn phách cường đại bên trong thức hải thì sẽ có tiến bộ cực nhanh. Ngay cả hắn cũng sẽ theo không kịp.
Nhưng bây giờ, tốc độ lại dần dần tiến từng bước, không có bất kỳ cái gì có thể khiến cho người ta ngạc nhiên cả.
Chẳng lẽ. . . Hắn đã đoán sai, đối phương cũng không phải là cái cái gọi là Vu hồn thể Hậu Thiên kia?
Nhưng nếu như không phải, vì sao thức hải lại bát ngát như thế, thân thể hồn phách lại khổng lồ như vậy?
Trong lòng nghi hoặc, nhìn thấy Lộ Xung đã tu luyện vững chắc, cũng không cần tiếp tục thủ hộ. Lúc này hắn mới ra khỏi phòng, tìm Mặc Hồn Sinh tới, lại mang nghi ngờ trong lòng ra hỏi.
Mặc dù vị hạ nhân Vu Hồn sư lục tinh này đã mang tất cả thủ đoạn và phương pháp tu luyện Vu hồn truyền cho hắn. Thế nhưng nếu nói lý giải về cái nghề nghiệp này, bản thân hắn vẫn là thái điểu.
Dù sao, Vu Hồn sư lục tinh, lại thêm đã sống vài vạn năm, bất kể là cái nào, nếu như truyền đi đều sẽ kinh thế hãi tục, khiến cho vô số người khiếp sợ.
"Chuyện này. . . Ta cũng không nói được rõ ràng, như vậy đi, chờ tiểu thiếu gia tu luyện xong ta sẽ đi qua nhìn một chút!
Mặc Hồn Sinh cũng không nghĩ thông chuyện gì xảy ra, cuối cùng hắn đành lắc đầu nói.
Cho dù nghe được nhiều tin tức hơn nữa thì cũng không bằng tự mình đi nhìn, như vậy mới có thể biết được.
"Ừm!Trương Huyền gật gật đầu, cũng không xoắn xuýt chuyện này nữa mà về tới chỗ ở của mình.
Giúp Lộ Xung tu luyện, tuy rằng cảm giác không lâu, thế nhưng trên thực tế đã trải qua suốt cả đêm. hôm nay chính là thời gian thi đấu Danh sư, cũng nên chuẩn bị một chút. Sau đó đi tham gia so tài.
Lúc này linh thạch trung phẩm đã không hấp dẫn được hắn nữa. Thế nhưng việc tham gia loại tỷ thí này vẫn là cơ hội tốt để tăng danh khí lên, không thể bỏ qua.
Nếu không, về sau muốn xung kích Danh sư cấp bậc cao hơn sẽ trở nên rất khó.
"Từ hôm nay trở đi, ngươi gọi là phân thân, gọi ta là bản tôn!
Đi vào phòng đã thấy phân thân đang ngồi tu luyện, Trương Huyền mở miệng nói.
Phân thân gật đầu.
"Ta sẽ đi ra ngoài tham gia thi đấu Danh sư, ngươi không thể ở đây nữa. Nếu không, nếu có người tới quét dọn gian phòng rồi phát hiện ra, như vậy cũng không nói rõ ràng được...
Chỗ bọn hắn ở là nơi mà Triệu Phi Vũ hỗ trợ tìm, có người Minh phủ chủ Vạn Quốc liên minh chuyên môn phụ trách quét dọn. Hắn ở đây còn dễ nói, một khi không có mặt, người quét dọn nhìn thấy nơi này còn có một Trương Huyền. Như vậy còn không bị hù chết tươi hay sao?
Còn ngụy trang Dương Huyền. . . Coi như phân thân có thể ngụy trang dung mạo giống như vậy, thế nhưng không có thiên đạo thư viện, một khi gặp Danh sư cấp cao sẽ trực tiếp lộ tẩy, hiệu quả kém xa bản tôn.
"Để ta đi vào giới chỉ trữ vật đi!Phân thân cũng đã nghĩ đến vấn đề này, hắn nói.
"Ngươi có thể vào sao? Trương Huyền sững sờ, lập tức cười khổ.
Giới chỉ trữ vật là một môi trường chân không không có không khí, sinh mệnh tiến vào bên trong sẽ trực tiếp biến thành thịt khô, đừng nói là cường giả Hóa Phàm cảnh, coi như là Thánh giả cũung không kiên trì nổi!
Chỉ là, phân thân này của hắn lại không giống, nhục thể từ loại thần vật như Cửu Thiên Liên Thai luyện chế mà thành, không cần hít thở, thủy hỏa bất xâm, đao kiếm không thể làm tổn thương. Nếu để vào trong giới chỉ trữ vật, cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Bởi vì quen thuộc tính chất của không gian giới chỉ, không thể chứa đựng sinh mệnh cho nên Trương Huyền mới hỏi một câu. Sau khi hỏi xong hắn mới kịp phản ứng.
"Thu!
Biết phân thân có thể đi vào giới chỉ trữ vật, chuyện này cũng không có gì có thể xoắn xuýt, bàn tay Trương Huyền duỗi ra, tinh thần khẽ động.
Sưu!
Phân thân biến mất ở trước mắt, đi vào trong giới chỉ.
Lúc nào cũng mang bên người có thể tránh khỏi không ít phiền phức, còn chuyện Dương sư không có mặt ở sân nhỏ sao. . . Nói đùa, loại Danh sư cấp bậc này, có thể tùy tiện nhìn thấy được,mới thật sự là gặp quỷ.
Ra khỏi phòng, đi tới phòng khách, chỉ thấy đám người Khang đường chủ, Nhược Hoan công tử đã chờ từ lâu.
Lúc này Nhược Hoan công tử đã triệt để củng cố tu vi Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong. Hai mắt chói lọi chói mắt, khiến cho người ta có một loại cảm giác tinh khí bắn ra bốn phía.
Xem ra trong khoảng thời gian này không chỉ tu vi tăng lên, lý giải về Danh sư cũng đã có tiến bộ rất lớn.
"Thi đấu Danh sư được cử hành ở trước mặt mọi người, ngay ở quảng trường bên ngoài Minh chủ phủ, Trương sư, chúng ta đi qua đó thôi!
Thấy hắn đã đi ra, Khang đường chủ cười nói.
"Được!Trương Huyền gật gật đầu, đang định đi theo ở phía sau thì đã thấy một bóng người ngăn lại ở phía trước.
"Đại sư huynh, để ta đi cùng huynh đi!
"Đại. . . Sư huynh?
Trương Huyền ngẩn ngơ, quay đầu nhìn lại thì mới phát hiện ra không ngờ Tiết viên chủ cũng đang đứng ở trong phòng.
Lúc này khí tức của Tiết viên chủ rất trầm ổn, hồn phách và thân thể đã kết hợp hoàn mỹ. Không ngờ đã đạt tới Hóa Phàm ngũ trọng, Hợp Linh cảnh!
Nàng bởi vì linh hồn bị hao tổn cho nên mới bị ràng buộc ở Trọc Thanh cảnh đỉnh phong nhiều năm, nửa bước cũng không tiến được.
Nửa tháng trước, "Dương sư" truyền thụ phương pháp giải quyết, chữa trị xong bệnh cũ. Lại thêm tích lũy nhiều năm, cho nên một khi đột phá cũng giống như Yêu Thần thú trước đó vậy, thuận lợi trở thành cường giả Hợp Linh cảnh.
Hơn nữa khí tức toàn thân mơ hồ, không ngờ đã đạt đến Hợp Linh cảnh sơ kỳ đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng sẽ đạt tới trung kỳ.
Vừa mới ban đầu nàng còn cảm thấy kỳ lạ, thế nhưng sau khi suy nghĩ một chút cũng phải giật mình.
Vì trị liệu linh hồn, mỗi ngày nàng đều hấp thu linh tính của dược viên. Những qua số lượng tích lũy rất khổng lồ. Nếu Trương Huyền đoán không sai, trong thời gian ngắn, thực lực của nàng nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh. Muốn xung kích Hợp Linh cảnh đỉnh phong cũng không phải là không thể.
"Đúng vậy, ta là học sinh được Dương sư thu nhận, giảng bài, mà ngươi là thân truyền. . . Tự động cao hơn một cấp bậc, không gọi là sư huynh thì nên gọi như thế nào đây? Tiết viên chủ ôm quyền nói.
"Ách, như thế sao? Lúc này Trương Huyền mới kịp phản ứng.
Ngày ấy, tình huống nguy cấp, hắn biết bằng vào chiêu "Dọa" nhất định sẽ không hù được. Lúc cần thiết nhất định phải chấn nhiếp một chút, cho nên hắn mới thu vị Tiết Nhất Dao này làm học sinh, truyền thụ phương pháp giải quyết linh hồn.
Như vậy mới có thể nhận được sự cảm kích của nàng.
Quả nhiên đúng như hắn dự liệu, lại thêm thư tịch màu vàng trong đầu, lúc này mới một lần hành động đập Bạch Tông chủ thành bánh thịt, uy hiếp được toàn trường.
Thu nàng. . . Chỉ là kế tạm thời, tình thế cấp bách cho nên không có cách nào khác. Vì vậy sau khi xong chuyện hắn đã quên, không nghĩ tới nàng lại tưởng thật.
Chỉ là, cũng đúng a, nàng là học sinh được "Dương sư" giảng bài, mà mình là thân truyền, thân truyền tự động trở thành sư huynh. . . Gọi như vậy cũng là chuyện đương nhiên.
"Thi đấu Danh sư không có nguy hiểm gì, không cần lo lắng, cứ ở lại nơi này trông coi đi!
Biết đối phương có ý tốt, thế nhưng Trương Huyền vẫn khoát tay áo nói.
Thi đấu Danh sư là thi đấu do Danh sư đường tổ chức, ai dám làm loạn chính là đối nghịch với Danh sư đường. Chắc hẳn chuyện an toàn sẽ không có vấn đề gì.
"Chuyện này... Tiết viên chủ chần chờ.
"Không có gì phải lo lắng!
Khoát tay áo, không tiếp tục để ý tới đối phương nữa. Trương Huyền đi theo sau lưng đám người Khang đường chủ ra bên ngoài.
Thi đấu Danh sư, Trương Huyền ta. . . Đến rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận