Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hành Giả Vô Cương (thượng)

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.

– Không gian trận pháp?
Trương Huyền không hiểu.
Hắn nghe nói qua mê trận, ảo trận, sát trận, không gian trận pháp là cái gì, cùng không gian gấp có gì khác nhau?
– Không gian trận pháp chính là trong trận pháp, tự thành không gian, tính ổn định không bằng không gian gấp, nhưng lại càng dễ dung nạp sát trận, ảo trận, mê trận… Khiến người ta lâm vào trong đó, cũng không thể tự biết!
Thanh âm của Hàn Hội trưởng phát run.
Thân là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, biết rõ loại trận pháp này đáng sợ, tự thành không gian, chỉ cần lâm vào trong đó, ý thức sẽ bị pháp tắc ảnh hưởng, căn bản đi không ra, quan trọng nhất là, bên trong vô cùng có khả năng che giấu một ít sát trận lợi hại, coi như thực lực ngươi cao cường, chỉ cần không có đạt tới Thánh Vực cửu trọng liền không có khả năng phá giải.
Nghe được hắn nói, liếc mắt nhìn nhau, tất cả mọi người đều nhíu mày.
Tuy bọn hắn như trước không biết rõ không gian trận pháp, nhưng Hàn Hội trưởng luôn ổn trọng, có thể khiến hắn biến sắc như thế, nói nơi đây tất nhiên đáng sợ đến cực điểm.
– Nếu như trực tiếp phá giải trận pháp này thì sao?
Trương Huyền nhìn lại.
Quản trận pháp có lợi hại hay không, cùng lắm thì lãng phí một cước, không đến mức khẩn trương như thế a!
– Trận pháp khác có thể phá giải, không gian trận pháp hầu như không có khả năng, trừ khi… Ngươi đã có được thực lực coi như không gian nghiền nát, cũng sẽ không làm bị thương bản thân!
Hàn Hội trưởng nói.
Khóe miệng Trương Huyền co lại.
Cái này so sánh với uy lực bạo tạc nổ tung thì lớn hơn nhiều lắm, thật muốn gặp được, đừng nói hắn chỉ có thực lực Tòng Thánh, coi như lại đề cao sáu, bảy đại cấp cũng gánh không được, thậm chí Nguyên Thần ở trong không gian nghiền nát, cũng bị đơn giản xoắn giết!
Sinh hoạt ở trong không gian, không gian nát, còn làm sao sống sót?
Da không còn, lông mọc ở đâu?
– Phải! Nguyên nhân chính là như thế, không gian trận pháp chỉ có thể dựa theo con đường đối phương xếp đặt thiết kế, từng chút tiến lên, không thể vượt qua!
Nói đến đây thanh âm của Hàn Hội trưởng trầm thấp:
– Nói cách khác, bây giờ coi như chúng ta tiến nhập di tích, đã từng bước nguy hiểm…
– Từng bước nguy hiểm?
Thần sắc mọi người ngưng trọng lên.
Hai cửa ải trước, tuy rất khó, nhưng mà nếu như không cách nào thông qua, tính nguy hiểm cũng không phải rất lớn.
Thật giống như ở trên dung nham, không cách nào thông qua nham thạch nóng chảy tiến nhập cung điện phía dưới, có thể bay lên, trong thời gian ngắn là không có nguy hiểm tính mạng.
Còn cửa thứ hai, không công kích phong ấn, coi như ở bên trong vài năm, cũng sẽ không bị thương tổn.
Mà bây giờ, nghe khẩu khí của Hàn Hội trưởng, tiến nhập không gian trận pháp này liền không giống, vô luận đi hay không đi, tiến lên hay không tiến, tùy thời đều có thể xuất hiện nguy hiểm, nói cách khác, cái di tích này, khảo nghiệm giờ mới bắt đầu.
– Đã đến nơi này, thì an tâm đi, nếu như nơi này là di tích chính thức, vậy nói rõ, đám người Chương Dẫn Khâu khẳng định đã tới, chúng ta có thể tìm con đường bọn hắn đi qua, chỉ cần có thể tìm được, tính an toàn tất nhiên sẽ tăng lớn không ít!
Ô Thiên Khung nói.
– Không sai!
Những người khác cũng nhẹ gật đầu.
Lần này tới đây, sớm đã sinh tử không để ý, nếu như đã tiến nhập di tích, nói rõ mục đích đã đạt tới, không cần dây dưa, nên cao hứng mới phải.
– Đám người Chương Dẫn Khâu là hai năm trước tới, cho dù có dấu vết gì, cũng kém không nhiều lắm tiêu tán, bất quá, nếu như có thể truyền tin tức ra, nhất định là bị nhốt ở một nơi nào đó, chỉ cần tiến lên, có lẽ có thể phát hiện…
Ngô sư nhẹ gật đầu, dẫn đầu đi thẳng về phía trước.
Lão Viện trưởng chết hay không chết, ai cũng không cách nào xác nhận, nhưng nếu như có thể truyền tin tức ra ngoài, lúc ấy khẳng định còn sống, nếu như còn sống, thì nhất định sẽ lưu lại dấu vết, để cho kẻ đến sau tìm, nếu không, đưa tin cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
– Ân!
Trương Huyền cũng không nhiều lời, Minh Lý Chi Nhãn lặng lẽ vận chuyển, nhìn quét bốn phía, nhìn trong chốc lát, nhịn không được lắc đầu.
Bất kể là không gian trận pháp, hay không gian gấp, người lưu lại chỗ này, thực lực đều hơn xa hắn, cấp bậc chênh lệch quá lớn, coi như là Minh Lý Chi Nhãn cũng không cách nào xem thấu.
– Thiếu sót…
Ngay sau đó trong lòng khẽ động.
Không lâu sau, cũng lắc đầu.
Mặc dù cái này là trận pháp, nhưng mà đang ở trong đó, thật giống như vây ở giữa thiên địa, Thiên Đạo Thư Viện chỉ có thể điều tra đồ vật chạm đến hoặc đang vận hành, đối với cái này không biết làm thế nào.
Thật giống như ở bên ngoài không có khả năng lợi dụng mặt trời lên mặt trăng xuống, nhìn mây chạm mưa đến tìm kiếm thiên địa thiếu sót.
Phạm vi quá lớn, coi như Thư Viện vô cùng nghịch thiên, cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
– Xem ra chỉ có thể từng bước một tiến về phía trước rồi…
Biết rõ không có biện pháp phá hư, Trương Huyền tràn đầy phiền muộn, theo sát sau lưng mọi người, đi thẳng về phía trước.
Không thể không nói không gian trận pháp này, thực sự quá thật, đi ở trong đó, nếu như không phải sớm biết được thân ở dưới dung nham không biết bao sâu, có thể sẽ thực cho rằng ánh nắng tươi sáng, sơn mạch ôn nhuận như xuân kia là thật.
Dọc theo con đường đi về phía trước, nhìn xem thảm thực vật bốn phía xanh biếc, chẳng những không có hoảng sợ khi đi vào di tích, ngược lại cho người ta cảm giác thích ý nhàn nhã.
Nhất là nghe được gió núi thổi lên cây cối phát ra thanh âm, càng làm cho người ta có cảm giác tâm tình buông lỏng, không tranh quyền thế.
– Đây không phải không có nguy hiểm gì sao?
– Đúng vậy! Cảm giác nơi đây linh khí sung túc, nếu như về sau không muốn tranh đấu, có thể ở chỗ này, nhất định sẽ cực kỳ không tồi!
– Hoàn cảnh hoàn toàn chính xác rất tốt, thích hợp tu tâm dưỡng tính…

Rời đi một lát, ánh mắt tất cả mọi người đều tỏa sáng.
Lúc trước Hàn Hội trưởng nói khủng bố như vậy, bọn hắn đều khẩn trương muốn chết, chính thức đi lên, mới phát hiện không phải như đối phương nói, ngược lại làm cho người ta có cảm giác yên tĩnh tường hòa.
Rong chơi trong đó, khiến người ta sinh ra một loại ý nghĩ cả đời đều dừng lại ở bên trong.
– Không đúng, mọi người nâng tinh thần lên, chỉ sợ chúng ta đã lọt vào công kích…
Mọi người một đường đi về phía trước, thời điểm cảm thấy không có vấn đề gì, Hàn Hội trưởng nhịn không được nói.
– Lọt vào công kích, Hàn Hội trưởng nói đùa? Sao ta không thấy được?
Một vị Chiến Sư cười nói.
– Đúng vậy, ta cho rằng Hàn Hội trưởng là có chút thần kinh quá độ, buồn lo vô cớ, chúng ta nhiều người như vậy, nếu quả thật lọt vào công kích, nhất định sẽ phát hiện.
Lại một vị Chiến Sư gật đầu.
Bọn hắn mỗi một cái đều là nhân vật kinh nghiệm sa trường, nếu quả thật bị công kích, nhất định sẽ tiến hành phản kích, không có khả năng giống như hiện tại, cảm giác gì cũng không có.
– Không có phát hiện, mới là kinh khủng nhất!
Sắc mặt của Hàn Hội trưởng khó coi.
Nếu như là minh đao minh thương tiến công, đánh không lại cũng có thể dốc sức liều mạng, sợ nhất chính là nước ấm nấu ếch xanh, khiến người ta lâm vào công kích, vẫn còn không tự biết.
– Có phải Hàn Hội trưởng phát hiện cái gì hay không?
Ngô sư hỏi.
– Các ngươi có phát hiện hay không, từ khi chúng ta tiến nhập đến nơi đây, nguyên bản thần kinh căng thẳng tất cả đều trầm tĩnh lại, loại tình huống này, một khi xuất hiện nguy hiểm, chỉ sợ ngay cả biện pháp ứng đối cũng không có…
Hàn Hội trưởng nói:
– Hơn nữa… Mấu chốt nhất là, chúng ta đi thời gian dài như vậy, lại thủy chung nhìn không tới bất cứ dấu vết cùng đầu cuối gì… Thật giống như có đồ vật gì đó dẫn dắt chúng ta đi! Thật sự là quỷ dị…
– Cái này…
Ngô sư sững sờ.
Đối phương không nói, còn không cảm thấy được, vừa nói như vậy, lập tức cảm thấy không đúng.
Đi tại nơi đây, quá buông lỏng, ngay cả phòng ngự cơ bản nhất cũng ném ra đằng sau, khiến người ta cam tâm tình nguyện lưu lại, không muốn rời đi, không nói cái khác, chỉ riêng điểm này, liền cực kỳ quỷ dị, bất thường.
– Phốc!
Hai người đang thương nghị, chợt nghe đến cách đó không xa một thanh âm thổ huyết vang lên, vội vàng quay đầu nhìn, chỉ thấy Chiến Sư mới vừa nói Hàn Hội trưởng thần kinh quá độ, khuôn mặt trắng bệch, máu tươi liên tục từ trong khóe miệng tràn ra, nhưng trên mặt mang theo mỉm cười, đi theo sau lưng mọi người, tiếp tục đi tới.
– Cái này…
Thấy gia hỏa này giống như không biết thống khổ, liên tục thổ huyết, khóe miệng còn giương nhẹ lên, tựa như mỉm cười…
Thấy một màn như vậy, hai người đều sởn hết cả gai ốc.
Tình cảnh trước mắt thực sự quá quỷ dị!
Mặc dù kiến thức rộng rãi, cho tới bây giờ cũng chưa gặp chuyện kỳ quái như thế.
– Hắn đây là Chân khí hao hết, thể lực chống đỡ hết nổi…
Xem một lát, sắc mặt Ngô sư trầm xuống.
Tình huống của vị Chiến Sư này, lấy nhãn lực Danh Sư thất tinh của hắn, có thể nhẹ nhõm nhìn ra, là chân khí tiêu hao sạch sẽ, có chút thoát lực dẫn đến.
Lúc này mới đi bao lâu?
Như thế nào Chiến Sư lấy lực lượng kéo dài xưng danh, liền không chịu nổi rồi hả?
Hàn Hội trưởng đang kỳ quái, chợt nghe thanh âm của Ngô sư tiếp tục vang lên:
– Ngươi xem đan điền của mình một chút…
– Đan điền?
Sửng sốt một chút, Hàn Hội trưởng cúi đầu nhìn sang, vừa nhìn qua, đồng tử kìm lòng không được co rút lại.
Chỉ thấy chân khí hùng hậu trong cơ thể hắn, lúc này cũng tiêu hao không sai biệt lắm, nếu như so sánh đan điền như hồ nước, hiện tại cũng đã sắp thấy đáy, tùy thời khô quắt.
– Chân khí của ta… Như thế nào tiêu hao nhanh như vậy?
Thân thể phát run.
Hàn Hội trưởng là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, Thánh Vực tứ trọng đỉnh phong, thực lực mạnh nhất trong mọi người, chân khí cũng hùng hậu nhất, đừng nói đi đường, coi như là chiến đấu, cũng có thể duy trì một hai canh giờ, sẽ không suy kiệt…
Nhưng bây giờ, mới đi đường một lát, thậm chí không có phi hành, liền tiêu hao không sai biệt lắm, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Thật là đáng sợ!
Phốc! Phốc! Phốc!
Đang khiếp sợ, lần nữa nghe được thanh âm thổ huyết, lại có mấy vị Chiến Sư tu vi thấp, phun ra máu tới, ngay cả Ô Thiên Khung, Thẩm Bình Triều… khuôn mặt cũng trắng bệch, trên đầu gân xanh toác ra, giống như lực lượng sắp tiêu hao hầu như không còn, tùy thời không chịu nổi.
Nhất là Ô Thiên Khung, không chỉ sắc mặt khó coi, đầu tóc tựa hồ cũng trở nên càng trắng, như trong thời gian ngắn già yếu hơn mười tuổi.
– Cái này…
Thân thể Hàn Hội trưởng run lên, nhịn không được nhìn về phía Ngô sư.
Tuy hắn xác nhận nơi này là không gian trận pháp, biết rõ nguy hiểm, lại hoàn toàn không biết tình huống trước mắt, căn bản không biết xảy ra chuyện gì.
– Ta cũng không biết…
Ngô sư lắc đầu.
Hiện tại bọn hắn thật giống như lọt vào giếng sâu, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, mặc dù xem qua vô số thư tịch, vẫn không rõ ràng cho lắm.
– Chúng ta hẳn là bị những tiếng gió trong núi hấp dẫn, lâm vào một loại ý cảnh đặc thù, không chỉ chân khí tiêu hao nhanh, tuổi thọ cũng sẽ hao tổn, nếu như không đi ra, sẽ giống như bọn họ, một mực đi về phía trước, không biết mệt mỏi, thẳng đến chân khí, tinh huyết hao hết mà chết!
Hai người đang không hiểu, thanh âm của Trương Huyền vang lên.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thanh niên này nhăn mày, không biết nghĩ cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận