Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Khổng Thi Dao xung kích Cổ Thánh (1)

- Khụ khụ, Trương sư, nói điểm chính!
Nhan Thanh Cổ Thánh không nhìn nổi.
Cổ Thánh kiếp là hạo kiếp lớn nhất của tu luyện giả, tương đương với vượt qua Thiên Đạo, không phải thiên tài tuyệt đỉnh, mặc dù có đầy đủ Cổ Thánh lực, cũng không cách nào đột phá.
Khổng Thi Dao có thể xung kích, là bởi vì các đại gia tộc phân phối tài nguyên, Khổng gia là hậu bối của Khổng sư, tài nguyên càng thêm phong phú, Cổ Thánh lực, gia tộc khác sớm đã cắt đứt, nhưng bọn họ vẫn bảo lưu lại một chút.
Cho dù như vậy, mỗi một lần xung kích đều bị công kích hoàn toàn thay đổi, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong, tên này vậy mà nói... xem hạo kiếp như sủng vật, bảo vệ, che chở...
Có thể nói chuyện như người bình thường được không?
Nói như vậy, quá không tử tế đi!
- Ta nói chính là trọng điểm!
Trương Huyền lắc đầu, nhìn về phía mây đen ở trên bầu trời không ngừng cuồn cuộn, lăng không trảo một cái.
Một tia chớp lập tức bị lôi kéo xuống, rơi vào lòng bàn tay.
Răng rắc! Răng rắc!
Bị hắn bắt lấy, đạo lôi đình này không ngừng giãy dụa, muốn chạy đi, nhưng thủy chung không làm được.
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Ngoan! Không được vùng vẫy, tất cả mọi người là bạn tốt, không được chạy trốn...
Thanh âm mang theo dịu dàng, giống như đối đãi sủng vật.
Sấm sét đang giãy dụa, đối mặt bộ dáng này của hắn, rầu rĩ một cái, không giãy dụa nữa, chậm rãi nằm xuống, hòa vào làn da, đi vào trong cơ thể của hắn.
Đám người Khổng Thi Dao trợn tròn mắt.
Cái này... Thật có thể?
Quá trò đùa a?
- Là như thế, phải có ái tâm, tốt nhất là không chống cự, hút lôi đình, Thiên Hỏa vào trong cơ thể, thu hoạch được tín nhiệm của đối phương, mới có thể để cho nó ngoan ngoãn nghe lời...
Bàn tay lắc một cái, sấm sét lần nữa xuất hiện ở trong lòng bàn tay, Trương Huyền vuốt ve, giống như vuốt ve một con mèo nằm ở trên cánh tay.
Mọi người không đành lòng nhìn thẳng, đồng thời lộ ra nghi ngờ.
Chẳng lẽ Cổ Thánh kiếp, thật có thể vượt qua như vậy?
Nếu thực như thế, vì sao vài vạn năm qua, không có một người dám làm như vậy?
- Hạo kiếp vừa xuất hiện đã mạnh mẽ như vậy, ai dám xem nó như sủng vật đối đãi? Yên tâm đi, tin tưởng ta, sẽ không sai! Một lát nữa, dẫn tới Cổ Thánh kiếp, trực tiếp mở rộng huyệt đạo toàn thân, đi thôn phệ, đi hấp thu, tuyệt đối không nên có bất kỳ ngăn cản! Nhất định phải để tâm cảm thụ đối phương... Làm được những sự tình này, ta có thể bảo đảm, lần hạo kiếp này, có thể thành công vượt qua!
Nhìn ra ý nghĩ của mọi người, Trương Huyền giải thích.
- ...
Khổng Thi Dao vẫn tràn đầy do dự.
Không phải không tin đối phương, mà là đối phương nói, thực sự quá thần côn...
- Thế nào, không tin ta, hay không có lòng tin với mình? Nếu như cảm thấy xông không qua lần thiên kiếp thứ tư, vậy quên đi...
Trương Huyền khoát tay áo, ánh mắt lộ ra chút cô đơn:
- Khổng sư là thần tượng của ta, vốn cho rằng hậu nhân của hắn sẽ anh dũng không sợ giống như hắn, không nghĩ tới hèn nhát như thế...
- Không cần phép khích tướng!
Khổng Thi Dao hừ một tiếng:
- Cùng lắm thì chết một lần, hậu nhân Khổng môn ta, còn chưa hề sợ hãi qua! Tốt, nói ta nên làm sao bây giờ!
Thấy nàng đồng ý, lúc này Trương Huyền mới gật đầu, vẻ mặt thoả mãn, rất nói mau ra phương pháp của mình, vẫn là lời giải thích vừa rồi.
Dẫn tới Cổ Thánh kiếp, không cần chống cự, dẫn nó vào huyệt vị, kinh mạch, để tâm cảm thụ, dùng yêu che chở...
Da đầu Khổng Thi Dao run lên.
Tuy cảm thấy như vậy rất huyền ảo, có khả năng sẽ bị đánh chết tại chỗ, cuối cùng vẫn cắn răng:
- Ta thử một chút!
Nói xong, cũng không để ý đám người Nhan Thanh Cổ Thánh khuyên can, thân thể mềm mại run rẩy, thẳng tắp bay lên không, thời gian nháy mắt, liền đến trên không Thiên Huyền vương quốc.
- Không được ở đây, tìm vị trí yên tĩnh!
Biết nàng dẫn tới Cổ Thánh kiếp, rất dễ dàng triệt để phá hoại khu cổ địa này, Trương Huyền vội nói.
Thân thể mềm mại của Khổng Thi Dao run rẩy, mấy hơi thở sau đó, liền cách xa Thiên Huyền vương thành, đi tới một sơn mạch bỏ hoang không có người ở.
Đám người Trương Huyền đứng cách mấy chục cây số quan sát.
Hô hô!
Không chần chờ chút nào, lực lượng trong cơ thể Khổng Thi Dao tăng lên tới trạng thái đỉnh cao nhất, chân khí toàn thân phun ra, tựa như nước sôi, phát ra thanh âm như sấm rền.
Khí tức tăng cường, lập tức hấp dẫn Thiên Đạo của Danh Sư đại lục chú ý, mây đen cuồn cuộn, vừa rồi lôi đình hội tụ ở lối vào Côn Hư cảnh, toàn bộ tích tụ tới, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ xé rách nàng.
- Cái này...
Nhìn thấy mây đen càng tụ càng lớn, có cảm giác không khống chế được, Nhan Thanh Cổ Thánh cũng nhịn không được nữa nhìn lại:
- Trương sư, lôi đình lợi hại như vậy, thật sự có thể thuần phục, dùng yêu che chở?
- Đương nhiên không thể!
Trương Huyền lắc đầu.
- Không thể?
Thân thể mọi người run rẩy, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Không phải mới vừa nói thật tốt sao?
Làm sao đột nhiên lật lọng?
- Cổ Thánh kiếp, là Thiên Đạo trừng phạt tu luyện giả, một kẻ phá hoại, một chấp pháp giả, thuần phục đối phương... Cái này sao có thể? Dùng yêu che chở, để tâm cảm thụ... Đều là ta nói bậy mà thôi!
Trương Huyền nói.
- Nói bậy... nhưng ngươi để Khổng Thi Dao không chống cự, nàng sẽ chết...
Nhan Thanh Cổ Thánh suýt chút nữa nổ tung.
Nói đùa cũng phải có cái hạn độ a?
Khổng Thi Dao, trong hậu bối Khổng sư, huyết mạch duy nhất độ tinh thuần vượt qua “Tám”, một khi tử vong, có mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông?
- Đừng có gấp, trước xem một chút lại nói!
Ngăn mọi người tùy thời tính toán xông tới cứu Khổng Thi Dao, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Giờ phút này, nữ hài đã tích súc đầy đủ lực lượng, lôi đình cùng hạo kiếp trên bầu trời không chịu nổi áp lực, thẳng tắp bổ tới.
Răng rắc!
Lôi đình kẹp lấy Thiên Hỏa, từ trên trời hạ xuống, trong chốc lát bao phủ phạm vi vài trăm mét.
- Hắn làm được, dựa vào cái gì ta không làm được?
Bắp thịt toàn thân Khổng Thi Dao kéo căng, chân khí bất cứ lúc nào cũng sẽ lao ra bên ngoài cơ thể, tiến hành chống cự, cuối cùng lại bị nàng cưỡng chế đè ép xuống.
Nếu quả thật muốn chống cự, coi như không chết, khẳng định cũng sẽ bị tên kia chê cười...
Vừa nghĩ tới sắc mặt tiện hề hề của hắn, liền không nhịn được nổi giận... Đường đường hậu nhân Khổng sư, đánh chết cũng không thể mất mặt!
Rầm rầm rầm!
Thiên Hỏa lôi đình rơi vào trên người nàng, mọi người sợ tới mức vội vàng che mắt, sợ sau một khắc nữ hài sẽ bị xé nứt thành thịt vụn!
Bất quá đợi nửa ngày, cũng không phát hiện loại tình huống này, nhịn không được nữa nhìn lại, vừa nhìn, tất cả đều kìm lòng không được ngốc tại chỗ.
Chỉ thấy nữ hài mở ra huyệt đạo toàn thân, không chống cự Cổ Thánh kiếp chút nào, giờ phút này đang đứng ở trong lôi đình đầy trời, tựa như tắm.
Thiên Hỏa cùng sấm sét tràn vào trong cơ thể của nàng, không có bùng nổ, cũng không có phá hoại, hình như cái gì cũng không có phát sinh, lẳng lặng ở trong huyết mạch chảy xuôi.
Như là bị thuần phục, yên tĩnh nghe lời.
Cái này... Xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người đều giống như gặp quỷ, nhìn về phía thanh niên trước mắt, tràn đầy khó tin.
Vốn cho rằng là gạt người, làm sao cũng không nghĩ đến, lại là thật.
Nếu như vậy thật có thể, ta có phải cũng có thể đi thử xem hay không?
Nhan Tiết rục rà rục rịch.
- Trương sư...
Nhan Thanh Cổ Thánh cũng nhịn không được nữa, mở miệng hỏi:
- Đây rốt cuộc... là chuyện gì xảy ra?
Bạn cần đăng nhập để bình luận