Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Huyền đi ra nhận lấy cái chết!

Dương sư mới vừa bay không xa, đột nhiên vỗ trán một cái.
- Làm sao lại quên sự tình Hưng Mộng kiếm thánh nhỉ?
Mộng kiếm thánh một mực hoài nghi vị sư huynh này của mình là con trai của nàng, trước khi đến, cũng muốn điều tra một chút, kết quả biết đối phương là Thiên Nhận Danh Sư, quá mức khiếp sợ, ngay sau đó lại lĩnh ngộ thủ pháp đúc lại kinh mạch của đối phương, trong lúc nhất thời thế mà quên mất không còn một mảnh.
Đổi lại những người khác, hắn có thể nhìn ra, nhưng vị này, tâm cảnh khắc độ so với hắn chỉ cao không thấp, thân thể càng thiên biến vạn hóa, nhìn thấu dung mạo vốn có cũng khó khăn, huống chi là kiểm tra nguồn gốc.
- Được rồi, Hưng Mộng kiếm thánh ở Băng Nguyên cung, ta lặng lẽ nói cho bọn hắn, để bọn hắn tự mình tới kiểm tra, hẳn là càng dễ xác nhận!
Dương sư lắc đầu, tiếp tục bay đi.
Tuy hắn biết không ít về vị tiểu thiên tài kia, nhưng chân chính muốn xác nhận, còn cần hai vị này tự mình tới mới được, như vậy sẽ không gây thêm phiền phức nữa, dù sao cách cũng không xa...
Dương sư rời đi, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Nói thật, một mực giả mạo đối phương, tận mắt nhìn thấy bản tôn, còn có áp lực rất lớn, may mắn đối phương nhận ra hắn là Thiên Nhận Danh Sư, nếu không trách cứ, coi như giải thích nhiều hơn nữa, cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
- Bắt đầu đi...
Thấy bốn phía yên tĩnh, Trương Huyền phun ra một ngụm trọc khí, hai hàng lông mày lập tức nâng lên.
Kinh mạch đồ mới quá kinh thế hãi tục, vì để tránh cho phiền phức, vừa rồi thời điểm đối phương ở đây, chỉ đúc lại kinh mạch đồ cơ sở nhất cho Triệu Nhã, không có dính đến thay đổi, giờ phút này rời đi, không còn cố kỵ, không cần che giấu nữa.
- Triệu Nhã, một lát nữa đúc lại kinh mạch, sẽ đi qua địa phương trước kia ngươi không có kinh mạch, thống khổ sẽ tăng thêm gấp mười lần, nhất định phải chịu đựng!
Biết làm như vậy sẽ mang tới kết quả gì, vẻ mặt của Trương Huyền nghiêm túc dặn dò một câu.
Kinh mạch đồ mới khác biệt kỳ kinh bát mạch trước kia, những địa phương mới xuất hiện này giống như núi sông chưa khai hoang qua, cưỡng ép truyền vào, sẽ cho người cảm giác đau đớn như binh khí đâm thủng, mấu chốt nhất là còn từng tấc từng tấc tiến lên, thống khổ có thể tưởng tượng được.
Nhưng đúc lại kinh mạch, nhất định phải trải qua những giai đoạn này, coi như hắn có Thiên Đạo chân khí cũng bất lực, bởi vậy chỉ hy vọng đối phương kiên trì, không đến mức không chịu nổi.
- Lão sư yên tâm!
Triệu Nhã cắn chặt răng ngà, ánh mắt kiên định.
Dây leo biến thành kinh mạch đi vào trong cơ thể, không chỉ để cho nàng cảm nhận được hi vọng khôi phục, còn có xúc động đột phá, đã như vậy cho dù chết cũng phải kiên trì.
- Vậy thì tốt rồi...
Thấy nàng có lòng tin, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, chần chờ một chút, ngón tay liên tục điểm ra.
Xì xì xì!
Mấy đạo chân khí tuôn ra, ở trên người đối phương hình thành một dây nhỏ hình dáng kén tằm, bọc thành bánh chưng, che lại huyệt vị cùng bộ phận quan trọng trên thân thể, làm xong hết, lúc này mới tiếp tục khống chế dây leo, tăng thêm tốc độ chạy trong cơ thể đối phương.
Kinh mạch đồ mới, mặc dù là sản phẩm của Thiên Đạo thư viện, không có khả năng có lỗi, nhưng chưa hề thí nghiệm qua, đi vào thân thể, sẽ xuất hiện tình huống như thế nào, ai cũng không rõ ràng được, xem như hắn cũng không dám mạo hiểm.
Dùng chân khí bao vây huyệt vị cùng các bộ phận, một khi xuất hiện không may, chân khí sẽ dọc theo huyệt đạo chảy vào trong cơ thể, còn có thể bảo vệ đường sống, nếu không chờ xuất hiện biến cố lại động thủ, Thần Tiên cũng không kịp cứu.
Hô hô hô!
Dây leo lan về phía địa phương chưa được khai hoang, tinh thần của Trương Huyền tập trung cao độ.
- Lão sư...
Thanh âm thống khổ của nữ hài vang lên.
Trương Huyền vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó cảm nhận được Triệu Nhã cắn chặt hàm răng, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Thực sự quá đau, nếu không phải vì nhanh chóng kích hoạt Thuần Âm thể, tiếp nhận không biết bao nhiêu trắc trở, chỉ sợ lần này đã hôn mê.
- Chịu đựng, có kinh mạch mới, sau này ngươi phát triển sẽ có trợ giúp rất lớn...
Trương Huyền giải thích.
- Ta biết!
Triệu Nhã gật đầu.
- Vậy thì tốt rồi...
Nghe nàng trả lời, nói rõ còn có thể kiên trì, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, khống chế dây leo tiếp tục kéo dài.
Ầm ầm!
Dây leo xông qua một cái ràng buộc, đột nhiên khí tức trong người Triệu Nhã phát sinh biến hóa, trong chốc lát trở nên lạ lẫm, trong lăng lệ mang theo hung hãn, giống như muốn xé nát hắn.
Cỗ khí tức này bay thẳng linh hồn, giống như nguyên thần cũng không chịu nổi, sẽ bị nghiền thành bụi phấn.
- Đây là... khí tức của Dị Linh tộc?
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại.
Cỗ khí tức này quá quen thuộc, chính là Dị Linh tộc mới có, hắn dùng Thiên Đạo chân khí cũng có thể bắt chước ra, chỉ bất quá bắt chước giống cũng không tinh thuần như vậy.
Giống như thời khắc này Triệu Nhã trong nháy mắt thuế biến thành Hoàng giả Dị Linh tộc, huyết mạch hung ác cường đại hơn rất nhiều.
- Chẳng lẽ bởi vì dung hợp kinh mạch đồ của Dị Linh tộc?
Trương Huyền sầm mặt lại.
Hắn sử dụng kinh mạch đồ mới này, không chỉ dung hợp Thánh thú, còn có Dị Linh tộc, vừa rồi khu vực dây leo chạy qua, là nhân tộc không có, nhưng Dị Linh tộc vừa vặn có. Chỉ là kinh mạch tương đồng, không nghĩ tới khí tức thân thể cũng sẽ phát sinh biến hóa.
- Triệu Nhã, ngươi cảm giác thế nào?
Trương Huyền nhịn không được nữa, vội vàng hỏi.
- Ta... Không có... gì...
Thanh âm của Triệu Nhã cực kỳ yếu ớt, xem ra đã dùng hết toàn lực mới có thể nói ra ba chữ này. Nghe nàng không có việc gì, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng nghi ngờ.
- Kinh mạch của Dị Linh tộc khác nhân loại, chẳng lẽ nguyên nhân chính là như vậy, cấp độ tính mạng của bọn hắn mới cao hơn nhân loại?
Dị Linh tộc vừa ra đời ít nhất nắm giữ thực lực Hóa Phàm cảnh, hơn nữa từng cái tuổi thọ rất lâu, chỉ cần không bị giết, có thể nhẹ nhõm sống trên vạn năm... Đây là nhân loại đạt đến Thánh vực đỉnh phong, thậm chí Cổ Thánh cũng không cách nào làm được!
Chỉ từ điểm ấy, cũng có thể thấy được, cấp độ tính mạng của bọn hắn cùng nhân loại là hai loại khái niệm.
Giờ phút này Triệu Nhã thay đổi kinh mạch, từ khí tức ôn nhuận của nhân loại, đột nhiên biến thành khí tức của Dị Linh tộc... Có phải cho thấy, kinh mạch khác biệt, mới là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến hai loại sinh mệnh khác biệt?
Nếu thật như vậy, nhân loại có thể đổi kinh mạch đồ của Dị Linh tộc hay không?
Một khi thành công, phát triển lâu dài, nhân loại có thể trở nên càng thêm cường đại, hơn nữa tuổi thọ sẽ trở nên càng dài hay không?
Nghĩ đến cái này, hắn cũng nhịn không được nữa, tinh thần câu thông Thiên Đạo chi thư, một lát sau lại nhận được câu trả lời thê thảm.
- Chủ nhân, kinh mạch của Dị Linh tộc quả thực khác nhân loại, có điều loại dây leo này chỉ có một; kinh mạch nghiền nát còn có thể sống được... Cũng chỉ có ngươi mới có thể làm, đổi lại những người khác, xem như Dương sư cũng không hoàn thành được...
- Này cũng phải...
Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
Quả thực, dây leo Động Hư Hồ Lô chỉ có một, kinh mạch của Triệu Nhã nghiền nát, còn có thể sống sót, là nhờ bản thân dùng hết toàn lực duy trì... Hai thứ này thiếu một thứ cũng không được, có thể nói không thể phục chế, muốn thúc đẩy ở trên người nhân loại bình thường, căn bản không thể nào làm được.
Lại nói, toàn bộ kinh mạch nghiền nát, sau đó thong thả đúc lại... quá trình này trừ Triệu Nhã có thể chất đặc thù, tâm tư tinh khiết mới có thể thừa nhận được, những người khác muốn tiếp nhận, chỉ sợ rất khó.
- Xem ra toàn diện phát triển là không thể nào...
Trương Huyền lắc đầu tiếc hận.
Nếu như nhân loại có thể giống như Dị Linh tộc, nắm giữ tuổi thọ vài vạn năm cùng thiên phú siêu cường, tuyệt đối sẽ người người như rồng, coi như Danh Sư đường không tồn tại, cũng sẽ không yếu hơn đối phương.
Chỉ tiếc loại phương pháp này không thể phát triển không nói, truyền toàn bộ kinh mạch đồ vào, sẽ xuất hiện kết quả như thế nào, Triệu Nhã có thể trở nên hung tàn giống như Dị Linh tộc hay không còn rất khó nói, nên đừng hành động thiếu suy nghĩ.
- Tiếp tục...
Biết tên đã lên dây, không bắn không được, Trương Huyền cũng không có dừng lại, tiếp tục khống chế dây leo đi tới, thời điểm khí tức Dị Linh tộc trong cơ thể nàng càng lúc càng nồng nặc, một tiếng quát to vang vọng toàn bộ đại điện, chấn hư không lắc lư.
- Trương Huyền, còn không đi ra nhận lấy cái chết...
Tê lạp!
Kèm theo lời nói, phong ấn của đại điện bị một lực lượng mạnh mẽ xé rách ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận