Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trang bức đánh đổi

- Giết bọn hắn!
Biết hai vị này là cường giả Ngụy Thần cảnh, cho dù trọng thương, nhưng một khi phản ứng lại, vẫn có thể bộc phát ra lực lượng hủy diệt thiên địa, không chút do dự, cổ tay Trương Huyền rung lên, túi thú sủng lập tức mở ra.
Rầm!
Xích sắt Ngụy Thần cấp bao phủ trung niên, sau một khắc, Huyền Bối Quy cùng Tam Sa phá không tới.
Thân thể rúc vào vỏ, thân thể khổng lồ hơn trăm mét của Huyền Bối Quy từ không trung bay xuống, Tam Sa thì bỗng nhiên phun một cái, vài đạo kiếm khí nghiền ép tới.
Cho dù bọn chúng là Ngụy Thần cảnh ở đại dương, nhưng giờ phút này dùng hết toàn lực, vẫn vô cùng đáng sợ, trong nháy mắt, trên người trung niên liền xuất hiện mười lỗ máu to lớn, hai tay bị mai rùa chấn vỡ.
Nào nghĩ tới xuất hiện loại biến cố này, trung niên tức giận nổ đom đóm mắt, bàn tay trảo một cái, trường kích run lên bần bật, muốn chém giết Huyền Bối Quy cùng Tam Sa.
Phốc!
Vừa bay không xa đã ngừng lại, bị một thi thể Tiên Quân cảnh mạnh mẽ ngăn đường đi.
Nắm đấm xiết chặt, trung niên vừa định triệu hoán trường kích, để nó đâm xuyên thi thể, liền cảm thấy lực lượng bỗng nhiên cổ động.
Ầm!
Thi thể nổ tung, trường kích bị bùng nổ sinh ra sóng khí chấn động, không tự chủ được lắc lư một cái, có chút không khống chế được.
Cho dù vũ khí Ngụy Thần cảnh mạnh mẽ, nhưng Tiên Quân đỉnh phong tự bạo, vẫn có thể chấn linh tính trong đó, có chút không mò ra đông nam tây bắc, tựa như mất đi ý thức.
Thật vất vả ổn định thân thể, còn muốn xông tới hỗ trợ, lại một thi thể xuất hiện, lần nữa kích nổ.
Liên tục ba thi thể tự bạo, trường kích cũng không chịu nổi, từ không trung rơi xuống, trong thời gian ngắn muốn nhúc nhích làm làm không được.
Cho dù loại bùng nổ này không có làm bị thương vũ khí, nhưng linh tính trong đó đã bị hao tổn gần như, xem như phế rồi.
Trường kích bị tổn thương, trung niên phun máu tươi, vốn đã bị thương, chỗ nào còn có thể xử lý được ba cường giả cùng cấp bậc công kích, Huyền Bối Quy bỗng nhiên đập một cái, đầu lập tức dìm vào bả vai, thi thể tầng tầng lớp lớp té ngã trên đất.
Từ khi giao thủ đến hắn bị giết chết, hết thảy không đến ba cái hô hấp.
Thoạt nhìn rất nhanh, nhưng trên thực tế tổn thất ba thi thể Tiên Quân đỉnh phong, vận dụng một vũ khí Ngụy Thần cảnh cùng hai Tiên thú Ngụy Thần cảnh.
Toàn bộ đại lục, chỉ sợ cũng chỉ có Trương Huyền mới có thể xa xỉ như vậy.
Bên này chiến đấu với trung niên, Đại Sa Nhị Sa cùng với phân thân cũng lao đến Phù Trầm Tử.
Mặc kệ đối phương đến cùng là người Thông Thần điện hay người Thần điện, nếu đã triển lộ bộ mặt thật, động thủ với Đỗ cung chủ, liền không thể khách khí hay nương tay.
Hô!
Phân thân đi tới trước mặt, ôm Phù Trầm Tử vào trong ngực, gắt gao khóa lại khớp xương của đối phương.
Đủ loại công kích của Đại Sa, Nhị Sa như mưa to hạ xuống, cùng thời khắc đó, cổ tay Trương Huyền rung lên, bảy thanh trường kiếm Tiên Quân đỉnh phong rơi xuống, tựa như một tấm lưới lớn màu bạc.
Xì xì xì xì...
Kiếm khí như rồng, phát ra thanh âm nghẹn ngào, Phù Trầm Tử còn không có phản ứng lại, toàn thân giống như thủy tinh vỡ vụn, biến thành từng khối thịt vụn rơi trên mặt đất, máu tươi chảy đầy đất.
Nhìn qua đối phương chiến đấu, Trương Huyền đã sớm biết chiêu số thiếu hụt, mượn năng lực bất tử của phân thân, thêm vào thủ đoạn của Đại Sa Nhị Sa, vừa ra chiêu liền khóa chặt thắng lợi.
- Chẳng lẽ tên này phản bội Thông Thần điện?
Nhìn hai người này đều bị thuận lợi chém giết, bên hắn cũng không nhận thương hại quá lớn, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nhíu mày.
Trước đó thời điểm ở Trục Tinh cung, từng chuyên môn dùng thư viện quan sát qua, Phù Trầm Tử thực là trưởng lão Thông Thần điện, đã như vậy... Vì sao trợ giúp trung niên?
Chẳng lẽ giữa hai người có giao dịch gì, hoặc Thần điện lẻn vào Thông Thần điện làm nội gián?
Nói thật, vốn còn muốn lưu lại người sống, nhưng tu vi đến Ngụy Thần, thực lực quá đáng sợ, một khi chém giết bất tử, sẽ xuất hiện biến cố không mong muốn, ngộ nhỡ chạy trốn, tin tức tiết lộ, đoán chừng thân phận Lưu Dương cũng không giữ được.
Thân phận Trương Huyền, Trịnh Dương bị nhận ra, bị Thần điện đuổi giết, thân phận này lại tiết lộ, cũng không thể để hắn giả nữ, ngụy trang thành Triệu Nhã a!
Không đi nghĩ những cái này, cúi đầu liếc mắt nhìn, thấy trung niên cùng Phù Trầm Tử bị chém giết, Trương Huyền ôm quyền nhìn về phía Đỗ cung chủ đã trọng thương.
- Đỗ cung chủ, tại hạ Thất Tinh Lâu tân nhiệm tông chủ Lưu Dương! Đừng có gấp, ta giúp ngươi trị liệu...
Đối phương bị Phù Trầm Tử đánh lén, thương thế cực nặng, không nhanh chóng cứu chữa, có thể sẽ trực tiếp tử vong.
Nói xong cổ tay khẽ đảo, một bình ngọc xuất hiện, vừa định đưa tới, chỉ thấy Đỗ cung chủ đâm tới một thanh trường kiếm.
- Ừm?
Trương Huyền sững sờ, không khỏi co rụt lại, vừa định hỏi thăm, chỉ thấy Đỗ cung chủ hóa thành một đoàn sương mù, trong nháy mắt biến mất tại nguyên chỗ, tựa như bỗng dưng thuấn di.
- Đỗ cung chủ?
Biết đối phương khẳng định là thi triển độn pháp đặc thù nào đó, Trương Huyền vội vàng la lên.
Bất quá tốc độ của đối phương cực nhanh, đã biến mất tại nguyên chỗ, tìm không đến rồi.
- Đoán chừng là bị người hãm hại sợ...
Bất đắc dĩ lắc đầu, Trương Huyền cười khổ.
Vị Đỗ cung chủ này, hẳn là bị Phù Trầm Tử hãm hại làm sợ hãi, sợ mình cũng là Thần điện ngụy trang.
Dù sao Thất Tinh Lâu cùng Trục Tinh cung quan hệ không quá tốt, bản thân lại bốc lên nguy hiểm lớn như vậy cứu người, vừa ra tay tế ra một vũ khí Ngụy Thần cảnh, bốn Tiên thú Ngụy Thần cảnh...
Nói không nghi ngờ đó là giả.
Dù sao có thể thoáng cái lấy ra nhiều Ngụy Thần này, trừ Thông Thần điện và Thần điện, sáu đại tông môn không có một cái có thể làm được.
Chỉ là...
Tế đàn còn ở nơi này ah...
Vừa rồi vì thứ này, tính mạng cũng không cần, làm sao giờ phút này cũng không cần?
Vẻ mặt bất đắc dĩ, Trương Huyền quay đầu đi về phía trung niên bị chém giết, gỡ xuống chiếc nhẫn trên tay hắn, trực tiếp luyện hóa, tinh thần khẽ động, tế đàn vừa rồi tản ra hỏa diễm xuất hiện.
Hỏa diễm vẫn thiêu đốt, tựa như câu thông Thần Linh, phía trên có khí tứlàm linh hồn run rẩy, không ngừng tuôn qua.
Trương Huyền cau mày.
Nếu như thứ này ở bên ngoài thiêu đốt, toả ra loại lực lượng này, khiến người ta cảm thấy Thần Linh bất cứ lúc nào cũng sẽ giáng lâm, nhưng ở trong trữ vật giới chỉ như vậy... Cho người cảm giác giống đốt nến đặt ở trong ly thủy tinh, không những bất diệt, còn càng đốt càng lợi hại.
- Diệt!
Ngón tay nhẹ nhàng phất một cái, hỏa diễm dập tắt, Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, Trương Huyền nhìn kỹ tế đàn.
Giống như tế đàn lúc trước Dị Linh tộc, Thần Dung Hoàng sử dụng, cho người ta một loại cảm giác xa xăm yên lặng, toàn thân băng lãnh, ngón tay tới đụng chạm, sửng sốt một chút, Trương Huyền không nhịn được cười lên.
- Không nghĩ tới bị nàng lừa...
Trương Huyền lắc đầu.
Vốn muốn nhìn một chút tế đàn này đến cùng trân quý tới đâu, kết quả lại phát hiện là giả...
Phù Trầm Tử, trung niên liên hợp diễn trò, để Đỗ cung chủ trọng thương, náo loạn nửa ngày, đối phương cũng đang diễn trò, làm cái tế đàn giả, liều chết bảo vệ...
Bất quá cái tế đàn này làm quả giống, Minh Lý Chi Nhãn cũng không thể nhìn thấu, nếu không phải mượn thư viện, cường giả Ngụy Thần cảnh cũng chưa chắc có thể thấy được sơ hở.
- Chủ nhân... Mặt ngoài hẳn là thần huyết!
Đại Sa đi vào trước mặt.
Trương Huyền nhìn lại tế đàn, quả nhiên thấy mặt ngoài có một tầng hoa văn nhàn nhạt, mang theo đỏ thẫm, khí tức để cho linh hồn người ta run rẩy, chính là từ phía trên này tản ra.
Lấy ra dây chuyền, để ở trước mặt hoa văn, lần nữa cảm thấy phía trên xuất hiện cảm giác khô nóng.
- Là thần huyết...
Trương Huyền thở ra một hơi.
Khó trách cái tế đàn giả này, hắn nhìn không ra, hai vị Ngụy Thần cũng theo đó liều mạng, không tiếc bại lộ, nguyên lai là dùng thần huyết khắc hoạ hoa văn, mới làm được lấy giả đánh tráo, không người có thể nhìn ra!
- Đây là giả, vậy thật đến cùng ở đâu?
Trương Huyền nhíu mày.
Vị Đỗ cung chủ kia liều mạng bảo vệ giả, thu hút người Thần điện chú ý, vậy thật giấu ở nơi nào?
- Mặc kệ những thứ này, trước tìm được Đỗ cung chủ lại nói, chỉ có nàng, mới có thể biết tin tức của Lạc Nhược Hi...
Cổ tay rung lên, thu hồi tế đàn cùng hai thi thể Ngụy Thần cảnh, Trương Huyền mang theo bốn Thánh thú cùng phân thân cấp tốc đuổi theo.
- Vị Đỗ cung chủ này trọng thương, hẳn là đi không xa, cùng một chỗ giúp ta tìm xem!
Dặn dò một tiếng, bốn Thánh thú liên hợp phân thân, chia năm phương hướng.
Nơi này đâu đâu cũng có phế tích, đâu đâu cũng có địa phương ẩn thân, dựa vào một mình hắn, không biết phải tìm đến lúc nào, nhiều người lực lượng lớn, mau chóng tìm ra đối phương rời khỏi nơi đây lại nói.
- Chủ nhân...
Không đến ba phút, Huyền Bối Quy đi vào trước mặt, chỉ một phương hướng.
Theo sát ở phía sau, đi vào một chỗ, Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, Trương Huyền quả nhiên phát hiện không đúng.
Tuy không có lưu lại bất cứ dấu vết gì, nhưng linh khí chỗ này, so với địa phương khác càng nồng đậm, hơn nữa cho người ta cảm giác đã hoàn toàn luyện hóa.
- Nàng hẳn là ở chung quanh đây, bởi vì thương thế quá nặng, không khống chế được lực lượng trong cơ thể, lúc này mới phát ra...
Trương Huyền gật đầu.
Đỗ cung chủ bị đánh lén đến chỗ hiểm, tu vi đã không nắm được, cho dù giấu rất tốt, áp chế cũng không tệ, nhưng cũng sắp không kiên trì nổi, bất cứ lúc nào cũng sẽ chân khí không nắm được, hoàn toàn tán loạn mà chết.
Cho nên việc cấp bách, không vì cái khác, mà là tìm được đối phương, cứu lại nói.
Nếu không, thật sự sẽ thành công dã tràng.
Tìm được dấu vết, phân thân tính cả mấy tiên thú đồng thời bay tới.
Khí tức suy yếu ở chỗ này, so với trước đó càng thêm nồng đậm, có thể đoán được, chỉ cần bị thương, ăn mòn sẽ càng thêm nghiêm trọng, khó mà khỏi bệnh.
- Tìm như vậy không biết phải tìm đến lúc nào, điều tra động tĩnh của khí tức suy yếu, tìm ra hẳn dễ dàng hơn không ít...
Tỉ mỉ nhìn bốn phía một vòng, không phát giác được cái gì, Trương Huyền nói một tiếng.
- Phân thân, ngươi tới!
Phân thân nhíu mày, đi vào trước mặt.
- Đừng động...
Trương Huyền lấy ra Đồng Thường kiếm, bỗng nhiên đâm một cái.
Phốc!
Ngực của phân thân xuất hiện một lỗ thủng lớn.
- Ngươi dọc theo bốn phía lượn một vòng, chỗ nào ăn mòn nhanh, chứng minh khí tức suy yếu nồng đậm...
Trương Huyền nói.
- ???
Phân thân phát điên.
Ngươi nha, muốn tìm kiếm phương hướng khí tức suy yếu di động, đâm bản thân ah, nhiều Tiên thú như vậy, đâm ta làm gì?
- Ta bị thương không cách nào tự khôi phục, ngươi có thể...
Vẻ mặt Trương Huyền thành thật:
- Mặt khác, ta tuyệt đối không thù dai, ngươi yên tâm!
- ...
Khóe miệng phân thân co giật.
Không thù dai... Còn có thể lại trực tiếp một ít không?
Không phải là trang bức sao... cần thù ta như thế...
Bạn cần đăng nhập để bình luận