Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Gặp lại Tâm Ma

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Đây là?
Ngô sư vội vàng nhìn sang.
Mặc dù là Danh Sư đường phó đường chủ của Thanh Nguyên đế quốc, quyền cao chức trọng, nhưng chưa bao giờ tới nơi này, cái gọi là quỷ quật, cũng là lần thứ nhất nhìn thấy.
Là một đảo nhỏ đường kính hai ba dặm, ở chính giữa là một cái hồ bộ dáng như con mắt, nhìn không ra sâu cạn, bốn phía quái thạch san sát, mặc dù toàn bộ đảo nhỏ từ dưới đầm lầy chui ra, nhưng thật giống như có cái gì bảo hộ, mặt đất không có chút nước bùn, ngược lại mọc đủ loại cây cối bé nhỏ.
- Muốn giết ta, liền đến đi! Không tới... Các ngươi có thể từ từ tìm kiếm, ta không vội...
Thanh âm âm trầm tiếp tục vang lên, mọi người liền thấy đảo nhỏ trước mắt như ẩn như hiện, bị một tầng sương mù bao phủ, tựa như lúc nào cũng sẽ ẩn vào đầm lầy, biến mất không thấy gì nữa.
- Đi thôi!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền đi qua, còn chưa đi xa, Liêu điện chủ vội vàng ngăn ở trước mặt, tràn đầy cuống cuồng.
- Không thể đi, đối phương rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, chúng ta ở đây cũng bị hắn ám toán, một khi đi qua, khẳng định sẽ rơi vào bẫy rập...
Loại thực lực như Hình đường chủ, cũng bất tri bất giác bị hố, suýt chút nữa bị lôi điện đánh chết, thật muốn đi vào hòn đảo nhỏ kia, làm không cẩn thận, sẽ trực tiếp rơi vào trong cạm bẫy mà đối phương bố trí, khó có thể chạy ra.
- Hắn đã biết chúng ta tới, trước thời hạn có chuẩn bị, hiện tại không đi, nương theo thời gian trôi qua, sẽ càng thêm nguy hiểm!
Trương Huyền lắc đầu.
Đối phương đã biết bọn hắn tới, nói cách khác, đã có chuẩn bị...
Chờ ở đây, còn không bằng trực tiếp đi qua.
Nếu không, bọn họ ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, sẽ càng thêm phiền phức.
- Thế nhưng mà...
- Không đi qua, cũng sẽ bị đánh lén, nếu đã bị động, còn không bằng đi xem hắn muốn làm gì, thật muốn động thủ, đoán chừng chúng ta đã chết ít nhất hơn phân nửa...
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền không nói thêm lời.
Đối phương là Ngoan Nhân, hơn nữa ký ức rõ ràng khôi phục càng tốt hơn, thật muốn động thủ giết người, mình có lẽ có thể chống lại, nhưng ba vị trưởng lão Nguyên Thần cảnh đỉnh phong của Danh Sư đường, khẳng định không ngăn cản nổi!
Thậm chí, đám người Ngụy điện chủ cũng khó có thể chống lại.
Đối phương không có làm như vậy, ngược lại mời bọn họ đi qua, tự nhiên phải đi qua nhìn một chút, đến cùng làm cái quỷ gì.
Thấy hắn khư khư cố chấp, Liêu điện chủ đang không biết như thế nào cho phải, liền cảm thấy tay căng thẳng, lòng bàn tay nhiều ra một hồ lô rượu, đồng thời bên tai vang lên truyền âm:
- Cho Hình đường chủ uống rượu ở bên trong...
- Uống rượu?
Liêu điện chủ ngẩn ngơ.
Hiện tại Đường chủ mới vừa bị lôi đình bổ xong, toàn thân trên dưới không có một chỗ tốt, thậm chí Nguyên Thần cũng hứng chịu trọng thương...
Loại tình huống này, nên dùng đan dược cẩn thận điều dưỡng, cho rượu làm gì?
- Nhanh đi!
Đang không biết như thế nào cho phải, chỉ thấy Ngô sư hữu khí vô lực đi tới, lông mày giương lên, thấp giọng nói.
- Vâng!
Thấy hắn cũng nói như vậy, Liêu điện chủ không dám chần chừ, đi tới trước mặt Hình đường chủ, mở miệng của hắn, rót rượu ngon vào.
Thời gian không dài, chỉ thấy người sau mở mắt, mặc dù có tinh thần, lại cực kỳ uể oải.
- Trương sư đã đi qua, chúng ta cũng chung một chỗ, mọi người cùng tiến thối, cho dù chết, cũng phải chết chung một chỗ...
Nói xong, ở dưới Ngụy điện chủ nâng đỡ, đứng lên, run rẩy theo sau lưng Trương Huyền.
Cười nhạt một tiếng, Trương Huyền cũng không ngừng, thân thể đạp mạnh, trực tiếp nhảy tới lục địa.
Mọi người theo sát phía sau.
Trên đảo nhỏ, dị thường yên tĩnh, như là tĩnh mịch, hình như có trận pháp gì đó ngăn cách không khí, đám người Ngô sư khẩn trương nhìn bốn phía, ánh mắt ngưng trọng.
- Nơi này hình như có... Trận pháp cấp tám!
Có thể phong bế cả hòn đảo, ngay cả Danh Sư thất tinh như bọn hắn cũng nhìn không ra, trận pháp chỉ sợ không kém gì ở Khưu Ngô cung.
Trận pháp cấp tám...
Cho dù thực lực của bọn hắn tăng lên, thành cường giả Xuất Khiếu cảnh chân chính, cũng hoàn toàn không phải đối thủ.
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Mặc dù cảm thấy Ngoan Nhân muốn giết mình rất khó, nhưng đi vào đảo cũng không dám xem thường.
Cái tên này, lúc trước ngay cả Khổng sư cũng có thể vây khốn, suýt chút nữa không thể chạy ra, thủ đoạn có thể nói kinh khủng.
Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, lặng lẽ quan sát bốn phía.
Trên đảo thật có trận pháp, có điều không phải là dùng để công kích, mà là dùng để phong ấn cùng che giấu.
- Nguyên lai mảnh lục địa này, cũng không phải từ phía dưới bơi lên, mà giống như thuyền, mượn nhờ lực lượng trận pháp trôi nổi ở trên đầm lầy, dạo chơi bốn phía, chỉ có hiển lộ cho người nó muốn cho thấy...
Âm thầm suy đoán.
- Ngoan Nhân cần thôn phệ Danh Sư mới có thể khôi phục, sau đó cố ý khuếch đại năng lực của quỷ quật, dẫn tới vô số Danh Sư tìm kiếm...
Sau đó, hàng năm lại thả ra mấy người có duyên...
Suy đoán càng nhiều, Trương Huyền dần dần hiểu được.
Nghe nói nơi này có thể tăng thêm tâm cảnh, thu hút người càng tới càng nhiều, kết quả... Phần lớn Danh Sư đều bị Ngoan Nhân thôn phệ.
Số ít người tâm cảnh bạo tăng, thành tuyên truyền sống...
Tự nhiên sẽ dẫn tới càng nhiều người.
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, Danh Sư cũng không thể ngoại lệ.
- Không hổ là lão quái vật sống vài vạn năm, thủ đoạn so với ngón tay kia thì cao minh hơn nhiều...
Ở Vân Vụ lĩnh thu phục xương ngón tay Ngoan Nhân, khống chế linh thú, Thánh thú đối kháng nhân loại, dù cũng thôn phệ không ít Danh Sư, nhưng số lượng lại cực ít, so với nơi này, kém không phải một chút.
- Đi qua nhìn một chút, xem hồ nước có thể thu hút Danh Sư đổ xô tới đến cùng là cái gì...
Lắc đầu, Trương Huyền nhấc chân đi về phía hồ nước.
- Trương sư, cẩn thận... Cái hồ nước này, có thể ánh ra tạp niệm của mình, một khi bị lợi dụng, sẽ rất khó chạy trốn!
Thấy hắn đi đến hồ nước, ý định nhìn một chút, Trương Cửu Tiêu đi tới trước mặt, nhỏ giọng dặn dò.
Hắn từng ở đây tu luyện qua một tháng.
Đối với hồ nước này biết rất rõ ràng, có thể phản chiếu suy nghĩ trong lòng, xem thời gian càng dài, sinh sôi càng nhiều...
Đối phương là Vu Hồn sư, một khi biết những ý niệm này, tiến hành sử dụng, sẽ hình thành Tâm Ma...
Cho dù không cần ra tay, bọn họ cũng chống không được!
Có lẽ tên kia ỷ vào cái này, mới để cho bọn họ lên đảo.
- Không sao, ta vừa vặn muốn nhìn một chút, tạp niệm của ta là cái gì...
Trương Huyền cười cười.
Trương Cửu Tiêu có thể nghĩ đến điểm này, hắn tự nhiên cũng có thể nghĩ đến.
Bất quá, nếu như không lên phía trước, đối phương ở đâu cũng không tìm được, sẽ một mực nằm ở bị động.
- Trương sư...
Thấy hắn không nghe khuyên bảo, Trương Cửu Tiêu nhìn về phía Ngô sư, muốn hắn khuyên can giúp, lại thấy vị Danh Sư này uể oải, hiển nhiên vừa rồi thương thế thực sự quá nặng, ngay cả lời cũng nói không ra.
Nhìn về phía Hình đường chủ, gần giống như Ngô sư, mí mắt thu lại, tựa như lúc nào cũng sẽ ngủ.
- Được rồi, mấy người các ngươi đều ở nơi này chờ, ta đi qua là được, nếu như xuất hiện nguy hiểm, lập tức tới cứu viện...
Dặn dò một câu, Trương Huyền không nói thêm lời, mấy bước đi tới trước mặt đầm nước.
Mặt nước trong suốt, phản xạ tinh quang, tựa như có thể chiếu xạ tâm linh, nhìn vào bên trong, quả nhiên thấy được một chút huyễn tượng, như là suy nghĩ.
Hô!
Ngay sau đó, Trương Huyền liền cảm thấy ý thức giống như bị kéo ra thân thể, đi vào một không gian đen kịt.
Giống như lúc trước kinh nghiệm Tâm Ma kiếp, như một cái phòng kín mít, không ánh sáng, cũng không có thanh âm, buồn bực để cho người ta làm chuyện điên rồ.
Không biết qua bao lâu, một thân ảnh đen kịt từ trong bóng tối chậm rãi trôi nổi tới, mang theo thanh âm mê hoặc.
- Trương Huyền, là ta...
Rất nhanh, đi tới trước mặt, lộ ra dung mạo, chính là Lạc Nhược Hi.
Chỉ thấy nàng mang theo nụ cười yếu ớt, tựa như cửu thiên thần nữ, an tĩnh nhìn qua, xinh đẹp giống như trước đây, để cho người ta khó tin.
- Lần này xem như có một chút ý mới...
Trương Huyền thoả mãn nhẹ gật đầu.
Trước đó gặp phải Tâm Ma, đều xấu xí kinh khủng, để cho người ta nhìn lên một cái liền buồn nôn, tên này vẫn còn tương đối thông minh, căn cứ tạp niệm của từ mình, biến thành bộ dáng của Lạc Nhược Hi...
- Xem ra là Ngoan Nhân xuất thủ!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền thầm nghĩ.
Cái hồ nước này có thể phản chiếu suy nghĩ của người, biết mình nghĩ cái gì, mà mình... nghĩ nhất tự nhiên là Lạc Nhược Hi.
Suy nghĩ phản chiếu ra, cũng không kịp xem, liền xuất hiện Tâm Ma giống như Lạc Nhược Hi...
Nhất định là Ngoan Nhân lặng lẽ xuất thủ.
Đổi lại người khác, nhìn thấy người yêu ngày nhớ đêm mong, khả năng không thể khống chế, không cách nào tự kềm chế, Trương Huyền khác biệt.
Không nói trước nắm giữ Thiên Đạo thư viện cùng Minh Lý Chi Nhãn có thể thấy rõ bản chất, chỉ nói bốn lần Thiên Nhận Danh Sư, một lần Thiên Nhận Thánh giả, cũng đủ để cho hắn ở dưới loại tình huống này duy trì tỉnh táo, sẽ không bị mê hoặc.
- Trương Huyền...
- Lạc Nhược Hi
Đi tới trước mặt, trong hai con ngươi đen nhánh, mang theo nhu tình, có thể hòa tan người.
- Ngươi đã đến...
Thấy được bộ dáng này của nàng, Trương Huyền như bị mê hoặc trong nháy mắt, vội vã đi tới trước mặt, khẽ vươn tay nắm bàn tay đối phương.
- Ừm, ta rất nhớ ngươi...
Lạc Nhược Hi nỉ non.
Trương Huyền nhẹ gật đầu, truyền âm qua:
- Ta cũng rất nhớ ngươi... Đúng rồi, ta chỗ này có một bản Tâm Ma đại pháp, ngươi có muốn học hay không!
- Tâm Ma đại pháp?
Lạc Nhược Hi cau mày.
- Đúng vậy, Tâm Ma tu luyện, có thể trở nên mạnh hơn, thoát ly kí chủ, trở thành cá thể độc lập, hết sức lợi hại...
Trương Huyền tiếp tục truyền âm nói.
- ...
Lạc Nhược Hi.
- Yên tâm đi, bộ công pháp này ta kết hợp Vu Hồn, Khải Linh và rất nhiều chức nghiệp, cùng Lưu Ly Luyện Tâm quyết sáng tạo ra, không tin ta có thể nói cho ngươi nghe!
Giữ chặt hai tay của đối phương, cũng không thả ra, Trương Huyền miệng khép mở, thanh âm tiếp tục truyền qua:
- Tâm Ma, thật ra thì cũng là một loại linh tính, một loại linh tính mang theo tư tưởng đặc thù của nhân loại, giống như hai nhân cách, thời khắc mấu chốt sẽ xuất hiện, cho tu luyện giả một kích trí mạng... Bất quá, tu luyện giả tử vong, Tâm Ma cũng sẽ biến mất.
- Dựa vào cái gì đường đường Tâm Ma, chỉ có thể trở thành phụ thuộc của tu luyện giả? Vì cái gì không thể thoát ly loại vận mệnh này? Bản Tâm Ma đại pháp này của ta, có tường thuật kỹ càng...
- Cái này...
Ánh mắt mập mờ, Lạc Nhược Hi càng nghe càng kích động.
- Đây là Tâm Ma đại pháp của ta, muốn học không? Muốn học nghe lời của ta, bái ta làm thầy, ta có thể truyền thụ cho ngươi...
Thanh âm của Trương Huyền tiếp tục vang lên.
- Lão sư...
Tâm Ma quỳ mọp xuống đất.
Phốc!
Nương theo nàng quỳ xuống, Trương Huyền tựa hồ nghe đến thanh âm có người hộc máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận