Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tiểu sư muội

Thu Khổng Thi Dao làm đồ đệ, mục đích chính là tạo ra Thiên Đạo chi thư, trước đó tuy nàng bái sư, nhưng không có chân chính cảm kích, giờ phút này, tâm tình kích động, thần khí nghịch thiên kia quả nhiên thuận lợi hình thành.
- Đứng lên đi!
Đỡ nữ hài dậy, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Có thứ này, có lẽ có thể giải quyết vấn đề của Côn Hư cảnh.
- Lão sư!
- Vị này là tiểu sư muội sao?
Đám người Triệu Nhã vây quanh, từng cái tràn đầy kích động.
Xung kích Cổ Thánh lôi đình to lớn như vậy, toàn bộ Thiên Huyền vương quốc đều chấn động, thân là cường giả Cổ Thánh, đám người Triệu Nhã lại không phát hiện được, thì đầu choáng váng rồi.
- Tiểu sư muội?
Khổng Thi Dao rầu rĩ.
Nàng là Côn Hư cảnh đệ nhất thiên tài, hậu nhân Khổng sư... Kêu một đám thiếu nam thiếu nữ nhỏ hơn mình là sư ca sư tỷ... Thực sự có chút không cách nào mở lời.
Đang không biết như thế nào cho phải, liền nghe Trương sư ở đối diện nói:
- Vẫn không tính là tiểu sư muội, nàng cũng không phải thân truyền của ta! Chỉ là tùy tiện thu học sinh!
- Tùy tiện thu...
Thân thể mềm mại của Khổng Thi Dao run rẩy.
Mới vừa rồi còn cảm thấy, làm tiểu sư muội có chút khó xử, kết quả... Náo loạn nửa ngày, ngay cả tư cách làm tiểu sư muội cũng không có...
Tức đến hàm răng cắn chặt, đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Trương sư nhìn lại:
- Thế nào, cảm thấy ta khuất nhục ngươi?
- Học sinh không dám!
Khổng Thi Dao cắn răng.
Bất kể nói thế nào, nàng cũng là Phượng Hoàng của Côn Hư cảnh, ngay cả tư cách làm tiểu sư muội đều không có, quả thực là khinh người quá đáng.
- Không có gì không dám, ta biết ý nghĩ của ngươi, như vậy đi, Triệu Nhã này là học sinh thân truyền của ta, bàn về tuổi tác, hẳn là nhỏ hơn ngươi không ít!
Trương Huyền chỉ Triệu Nhã:
- Các ngươi không cần vũ khí, chỉ bằng vào thực lực chiến đấu, nếu như có thể thắng... Thu ngươi làm thân truyền, thậm chí để ngươi làm đại sư tỷ cũng không có gì!
- Được!
Liếc mắt nhìn nữ hài cách đó không xa, đôi mi thanh tú của Khổng Thi Dao nhấc lên, trong mắt lấp lánh ra chiến ý nồng đậm.
Đối phương chỉ có mười bảy mười tám tuổi, nhỏ hơn nàng không ít, nếu như vậy cũng thắng không nổi, còn có tư cách gì làm hậu nhân Khổng sư?
- Cố gắng chiến đấu!
Thấy nàng đáp ứng, Trương Huyền cũng không nói nhảm, liếc mắt nhìn Triệu Nhã.
- Vâng!
Nữ hài gật đầu, thân thể mềm mại run rẩy, đi tới trên không:
- Mời!
Khổng Thi Dao theo sát tới.
Hai nữ chiến đấu, không có quá nhiều khuyếch đại, trực tiếp bắt đầu.
Khổng Thi Dao không vận dụng lực lượng huyết mạch, nhưng thân là siêu cấp thiên tài, lại thêm đột phá đến tích huyết trùng sinh, đủ loại võ kỹ tiện tay thi triển, cả người tựa như hồ điệp, không ngừng tung bay, ánh sáng chói mắt.
Thể chất Triệu Nhã triệt để mở ra, đầy trời đều bị hàn khí bao phủ, bông tuyết bay lả tả.
Tu vi của nàng, thời điểm đánh lén Dung Hoàng Lưu Dương, vừa mới đột phá Cổ Thánh nhị trọng Chư Tử Bách Gia sơ kỳ.
Một tháng qua, lão sư tự mình chỉ điểm, lại thêm Cổ Thánh huyết tu vi tích huyết trùng sinh, không giữ lại chút nào cung cấp, đã đạt đến đỉnh phong của cảnh giới này.
Dù cùng Khổng Thi Dao chênh lệch cực lớn, nhưng mượn lĩnh ngộ cùng kinh nghiệm chiến đấu, trong thời gian ngắn vậy mà không rơi vào thế hạ phong.
Chiến đấu một hồi, ánh mắt Khổng Thi Dao lộ ra gấp gáp.
Tu vi của nàng cao hơn đối phương hai tiểu cấp, càng là Khổng sư hậu đại, công bằng chiến đấu, dưới tình huống không có thi triển binh khí, vậy mà không chiếm được một chút thượng phong...
Thân truyền của Trương Huyền chỉ có mười bảy mười tám tuổi, làm sao lại cường đại như vậy?
- Không được, tiếp tục nữa, coi như chiến thắng cũng tương đương thua...
Tùy ý tiếp tục như vậy, coi như may mắn thắng được, khẳng định cũng không khác gì thua, dù sao tu vi của nàng cao hơn.
Khổng Thi Dao cắn răng, thân pháp bỗng nhiên biến đổi, bàn tay trong chốc lát giống như nhiều hơn mấy cái.
Võ kỹ mạnh nhất của nàng, Khổng sư tự thân sáng chế để lại cho hậu nhân... Bát Tí Phù Đồ!
Lộc cộc lộc cộc đạp!
Bị võ kỹ công kích, Triệu Nhã không thể kiên trì được nữa, liên tục lui về phía sau.
Dù vị trước mắt này vừa đột phá, nhưng dù sao cũng đã trải qua bốn lần Cổ Thánh kiếp, lại thêm tu vi bản thân rất mạnh, nếu không phải kinh nghiệm chiến đấu của mình phong phú, khẳng định đã sớm thất bại.
- Không nên gấp gáp, ngươi bây giờ chỉ là lực lượng không bằng... Đã như vậy, liền thuận tiện đột phá đi!
Trương Huyền cong ngón tay búng một cái, cho Triệu Nhã một giọt huyết dịch cường giả phá toái hư không.
Hô!
Nuốt huyết dịch vào cổ họng, lực lượng trong cơ thể Triệu Nhã nhanh chóng tăng lên.
Ầm ầm!
Không đến hai mươi cái hô hấp, quả nhiên phá tan Chư Tử Bách Gia ràng buộc, đạt đến tích huyết trùng sinh.
Tu vi đột phá, lực lượng đại tăng, Khổng Thi Dao không thể kiên trì được nữa, bị đánh trúng ngực, bay ngược ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã xuống đất.
- Ta thua...
Sắc mặt Khổng Thi Dao tái nhợt, răng ngà cắn chặt.
Dù nàng còn có rất nhiều tuyệt chiêu không có thi triển ra, chân chính vật lộn sống mái, mượn lực lượng huyết mạch, đối phương khẳng định không chống lại được... Nhưng lúc này, thực sự xấu hổ lấy ra.
Võ kỹ của đối phương, dù không có cao minh như nàng tu luyện, nhưng mỗi một chiêu một thức, đều nhắm thẳng vào đại đạo, cho người ta một loại cảm giác đại đạo chí giản, mấu chốt nhất là, dường như có thể nhìn ra thiếu hụt của nàng, mỗi một chiêu đều đánh vào chỗ nàng không thể không phòng, hơn nữa lại không cách nào phòng vệ.
Trước đó còn có thể dựa dẫm tu vi cao, tạm thời áp chế, sau khi thực lực đối phương tăng lên, liền không có biện pháp gì.
Có thể nói... Vừa bắt đầu tỷ thí cũng đã chú định thất bại, buồn cười nàng không dám thừa nhận mà thôi!
- Thế nào? Hiện tại có nguyện ý làm tiểu sư muội không?
Thấy vị thiên tài kiêu ngạo nhất Côn Hư cảnh này, từ sâu trong nội tâm thừa nhận thất bại, Trương Huyền cười nhạt một tiếng:
- Đương nhiên, nếu như ngươi cho rằng, Triệu Nhã là mạnh nhất trong đám người, còn có thể khiêu chiến những người khác, chỉ bất quá phải đè thấp tu vi tới chiến đấu! Nếu không thì không đủ công bằng!
- Cái này...
Khổng Thi Dao nhìn mấy người còn lại.
Đám người Trịnh Dương, Viên Đào, Ngụy Như Yên từng cái ánh mắt hừng hực, tựa hồ cũng muốn xông lại tỷ thí, thuận tiện bắt nạt một chút, để nàng biết trời cao đất rộng.
- Không, ta nguyện ý làm tiểu sư muội...
Khổng Thi Dao quỳ gối.
Những người này đều là một lão sư giáo dục ra, trên phương thức chiến đấu khẳng định tương đồng, vừa rồi nàng ỷ vào tu vi cao, có thể áp chế Triệu Nhã, cùng cấp bậc đối mặt mấy gia hỏa này mà nói, khẳng định không chiếm được một chút thượng phong!
Làm không cẩn thận, đồng dạng thất bại.
Mất mặt như thế, còn không bằng trực tiếp thừa nhận.
- Vậy thì được!
Thấy nàng thừa nhận, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười:
- Triệu Nhã, Trịnh Dương, còn có mấy người các ngươi, từ hôm nay trở đi, Khổng Thi Dao chính là tiểu sư muội của các ngươi, vị thân truyền thứ chín của lão sư! Về sau sư huynh đệ phải cùng nhau trông coi, không nên gây hoạ từ trong nhà!
- Vâng! Xin nghe lão sư dạy bảo!
Mọi người đồng loạt ôm quyền.
Thấy hậu nhân Khổng sư cũng bái Trương Huyền làm thầy, Nhan Thanh Cổ Thánh nói không ra lời, qua nửa ngày mới mở miệng nói:
- Khổng Thi Dao đột phá Cổ Thánh, càng đạt đến tích huyết trùng sinh, có tư cách quản lý Côn Hư cảnh cùng Chư Tử Bách Gia...
Côn Hư cảnh vốn là Khổng sư lưu lại, tự nhiên phải về hậu nhân của hắn quản lý.
Những năm này, hắn sử dụng quyền lực, cũng chỉ là thay mặt khống chế mà thôi!
Hiện tại Khổng Thi Dao triệt để trưởng thành, cũng nên trả lại quyền lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận