Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Vân Hổ thần phục

- Công kích linh hồn?
Cũng không nghĩ tới thanh niên tu vi Kim Thân cảnh kia, sẽ có loại năng lực này, Khung Mộc Thanh Giao sững sờ.
- Coi như công kích linh hồn lại thế nào? Những năm này Vân Hổ không ngừng chém giết, chuyên môn tu luyện qua hồn lực, nhiều nhất không có đề phòng mà thôi, đợi có chuẩn bị, vẫn có thể đánh giết hắn! Lại nói, công kích linh hồn, đối với linh hồn tổn thương cực lớn, hắn mới Kim Thân cảnh công kích linh hồn của Bất Hủ cảnh, thi triển một lần chính là cực hạn, lần thứ hai... Không có khả năng!
Thanh âm chậm rãi của Minh U Huyền Quy vang lên.
Tên này không chỉ bước đi chậm, thanh âm nói chuyện cũng không nhanh.
Khung Mộc Thanh Giao gật đầu.
Bọn chúng nắm giữ huyết mạch Thượng Cổ Thần thú, cho dù linh hồn yếu kém, cũng tuyệt đối không phải tùy tiện người nào cũng có thể đánh tan.
Huống chi công kích linh hồn, đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn tám trăm, coi như do ngươi công kích, lại có thể thi triển mấy lần?
Vừa dứt lời, Kim Linh Vân Hổ liền khôi phục lại, tức giận đến oa oa kêu loạn, gầm lên giận dữ, vọt tới thanh niên trước mắt.
Nó là thật nổi giận.
Đường đường vương giả, bị một tiểu gia hỏa Kim Thân cảnh công kích linh hồn, rơi vào bất động... May mắn đối phương không có nhân cơ hội đánh lén, nếu không thật bị đánh bại, còn mặt mũi nào đi gặp các thuộc hạ?
- Cùng lắm thì cùng chết!
Thấy nó nhanh như vậy khôi phục, Trương Huyền ở đối diện hình như khó tin, vẻ mặt trở nên trắng bệch, cắn răng một cái, tựa hồ thiêu đốt sinh mệnh, thi triển công kích.
- Còn muốn công kích, nằm mơ...
Kim Linh Vân Hổ cắn răng.
Một lần đánh lén thì cũng thôi đi, chẳng lẽ thật cho rằng sau khi nó có đề phòng, còn có thể dùng công kích linh hồn?
Đầu lâu hất lên, toàn bộ tinh thần tập trung, muốn chống cự đối phương công kích, mới vừa chuẩn bị sẵn sàng, liền nghe trên bầu trời xuất hiện một tiếng dồn dập nghẹn ngào. Dường như có vật nặng gì tập kích tới.
- Nguy rồi, trúng kế...
Cảm nhận được áp lực, lập tức rõ ràng, đối phương mới vừa nói tiếp tục rõ ràng là gạt người, đòn sát thủ chân chính ẩn giấu ở trên bầu trời.
Vội vàng ngẩng đầu, muốn nhìn một chút, đánh lén là cái gì, lần nữa cảm thấy một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ nghiền ép tới, trong đầu choáng váng.
- Cái tên này vẻ mặt trở nên trắng là giả...
Trong đầu mê muội, Kim Linh Vân Hổ hiểu được.
Có thể tiếp tục thi triển ra công kích linh hồn cường đại như thế, sao có khả năng vẻ mặt trắng bệch? Rõ ràng là cố ý ngụy trang suy yếu, để nó xem thường.
Bành!
Mới vừa rõ ràng chuyện gì xảy ra, liền cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ đập ở trên đầu, để nó không tự chủ được lay động.
Mặc dù không hiểu là vũ khí gì, nhưng có thể thoáng cái đập nó thành như vậy, chí ít cũng đạt tới Đại Thánh!
- Đây là... viên gạch cấp bậc Đại Thánh?
Khung Mộc Thanh Giao ngây người.
- Hình như dùng mấy tấn Kim Nguyên Linh Thạch!
Khóe miệng của Minh U Huyền Quy cũng co giật, đồng thời đầu óc có chút xoay không đến:
- Thứ này, toàn bộ đại lục cũng không nhiều, dùng cái đồ chơi này... rèn viên gạch...
Đây chính là Kim Nguyên Linh Thạch, Thánh Khí tuyệt phẩm tăng thêm một chút, liền có thể thuế biến thành Đại Thánh cấp... Quý giá như thế, làm ra mấy tấn, luyện chế thành viên gạch... Đại ca, ngươi có thể nói cho ta biết, thứ này là tên khốn liếp nào luyện được không? Ta thề sẽ không giết hắn.
Thời điểm hai đại Thánh thú rung động, liền nghe viên gạch hưng phấn kêu lên:
- Ha ha, nhanh đầu hàng, nếu không có tin Kim Nguyên đỉnh ta luyện ngươi thành xỉ than hay không...
- Kim Nguyên đỉnh? Chẳng lẽ... Thứ này là cái lô đỉnh?
Khung Mộc Thanh Giao đột nhiên cảm thấy hàm răng ê ẩm.
Ai mà nói cho ta biết, cái đống trên không kia... Nơi nào giống đỉnh?
Cùng đỉnh có nửa xu quan hệ?
Chính ngươi như thế nào, trong lòng không có cân nhắc ư?
Còn Kim Nguyên đỉnh... Còn luyện chế thành xỉ than... Coi như Kim Linh Vân Hổ đứng tại chỗ cho ngươi luyện, ngươi lấy cái gì luyện?
Không chỉ Thánh thú bộ dáng này, đám người Ngô Xương Bình bị nhốt lại cũng mê man.
Thế giới thổ hào, quả nhiên khó có thể lý giải được... Vì một con Thánh thú, hắn có thể vào sinh ra tử, người ta lại dùng Kim Nguyên Linh Thạch trân quý như thế đúc thành một cục...
- Lên!
Không đi quản bốn phía khiếp sợ, Trương Huyền lần nữa quát khẽ.
Rầm!
Yêu Dị Huyền Đao, Ô Mộc Kim Đao, trường thương của Bột Tân, phối hợp Long Cốt Thần Thương đồng loạt bay đi.
Năm đại chí bảo cùng một chỗ tấn công, trong lúc đó, còn có một cái nghiên mực thỉnh thoảng xông lại, đánh lén xong liền chuồn mất.
- Cái này con mẹ nó là... Đơn đả độc đấu?
Khung Mộc Thanh Giao, Hậu Thổ Kỳ Lân… đều mắt tối sầm.
Vừa rồi tên này nghĩa chính ngôn từ nói, muốn đơn đả độc đấu, cùng Kim Linh Vân Hổ quyết đấu công bằng, còn tưởng rằng thật muốn làm như vậy... Nằm mơ cũng không nghĩ đến, tế ra nhiều binh khí như vậy.
Người khác, bảo vật Đại Thánh cấp, lấy ra một chuôi liền A Di Đà Phật, hắn thoáng cái sáu thanh... Ngươi là con riêng của Luyện Khí sư công hội hội trưởng sao!
Bất quá xem như con riêng cũng không có nhiều vũ khí lợi hại như vậy ah.
Mấu chốt nhất là... Nhiều binh khí như vậy đồng thời ra tay, lại thêm ngươi, tương đương với sáu vị Bất Hủ cảnh vây công, tính đơn đấu cái gì?
- Có cần ngăn cản hay không?
Thấy bằng hữu sắp bị đánh thành mèo, Thiên Thương Hỏa Phượng cũng nhìn không được nữa.
- Hắn vừa rồi hỏi qua, vũ khí bản thân luyện hóa có thể sử dụng hay không, chúng ta đều đồng ý...
Khung Mộc Thanh Giao xấu hổ.
Vừa rồi hỏi thăm, bọn họ cảm thấy đối phương thân sĩ, muốn dùng trường thương kia... Bây giờ mới biết, quỷ con mẹ nó thân sĩ! Quả thực không biết xấu hổ đến cực hạn. Nhiều binh khí như vậy cùng đi ra, Bất Hủ cảnh đỉnh phong cũng không chống đỡ được!
- Ngươi nhìn hắn đang làm gì?
Ngay thời điểm đám Thánh thú mặt mũi buồn bực, không biết nên làm sao bây giờ, chỉ thấy thanh niên đối diện lần nữa trảo một cái.
Phần phật!
Bốn phía Kim Linh Vân Hổ, lần nữa nhiều ra sáu con Thánh thú, thấp nhất cũng đạt đến Tâm Huyết Lai Triều đại viên mãn, mạnh đạt đến Bất Hủ cảnh... Vừa xuất hiện liền cắn xé về phía Vân Hổ.
- Đây là thú sủng của hắn?
Bốn đại Thánh thú còn lại lần nữa nhìn nhau:
- Những thứ này... Hình như là Thánh thú nơi này a!
- Đúng!
- Nói cách khác, chỉ chút thời gian như thế, liền thuần phục sáu con Thánh thú cho mình sử dụng?
Khung Mộc Thanh Giao tức đến không ngừng run rẩy:
- Lúc nào Thánh thú nơi này cũng biến thành không có tiết tháo và khí tiết như vậy?
Thân là Thánh thú có thể nói ra ngôn ngữ nhân loại, đối với chức nghiệp Thuần Thú cũng biết không ít.
Từ khi nhân loại tiến vào tới hiện tại, tính toán đâu ra đấy, cũng chỉ mấy canh giờ... Đối phương thuần phục sáu con Thánh thú, cũng quá nhanh đi!
- Chờ chuyện này kết thúc, nhất định phải sửa sang thoáng cái, Thánh thú chúng ta không thể tuỳ tiện khuất phục người!
Khung Mộc Thanh Giao cắn răng:
- Đặc biệt là bên Vân Hổ, nó kiên cường như thế, nhưng thuộc hạ không có, còn thể thống gì...
Kim Linh Vân Hổ vì mặt mũi, một mình một hổ cùng đối phương chiến đấu, vĩ đại dường nào, vậy mà thuộc hạ như thế...
Bất quá lời còn chưa dứt, đột nhiên nhìn thấy Kim Linh Vân Hổ mới vừa rồi còn chiến đấu, đột nhiên nằm rạp trên mặt đất, đầu rạp xuống, mi tâm có một giọt tinh huyết bay về phía thanh niên.
- Kim Linh Vân Hổ, gặp qua chủ nhân!
Cự hổ nằm rạp trên mặt đất, không nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận