Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lấy máu

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Dị Linh tộc chết bao nhiêu Cổ Thánh, đối Trương Huyền mà nói, không tính là gì, hắn coi trọng nhất chính là máu tươi của cường giả tu vi tích huyết trùng sinh.
Chỉ cần thứ này đầy đủ, xung kích Cổ Thánh sẽ dễ dàng hơn không ít.
Vì lẽ đó, một thương đâm xuyên bàn tay tên này, một bên dùng bình ngọc chứa máu, bận bịu quên cả trời đất.
- Ngươi mẹ nó muốn chết...
Vị Cổ Thánh kia sắp phát điên.
Trúng phù chủng, mặc dù nghe theo mệnh lệnh của người khác, nhưng vẫn có ý thức của mình, đường đường Cổ Thánh tích huyết trùng sinh, một trong rất nhiều vương giả của Linh tộc, bị một Đại Thánh đâm thủng, vốn rất buồn bực, thế mà hung thủ không trốn, còn còn không kiêng nể gì thu máu như thế...
Trắng trợn khiêu khích ah!
Hàm răng cắn chặt, trong âm thanh nổi giận, vị Cổ Thánh này cũng không để ý tới đuổi giết Thần Dung Hoàng cùng đám người Lưu Dương, một bàn tay khác phá không đập xuống.
Hắn muốn trực tiếp đập chết gia hỏa vô pháp vô thiên này.
Lực lượng của Cổ Thánh tu vi tích huyết trùng sinh, giống như giang hải thủy triều, vô biên vô hạn, nuốt giận ra tay, thanh thế càng kinh người.
Phốc!
Lực lượng hùng hồn còn chưa tới trước mặt thanh niên kia, trường thương lần nữa phá không bay đến, chỉ thoáng cái, cái tay này cũng bị đâm xuyên.
Lạch cạch! Lạch cạch!
Máu tươi tuôn ra.
Cổ Thánh đau đớn la lên, lần nữa nhìn thấy thanh niên lao đến, lại lấy ra một cái bình ngọc, không ngừng tiếp lấy máu tươi, sợ lãng phí một giọt.
- ...
Hắn tức đến run rẩy, vận chuyển chân khí khóa mạch máu lại, mặc dù vết thương dữ tợn, nhưng đã không có máu tươi chảy ra.
Tu vi đạt tới cảnh giới như hắn, không muốn để cho huyết dịch chảy ra, thì sẽ không chảy ra một giọt.
- Ừm?
Bên này máu tươi dừng lại, thanh niên đang sưu tập nhíu mày, ngừng lại, vẻ mặt không vui.
- Tiểu tử, dám sưu tập máu tươi của ta, hôm nay ngươi phải chết...
Cổ Thánh thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt tràn đầy dữ tợn, lời còn chưa dứt, chỉ thấy thanh niên không quá cao hứng trảo một cái, trường thương xuất hiện, lần nữa đâm một phát.
Cũng không biết đâm về nơi nào, nhưng không gian vặn vẹo, mũi thương đã đi tới trước bắp đùi.
Phốc!
Lần nữa xuất hiện một cái động lớn.
Cổ Thánh ngẩn ngơ, sau đó lần nữa nhìn thấy thanh niên cầm bình ngọc bay tới, vẻ mặt đắc ý tiếp lấy máu tươi.
- Mẹ nó...
Vị Cổ Thánh này sắp khóc.
Cho tới giờ khắc này, hắn đã rõ ràng, đối phương muốn giết hắn, dễ như trở bàn tay, nhưng hết lần này tới lần khác không động thủ, cho rằng hắn là bình lấy máu.
Hắn kìm nén không được nữa, xoay người muốn chạy trốn.
Phốc!
Trên mông xuất hiện lỗ thủng, máu tươi phun ra.
Trương Huyền tiếp đầy một cái bình ngọc, tiếp tục chứa cái thứ hai, chỉ chốc lát, liền chứa hơn mười bình, mỗi lần đối phương ngăn huyết mạch lại, liền đâm ra một thương, dù sao đâm vào cũng không phải một chỗ, nên không thèm để ý.
Đâm đến sau cùng, vị Cổ Thánh này đã có kinh nghiệm, không trốn nữa, mà ngồi tại nguyên chỗ không nhúc nhích, hai mắt trừng trừng, giống như mất hồn, trên người có mười mấy cái lỗ thủng, giống như vòi hoa sen phun máu.
Dù sao tránh không khỏi, càng tránh né đâm vào càng nhiều, còn không bằng cứ như vậy đi...
Thời gian không dài, mất máu quá nhiều, vị Cổ Thánh này từ không trung ngã xuống.
Tu vi đạt tới loại cảnh giới này, bởi vì mất máu quá nhiều mà chết, đoán chừng là vị thứ nhất từ trước tới nay.
Chém giết một vị, Trương Huyền nhìn lại những người khác.
Hỏa Tư Cổ Thánh, Mặc Linh Cổ Thánh, cùng mấy vị Cổ Thánh khác liên hợp, chiến lực kinh người, coi như Thần Dung Hoàng bị thương nặng, không còn như lúc trước, cũng là một cỗ lực lượng không thể khinh thường.
Tuy rất nhiều Cổ Thánh bị gieo xuống phù chủng mạnh mẽ, nhưng hai bên đều có thủ đoạn, trong thời gian ngắn khó phân cao thấp.
Tu vi đạt tới cấp bậc như bọn họ, muốn đánh giết đối phương, đã không dễ dàng như vậy, tình huống bình thường đều là chiến đấu không biết bao nhiêu ngày, cuối cùng người thất bại bỏ trốn, người thắng trận cũng bị thương nặng, tuổi thọ tổn hao nhiều.
Nguyên nhân chính là như vậy, Cổ Thánh đối với nhân tộc cùng Dị Linh tộc, đều giống như đạn hạt nhân, chỉ dùng để uy hiếp, cơ hội chân chính chiến đấu cũng không phải rất nhiều.
Bên này chiến đấu say sưa, Thần Linh Hoàng lại không bị quấy rầy, vô số bảo vật trên tế đàn bởi vì tế tự, toàn bộ thiêu đốt lên, tạo thành liệt hỏa hừng hực.
Một cỗ lực lượng đâm thủng bầu trời hạ xuống, dọc theo huyệt đạo toàn thân của hắn, rót vào trong kinh mạch.
Lúc trước bị thương thế, quả nhiên ở dưới cỗ lực lượng này trùng kích dần dần khôi phục, thậm chí càng thêm cường đại.
- Nguy rồi, nhất định phải ngăn cản, mặc cho tên này khôi phục thương thế, lại nghĩ vượt qua liền khó khăn...
Trương Huyền nhíu mày.
Sức chiến đấu của Thần Linh Hoàng ở thời kỳ toàn thịnh, mặc dù không bằng Thần Dung Hoàng, nhưng cũng là đại cao thủ số lượng không nhiều của Dị Linh tộc, nếu không cũng không có khả năng khống chế một phương, vô số Cổ Thánh không dám phản bác.
Dưới tình huống bị thương nặng không tính lợi hại bao nhiêu, cầm Long Cốt Thần Thương trong tay liền có thể vượt qua, nhưng một khi khôi phục, còn muốn đánh giết liền phiền toái.
- Phá!
Trương Huyền kìm nén không được, trường thương run lên, thẳng tắp vọt tới Thần Linh Hoàng, Long Cốt Thần Thương phá vỡ không gian, thẳng tới đầu người sau, giống như muốn đâm xuyên hắn.
- Thiếu gia, không được...
Nhìn thấy hắn vọt thẳng qua, đồng tử của Thần Dung Hoàng co rụt lại, vội vàng la lên.
Bất quá lúc này đã chậm, trường thương còn chưa tới trước mặt Thần Linh Hoàng, một cỗ lực lượng từ không trung đánh xuống, cùng thân thương đụng một cái, Trương Huyền nhất thời cảm thấy gan bàn tay giống như muốn bị xé nứt, máu tươi chảy ra.
Trường thương cũng chấn động rời tay bay đi, ông một tiếng cắm vào trên mặt đất, đâm ra một cái lỗ thủng to lớn.
- Chuyện gì xảy ra?
Dưới tình thế cấp bách, lực lượng huyết mạch vận chuyển, vội vàng lui về phía sau, lúc này Trương Huyền mới tránh thoát ánh sáng bắn phá, trở lại trước mặt trường thương, rút nó lên, mặt đầy nghi ngờ.
Chỉ lần này, Long Cốt Thần Thương lại xuất hiện một vết rách nhỏ bé, dường như bị thương không nhẹ.
Bất quá đối với loại vũ khí cấp bậc này mà nói, chỉ cần Cổ Thánh huyết đầy đủ, rất nhanh liền có thể khôi phục.
- Thiếu gia, thời điểm tế tự, nối tiếp chính là Thần Linh ở một thế giới khác, ngươi xông tới cắt đứt, tương đương với đang mạo phạm Thần Linh, tự nhiên sẽ bị trừng phạt...
Thần Dung Hoàng vội vàng truyền âm tới.
- Mạo phạm Thần Linh?
Đồng tử Trương Huyền co rút lại.
Khó trách, Long Cốt Thần Thương cường đại như vậy cũng bị đánh bay, ngay cả lực lượng đánh trả cũng không có, không nghĩ tới còn có loại thuyết pháp này.
Bất quá, suy nghĩ một chút cũng phải.
Tế tự, tương đương với dâng hiến đồ tốt cho Thần Linh, Thần Linh lại căn cứ vật tư nhiều ít, cấp cho ban thưởng, thời khắc này là cùng Thần Linh kết nối... Lúc này xông tới làm loạn, tương đương với miệt thị Thần Linh, tự nhiên sẽ bị trừng phạt.
Khó trách Thần Dung Hoàng rõ ràng nhìn thấy tế tự bắt đầu, trong lòng tức giận, nhưng không dám xông tới, nguyên lai có tầng quan hệ này.
- Nếu như không ngăn cản, tùy ý nghi thức tế tự hoàn thành, thương thế của hắn khôi phục, chúng ta làm không cẩn thận đều sẽ chết ở chỗ này...
Trương Huyền nhíu mày.
Thần Linh quả thực là không thể mạo phạm, nhưng không ngăn cản, tùy ý lực lượng hoàn thành, thương thế của Thần Linh Hoàng triệt để khôi phục, bọn họ sẽ không còn người có thể vượt qua.
Đến lúc đó, cái gọi là đoạt quyền, báo thù của bọn họ liền thành chê cười, làm không cẩn thận còn toàn bộ chết ở chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận