Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Phàn Tiểu Húc

Không đi quản “thôn hoa” kinh ngạc sắp phát điên, đám người Trương Huyền tăng thêm tốc độ, thời gian không dài, liền thấy ba thanh niên phi hành phía trước.
Ba người này, tuy không biết phá vỡ không gian phi hành, nhưng thi triển thân pháp đặc thù, tốc độ cũng cực nhanh.
- Có muốn ngăn lại hỏi thăm hay không?
Trịnh Dương theo sau lưng.
- Không cần, coi như hỏi, bọn họ cũng biết không nhiều, theo ở phía sau là được, đến lúc đó tự nhiên cái gì cũng hiểu!
Trương Huyền lắc đầu.
Mấy người này là muốn đi khảo hạch Đại Nho đường, thứ bọn họ muốn tìm quá mức cơ mật, coi như ngăn lại, khẳng định cũng không rõ, ngược lại làm cho người biết nhiều, tin tức dễ dàng tiết ra ngoài, không bằng theo sau, đến Đại Nho đường lại nói.
Biết lão sư quyết định không sai, Trịnh Dương không nói thêm lời.
Đoàn người cấp tốc phi hành, ba ngày sau, đi tới trước mặt một sơn mạch cao vút, lúc này nơi đây đã chất đầy người, thoạt nhìn chừng mấy ngàn.
Rơi trên mặt đất, Trịnh Dương đi hỏi thăm tin tức, Trương Huyền cùng Ngụy Như Yên thì nhìn bốn phía.
Đứng ở chỗ này mấy ngàn người, tuổi tác đều không vượt qua ba mươi, tu vi giống như ba người trước đó, toàn bộ đều là Thánh Vực cửu trọng, thậm chí có chút đạt tới nửa bước Đại Thánh.
Trẻ tuổi như vậy, liền nắm giữ loại thực lực này, Danh Sư đại lục trừ đám người Trịnh Dương, hầu như chưa từng thấy, ở đây lại một lần toát ra nhiều như vậy... Không hổ là Chư Tử bách gia, quả nhiên không tầm thường.
- Nắm giữ huyết mạch Cổ Thánh, lại thêm Khổng sư truyền thừa cùng Thanh Nha mạch, trong thế hệ trẻ tuổi, Danh Sư đại lục quả thực không cách nào so sánh...
Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Danh Sư đại lục, thiên tài cũng không ít, nhưng có thể đạt tới Thánh Vực cửu trọng, coi như ở tam đại gia tộc cũng là cấp bậc trưởng lão, nhỏ tuổi nhất cũng không dưới hai trăm.
Không tới ba mươi liền có loại tu vi này, quả thực để cho người ta cảm thấy kinh diễm.
- Lão sư, bọn họ hình như đều từ trong chiến đấu đi ra, so với cường giả ở Danh Sư đại lục, càng thêm thích hợp chiến đấu!
Cũng nhìn ra cái gì, Ngụy Như Yên truyền âm tới.
Trương Huyền gật đầu.
Không cần nàng nói, hắn cũng nhìn ra điểm ấy.
Cường giả Danh Sư đại lục, phần lớn đều là Danh Sư, tuy sức chiến đấu cực mạnh, nhưng càng thích hợp dạy học, truyền thụ kiến thức, những người tu luyện trước mắt này, từng cái trong mắt mang theo lạnh lùng, trong lòng vắng lặng, cho người ta một loại cảm giác giống như Chiến Sư.
Xem ra, bọn họ không chỉ tu vi cao, lý giải đối với chiến đấu cũng không tầm thường.
- Lão sư, thăm dò được, Đại Nho đường không ở đây, mà ẩn giấu ở trong một không gian, muốn đi vào, nhất định phải trở thành một thành viên trong đó! Bọn họ chính là hậu nhân của bảy mươi hai Cổ Thánh, đến đây khảo hạch!
Chỉ chốc lát, Trịnh Dương đi tới trước mặt, truyền âm nói.
- Trở thành một thành viên?
- Nghe nói Đại Nho đường ở trong không gian đặc thù, muốn đi vào, nhất định phải trải qua khảo hạch trùng trùng điệp điệp, nếu không, bình chướng sẽ tự động bài xích ra ngoài.
Trịnh Dương nói.
Trương Huyền nhíu mày, Minh Lý Chi Nhãn vận chuyển, nhìn lại bốn phía, rất nhanh lắc đầu.
Tuy nơi này có trận pháp, lại không phải không gian gấp, xem ra, muốn lặng lẽ lẻn vào Đại Nho đường, cũng không dễ dàng như tưởng tượng.
- Chẳng lẽ phải ngụy trang thành người tham gia khảo hạch, trà trộn vào?
Trương Huyền bất đắc dĩ.
Nắm giữ sức chiến đấu mạnh nhất dưới phá toái hư không, Nhan Thanh Cổ Thánh cũng khó mà chống lại, nhưng muốn ngụy trang thành học sinh trà trộn vào... Làm sao cũng cảm thấy có chút khó xử.
Bất quá, không làm như vậy mà nói, Đại Nho đường ở nơi nào, không rõ ràng, trong đó phong ấn rốt cuộc mạnh cỡ nào, cũng không hiểu, tùy tiện xông vào, phiền phức càng lớn.
Vật Khổng sư lưu lại, cho dù hiện tại tu vi hắn tiến nhanh, cũng không dám tùy tiện động vào, giống như bình chướng trước đó, ngộ nhỡ Đại Nho đường cũng có loại vật này, cho dù có Ngoan Nhân trợ giúp, cũng rất khó chạy trốn.
- Đại Nho đường vô cùng nguy hiểm, các ngươi không biết ngụy trang, không có thân phận thích hợp, liền ở phụ cận tìm địa phương cư ngụ, ta trở ra, có tin tức, sẽ truyền lại cho các ngươi!
Trương Huyền dừng lại một chút, nhìn về phía hai học sinh.
Hắn có Lạc Nhược Hi cho phù lục ngụy trang, sau khi ngụy trang, huyết mạch cũng điều tra không ra, tuyệt đối có thể ung dung lẫn vào trong đó, Trịnh Dương, Ngụy Như Yên không làm được điểm ấy, cho dù dung mạo thay đổi, một khi có Cổ Thánh cẩn thận kiểm tra, đồng dạng sẽ lộ tẩy.
Như thế, còn không bằng để cho bọn họ ở bên ngoài.
- Được!
Biết bản lĩnh của lão sư, hai người không kiên trì, đồng thời gật đầu.
Thảo luận xong, đưa mắt liếc qua một cái, Trịnh Dương cùng Ngụy Như Yên cười tiến lên, rất mau dẫn hai thanh niên Phàn gia ra, lúc này Trương Huyền mới đi tới trước mặt, mang theo tươi cười.
- Phàn Tiểu Húc ngươi khỏe!
Ba ngày bám đuôi, sớm đã biết nội tình của ba người này, vị trước mắt này gọi Phàn Tiểu Húc, chính là trong ba người, cực kỳ có cơ hội thông qua khảo hạch, đi vào Đại Nho đường.
- Ngươi là...
Đám người Trương Huyền đi theo, cho dù Phàn Tiểu Húc là hậu nhân của Tử Trì Cổ Thánh, cũng khó có thể phát giác, thấy có người trực tiếp hô lên tên, liền tràn đầy nghi ngờ.
- Là như vậy, ta là bằng hữu của phụ thân ngươi, là muốn cùng ngươi nói một chút kỹ xảo lần khảo hạch này!
Trương Huyền mỉm cười nói.
- Bằng hữu của cha ta?
Phàn Tiểu Húc lộ ra nghi ngờ.
Phụ thân hắn chính là người gia tộc Tử Trì Cổ Thánh, tộc trưởng hiện nay, nếu có bằng hữu mà nói, khẳng định đã sớm nói, làm sao hắn một chút tin tức cũng không biết.
- Đúng vậy, ở đây nhiều người phức tạp, mời qua bên cạnh nói chuyện!
Nhìn ra đối phương nghi ngờ, vẻ mặt Trương Huyền không thay đổi.
- Được!
Tuy kỳ lạ, nhưng Phàn Tiểu Húc vẫn gật đầu.
Không nói trước thực lực của hắn, đạt đến Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, chỉ nói nơi này đâu đâu cũng có cao thủ, cho dù đối phương có ý đồ xấu, hẳn cũng không dám trực tiếp động thủ.
Lại nói, hắn chỉ là tiểu nhân vật không nổi danh, cũng không có gì đáng giá mưu đồ.
Theo sau lưng đi tới đằng sau một kiến trúc, Phàn Tiểu Húc vừa định hỏi thăm, liền thấy bàn tay của đối phương bao phủ xuống.
Mắt tối sầm lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Trước khi hôn mê tràn đầy buồn bực... Thật có người dám động thủ ở chỗ này!
Thu hắn vào không gian gấp, lúc này Trương Huyền mới vận chuyển chân khí, thời gian nháy mắt biến thành bộ dáng của đối phương, thậm chí ngay cả y phục cũng giống như đúc.
Tuy tới thế giới này thời gian hơi ngắn, nhưng cũng biết quy luật.
Người Chư Tử bách gia mới có thể tu luyện, người bình thường căn bản không có công pháp, chớ nói chi là đạt tới Thánh Vực cửu trọng.
Giả mạo tán tu, khẳng định là không thể được, bởi vậy chỉ có thể oan ức vị này.
Bất quá, đối với hắn mà nói, khẳng định cũng có chỗ tốt.
Chí ít thay thế đối phương khảo hạch, trăm phần trăm có thể thông qua, không cần lo lắng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Trở lại nơi vừa nãy, hai thanh niên Phàn gia bị Trịnh Dương cùng Ngụy Như Yên lôi đi cũng đi trở về, vẻ mặt ngỡ ngàng.
Hiển nhiên không hiểu rõ, hai người kia tìm bọn hắn làm cái gì.
Thuận miệng lừa gạt vài câu, đứng tại nguyên chỗ, thời gian không dài, mấy bóng người cao lớn xuất hiện ở trên không trung, một cỗ uy áp nồng đậm bao phủ bốn phía.
Cao thủ Đại Nho đường đến rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận