Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Âm mưu của Đinh Hồng.

Lưu Vân tông này, mặc dù chỉ là một tông môn. Thế nhưng lại có năm vị nửa bước Danh sư ngũ tinh tọa trấn. Trong duy trì bảy mươi bảy lần thi đấu danh sư thì đã có ba mươi sáu lần quán quân bị tông môn này thu về, số lượng đã vượt qua một nửa.
Mà thành tích tốt nhất của Vạn Quốc liên minh cũng chỉ là hai mươi ba, thứ năm đếm ngược mà thôi.
Khi hắn làm quốc vương thời điểm hắn đã hỏi thăm rõ ràng, bởi vì nguyên nhân như thế cho nên lúc trước Đinh Mục chuyên tâm muốn bái vào Lưu Vân tông.
"Chỉ cần bọn hắn chịu ra tay, đừng nói là báo thù, coi như để cho ta trở thành minh chủ liên minh thì nhất định cũng không phải là vấn đề gì quá lớn!"
Hai mắt hắn sáng lên.
Nếu như có thể làm cho Lưu Vân tông chịu ra tay, đừng nói là báo thù, coi như lên làm minh chủ liên minh cũng không phải là chuyện lớn gì cả.
"Chỉ là ta chỉ là con sâu cái kiến, muốn để cho bọn hắn ra tay, nếu không có thứ đủ đánh đổi thì nhất định sẽ không được."
Đinh Hồng cũng biết, thế lực đối phương lớn như thế, không có khả năng vô duyên vô cớ hỗ trợ hắn. Nếu không có đủ lợi ích mà muốn hỗ trợ thì quả thực là nằm mơ.
Huống chi, muốn đối phó với Trương Huyền thì nhất định phải là thế lực hơn Danh sư đường của Vạn Quốc thành. Nhưng người t không có khả năng bởi vì hắn mà đi đắc tội với thế lực tương đồng.
Trước kia hắn là Hóa Phàm cảnh nhất trọng, có lẽ người ta còn nể mặt một chút. Bây giờ tu vi đã giảm lớn, chỉ có Chí Tôn cảnh, loại thực lực này ở trước mặt các thế lực lớn, không được coi mạnh hơn bao nhiêu so với con kiến, có thể tiện tay là bóp chết được.
"Trừ phi lấy tin tức kia làm thứ đánh bạc, xem như điều kiện trao đổi!"
Con mắt phát lạnh, nhớ tới chuyện mà lúc trước Đinh Mục đã nói cùng hắn.
Sau khi gặp rắc rối Đinh Mục trở về đã từng nói qua với hắn, sở dĩ hắn xuất hiện tranh chấp với Trương Huyền này là bởi vì trong tay đối phương có một cái bảo vật khiến cho tất cả danh sư vì nó mà điên cuồng.
"Khổng sư tự tay viết, chỉ cần là danh sư, không có một ai không động tâm. Mang tin tức rò rỉ này cho Lưu Vân tông, coi như không cần ta mê hoặc thì nhất định bọn hắn cũng sẽ ra tay!"
Hắn cắn chặt răng.
Thứ Khổng sư tự tay viết đối với danh sư mà nói, tuyệt đối là bảo vật tốt nhất, không có người nào có thể chống cự lại dụ hoặc của nó. Ngay cả những chuẩn Danh sư ngũ tinh của Lưu Vân tông cũng không làm được.
Chỉ cần mang tin tức rò rỉ ra, thất phu vô tội mang ngọc có tội, nhất định Trương Huyền này sẽ trở thành lưu mục tiêu công kích, chết cũng không biết chết như thế nào.
"Không được, Lưu Vân tông cường đại như thế, một khi biết tin tức hữu dụng, nhất định sẽ giết người diệt khẩu, sau đó lại nghĩ biện pháp độc chiếm "
Hắn đang muốn tìm trụ sở của Lưu Vân tông, nói tin tức cho đối phương biết, thế nhưng lúc này trong lòng đột nhiên run lên.
Tông môn này cường thế như vậy, vạn nhất giết chết hắn để độc chiếm tin tức, hắn cũng không có cách nào ah.
Dù sao, thứ Khổng sư tự tay viết quá mức kinh thế hãi tục, người biết tin tức càng ít càng tốt.
Hơn nữa, lại còn liên quan đến một vị Danh sư tứ tinh.
"Như vậy đi, ta sẽ đồng thời đưa tin cho Lưu Vân tông, Minh Hạ đế quốc, Hoàn Hải Đế quốc, Lạc Sa tông, Hàn Khí tông. Hẹn toàn bộ đường chủ dẫn đội Danh sư đường hoặc là tông chủ của bọn hắn đi ra. Có nhiều thế lực như vậy đồng thời ngăn cản, coi như muốn giết ta thì họ cũng không dám!"
Dù sao cũng là người đã từng làm quốc vương, tư duy của Đinh Hồng rất kín đáo, rất nhanh đã nghĩ kỹ biện pháp: "Về phần cuối cùng trong bọn hắn ai lấy được thứ do Khổng sư tự tay viết lại không có quan hệ với ta!"
Mục đích của hắn là giết chết Trương Huyền để báo thù, tìm cơ hội phục quốc. Còn loại vật như Khổng sư tự tay viết, coi như lấy được cũng vô dụng, còn không bằng xem như điều kiện để trao đổi.
"Cứ làm như thế đi"
Cẩn thận cân nhắc mấy lần, cảm thấy không có vấn đề, vừa có thể bảo đảm an toàn của bản thân lại có thể báo thù. Lúc này Đinh Hồng mới hài lòng gật đầu, bóng người giấu ở trong dòng người chen chúc, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Vạn Quốc thành, một tòa phủ đệ rộng rãi thoạt nhìn không có gì khác biệt với phủ đệ bình thường. Rất nhiều thế lực tham gia thi đấu danh sư đều biết, nơi này chính là chỗ ở của Lưu Vân tông. Thế lực đoạt nhiều giải quán quân nhất.
Lưu Vân tông được chuẩn Danh sư ngũ tinh Mạc Lưu Vân sáng tạo ra, mặc dù chỉ là một phân bộ của Danh sư đường, tiếp nhận tổng bộ quản hạt. Thế nhưng trên thực tế đã sớm đã độc lập, không có gì khác biệt với một vương quốc.
Ở đây, danh sư mới có tư cách làm tông chủ, hoặc là thân ở chức vị cao. Thế nhưng các danh sư nổi tiếng, không ít chức nghiệp giả cũng nhiều như lông trâu, Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, thậm chí ngay cả cường giả Hóa Phàm ngũ trọng cũng có không ít.
Chính bởi vì như thế, ở trong 27thế lực của Vạn Quốc liên minh, Lưu Vân tông đứng hàng thứ nhất, hoàn toàn là xứng đáng.
La Tuyền là thiên tài cường đại nhất của Lưu Vân tông. Là nhân vật tuyệt thế trong lần thi đấu danh sư này, rất có khả năng sẽ thu được ngôi vị quán quân. Mặc dù năm nay chỉ có hai mươi chín tuổi, thế nhưng tu vi đã đạt đến Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong.
Duỗi lưng một cái, từ trong tu luyện khôi phục lại, đi ra khỏi phòng.
"Sư huynh!"
Còn chưa đi ra khỏi cửa thì đã thấy một thanh niên vội vã lao đến.
"Làm sao vậy?"
La Tuyền nhướng mày.
"Bẩm báo sư huynh, vừa rồi có người đưa phong thư tới, nói muốn giao cho tông chủ!" Thanh niên nói.
"Nhân vật như lão sư ta, tùy tiện người nào đưa tin cũng có thể nhận hay sao?" La Tuyền vẫy ống tay áo một cái.
Tông chủ La Hoàng của Lưu Vân tông chính là hắn lão sư.
Chuẩn Danh sư ngũ tinh, loại thực lực như Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh đỉnh phong, nếu như người nào đưa tin cũng tiếp nhận, như vậy cũng không xứng gọi là cường giả.
"Tin đâu?"
Hừ lạnh xong, La Tuyền đưa tay ra.
"Ở đây "
Thanh niên đưa tin lên.
La Tuyền tiếp nhận, đang định xé thì người thanh niên kia vội vàng mở miệng: "Người đưa tin nói, trên thư có dấu ấn đặc thù, nếu như không phải là tông chủ mà dám xé thì nó sẽ trực tiếp hủy đi "
"Loại cách nói bừa bãi này mà ngươi cũng tin? Nếu có loại hình như dấu ấn, ta thân là danh sư, nhất định có thể thấy được!"
La Tuyền hừ nhẹ.
Hắn thân là Danh sư tứ tinh đỉnh phong, ánh mắt sắc bén, nếu quả thật đối phương có để lại cái gì đó thì tuyệt đối có thể nhìn ra. Hiện giừ ở phía trên không có cái gì, rất rõ ràng chỉ là cố làm ra vẻ huyền bí mà thôi.
Roẹt!
Xé phong thư, bên trong chỉ có một cái thẻ.
Cúi đầu nhìn xuống, La Tuyền nhướng mày.
Chỉ thấy phía trên viết một hàng chữ: "Sau ba ngày, Vọng Hải lâu, việc quan hệ tới di vật của Khổng sư."
Không lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên trên bức vẽ), không tên.
Thậm chí là chữ viết cũng có chút lộn xộn, vừa nhìn cũng biết không phải là bút tích của chính mình.
"Người nào đưa tới?"
Tiện tay cất kỹ thẻ, La Tuyền nhíu mày.
"Là một người mặc hắc bào, ta cũng không nhìn thấy rõ dung mạo của đối phương" Người thanh niên này vội nói.
"Người đâu?"
"Đã đi rồi" Thanh niên nói.
"Đi thì đi đi, chuyện này đừng nói cho ai biết. Hiện tại ta đi tìm lão sư!" La Tuyền dặn dò một tiếng, lại quay người đi về phía sân nhỏ ở giữa phủ đệ. Không lâu sau đã đi tới trong đó.
Trong viện, một người trung niên đang múa quyền pháp, động tác rất chậm. Thế nhưng mỗi một quyền đều có tiếng gió rít gào, khiến cho người ta có cảm giác áp bách cực mạnh.
Tông chủ Lưu Vân tông, La Hoàng!
Người có thực lực mạnh nhất trong hai mươi tám thế lực lân cận trong Vạn Quốc liên minh.
Thấy hắn đi vào, La Hoàng tông chủ thu quyền mà đứng, cười cười: "Đến rồi sao!"
"Lão sư!"
La Tuyền ôm quyền nói: "Vừa rồi có người đưa phong thư tới"
"Đưa tin?" Lấy khăn mặt ra xoa xoa mồ hôi trên đầu, La Hoàng tông chủ nhìn qua.
Hắn biết tính cách của học sinh mình, nếu như không có chuyện đặc biệt lớn thì không có khả năng tự mình tới đây.
Một phong thư đã đến cắt ngang tu luyện của hắn, như vậy nhất định rất là quan trọng.
"Được" La Tuyền đưa thẻ tới.
"Di vật Khổng sư?" Nhìn thoáng qua, tông chủ La Hoàng nhướng mày: "Con thấy thế nào?"
"Đồ nhi cảm thấy, việc quan hệ tới di vật Khổng sư, hẳn sẽ không nói dối. Lại nói loại chuyện như vậy thà rằng tin là có, không thể tin là không! La Tuyền vội nói.
"Thiên Nhân Khổng sư, đạp trời mà đi, di vật lưu lại vốn cũng không nhiều. Nếu như là thật, mặc kệ là cái gì, giá trị lớn bao nhiêu cũng đều không thể hạn lượng! Đủ có thể khiến cho ta nhẹ nhõm tấn cấp Danh sư ngũ tinh!"
La Hoàng tông chủ gật đầu.
Khổng sư là người thành lập Danh sư đường. Là vị danh sư thứ nhất trong lịch sử, vật lưu lại, dù là một cái nhỏ nhất cũng ẩn chứa chân ý. Nếu để hậu bối lấy được cũng giá trị vô cùng.
Đối phương để trang giấy lại, ghi rõ có thứ này, nói rõ chỉ sợ là thật sự có chuyện này.
Lại nói, mặc kệ có hay không thì đây đều là một cơ hội, không dám bỏ lỡ.
"Ý lão sư là…"
La Tuyền nhìn qua.
"Đương nhiên là đi qua nhìn một chút!" La Hoàng tông chủ gật gật đầu nói: "Đúng rồi, Vọng Hải lâu này là nơi nào vậy?"
"Là quán rượu nổi danh nhất trong Vạn Quốc thành, cũng là địa phương náo nhiệt nhất. Lựa chọn ở đây, chỉ sợ tên này muốn tìm đường rút lui a." La Tuyền nói.
Tính toán của đối phương, thân là Danh sư tứ tinh, sao hắn lại nhìn không ra được chứ?
"Chỉ sợ không chỉ có như thế!" La Hoàng tông chủ còn nhìn xa hơn so với hắn, người này khẽ lắc đầu.
"Không chỉ có như thế? Lão sư có ý gì?" La Tuyền nghi hoặc.
"Rất đơn giản, đối phương có thể đưa tin cho chúng ta thì nhất định cũng có thể đưa cho những người khác. Hẹn chúng ta đến quán rượu, chỉ sợ là muốn treo giá, bán ra một cái giá tốt!"
Tông chủ La Hoàng nói.
"Treo giá? Nguy rồi, vậy thì ta phải phái người bắt tên này trở lại "
Con ngươi co rụt lại, La Tuyền vội nói.
Treo giá Lưu Vân tông không sợ, thân là thế lực mạnh nhất, có chuẩn Danh sư ngũ tinh tọa trấn, tiền tài căn bản không thiếu.
Thứ bọn hắn sợ chính là tin tức này không chỉ có nhà mình đạt được.
Cho thế lực khác biết, cùng cướp đoạt, như vậy sẽ rơi vào trong bị động, có không ít phiền phức.
Thậm chí, một khi truyền đến trong tai tổng bộ, bọn hắn cướp đoạt thì lại càng hay, khi đó chẳng khác nào lấy giỏ trúc để múc nước.
"Không cần đi, đã chậm rồi!" La Hoàng tông chủ lắc đầu: "Không nói tới việc người đến đưa tin không có thiện ý. Mà dù vậy con cũng cũng không dám cam đoan, nơi thứ nhất đưa tới chính là chỗ chúng ta. Có lẽ lúc này thế lực khác đã sớm biết rồi!"
"Vậy làm sao bây giờ?"
La Tuyền gấp gáp nói.
"Trấn áp tin tức, đừng nói cho bất luận kẻ nào. Ba ngày sau, mang ta đi Vọng Hải lâu, ta muốn đi qua đó nhìn xem, rốt cuộc vị này là người như thế nào. Rốt cuộc là di vật Khổng sư như thế nào! Nếu như nói đó chính là lời nói dối, cố ý trêu đùa chúng ta, chỉ sợ không cần ta ra tay thì những người khác đã xé hắn thành từng mảnh nhỏ rồi mảnh nhỏ!"
La Hoàng tông chủ khoát khoát tay.
"Vâng!" La Tuyền gật đầu.
Cùng một màn cùng xảy ra ở bên trong các thế lực khác.
Minh Hạ đế quốc, Hoàn Hải Đế quốc, Lạc Sa tông, Hàn Khí tông, Bạch Dương tông, Loa Kiền tông.
Mười thế lực đứng đầu hôm nay tới đây tham gia thi đấu danh sư đều đồng thời có được một tờ giấy, mà người xem như dẫn đội như là tông chủ hoặc là đường chủ cũng đều thấy được nội dung trên thư.
Trong lúc nhất thời, sóng gió giữa tất cả thế lực cuộn trào mãnh liệt, từng vị cường giả cùng chờ đợi ba ngày sau đến. Tất cả đều muốn nhìn một chút, người đưa tin cho bọn hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại có di vật Khổng sư gì.
Mà lúc này Trương Huyền đang đứng ở bên cửa sổ trên sống lưng linh thú, hai mắt nhìn mây trắng đang vút qua sơn mạch dưới chân, vẻ mặt rất mất tinh thần.
"Một học sinh duy nhất của ta cũng bị các nàng cướp đi. Nếu như muốn chút linh thạch ở chỗ Liễu Huyên đặc sứ kia có lẽ cũng được. Coi như nàng không cho, chỉ điểm giúp nàng một chút cũng có thể có được lợi nhuận không ít ah! Thật sự là quá thất bại!"
"Muốn chỉ điểm giúp Liễu Huyên đặc sứ?"
Nhìn bộ dáng hối hận của hắn, lại nghe được tiếng hắn lầm bầm, toàn thân Khang đường chủ cứng ngắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận