Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Hi sinh

Tiêu phí vô số đại giới đi vào Côn Hư cảnh, mục đích chính là vì tìm kiếm thông đạo đi vào Thượng Thương, từ đó tìm tung tích của Lạc Nhược Hi.
Thông đạo trên đài cao, Thần Linh có thể đi qua, lại có linh khí đặc thù của Thượng Thương, có thể chính là cầu thang tiến vào bên trong hay không?
- Ta không rõ ràng!
Nhan Thanh Cổ Thánh lắc đầu.
- Vậy... Khổng sư, là làm sao rời Côn Hư cảnh, rời Danh Sư đại lục?
- Cái này...
Nhan Thanh Cổ Thánh hơi đỏ mặt.
Năm đó Khổng sư rời đi, ngay cả rất nhiều thân truyền của hắn cũng không rõ ràng, huống chi hắn là hậu nhân không biết bao nhiêu thế hệ.
- Tiên tổ là trước đạt đến phá toái hư không, sau đó rời nơi này, cụ thể đi đâu, gia tộc không có ghi chép, nhưng ta nghiên cứu qua cuộc đời của hắn, có lẽ liên quan đến phong ấn này!
Khổng Thi Dao đột nhiên mở lời.
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra muốn đi vào Thượng Thương, tám chín phần mười là thông đạo kia, nhưng muốn làm được điểm ấy, đầu tiên phải có thực lực phá toái hư không!
Hắn rõ ràng còn chưa đủ!
- Trương sư, Côn Hư cảnh là Khổng sư tự thân lưu lại phong ấn, không cách nào ra vào, lần trước sở dĩ có thể rời đi nơi đây đi vào Danh Sư đại lục, là bởi vì Khổng miếu xuất hiện, chúng ta mượn lực lượng trong đó, ngươi là làm sao đi vào?
Trò chuyện một hồi, Nhan Thanh Cổ Thánh tràn đầy nghi ngờ nhìn qua.
Mọi người cũng có chút kỳ quái.
Bọn họ thân là sinh mệnh ở Côn Hư cảnh, muốn rời khỏi cũng không làm được, lần trước là mượn lực lượng Khổng miếu mới thành công, mà vị trước mắt này, đến cùng đi vào thế nào?
Không có gì phải giấu diếm, Trương Huyền nói:
- Ta... ở Thiên Huyền vương quốc phát hiện một phong ấn do thi thể Nhiễm Cầu Cổ Thánh trấn thủ, sau đó phá vỡ liền đến nơi này!
- Phá vỡ? Ngươi phá vỡ phong ấn kia?
Khuôn mặt đám người Nhan Thanh Cổ Thánh biến đổi.
- Làm sao vậy?
- Đi qua nhìn một chút!
Không để ý giải thích, Nhan Thanh Cổ Thánh nhảy vào không gian, mọi người theo sát phía sau.
Thời gian qua một lát, đến địa phương đám người Trương Huyền đi vào.
Phong ấn vẫn đứng sừng sững ở trước mặt, khe hở trước đó mọi người chui vào, giờ phút này không ngừng lay động, từng đoàn từng đoàn hắc hỏa không ngừng thiêu đốt, dường như có một cỗ lực lượng khổng lồ không ngừng nghiền ép, bất cứ lúc nào cũng sẽ không chịu nổi, triệt để phá vỡ.
Trương Huyền sửng sốt:
- Đây là có chuyện gì?
Phong ấn mạnh mẽ hắn biết rất rõ ràng, mượn Lôi Binh kiếp siêu cường mới phá vỡ một vết nứt, làm sao đột nhiên xuất hiện hắc hỏa cường đại như vậy?
Hơn nữa có chút tương tự Thiên Hỏa?
Vẻ mặt Nhan Thanh Cổ Thánh nghiêm túc:
- Đây là Thiên Đạo phản phệ!
- Thiên Đạo?
- Côn Hư cảnh, tuy thoát ly Danh Sư đại lục, trên thực tế còn thuộc về một bộ phận trong đó, bồi dưỡng Thanh Nha mạch, làm cho nhân loại vừa thành niên liền nắm giữ tu vi Tông Sư cảnh, phá hủy sinh mệnh pháp tắc... thi thể Nhiễm Cầu Cổ Thánh ở lại bên ngoài, nói là phong ấn, càng nhiều hơn chính là vì ngăn cản Thiên Đạo dò xét... Bây giờ bị ngươi phá hoại, Thiên Đạo biết, tự nhiên sẽ điên cuồng công kích, sợ rằng sẽ triệt để hủy diệt toàn bộ Côn Hư cảnh!
Ánh mắt Nhan Thanh Cổ Thánh lộ ra lo âu nồng đậm.
Thân thể Trương Huyền cứng đờ, hiểu được.
Thiên Đạo có quy tắc của mình, ai dám phá hoại, liền nhận trừng phạt.
Giống như tu luyện giả xung kích cảnh giới cao hơn, xung kích Cổ Thánh, sẽ bị Thiên Đạo trừng trị.
Không nói thế giới này, chỉ nói kiếp trước, Vương Mãng làm người xuyên việt, muốn thay đổi thế giới, kết quả, Thiên Đạo liền phái ra vị diện chi tử Lưu Tú, dễ như trở bàn tay liền hủy diệt hắn.
Quy tắc không thể phá hỏng, Cổ Thánh cũng không được.
Vốn cho rằng, Danh Sư đại lục người người tìm không thấy Côn Hư cảnh, là Chư Tử Bách Gia siêu thoát, hiện tại xem ra, là vì tránh né Thiên Đạo dò xét.
Một khi cho bọn hắn biết vị trí, hàng năm đều có cường giả tới, Thiên Đạo cũng rất dễ dàng phát giác, cuối cùng đừng nói Thanh Nha mạch, thế giới này có thể giữ vững được hay không cũng chưa biết chừng.
- Làm sao bây giờ?
Biết là bản thân dẫn tới tai hoạ, Trương Huyền nhìn qua:
- Có trận đồ hay không, ta lần nữa tu bổ trận pháp, ngăn cản đối phương dò xét!
- Trận đồ là có, nhưng đã không còn tác dụng!
Nhan Thanh Cổ Thánh lắc đầu:
- Không chỉ phong ấn phá giải, huyễn trận phía ngoài cũng phá vỡ, trước đó Thiên Đạo dò xét, trong quan tài sẽ hiện ra thân ảnh Khổng sư, để nó cho rằng Khổng sư đã chết, lại không tiếp tục đuổi kiểm tra. Hiện tại bình chướng vỡ ra, trận pháp mất đi tác dụng, tương đương với đối phương đã biết tất cả... Bổ sung lại, còn có tác dụng gì?
Trương Huyền im lặng.
Thời điểm tới, bên ngoài trừ bia đá, còn có hai cái thạch quan, cái thứ nhất là thi thể Nhiễm Cầu Cổ Thánh, dùng để duy trì huyễn trận.
Chiếc thứ hai, thời điểm Trịnh Dương nhìn thấy là thi thể Khổng sư, mà bọn họ nhìn thấy, là Trịnh Dương... Tự nghĩ biện pháp phá giải, mới phát hiện là bình chướng.
Hiện tại hai thứ này đều đã phá vỡ, Thiên Đạo của Danh Sư đại lục đã “thăm dò” đến nơi này, phong ấn chữa trị hay không, tự nhiên không còn bất cứ ý nghĩa gì.
- Chẳng lẽ chỉ có thể nhìn phong ấn bị xé nứt, sau đó Côn Hư cảnh hủy hoại chỉ trong chốc lát?
- Quả thực không có biện pháp tốt, trừ khi giống như thời kỳ Thượng Cổ, lừa gạt Thiên Đạo!
- Lừa gạt?
- Ừm, năm đó thời điểm Khổng sư mở ra thế giới này, lực lượng tiết lộ, đưa tới Thiên Đạo ham muốn, Nhiễm Cầu Cổ Thánh tự nguyện hiến thân, duy trì huyễn trận, cuối cùng che giấu Thiên Đạo!
Vẻ mặt Nhan Thanh Cổ Thánh nghiêm túc:
- Bây giờ muốn giải quyết tai hoạ ngầm, cũng chỉ có một phương pháp này... Chính là tìm tới một vị cường giả phá toái hư không, cam nguyện bị Thiên Đạo chém giết! Tạo ra giả tượng toàn bộ thế giới bị diệt... dù Thiên Đạo sẽ trừng phạt người không tuân thủ quy tắc, lại không có linh trí tự chủ, chỉ cần thủ đoạn cao minh, thiết kế hợp lý, là có cơ hội thành công!
Trương Huyền nhíu mày.
Toàn bộ Danh Sư đại lục thêm vào Côn Hư cảnh, giờ phút này không có một vị cường giả phá toái hư không, hắn phối hợp Long Cốt Thần Thương, sức chiến đấu chỉ là tiếp cận, nhưng thực lực chân chính có khoảng cách rất lớn, Thiên Đạo hẳn là rất dễ dàng nhìn ra!
- Ta tới đi, dù sao không còn sống lâu nữa! Coi như không thể triệt để lừa qua đối phương, có thể kiên trì một ngày là một ngày!
Ngẩng đầu nhìn về phía trước, trong ánh mắt Nhan Thanh Cổ Thánh mang theo kiên định.
- Ngươi?
- Ừm, tuy ta không có đi đến phá toái hư không, nhưng cũng cực kỳ tiếp cận, linh hồn cùng thân thể tự bạo, hẳn có thể tạm thời tản mát ra lực lượng phá toái hư không, có lẽ có thể tạm thời giấu diếm được đối phương!
Nhan Thanh Cổ Thánh gật đầu.
- Tự bạo?
Khổng Thi Dao tràn đầy do dự:
- Một khi linh hồn thân thể tự vệ, sẽ vạn kiếp bất phục, không còn khả năng phục sinh...
Đi đến cảnh giới tích huyết trùng sinh, bị chém giết thành thịt vụn, cũng có thể phục sinh, nhưng linh hồn tự bạo, thì tương đương với hoàn toàn chết đi, hồn phi phách tán.
Dù Cổ Thánh lực lại đầy đủ, cũng không có cách nào quay về.
- Ta biết!
Nhan Thanh Cổ Thánh gật đầu:
- Chỉ cần có thể bảo vệ Côn Hư cảnh... Triệt để tử vong lại có cái gì!
Thân là Cổ Thánh nhân loại, đã sớm làm xong chuẩn bị hi sinh, nếu như mình chết, có thể đổi lấy càng nhiều người sống, tuyệt đối có giá trị.
- Trước không vội nghĩ đến hi sinh, ta trước xem một chút, có những biện pháp khác hay không!
Thấy đối phương tùy thời muốn xông tới, Trương Huyền nhíu mày, đi tới trước mặt ngọn lửa màu đen, ngón tay điểm một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận