Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Mười một cái hô hấp

Nguồn: Truyện YY.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

- Thì ra là thế!
Biết rõ đối phương là siêu cấp thiên tài của Võ Kỹ Điện, trình độ thiên phú không dưới Thạch Hạo, Ngụy Điện chủ nhẹ gật đầu, nhìn về phía Trương Huyền:
- Tôn sư, ta tìm cho ngươi một bộ Võ Kỹ khác đi, Đại Tinh La Chỉ Lực độ khó rất lớn, ở trong hai trăm loại, đã có thể xếp trước năm...
Phong điện chủ, bởi vì lúc trước không phải Chiến Sư, không được hệ thống huấn luyện chính quy, tu luyện chậm một chút thì thôi, nhưng vị thiên tài trước mắt này, cũng hao tốn trọn vẹn bảy năm mới tiểu thành, Đại Tinh La Chỉ Lực, có thể nói là võ kỹ khó học nhất của Võ Kỹ Điện.
- Không cần phiền toái như vậy...
Tiếp nhận bí tịch tiện tay mở ra, Trương Huyền lắc đầu.
Với hắn mà nói, chỉ cần có thể tiếp cận thành Thiên Đạo công pháp, hai trăm Võ Kỹ khảo hạch này, cái nào cũng giống nhau, không có ưu khuyết.
- Vậy ngươi xem trước một chút, nếu như khó có thể tu luyện, chúng ta làm lựa chọn cái khác...
Biết rõ nói nhiều sẽ làm người chán ghét, Ngụy Điện chủ nói.
Thứ này nói vô dụng, chỉ có tự mình tu luyện, mới hiểu được độ khó.
Chờ gia hỏa này té ngã, ngay cả nhập môn cũng làm không được, liền rõ ràng Đại Tinh La Chỉ Lực kinh khủng.
Rất hiển nhiên Tiêu Đàm cũng ôm ý nghĩ này, hứng thú nhìn về phía thanh niên không biết trời cao đất rộng kia, muốn nhìn xem biểu lộ không cách nào lĩnh ngộ của đối phương sau khi xem xong bí tịch.
Bất quá, không đợi được loại vẻ mặt này, chỉ chứng kiến đối phương nhíu mày, một bộ như ăn không ngon.
- Ngươi có ý tứ gì?
Vẻ mặt Tiêu Đàm tràn đầy không vui.
Xem không hiểu liền xem không hiểu, bộ dạng này là có ý tứ gì?
- Không có gì!
Trương Huyền sửng sốt một chút, lần nữa cúi đầu nhìn, một lát sau lại lắc đầu:
- Được rồi, cứ như vậy đi!
Nói xong, một bộ thấy chết không sờn, đứng ở tại chỗ, chậm rãi nhắm mắt lại.
- Ngươi...
Thấy hắn không tình nguyện, biểu lộ còn muốn khoa trương hơn hồi nãy nữa, Tiêu Đàm tức giận sắp xù lông.
Đại Tinh La Chỉ Lực, tuy không phải Võ Kỹ cao cấp nhất gì, nhưng ở Võ Kỹ Điện tuyệt đối được cho gần phía trước, bình thường tu luyện cảm thấy khó khăn, này có thể lý giải, nhưng nhăn nhó, cảm thấy tu luyện bộ Võ Kỹ này giống như ăn chuột chết, thì có chút quá đáng rồi!
- Coi như rất khó luyện thành, xem không hiểu, cũng không cần loại thái độ này? Quả thực vô lễ đến cực điểm...
Hừ lạnh một tiếng, đang muốn nói chuyện, liền thấy bàn tay của thanh niên trước mắt đột nhiên dựng thẳng lên, tay phải ngón trỏ nhẹ nhàng điểm tới.
Ầm!
Chân khí đâm rách không trung, như xé rách trang giấy, phát ra tiếng thiết cắt, đầu ngón tay tựa hồ có tinh thần xoay tròn, làm cho người ta cảm giác mênh mông xa xăm.
Đại Tinh La Chỉ Lực, là trên vạn năm trước, một vị tiền bối của Chiến Sư Đường quan sát mặt trời mặt trăng và ngôi sao sáng chế, một ngón tay đưa ra, chân khí mượn nhờ tinh thần xếp đặt lực lượng, làm cho người ta cảm giác xuyên thẳng qua Vũ Trụ bao la mờ mịt, không chỉ chân khí công kích, trên linh hồn cũng mang theo áp bách rất mạnh.
Nguyên nhân chính là như thế, tu luyện giả bình thường rất khó lý giải, thậm chí cuối cùng cả đời cũng không rõ loại lực lượng tinh thần này, là mượn dùng như thế nào.
Vốn cảm thấy vị Tôn sư này quá mức vô lễ, tính cách khó ưa, muốn quát lớn vài câu, chứng kiến đối phương điểm ra ngón tay, đồng tử kìm lòng không được co rút lại, thân thể Tiêu Đàm run lên:
- Cái này là... Nhập môn?
Cho rằng đối phương căn bản nhìn không hiểu làm sao tu luyện Võ Kỹ, ở đó giả vờ giả vịt, nằm mơ cũng không nghĩ đến, chỉ nháy mắt đã nhập môn!
Lúc trước hắn tu luyện tới nhập môn, là hao tốn trọn vẹn một năm!
Xì xì xì xì...
Đang khiếp sợ không rõ ràng cho lắm, lực lượng chân khí ở đầu ngón tay của thanh niên càng ngày càng mạnh, phát ra thanh âm nức nở nghẹn ngào, tựa như dẫn người vào trong bóng đêm, tinh thần bốn phía tùy thời có thể hạ xuống.
- Cái này là... Tinh thông?
Nuốt ngụm nước miếng, sắc mặt Tiêu Đàm trắng bệch.
Tuy bộ Võ Kỹ này rất khó nhập môn, sau khi thành công nhập môn tiến bộ sẽ nhanh hơn, nhưng lúc này mới bao lâu?
Mười cái hô hấp?
Năm cái hô hấp?
Hay hai cái hô hấp?
Thời điểm ngón tay duỗi ra, là nhập môn, cánh tay vẫn chưa hoàn toàn duỗi thẳng, liền tinh thông rồi...
Ngươi đây không phải tu luyện, mà là đùa giỡn a?
Yết hầu phát khô, quay đầu nhìn về phía Ngụy Điện chủ cách đó không xa, muốn hỏi gia hỏa này đến cùng có lai lịch gì, sao học nhanh như vậy, liền thấy vị Điện chủ này cũng mở to hai mắt nhìn, một bộ gặp quỷ rồi.
Rất rõ ràng, hắn cũng không nghĩ tới, đối phương có thể nhanh như vậy liền từ nhập môn đạt tới tinh thông.
Cái này đã vượt ra khỏi phạm trù thường thức có thể lý giải.
- Ngụy Điện chủ...
Cắn chặt hàm răng, sợ quấy rầy Tôn sư đang tu luyện, truyền âm qua.
- Hả?
Ngụy Điện chủ từ trong lúc khiếp sợ tỉnh táo lại.
- Vị Tôn sư này... Lúc trước, thật không có học qua Đại Tinh La Chỉ Lực?
Nhịn không được nói.
- Hẳn là không có học qua... Loại chuyện nhỏ nhặt này, còn không đến mức nói dối!
Nhớ tới thanh niên đủ loại thần kỳ, dừng lại một chút, Ngụy Điện chủ nói.
Bọn hắn một vị Đường chủ, hai vị Điện chủ liên thủ công kích, cũng không có làm bị thương mảy may, ngược lại bị đối phương mượn nhờ trận pháp đánh một trận... Càng là một chưởng quét ngang mười tấm bia đá của Nội Tức thông đạo...
Nhân vật như vậy, hẳn là không cần phải nói dối, xem ra... Đại Tinh La Chỉ Lực này, đối với bọn họ mà nói khó có thể hoàn thành, nhưng đối với vị này, không khó.
- Không có học qua, thời gian nháy mắt nhập môn, mấy cái hô hấp tinh thông... Ta hao tốn bảy năm mới tiểu thành, sẽ không trong một ngày có thể đuổi theo chứ?
Bờ môi của Tiêu Đàm liên tục run rẩy.
- Chắc có lẽ không... Từ tinh thông đến tiểu thành có đường ranh giới cực lớn, hẳn là không ai nhanh như vậy... A?
Ngụy Điện chủ còn chưa dứt lời, liền thét lên một tiếng.
Chỉ thấy thanh niên nhắm hai mắt, cánh tay cuối cùng duỗi thẳng, một vòng xoáy xuất hiện, tựa như Tinh Hà xoay tròn, còn không có công kích, chỉ nhìn một cái, liền khiến người mê muội, tùy thời có thể hôn mê.
- Tiểu thành...
Hai người đồng thời lui về sau hai bước.
Vừa nói xong hôm nay không thể tiểu thành, đối phương liền đến được rồi...
Vù vù!
Đạt tới tiểu thành, Trương Huyền mở mắt, liếc nhìn tay mình, thở dài một tiếng, ngẩng đầu nhìn Tiêu Đàm cách đó không xa.
- Võ Kỹ thông đạo này, là tu luyện một bộ Võ Kỹ tới đại thành, mới có thể đi vào xông cửa?
- Vâng...
Không biết hắn hỏi như vậy là có ý tứ gì, Tiêu Đàm nhẹ gật đầu.
Võ Kỹ thông đạo, cần tu luyện tới đại thành, mới có cơ hội thông qua, nếu không căn bản không có khả năng thành công.
Trong lòng kỳ quái, đang muốn giải thích thoáng cái, liền thấy thanh niên trước mắt đáp một tiếng:
- Ta biết rồi...
Lần nữa nhắm mắt lại.
- Hả?
Da mặt hắn run lên:
- Ngươi không phải là muốn... Hiện tại liền trùng kích đại thành chứ? Đại Tinh La Chỉ Lực, yêu cầu chân khí cực cao, không có chuẩn bị, cưỡng ép trùng kích, chỉ sẽ xuất hiện sai lầm, người bị thương...
Lời còn chưa dứt, liền thấy ngón tay của thanh niên lần nữa điểm ra.
Rầm ào ào!
Không khí bị áp súc, trong nháy mắt hắn đã cảm thấy cả người như rơi vào trong Tinh Đấu đầy trời, ngay sau đó từng viên tinh thần từ trên trời giáng xuống, tựa hồ đơn giản có thể nghiền ép.
- Chu Thiên Tinh Thần...
Thân thể Tiêu Đàm lắc lư kịch liệt:
- Cái này là... Đã vượt qua đại thành, viên mãn như ý?
Tu luyện Võ Kỹ chia làm năm cảnh giới: Nhập môn, tinh thông, tiểu thành, đại thành, viên mãn như ý.
Vừa nói đối phương tu luyện tới đại thành rất khó, kết quả đối phương tùy tùy tiện tiện đã đạt đến viên mãn như ý...
Từ tiếp nhận bí tịch, đến tu luyện tới loại tình trạng này, tổng cộng dùng... mười mấy hơi thở!
Mà hắn là siêu cấp thiên tài của Võ Kỹ Điện, dùng bảy năm, vẫn chỉ là tiểu thành...
Cảm giác thất bại lan tràn, khiến hắn sắp bạo tạc nổ tung.
Người... Thật là không thể so sánh.
Không biết tùy tiện tu luyện một chút, đã dọa Ngụy Điện chủ, Tiêu Đàm sợ tới mức muốn thổ huyết, Trương Huyền mở mắt.
Nói thật, nếu không phải vì xông cửa, tuyệt đối sẽ không học Đại Tinh La Chỉ Lực này.
Sau khi dung hợp rất nhiều Võ Kỹ, tuy khuyết điểm thiếu rất nhiều, vẫn như trước có năm chỗ.
Công pháp nhiều thiếu sót như vậy, nói thật, chưa bao giờ luyện qua... Nguyên nhân chính là như thế, mới xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng khuôn mặt thấy chết không sờn.
Quá kém!
Luyện thật sự là mất mặt xấu hổ.
Bất quá cũng không có biện pháp, muốn thông qua khảo hạch, đi tìm càng nhiều công pháp Thánh Vực nhất trọng nữa, đây coi như là phương pháp đơn giản nhất rồi.
May mắn những thiếu sót này, chỉ là đối với thân thể có chút tổn thương, không cần bảo vật gì, nếu không nhất định sẽ phiền toái không ít.
- Ta tu luyện xong, khả năng phải phiền toái Tiêu Đàm Chiến Sư hỗ trợ báo danh...
Lắc đầu, dứt bỏ phiền muộn trong lòng, Trương Huyền nói.
Những thiếu sót này, chỉ là tổn thương một ít kinh mạch trong cơ thể, chỉ cần sử dụng sẽ xé rách, khiến người ta thống khổ, nhưng hắn có Thiên Đạo chân khí, khôi phục thương thế cực nhanh, vấn đề cũng không phải lớn.
Dù sao, chỉ là vì khảo hạch mà thôi, về sau không dùng là được.
- Vâng, vâng...
Tiêu Đàm mới từ trong khiếp sợ kịp phản ứng, rụt cổ một cái, vội vã đi thẳng về phía trước, không lâu sau liền trở lại trước mặt:
- Tôn sư, ta đã báo danh, ngươi tới đi!
Võ Kỹ thông đạo, mỗi ngày không ít người tới đây khảo hạch, bất quá có thể thông qua không nhiều lắm.
Vị trước mắt này là Ngụy Điện chủ tự mình mang đến, lại tu luyện Võ Kỹ nghịch thiên như vậy, để hắn khảo hạch trước cũng không có gì.
- Làm phiền rồi...
Ôm quyền, Trương Huyền đi theo sau lưng, chỉ chốc lát đã đi tới.
Vừa vặn môn hộ mở ra, một thanh niên uể oải đi ra, xem xét liền biết khảo hạch thất bại.
- Tôn sư, mời...
Tiêu Đàm đưa tay.
Trương Huyền nhấc chân đi vào, thời gian nháy con mắt liền biến mất ở trước mặt mọi người.
- Họ Tiêu, gia hỏa này đến cùng có lai lịch gì, lại để ngươi ra mặt giúp hắn chen ngang?
Trong đám người, một Chiến Sư hô lên.
- Ta cũng không biết...
Tiêu Đàm lắc đầu.
- Không biết? Hắn báo Võ Kỹ nào hẳn phải biết a?
Mọi người kỳ quái, Chiến Sư kia hỏi lần nữa.
Căn cứ Võ Kỹ tu luyện, cũng có thể suy đoán ra lai lịch.
- Đại Tinh La Chỉ Lực!
Tiêu Đàm nói.
- Đại Tinh La... Đây không phải ngươi tu luyện sao?
- Bộ Võ Kỹ này rất khó luyện thành, coi như thiên phú như ngươi, luyện bảy năm cũng chỉ tiểu thành, gia hỏa này dám đến khiêu chiến, chẳng lẽ đã đại thành sao? Ta xem niên kỷ của hắn hẳn là không lớn a!
Vị Chiến Sư kia nhíu mày, nhịn không được hỏi:
- Tuổi nhỏ như vậy, có thể luyện bao lâu?
- Đại khái...
Tiêu Đàm suy nghĩ một chút, vẻ mặt cười khổ:
- Mười hai cái hô hấp, a, không, là mười một cái hô hấp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận