Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trương Huyền vô địch (2)

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
--------------------
Minh Chân Phó điện chủ là Độc Sư thất tinh sơ kỳ, tu vi đạt đến Thánh Vực nhị trọng sơ kỳ, toàn lực xuất thủ, lực lượng từ trên trời giáng xuống, tường viện bốn phía bị chấn thành bụi phấn.
Thấy hắn xuất thủ, hai vị Phó viện trưởng khác cũng không có ngừng, chung một chỗ lao đến.
Hai người này giống như Minh Chân, đều là Thánh Vực nhị trọng sơ kỳ, chiến lực kinh người.
Ba đại cao thủ phối hợp, lực lượng mãnh liệt, như sóng biển thủy triều, bao phủ bốn phương tám hướng, khó có thể ngăn cản.
- Đây là thế nào?
Tường viện sụp đổ, lực lượng giao chiến tản ra bốn phía, đám người Lý Viên canh giữ ở phía ngoài đồng loạt nhìn lại, thân thể tất cả đều run rẩy, vẻ mặt phát mộng.
Minh phó điện chủ chỉ là đi tới tìm vị Tôn độc sư này phiền toái, làm sao lại đánh nhau?
Mấu chốt nhất là... Ba đại Phó điện chủ, tất cả Trưởng lão... Đồng loạt ra tay đối phó một Tòng Thánh, không khỏi quá không biết xấu hổ đi!
- Giống như... Hoàng Trưởng lão chết rồi...
Một thanh âm run rẩy vang lên.
Lúc này đám người Lý Viên mới phát hiện, một lão giả ngang nằm trên mặt đất, đầu rút vào cổ, hình như bị người dùng bàn tay, cứng rắn nện đi vào!
Một kích toi mạng!
- Đoán chừng là bọn hắn tìm Tôn độc sư phiền toái, người sau dưới sự giận dữ xuất thủ...
Lý Viên rùng mình, tiếp tục nhìn lại.
Chỉ thấy hơn 20 vị cường giả vây công, vị Tôn độc sư này cảm nhận được áp lực cực lớn, song quyền chém ra, cứng rắn đẩy lui hai vị Trưởng lão, cổ tay khẽ đảo.
Một thanh trường thương xuất hiện ở tay phải, đồng thời một thanh trường kiếm xuất hiện ở tay trái.
Phần phật!
Nhẹ nhàng đâm một cái, thương mang như tia chớp vạch phá đêm tối, thẳng tắp đi vào trước mặt một vị Trưởng lão, chỉ thoáng một phát, liền đâm xuyên cổ họng của hắn, lực lượng bành trướng trùng kích, thi thể bay ra ngoài, rơi ở dưới đất cách đó không xa.
Thương mang đâm ra, trường kiếm cũng nhẹ nhàng vẽ một cái, Kiếm Khí ẩn chứa Thiên Đạo ý niệm bổ xuống.
Một vị Trưởng lão khác không nghĩ tới hắn có thể hai tay cùng lúc dùng hai binh khí, hơn nữa từng cái đều cường đại như thế... Còn không có kịp phản ứng, đã cảm thấy cổ mát lạnh, đầu lăn ra ngoài, máu tươi phun tung toé.
- Giết người...
Đám người Lý Viên chỉ cảm thấy toàn thân băng lãnh, thân thể cứng ngắc.
Những Trưởng lão này từng cái đều là tồn tại cao cao tại thượng, bình thường bọn hắn cung kính hữu lễ, cũng chưa hẳn được đối phương nhìn một cái... Mà bây giờ, lại giống như những người khác, thi thể ngã xuống đất, máu tươi phun điên cuồng...
Trùng kích mãnh liệt, để cho bọn họ cảm thấy cổ họng xiết chặt, hô hấp khó khăn.
- Giống như... Vị Tôn độc sư này, một mực nhắm mắt lại, không có mở ra...
Không biết người nào hô.
Lúc này đám người Lý Viên mới phát hiện, Tôn Cường vừa rồi bọn hắn mang tới, ngay từ lúc đầu chiến đấu, hai mắt nhắm nghiền, người nào công kích hắn, hắn liền phản kích người đó.
Mỗi một thương hạ xuống, tất nhiên có một vị Trưởng lão bị đâm thủng cổ họng, mỗi một kiếm đi tới, thì có một Trưởng lão tử vong...
Có thể nói, gia hỏa này giống như Diêm La đòi mạng, rất nhiều Trưởng lão, căn bản ngăn không nổi.
- Không được, tiếp tục như vậy, tất cả Trưởng lão đều bị gia hỏa này giết chết...
Nhìn Độc Điện Trưởng lão càng ngày càng ít, lại chết mười cái, Minh phó điện chủ cũng nhịn không được nữa, la lên một tiếng.
Tiếp tục vây công như vậy, khả năng không dùng được mười cái hô hấp, tất cả Trưởng lão của Độc Điện sẽ chết hết ở chỗ này!
Một Tòng Thánh, đối chiến hơn hai mươi vị cường giả Thánh Vực bọn hắn, chẳng những không có rơi xuống hạ phong, còn một hơi chém giết hơn mười... Đây rốt cuộc là quái thai gì?
- Tất cả Trưởng lão, nghe mệnh lệnh... nhanh lui về phía sau, do ta cùng đám người Minh phó điện chủ đối phó gia hỏa này...
Một Phó điện chủ khác cũng ý thức được điểm ấy, lớn tiếng bàn giao.
Vừa rồi nhiều người, hơn nữa đại bộ phận đều là đồng bạn của bọn hắn, coi như có thực lực Thánh Vực nhị trọng, cũng không cách nào triệt để triển khai, việc cấp bách là để cho mọi người nắm chặt rời đi, ba người bọn hắn mới có thể phối hợp, chém giết gia hỏa trước mắt!
- Vâng!
Còn thừa lại mấy vị Trưởng lão, nghe được mệnh lệnh tất cả đều thở dài một hơi, vội vàng nhảy ra vòng chiến, ánh mắt lộ ra sợ hãi nồng đậm.
Nói thật, gia hỏa trước mắt này thật sự quá quỷ dị, bọn hắn am hiểu độc nhất, không có bất kỳ tác dụng không nói, lực lượng nhục thân cùng chân khí càng cường đại đến cực điểm!
Giống như Thánh Thú hình người, căn bản ngăn cản không nổi.
Mấu chốt nhất là, nhiều người liên thủ như vậy, chẳng những không có làm bị thương mảy may, còn bị chém giết hơn mười vị... Thậm chí, người ta từ đầu đến cuối không có mở mắt!
Không cần mắt cũng mạnh như vậy, một khi mở mắt, nên có bao nhiêu đáng sợ?
Sớm biết như vậy, lẫn vào việc này làm gì... Là đệ tử của Minh phó điện chủ gây chuyện, cùng bọn họ nửa xu quan hệ cũng không có... Bọn hắn thật chỉ là tới tham gia náo nhiệt a.
Mọi người vừa ly khai, ba đại Phó điện chủ lập tức xông tới, chân khí trong cơ thể vận chuyển tới cực hạn, công kích tới “Tôn Cường”.
Rầm rầm!
Ba Thánh Vực nhị trọng đồng thời xuất thủ, lực lượng như một lồng giam thật lớn, thiên địa chung quanh đều bị giam cầm.
Trương Huyền bị nhốt ở giữa, cũng không lui lại, ngược lại chiến ý trong cơ thể càng ngày càng đậm, đột nhiên thét dài một tiếng, trường thương trong tay thẳng tắp điểm ra.
Đinh đinh đinh đinh!
Mũi thương liên tục điểm ở trên lồng giam vách tường, tường khí vốn vô cùng củng cố, thời gian nháy con mắt liền xuất hiện vết rách, ngẫu nhiên, mọi người liền chứng kiến một đạo kiếm quang thẳng tắp từ trong khe hở đâm ra.
Rầm ào ào!
Thời gian nháy con mắt, phong tỏa đã bị chém thành hai khúc.
Phốc! Phốc! Phốc!
Đám người Minh phó điện chủ đồng thời phun ra máu tươi, từng cái ánh mắt lộ ra sợ hãi.
Đối phương chỉ là một Tòng Thánh, nhẹ nhõm đánh bại lồng giam mà ba đại Thánh Vực nhị trọng bố trí, loại thực lực này, đã vượt ra khỏi khả năng suy nghĩ... Quan trọng hơn là, chân khí của đối phương như vô cùng vô tận!
Lực lượng hung mãnh như thế, liên tục thi triển nhiều lần như vậy, sinh khí dồi dào như trước, giống như không có bất kỳ hao tổn!
Đến cùng làm sao làm được?
- Thiên Địa Tam Tài Trận!
Khẽ quát một tiếng, thân ảnh của Minh phó điện chủ nhoáng một cái, chiếm cứ một vị trí.
Nghe được hắn nói, hai vị Điện chủ khác đồng thời gật đầu, rơi vào hai vị trí khác.
Thiên Địa Tam Tài Trận!
Trận pháp này có thể làm cho thực lực của ba người bọn họ tăng lên gấp bội, chỉ cần phối hợp tốt, Thánh Vực nhị trọng đỉnh phong cũng có thể chém giết.
Vù vù!
Ba người vừa vào vị trí, chân khí mãnh liệt mà ra đã liền tiếp tăng lên, giống như thiết hoàn.
Tựa hồ biết nguy cơ, Trương Huyền lui về sau một bước, cổ tay khẽ đảo, trường thương thu nhập Không Gian giới chỉ, bất quá, ánh mắt như trước không có mở ra.
- Xuất thủ!
Xì xì xì xì...!
Đã có trận pháp, khí thế của ba đại điện chủ tăng nhiều, đồng thời xuất thủ, từng đạo Kiếm Khí đâm tới.
Bất quá, kiếm quang còn chưa tới trên người “Tôn Cường”, chỉ thấy thân thể của hắn co rụt lại, liên tục ở trên không trung đá ba cước.
Ba cước này không có bất kỳ quy luật, lại mỗi một cái đều đá vào bộ pháp mà bọn hắn muốn tiến lên, thoáng một phát liền làm rối loạn tiết tấu tiến công.
- Hắn... phá Thiên Địa Tam Tài Trận?
Còn thừa lại mấy vị Trưởng lão, thấy một màn như vậy, đồng tử của tất cả đều co rụt lại.
Ba cước này của đối phương, thoạt nhìn không có gì lạ, cũng không có đạo lý, trên thực tế lại phá hủy tiết tấu của trận pháp, thoáng một phát liền hóa giải Thiên Địa Tam Tài Trận!
Dùng chân lợi hại như thế phá vỡ trận pháp, chẳng lẽ ở trận pháp gia hỏa này cũng có nghiên cứu rất sâu?
Thực lực mạnh thì thôi, còn có nghiên cứu khắc sâu với trận pháp, như vậy... Cái này còn đánh thế nào?
PHỐC!
Đang khiếp sợ, chỉ thấy Tôn Cường bị vây vào giữa, trường kiếm quét qua, liền bổ xuống cánh tay của Minh phó điện chủ, huyết dịch lập tức phun điên cuồng.
- A...
Kêu thảm một tiếng, liên tiếp lui về phía sau, khuôn mặt của Minh phó điện chủ trắng bệch, sức chiến đấu không còn.
Nghĩ như thế nào cũng không thông, ba đại Thánh Vực nhị trọng liên thủ bày trận, cũng không ngăn trở được một Tòng Thánh.
Trận pháp phá vỡ, ba người liên thủ lại không có gì đáng sợ, Trương Huyền lần nữa bước về phía trước, trường kiếm lập loè, dồn ép hai đại Phó điện chủ còn thừa lại, liên tiếp bại lui, ngay cả phản kháng cũng làm không được.
- Không đúng... Các ngươi có phát hiện hay không, vị Tôn Cường này, đều là người nào tiến công hắn, hắn công kích người đó... Chỉ cần đình chỉ tiến công, hắn sẽ không tiếp tục dây dưa...
Đột nhiên, một Trưởng lão nói.
- Nói như ngươi... Thật đúng là vậy a!
Một Trưởng lão khác gật đầu.
Vừa nói như vậy, bọn hắn đều nhớ tới, tuy sức chiến đấu của Tôn Cường này đáng sợ, nhưng không phải tùy ý tiến công, mà là... Người nào công kích hắn, hắn công kích đó!
Thật giống như tự động phản kích.
- Tiền Phó điện chủ, Tôn phó Điện chủ, các ngươi đừng công kích hắn nữa, có lẽ sẽ không đánh trả...
Rõ điểm ấy, cũng nhịn không được nữa, vội vàng hô lên.
- Không công kích?
Nghe được tiếng la, hai vị Phó điện chủ còn dư lại cũng hồi tưởng chiến đấu mới vừa rồi, nhướng mày, đồng thời nhảy ra sau.
Phần phật!
Bọn hắn vừa mới rời đi, chỉ thấy kiếm khí của đối phương xẹt qua trước cổ, ngừng lại.
Vù vù!
Gia hỏa này lần nữa khoanh chân ngồi trên mặt đất, không để ý tới bọn hắn nữa.
- Cái này...
Thấy đối phương không hề công kích, lúc này hai người mới nhẹ nhàng thở ra, mồ hôi từ trên trán chảy xuôi.
Nếu không phải vừa rồi vị Trưởng lão kia tìm được bí quyết, chỉ sợ tiếp tục nữa, bọn hắn cũng sẽ bị chém giết.
Một Tòng Thánh, một hơi chém giết hơn mười vị Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, dồn ép ba Thánh Vực nhị trọng bọn hắn, hô hấp cũng thở gấp không ra...
Hứa Trưởng lão từ đâu tìm đến quái thai?
- Hắn... Giống như lâm vào trong tu luyện nào đó, cũng không phải là chủ động tiến công, mà là đối với nguy hiểm, làm ra phản ứng bản năng...
Chiến đấu đình chỉ, tư duy của mọi người cũng trở nên sinh động, một Phó điện chủ mở miệng nói.
- Cái này...
Nghe được giải thích của hắn, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, cái này mới phản ứng tới.
Hắn nói không sai, “Tôn Cường” này vốn một mực ngồi dưới đất bất động, là bọn hắn tiến công, mới bị bức bách phản kích...
Hơn nữa, cơ bản đều là ai công kích hắn, hắn phản kích người đó, muốn giết hắn đều bị giết, bọn hắn bởi vì hạ thủ lưu tình mới may mắn thoát khỏi...
- Vô ý thức phản kích cũng lợi hại như vậy... Nếu thanh tỉnh, nên mạnh bao nhiêu?
Một Trưởng lão rụt cổ một cái, nói.
Mọi người trầm mặc.
Vô ý thức phản kích, chỉ là thân thể đối với chiến đấu làm ra bản năng phản ứng, loại tình huống này... Sức chiến đấu là có hạn.
Dù vậy, cũng đánh tất cả Trưởng lão cùng Phó điện chủ không thở nổi, tùy thời diệt sạch... Vị Tôn Cường này thật muốn từ trong tu luyện phục hồi tinh thần lại, có phải càng thêm đáng sợ hay không?
Độc Điện ai còn có thể ngăn ở?
- Nhanh đi mời Hứa Trưởng lão đến...
Cũng nhịn không được nữa, một vị Phó điện chủ lớn tiếng phân phó.
- Hứa Trưởng lão giống như đi gặp điện chủ...
Một người trả lời.
- Vậy mời Điện chủ đến luôn...
Vị Phó điện chủ này nghiến răng, quay đầu nhìn về phía Trưởng lão chết đầy đất, nước mắt chảy ra.
Cái này gọi là chuyện gì!
Độc Điện bọn hắn lúc nào chịu qua ủy khuất lớn như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận