Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Toàn bộ thuần phục

Trong sương mù, Trương Huyền chậm rãi đi tới.
Vận chuyển Minh Lý Chi Nhãn, mê trận cấp năm đối với hắn như không có gì, Linh thú rơi vào trong đó không nhìn thấy hắn, nhưng hắn có thể rõ ràng nhìn thấy nhất cử nhất động của đối phương.
Bàn chân nhẹ nhàng điểm mặt đất một cái, cả người lặng yên không tiếng động đi tới sau lưng một Linh thú, bàn tay duỗi ra, nhẹ nhàng đè ép!
Phù phù!
Đầu Linh thú này trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, bị trọng thương.
Đột phá đến Kiều Thiên cảnh, chỉ bằng vào lực lượng chân khí, liền đạt đến 550 vạn đỉnh, có thể so với Kiều Thiên cảnh hậu kỳ, mặc dù thực lực của những Linh thú này không yếu, nhưng làm sao có thể ngăn cản được! (*Kiều Thiên cảnh: Sơ kỳ 400 vạn, trung kỳ 480 vạn, hậu kỳ 560 vạn, đỉnh phong 620 vạn! )
Giãy dụa ngẩng đầu lên, Linh thú đang định trước khi chết đồng quy vu tận với người đánh lén nó, liền nghe một thú ngữ nhàn nhạt vang lên bên tai.
- Thần phục, hoặc là chết!
- Rống!
Thú ngữ truyền âm, đối phương lại cường đại như thế, không có quá nhiều chần chờ, con Linh thú này cắn răng quỳ xuống.
Mới vừa thần phục, lập tức cảm thấy một cỗ khí lưu tuôn ra nhập vào thể nội, chẳng những thương thế trên người hoàn hảo, huyết thống ở dưới cỗ khí lưu này thẩm thấu vào, cũng càng thêm tinh thuần, lực lượng bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá.
- Rống?
Hốc mắt đỏ lên, Linh thú biết kỳ ngộ thuộc về nó tới, thành tâm bái phục, không còn ý nghĩ gì khác.
- Ừm!
Để nó đợi tại nguyên chỗ, Trương Huyền tiếp tục đi về phía trước.
Mặc dù Mi trưởng lão nói, những Linh thú này cùng hung cực ác, giết cũng không tính là gì, nhưng chung quy là sinh mệnh, có thể thuần phục, dù sao cũng tốt hơn chén giết nhiều.
Đương nhiên, nếu như cận kề cái chết không theo, không nguyện ý thần phục, cũng không để ý trực tiếp giết chết a.
Nương theo ở trong sương mù càng đi càng sâu, Linh thú kêu thảm, thét lên bên tai không dứt, càng ngày càng nhiều Linh thú bị thuần phục, cũng có càng ngày càng nhiều “phái bảo thủ” bị chém giết.
Một bên đi lại, một bên Trương Huyền thừa cơ hấp thu linh khí, tăng lên và củng cố tu vi của mình.
Trong mê trận, có hơn 500 viên linh thạch sau khi vỡ vụn hình thành vòng xoáy linh khí, cực kỳ nồng đậm, đã có thể đột phá, lại có thể tiết kiệm linh thạch bản thân, sao lại không làm.
Một canh giờ sau, thuận lợi đạt đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong.
Mà mấy trăm con Linh thú, thuần phục thì thuần phục, chém giết thì chém giết, còn thừa không có mấy.
Tu vi đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, lực lượng chân khí lần nữa gấp bội, đạt đến 800 vạn đỉnh, đã có thể so với Quy Nhất cảnh sơ kỳ.
Nếu như lại phối hợp thân thể 400 vạn đỉnh, hồn lực 320 vạn đỉnh, coi như Hóa Phàm bát trọng sơ kỳ, cũng có thể chiến một trận!
Gặp lại thanh niên kia của Viên gia, coi như không cần mượn nhờ phân thân, cũng có thể nhẹ nhõm đánh bại đối phương.
- Linh thú đã giải quyết không sai biệt lắm, có thể thu lại trận pháp!
Minh Lý Chi Nhãn lấp lóe, lại dạo qua một vòng, phát hiện tất cả Linh thú đều giải quyết xong, Trương Huyền mới nhẹ nhàng cười một tiếng, bàn chân bỗng nhiên đạp mạnh.
Hô!
Trận pháp đình chỉ, sơn cốc nguyên bản tràn ngập mê vụ, lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người.
...
Vị trí giữa nhất của mê vụ, hơn hai trăm Danh Sư ngồi dưới đất, miệng lớn thở hổn hển, chữa thương thì chữa thương, khôi phục chân khí thì khôi phục chân khí.
Vốn là nghĩ đến đi săn, ai ngờ bị Linh thú tính toán, trúng mai phục.
Hiện tại hầu như tất cả mọi người đều bị thương, nếu không phải đột nhiên xuất hiện thanh niên bố trí xuống mê trận, chỉ sợ bọn họ đã toàn quân bị diệt.
- Người kia ta biết, là Trương Huyền Trương sư của Huyễn Vũ đế quốc, có một thú sủng Tử Dực Thiên Hùng thú nửa bước cửu trọng, lần trước ta ở giao dịch hội trao đổi vật phẩm, may mắn nhìn thấy một lần!
Khôi phục không biết bao lâu, một Danh Sư khuôn mặt trắng xanh nói.
Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng hắn vẫn nhận được.
Vị này từng dùng nội đan Linh thú Hóa Phàm bát trọng, đổi lấy công pháp Kiều Thiên cảnh, huyên náo động tĩnh rất lớn, chỉ cần đi qua giao dịch hội, cơ bản đều biết.
Chỉ bất quá, ba vạn tân sinh, đi qua giao dịch hội chỉ là số ít, càng nhiều vẫn là người không biết được.
- Thú sủng nửa bước cửu trọng? Nói như vậy, chúng ta có phải được cứu rồi hay không?
Một vị Danh Sư xiết chặt nắm đấm, mang theo chờ mong.
- Không dễ dàng như vậy!
Một vị Danh Sư hơi lớn tuổi khác lắc đầu:
- Nơi này tổng cộng có hơn bốn trăm Linh thú, trong đó có gần một nửa đạt đến Kiều Thiên cảnh, lại thêm sơn cốc chật hẹp, đừng nói nửa bước cửu trọng, coi như cửu trọng chân chính tới, chỉ sợ cũng không đủ giết! Lại nói... Đối phương vì cứu chúng ta, bố trí xuống mê trận... Bản thân cũng vào không được, làm sao cứu người?
Một Linh thú tu vi không cao, nhưng mấy trăm con gộp lại công kích liền rất đáng sợ.
Thật giống như binh sĩ, liên hợp công kích, coi như cường giả đỉnh phong cũng có thể hủy diệt, chính vì vậy, đế quốc mới cường đại như thế, mệnh lệnh đưa ra, không ai dám chống lại.
Tình cảnh trước mắt đúng là như thế.
Hơn bốn trăm Linh thú, có thể thiết kế bọn hắn, nói rõ sớm đã liên minh, lại thêm sơn cốc chật hẹp, Linh thú phi hành khó tránh né, thật muốn đi qua cứu người, chỉ sợ còn chưa tới gần, liền sẽ bị liên hợp công kích mà chết.
Cho dù xông vào mê trận, Thiên Hùng thú hình thể to lớn, cũng rất dễ dàng bị phát hiện, từ đó rơi vào khổ chiến.
Có thể nói, cho dù bố trí mê trận, để bọn hắn an toàn trong thời gian ngắn, nhưng muốn cứu người, lại hầu như làm không được.
- Vậy chúng ta chỉ có thể chờ chết sao?
Vị Danh Sư này vẻ mặt khó coi.
- Đừng nghĩ nhiều như vậy, khôi phục thể lực nhanh đi, đến lúc đó lại nhìn! Chỉ có thể hi vọng, Mi trưởng lão biết chúng ta rơi vào nguy hiểm, tự mình ra tay, nếu không... trong tân sinh tuyệt đối không người có thể cứu được chúng ta!
Danh Sư than hơi lớn tuổi thở.
Kỳ thật mọi người rơi vào tình cảnh nguy hiểm như thế, cũng có chút trách hắn.
Tham công liều lĩnh, kết quả trúng mai phục.
- Không đúng, Đinh sư, ta làm sao nghe được phía ngoài có Linh thú kêu thảm? Ngươi nói có phải là vị Trương sư kia đã đi vào mê trận hay không?
Lại một Danh Sư nói.
Hắn phát hiện nửa ngày này, đã nghe được không ít tiếng Linh thú kêu thảm, có thể đã có người ra tay hay không?
- Ngươi nha, vẫn là quá ngây thơ!
Đinh sư lắc đầu:
- Hiện tại cái gì cũng nhìn không thấy, Linh thú cố ý kêu thảm, rõ ràng là thu hút chúng ta mắc lừa, cho dù không phải như thế, chỉ sợ cũng là hiệu quả của mê trận!
- Thu hút chúng ta mắc lừa?
- Ừm, bản thân ta còn là một vị Thuần Thú sư tứ tinh, cùng Linh thú tiếp xúc thời gian lâu dài, có thể nghe ra thanh âm của bọn nó, thanh âm mới vừa rồi, mặc dù có kêu thảm, nhưng càng nhiều hơn chính là hưng phấn cùng nịnh nọt... Phát ra loại thanh âm này, rõ ràng là cảm giác chúng ta đã là cá trong chậu, khó mà đào thoát, cao hứng khó tự kiềm chế!
Đinh sư nói.
Hắn là Thuần Thú sư, mặc dù không hiểu thú ngữ, không biết đối phương nói cái gì, nhưng có thể nghe ra chúng hỉ nộ ái ố.
Trong thanh âm có kêu thảm, cũng có hưng phấn, rõ ràng đám Linh thú kia đã có phương pháp, muốn một mẻ hốt gọn bọn hắn.
- Được rồi, vẫn là nghĩ biện pháp khôi phục thể lực, chờ đợi chiến đấu tiếp theo đi...
Nói đến đây, Đinh sư đang muốn tiếp tục bàn giao, để mọi người đừng có lòng cầu may, liền cảm thấy trận pháp trước mắt lay động kịch liệt.
- Nguy rồi, trận pháp muốn phá, nắm chặt binh khí, chuẩn bị chiến đấu...
Hắn gấp gáp quát, vội vàng đứng lên, Danh Sư khác cũng cực kỳ ngưng trọng.
Ông!
Tiếng nói còn không có kết thúc, mê trận trước mắt lay động ngừng lại, ngay sau đó liền thấy một thanh niên chậm rãi đi tới bọn họ.
Mọi người đều sững sờ.
- Được rồi... Các ngươi được cứu!
Thanh niên nhàn nhạt nhìn lại.
- Được cứu?
Mọi người ngẩn ngơ, lúc này mới phát hiện, vừa rồi rất nhiều Linh thú vây công, giờ phút này tất cả đều nằm rạp trên mặt đất, ánh mắt cung kính.
Mà thanh niên đi ở trong đó, như một Quân Vương không thể chiến thắng.
- Cái này...
- Đây là... Thuần phục?
- Một canh giờ, thuần phục hơn bốn trăm Linh thú?
Rất nhanh, mọi người hiểu được, cả đám dọa đến suýt chút nữa ngất đi.
Người khác thuần phục Linh thú, cần đủ loại lấy lòng, đủ loại bảo vật, vị thanh niên này, bố trí ra một mê trận, trong vòng một canh giờ, thuần phục nhiều như vậy...
Thật hay giả?
Không chỉ bọn họ, đám người Nhược Hoan công tử ở trên nham thạch, nhìn thấy trận pháp biến mất, vốn cho rằng phải lần nữa rơi vào khổ chiến, thấy cảnh này, tất cả đều dọa đến thiếu chút nữa ngất đi.
Một canh giờ thuần phục hơn bốn trăm Linh thú...
Đại ca, ngươi đây là muốn nghịch thiên a!
- Không đúng, các ngươi nhìn... tu vi của Trương sư!
Chính đang khiếp sợ, không biết ai hô lên, nghe nói như thế, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn sang.
Vừa xem xét, thân thể mọi người đều nhoáng một cái, suýt chút nữa từ trên tảng đá cắm xuống.
Chỉ thấy một canh giờ trước, Trương sư vừa vặn đột phá Kiều Thiên cảnh, khí tức sung mãn, lực lượng mười phần, như giang hà dâng trào, cho người ta một loại cảm giác vạn lưu tụ hải.
- Vạn lưu về biển, đây là... Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá Quy Nhất cảnh...
- Không phải mới vừa đột phá đến Kiều Thiên cảnh sao?
Dùng sức vuốt mắt, tất cả mọi người điên rồi.
Gặp tu luyện nhanh, nhưng chưa thấy qua nhanh như vậy.
Vừa vặn đột phá, liền thừa thế xông lên một đại cấp bậc từ sơ kỳ đi đến đỉnh phong...
Ngươi đây là tu luyện, hay ăn cơm a?
Coi như ăn cơm, cũng không nhanh như vậy đi!
- Trương sư nhất định là vì cứu người, cố ý dùng bí pháp gì đó tăng lên tu vi, nếu không làm sao có thể ở trong thời gian ngắn thuần phục nhiều Linh thú như thế?
- Đúng vậy, hơn bốn trăm Linh thú, trừ khi thực lực vượt qua, nếu không làm sao có thể chân tâm thật ý thần phục!
Mọi người xiết chặt nắm đấm.
Bọn họ đều là Danh Sư, biết tu luyện gian khổ, trong thời gian ngắn tăng thực lực lên, tất nhiên phải bỏ ra cái giá tương ứng.
Linh thú trước mắt, có đã đạt đến Kiều Thiên cảnh, nếu như muốn thuần phục, chỉ có một biện pháp, cái kia chính là tu vi vượt qua đối phương!
Vì cứu người, trả giá đắt tăng cao tu vi... Phẩm hạnh đáng giá kính trọng!
- Những Linh thú bị ta giết, cộng thêm Linh thú thuần phục này, nên đầy đủ điểm tích lũy cho các ngươi! Không cần tiếp tục nữa, nhanh về hoàn thành khảo hạch đi!
Mọi người khiếp sợ, bội phục, liền nghe thanh âm nhàn nhạt của Trương Huyền vang lên.
Ngay sau đó liền thấy thân thể thanh niên nhoáng một cái, giẫm lên hẻm núi bốn phía, càng vọt càng cao.
- Đầy đủ điểm tích lũy cho chúng ta?
- Trương sư có ý tứ là... Muốn chúng ta mang về những Linh thú cùng nội đan này, hoàn thành khảo hạch?
- Hắn lấy những Linh thú bản thân thuần phục cùng săn giết này, tất cả đều đưa cho chúng ta? Cái này...
Sắc mặt nghiêm túc, mọi người chăm chú nhìn thân ảnh biến mất ở trong hẻm núi, tất cả đều xiết chặt nắm đấm, hốc mắt đỏ lên.
Không vì mình, chỉ vì nhân loại...
Đây mới thật sự là Danh Sư!
Bạn cần đăng nhập để bình luận