Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Yêu nghiệt? Yêu tinh!

- Phương pháp là phương pháp tốt, đáng tiếc, tìm nhầm người!
Rõ ràng những chuyện này, Trương Huyền lắc đầu.
Kế hoạch thật không tệ, chính phản đều có biện pháp, đổi lại những người khác, không hiểu linh hồn, khẳng định sớm đã hoảng hốt không có cách nào lựa chọn, nhưng đối với hắn, căn bản không gọi sự tình.
Lạc Thất Thất hôn mê ngắn ngủi, hắn chí ít có mười mấy loại phương pháp, để nàng lập tức tỉnh lại.
Sở dĩ không có làm như thế, chính là muốn nhìn nàng này đến cùng có biện pháp nào đối phó hắn, nếu như chỉ như vậy, thật khiến người ta thất vọng.
Thiệt thòi đêm qua nàng còn lời thề son sắt nói có niềm tin tuyệt đối.
- Ta khuyên ngươi vẫn là tỉnh lại đi! Chút tiểu thủ đoạn ấy, liền muốn phá hư tình nghĩa của thầy trò chúng ta, quá ngây thơ rồi!
Lắc đầu, Trương Huyền nói.
Hắn cùng Lạc Thất Thất, cùng một chỗ trải qua sống chết, loại thủ đoạn này liền muốn tan rã quan hệ của hai người, quá ngây thơ.
- Trương sư quả nhiên thông minh, ...
Thấy hắn nhìn ra ý nghĩ của mình, Hồ Yêu Yêu có chút kinh ngạc, chẳng qua vẫn nụ cười không giảm, năm ngón tay duỗi ra, nhẹ nhàng bắn!
Tê lạp!
Bắn ra một đạo kiếm khí, rơi vào trên người Lạc Thất Thất, quần áo trên bờ vai người sau lập tức bị mở ra, lộ ra đôi vai trong suốt như ngọc.
- Nếu Lạc Thất Thất tỉnh lại, phát hiện lão sư có ý khác với nàng, ngươi cảm thấy nàng vẫn sẽ tin tưởng ngươi?
Hồ Yêu Yêu nở nụ cười như một hồ ly:
- Coi như không nghi ngờ nhân phẩm của ngươi, nếu như hiện tại ta ghi chép lại, truyền đi, nói ngươi muốn gây bất lợi cho Lạc Thất Thất... Ngươi cảm thấy người khác là tin tưởng ta, hay tin tưởng ngươi? Lại có bao nhiêu người nguyện ý làm hộ hoa sứ giả?
Trương Huyền nhíu mày.
Nếu quả thật truyền đi tin đồn, thêm vào lực hiệu triệu của Yêu Nghiệt hội, khẳng định càng nhiều người lựa chọn tin tưởng nàng, mà không phải bản thân.
Người khác không tin, đối với hắn không tính là gì, nhưng thật làm như vậy, chẳng khác nào hủy danh dự của Lạc Thất Thất.
Là hắn không nguyện ý nhìn thấy.
- Vốn còn muốn cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi ép ta...
Trương Huyền lắc đầu, than thở một tiếng, bàn tay không tự chủ được nâng lên, sờ lên trán.
Động tác này rất đơn giản, như sửa sang tóc trên trán, thoạt nhìn cũng không có gì, có điều lại cho người ta một loại cảm giác tự nhiên mà thành, nhẹ nhàng như múa.
Hồ Yêu Yêu vốn định nhìn thấy vẻ mặt thanh niên vội vàng xao động, không có bất kỳ biện pháp nào, nhìn thấy động tác này, kìm lòng không được ngây ngốc một chút.
Ầm ầm!
Lập tức cảm thấy một lực áp bách cường đại tới cực điểm tập trung đến, bay thẳng linh hồn của nàng, để nàng kìm lòng không được có chút mê muội.
- Nguy rồi... Đây là Kinh Hồng vũ kỹ... Hắn làm sao biết vũ kỹ!
Vẻ mặt nàng trở nên trắng bệch, thiếu chút nữa ngất đi.
Thân là thiên tài của Kinh Hồng học viện, một mực định dùng chiêu này đối phó đối phương, kết quả còn chưa kịp thi triển, liền bị đối phương dùng trước đánh trúng, buồn bực mãnh liệt để nàng sắp hộc máu.
Nhưng tu vi của đối phương bày ở nơi đó, coi như không biết dùng phương pháp gì, linh hồn hơi mạnh, cũng không thể để nàng mê muội bao lâu, một khi khôi phục lại, tuyệt đối để hắn đẹp mắt!
Trong lòng hung tợn thề, đang tập trung linh hồn, loại bỏ cảm giác hôn mê, liền cảm thấy một cổ lực lượng gào thét tới gần.
- Dám động thủ với ta, ngươi đây là bản thân tìm phiền toái...
Cảm nhận được sóng nhiệt, biết đối phương thừa dịp nàng mê muội định ra tay, hừ lạnh một tiếng, Hồ Yêu Yêu cố nén tinh thần khó tập trung, lật bàn tay một cái, bỗng nhiên đánh về phía trước.
Thực lực của đối phương là Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, đã sớm tìm người nghe ngóng, coi như nàng không kịp chuẩn bị, có chút mê muội, nhưng loại thực lực này liền muốn đánh lén nàng là Tằm Phong cảnh đỉnh phong, còn không thể nào làm được!
Tằm Phong cảnh, lực lượng Hỗn Nguyên như ý, ở trong thể nội ngưng kết Kim Đan, đã đến gần Thánh giả vô hạn, Kiều Thiên cảnh cũng muốn đánh lén, tuyệt đối không thể!
Soạt!
Chưởng lực vừa mới hạ xuống, liền cảm thấy công kích phía trước biến mất sạch sẽ, ngay sau đó cảm thấy sau lưng có một cỗ lực lượng khổng lồ tuôn tới.
- Làm sao lại nhanh như vậy...
Con ngươi của Hồ Yêu Yêu co rụt lại, trái tim chìm xuống.
Vừa mới động thủ ở phía trước, toàn bộ lực phòng ngự của nàng tập trung đến phía trước, lúc nào chạy đến sau lưng?
Nhưng thời gian không cho phép nàng phản ứng, lực lượng ở hậu tâm như giang hà vỡ đê, băng băng mà tới, căn bản không thể chống lại.
Bành!
Bị hung hăng đánh trúng, sắc mặt trắng nhợt, cả người Hồ Yêu Yêu bay ra ngoài, té ngã trên đất.
Phốc!
Cuồng phun máu tươi, chỉ một chút, bị trọng thương.
- Lực lượng vượt qua 25 triệu đỉnh? Cái này sao có thể...
Nội tạng lệch vị, Hồ Yêu Yêu kinh hãi muốn chết.
Một quyền này của đối phương, tuyệt đối vượt qua 25 triệu đỉnh, nếu không, bằng phòng ngự của nàng, coi như gặp phải đánh lén, cũng không có khả năng tổn thương nghiêm trọng như vậy.
Tên này không phải Kiều Thiên cảnh đỉnh phong sao?
Không chỉ linh hồn để nàng trúng chiêu, còn nhẹ nhàng đánh ra lực lượng vượt qua 25 triệu đỉnh... Đến cùng làm sao làm được?
Lại phun một ngụm máu tươi, linh hồn mê muội rốt cục biến mất, ngay sau đó cảm thấy toàn thân xiết chặt, bị người nhấc lên.
Nàng rốt cục thấy rõ tình cảnh trước mắt.
Nàng cho rằng rất nhẹ nhàng liền có thể giáo huấn Trương Huyền, đang xách nàng lên, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn qua.
Nhìn biểu tình kia, tựa hồ là vốn không muốn ra tay, là bản thân ép hắn vận dụng võ lực.
Thân thể mềm mại nhoáng một cái, Hồ Yêu Yêu phun ra máu tươi lần nữa.
Nàng là học viên năm thứ năm, cường giả Tằm Phong cảnh... Không phải là nàng muốn dạy dỗ đối phương liền dạy sao?
Làm sao sẽ xuất hiện loại tình huống này?
Ai có thể nói cho ta biết, xảy ra chuyện gì không?
Đường đường thiên tài đỉnh phong nhất của năm thứ năm, bị một tân sinh mới vừa vào học, đánh đến chết đi sống lại, còn bị xách lên, người sắp muốn điên rồi.
- Ngoan ngoãn nói ra vị trí chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử, ta có thể không so đo chuyện ngày hôm nay!
Chẳng muốn nói nhảm, Trương Huyền thản nhiên nói.
Học được chức nghiệp Kinh Hồng sư, phối hợp linh hồn vô cùng cường đại, coi như đối phương là Tằm Phong cảnh đỉnh phong, thừa dịp bất ngờ để nàng mê muội, còn có thể làm được.
Lại thêm hồn, thể, khí, lực lượng 26 triệu đỉnh khổng lồ, dưới đánh lén, cho dù vị yêu nghiệt năm thứ năm này, cũng sẽ trúng chiêu, suýt chút nữa bị đánh chết tại chỗ.
Nếu không phải băn khoăn mặt mũi Danh Sư, tuyệt đối có thể lâm trận đánh chết.
- A!
Nghe được thanh niên uy hiếp, Hồ Yêu Yêu cười lạnh một tiếng, lúc này nàng đã từ trong khiếp sợ khôi phục lại, lần nữa cười một tiếng:
- Coi như cho ngươi giết, ngươi dám giết ta sao?
Trương Huyền cau mày.
Nữ nhân này quỷ kế đa đoan, như là yêu nghiệt, trên thực tế, lại tội không đáng chết.
Không nói trước thân phận Danh Sư của nàng, nơi này là học viện, không có thể tùy ý giết người.
Chỉ nói chuyện kia, chỉ có một mình nàng biết chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử, thật giết, nơi này liền tìm không được nữa.
- Ta không dám giết ngươi, nhưng ta có thể lột sạch treo ngươi lên tường, cho tất cả mọi người qua thưởng thức một chút, dáng vẻ chật vật của Yêu Nghiệt hội hội trưởng!
Ném Hồ Yêu Yêu xuống đất, Trương Huyền chắp hai tay sau lưng.
Cùng ta chơi xấu, cùng ta đùa nghịch vô sỉ?
Nói đùa gì đó!
Thời điểm ta vô sỉ, ngươi còn không biết ở nơi nào chơi bùn!
- Ngươi dám...
Quả nhiên nghe nói như thế, Hồ Yêu Yêu vốn đang cười liền trầm xuống.
Nói thật, nàng đã đủ tà tính, nhưng gia hỏa trước mắt không biết từ nơi nào xuất hiện kia, càng tà tính!
Nàng là đại mỹ nữ, một cái nhăn mày một nụ cười, cũng có thể làm cho vô số người tâm động.
Nam nhân khác, đi theo làm tùy tùng không ngừng lấy lòng, sợ chọc bản thân nổi giận, tên này ngược lại tốt, không chỉ đánh nàng gần chết, còn muốn lột sạch treo nàng lên...
Đáng giận!
- Có dám hay không, không phải ngươi nói tính toán, mà là ta!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Ngươi...
Hồ Yêu Yêu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, miệng lớn thở hổn hển.
Cái tên này, vừa đến liền làm ra động tĩnh lớn như vậy, dẫn đến tứ đại học hội gà chó không yên, ngay cả thông đạo ghi chép của Luyện Khí sư công hội cũng bị làm sập...
Người khác biết thương hương tiếc ngọc, nhưng tên này... Có lẽ thật có thể làm ra được!
Không nói cái khác, vừa rồi một quyền kia, đến bây giờ còn cảm thấy lục phủ ngũ tạng đau rát, tựa như sắp nổ.
Nhưng muốn nàng khuất phục... là không thể nào!
Hồ Yêu Yêu nàng, từ khi đi tới học viện, đều là hố người khác, lúc nào bị người chỉnh qua!
Một khi khuất phục, về sau sẽ có mặt mũi nào tiếp tục ở trong học viện?
Yêu Nghiệt hội hội trưởng, cũng không cần làm nữa!
Nhưng không khuất phục, tên này thật muốn động thủ thì làm sao bây giờ?
Răng nàng cắn ken két, đang không biết làm sao cho phải, đột nhiên con mắt rơi vào trên người Lạc Thất Thất cách đó không xa, nhãn châu xoay động.
Tê lạp!
Khẽ vươn tay, cũng xé rách quần áo trên bả vai mình, giống như Lạc Thất Thất, lộ ra đôi vai bóng loáng nhu nhuận.
- Ngươi muốn treo, liền treo ta lên ah! Không biết bộ dáng hiện tại này của ta, nếu nói với người khác, ngươi muốn phi lễ ta, sẽ có bao nhiêu người tin tưởng? Đường đường Danh Sư, làm ra loại sự tình này... Chỉ sợ có thể đủ hủy bỏ tư chất a!
Hồ Yêu Yêu lần nữa nở nụ cười, như một con hồ ly gian trá.
Cùng ta đấu?
Ngươi còn kém xa lắm!
- ...
Con mắt của Trương Huyền xoay loạn.
Hắn rốt cuộc minh bạch, vì sao nàng này được người xưng là yêu nghiệt.
Nói đúng ra, căn bản không phải yêu nghiệt, mà là yêu tinh!
Đổi lại Lạc Thất Thất, gặp phải loại sự tình này, khẳng định điên rồi, nàng thế mà chủ động xé y phục.
Bộ dáng này, thật muốn chạy ra ngoài, nói mình phi lễ nàng, chỉ sợ thật có không ít người tin tưởng.
Nữ tử, luôn đều ở yếu thế, huống chi loại hồng nhan họa thủy như nàng.
Mặc dù mình cây ngay không sợ chết đứng, nhưng nếu tin tức truyền ra ngoài, nàng này có rất nhiều người theo đuổi, khẳng định sẽ liên tiếp tìm phiền toái.
Phiền cũng có thể phiền chết.
Hắn chỉ muốn an tĩnh ở Danh Sư học viện đọc sách, sau đó thuận tiện đột phá, liền đi, vì sao ý nghĩ đơn thuần như thế, chân chính muốn làm được, lại khó như vậy sao?
Thấy thanh niên trước mắt không nói lời nào, con mắt của Hồ Yêu Yêu cong như trăng lưỡi liềm, nhẹ nhàng cười một tiếng, cố nén đau nhức trên người, đứng lên, đi tới gần Trương Huyền, cách hắn chỉ có không đến nửa thước:
- Làm sao? Không dám?
Khoảng cách rất gần, mùi thơm đặc thù trên người xông vào miệng mũi, lại thêm trước ngực sung mãn, bất cứ lúc nào cũng sẽ kề sát tới trên người, để Trương Huyền nhướng mày, kìm lòng không được lui về sau một bước.
Đang lo lắng có nên cho thêm một quyền hay không, để nàng trước nằm xuống lại nói, liền nghe một thanh âm kinh ngạc vang lên.
- Lão sư... Hồ Yêu Yêu học trưởng, các ngươi đây là... làm gì?
Chỉ thấy Lạc Thất Thất chẳng biết lúc nào đã tỉnh lại, nhìn thấy hai người gần trong gang tấc, tràn đầy nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận