Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Lần này thật sự kết thúc

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Trong đại sảnh, đại dược vương ngồi ở trên ghế lau mồ hôi lạnh trên đầu.
Vừa rồi không chỉ Liêu Huân hỏi thăm, phó điện chủ thứ hai, phó điện chủ thứ ba đều phái người đặc biệt hỏi thăm hắn một hồi. Nếu không lấy lí do thoái thác trước đó đã chuẩn bị xong, sợ rằng hiện tại hắn đứng cũng đứng không yên.
Áp lực thật sự quá lớn!
Hắn chính là một người phát ngôn mà thôi. Ở bên ngoài đùa giỡn uy phong một chút thì cũng thôi. Ở chỗ này gạt người, đổi lại thành trước đây, nghĩ hắn cũng không dám nghĩ.
Nếu không đối phương cứu mạng của hắn, Độc Điện lại quả thực làm đến vong ân phụ nghĩa, hắn mới không dính vào bãi nước đục này...
Nhưng bây giờ, hắn đã không còn đường lui.
Một khi vạch trần Bạch y sư, hắn không những không có lợi ích, hai người còn khẳng định đều phải chết ở chỗ này.
Không nói khác, lại không nhận ra đặc sứ, bị y sư hù ở đày, có thể khiến cho ba vị phó điện chủ độc chết tất cả những người biết rõ tình hình.
Chuyện mất mặt như vậy truyền đi, bọn họ còn mặt mũi nào quản lý thuộc hạ, tranh đoạt điện chủ?
Đương nhiên muốn giết vài người, giảm bớt cơn giận.
Cho nên, muốn mạng sống, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khiến cho mọi người cho rằng Bạch y sư là đặc sứ chân chính, do đó ném chuột sợ vỡ bình, không dám động thủ.
Hiện tại xem ra, hiệu quả cũng không tệ lắm.
Chí ít, tuy rằng trong lòng ba vị phó điện chủ có nghi ngờ, lại cũng không dám liều lĩnh.
- Không biết vị gia này, đến cùng tới Độc Điện làm gì, mau chóng làm xong, mau chóng rời đi...
Nhớ tới Bạch y sư, đại dược vương lắc đầu.
Bạch y sư muốn tới Độc Điện với mục đích gì, vẫn chưa nói. Nhưng hắn thấy, có thể là vì có vài bảo vật, hoặc đồ nhất định cần. Đã như vậy, ngươi tìm nhanh một chút... Chạy đến tàng thư khố đọc sách làm cái quỷ gì?
Tàng thư khố cũng lại một ít sách liên quan tới độc sư mà thôi. Đó là nơi bất kỳ độc sư nào cũng có thể vào. Bảo bối khẳng định không có.
Mạo hiểm tính mạng đi qua... vì tìm một quyển sách?
Thật sự như vậy, quá phá hoại!
- Thôi đi, nói vậy hắn cũng biết nguy hiểm, không có khả năng ở lại quá lâu...
Trong lòng hắn đang nói thầm, lại nghe ngoài gian phòng xôn xao. Vô số độc sư lao nhanh ra phía ngoài.
Độc Điện luôn luôn đóng kín. Mỗi một độc sư đều chức trách của mình, rất ít khi chạy loạn. Đây là có chuyện gì?
- Hàn độc sư, có chuyện gì vậy?
Hắn đứng dậy, kéo một độc sư, hỏi.
- Ngươi không biết sao? Nghe nói bên ngoài lại có một người tới, tự xưng là đặc sứ, muốn tất cả mọi người trong Độc Điện đi ra nghênh đón!
Hàn độc sư nói.
- Lại một... đặc sứ tới?
Bạch y sư là giả, người này... không biết là thật sao?
Nếu như là thật, vậy coi như thật sự phá hoại rồi!
Lý Quỷ gặp phải Lí Quỳ, hơn nữa một người còn đang ở bên trong Độc Điện...
Đại dược vương chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.
- Đúng vậy. Đi thôi, đi xem thử. Trước kia tổng bộ chưa bao giờ phái người qua. Thế nào thoáng một cái lại phái tới hai người?
Hàn độc sư lộ ra vẻ mặt kỳ quái, nói thầm một tiếng, lôi kéo hắn đi về phía trước.
- Ta...
Hai chân Đại dược vương rút gân, liên tục lắc đầu:
- Ta... Hay là không đi!
Vừa nghĩ tới thật vất vả lừa gạt qua cửa ải, không cần bị vạch trần, đặc sứ thật sự lại tới. Ông trời, ông đang đùa ta đi!
- Đi thôi!
Không cho hắn nhiều lời, Hàn độc sư kéo lại, hai người nhanh chóng đi về phía cửa lớn.
Chỉ chốc lát lại đi đến trước mặt, lúc này, trước cửa đã chất đầy độc sư, ba vị phó điện chủ và tất cả trưởng lão cũng đã đi tới trước mặt.
Ở ngay phía trước mọi người, hai bóng người đang đứng tại chỗ.
- Lộ quản gia?
Hắn chỉ liếc mắt thoáng nhìn, lại nhận ra một người.
Đúng là Lộ quản gia phủ đệ của hắn.
Trước đây, hắn từng dẫn Lộ quản gia đi tới một chuyến. Chỉ có điều, chỉ ở bên ngoài đợi một khoảng thời gian liền rời đi, vẫn chưa tiến vào trong Độc Điện. Không nghĩ tới hắn lại còn nhớ đường đi.
Xem ra chắc là hắn dẫn đường qua. Bằng không, cho dù đặc sứ chân chính muốn tìm được nơi đây, cũng có chút khó khăn.
Nghĩ thông điểm ấy, hắn lại nhìn về phía người đứng bên cạnh.
Đó là một người trung niên, trên người khoác một cái áo màu đỏ sậm, đứng tại chỗ, chắp hai tay ở sau lưng, hàm dưới hơi hất lên, trên mặt không nhìn ra vui buồn tức giận.
- Đó là... Huy hiệu độc sư... Độc sư tam tinh?
Mắt rơi vào trên trường bào của đối phương, khóe miệng đại dược vương giật một cái.
Trước ngực đối phương lộ ra một cái huy hiệu độc sư, phía trên có ba ngôi sao sáng lấp lánh.
Lão điện chủ lợi hại nhất Hồng Liên phân bộ, cũng chỉ có tam tinh sơ kỳ. Sau khi hắn chết, lợi hại nhất chính là phó điện chủ Liêu Huân này nhị tinh đỉnh phong. Độc sư tam tinh...
Trước đó trong lòng còn nghĩ đối phương có thể cũng là một người giả hay không. Hiện tại một điểm may mắn cuối cùng, cũng bị mất.
Độc sư tam tinh, cho dù không phải đặc sứ, Độc Điện cũng không ai dám đắc tội. Nếu không, tuyệt đối sẽ bị lập tức bị độc thành tổ ong vò vẽ, chết cũng không biết chết như thế nào.
Đạt được loại tinh cấp này, tu sợ rằng vi dĩ nhiên đạt được Chí Tôn cảnh. Cho dù không cần độc, một tay cũng có thể tiêu diệt Độc Điện này, không cần tốn nhiều sức.
- Chuyện này...
Liêu Huân cũng không nghĩ tới lại có một đặc sứ tới, hơn nữa còn là độc sư tam tinh. Thần thái hắn trở nên cung kính, liền ôm quyền:
- Không biết đặc sứ xưng hô như thế nào? Có tiện cho tại hạ nhìn kim lệnh độc tâm hay không? Tại hạ không phải nghi ngờ thân phận của đặc sứ, là quy định của tổng bộ lưu lại. Đặc sứ phải có lệnh phù đại biểu thân phận, chúng ta mới có thể bàn bạc!
Hắn nói ra những lời hệt với khi vừa đối mặt Trương Huyền lúc trước.
Đặc sứ cũng không nói một lời nào, cổ tay lật một cái. Một lệnh bài màu vàng hình dạng trái tim xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Hắn tiện tay ném tới.
Vội vàng tiếp lấy, đám người Liêu Huân cúi đầu nhìn lại. Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, đồng tử bọn họ đồng thời co lại, xác định được.
- Là thật!
Kim lệnh độc tâm, là thứ đặc sứ mới có, đại biểu cho độc sư tổng bộ. Phía trên nắm giữ khí tức đặc biệt xa xưa. Cho dù chưa từng thấy qua, chỉ cần gặp qua một lần, cũng có thể dễ dàng phân biệt thật giả.
- Vị này chính là độc sư tam tinh, lại có kim lệnh độc tâm... Chắc chắn sẽ không phải là giả. Vậy người ở trong kia...
Nhìn xong thứ đại biểu thân phận này, trong lòng đám người Liêu Huân đồng thời có chút "hồi hộp".
Nếu đây là thật, vậy kia lại có thể là giả.
Nếu không, vì sao muốn hắn lấy ra kim lệnh độc tâm, hắn ra sức khước từ?
- Thế nào, có vấn đề gì?
Thấy sắc mặt mấy người lúc đỏ lúc trắng, không biết suy nghĩ điều gì, sắc mặt đặc sứ trầm xuống, không giận tự uy.
- Không phải...
Liêu Huân có chút do dự:
- Chỉ là, vừa rồi đã có một vị đặc sứ tới, đột nhiên nhìn thấy tôn lệnh, khiến cho chúng ta có chút giật mình!
- Ừ?
Đặc sứ nhíu lông mày lại một cái:
- Tổng bộ chỉ lệnh cho ta qua, xử lý một chút việc xác lập điện chủ mới, thuận tiện vật kia đã chín, để cho ta lấy đi, vẫn chưa từng phái người nào khác qua. Một vị tới? Có ý gì?
- Là như vậy, một canh giờ trước, một người tới, cũng tự xưng là đặc sứ, hiện tại đang đọc sách trong tàng thư khố!
Liêu Huân vội hỏi.
- Tự xưng đặc sứ? Hắn có thể có kim lệnh độc tâm?
Hai hàng lông mày của đặc sứ giơ lên.
- Cái này...
Liêu Huân do dự một chút:
- Hắn vẫn chưa đưa kim lệnh cho chúng ta!
- Hồ đồ!
Đặc sứ vung ống tay áo, một khí tức kinh thiên xông thẳng lên trời:
- Không có kim lệnh độc tâm, sao lại là đặc sứ được? Dẫn ta đi gặp. Ta thật ra muốn xem thử, ai lớn gan như vậy, dám giả mạo đặc sứ của tổng bộ!
- Vâng, đặc sứ mời đi bên này!
Đám người Liêu Huân vội vàng nhường đường. Mọi người lập tức đi về phía đại sảnh ở trung tâm của Độc Điện.
Mọi người đi nhanh về phía trước. Thân thể đại dược vương thoáng lắc lư một cái, lại giống như bị rút sạch tinh thần, toàn thân cứng đờ.
- Lão gia...
Lộ quản gia nhìn thấy được hắn, vội vàng đi lên.
- Đây là có chuyện gì...
Đại dược vương không nhịn được truyền âm.
- Ngài và Bạch y sư mới vừa đi một ngày, vị này lại tới, muốn ngài dẫn đường đi tới Độc Điện. Không có cách nào, ta chỉ đành dẫn đường. Vốn nghĩ trên đường có thể đuổi kịp các ngài, cho nên tăng nhanh tốc độ. Ai biết... Mãi cho đến nơi đây!
Vẻ mặt Lộ quản gia cũng giống như muốn khóc.
Bạch y sư muốn giả mạo đặc sứ tới Độc Điện, tổng cộng có bốn người biết tin tức này. Theo thứ tự là đại dược vương, Lộ quản gia, bản thân Bạch y sư và Mạc Vũ tiểu thư.
Mạc Vũ tiểu thư đã đi tới Thiên Vũ vương thành, sớm rời đi. Người biết cũng chỉ còn lại hắn.
Người này lấy ra thân phận, đại dược vương không ở đó, hắn không thể làm gì khác hơn là tự mình dẫn đường. Hắn vốn tưởng rằng tăng nhanh tốc độ đi về phía trước, có thể đuổi kịp ở trên đường. Như vậy, chí ít là có thể tránh được tai hoạ. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới... còn đuổi tới nơi này, cũng không đuổi kịp.
- Lần này... Là thật sự kết thúc rồi!
Nghe Lộ quản gia giải thích xong, khóe miệng đại dược vương giật một cái, một ngụm máu tươi ẩn giấu ở trong ngực, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột ngột phun ra.
Bọn họ tới chậm một chút, Bạch y sư bắt được đồ muốn lấy, rời khỏi Độc Điện. Cho dù có bị phát hiện, khẳng định cũng không kịp.
Sớm một chút, đuổi kịp đám người mình, biết đặc sứ thật sự tới, cũng sẽ không sử dụng ngụy trang, cùng đi theo ở phía sau, cũng có thể đi vào.
Nhưng... Hiện tại, vừa nói xong mình là đặc sứ, nên giả vờ cũng đã giả vờ xong, đối phương cũng có chút tin tưởng. Kết quả... Trời ạ, đặc sứ thật sự xuất hiện...
Như vậy cũng giống như cởi sạch y phục cùng mỹ nữ triền miên cùng một chỗ, ngươi nói hai ngươi không có quan hệ, mẹ nó ai có thể tin tưởng!
Bị bắt tại trận, cho dù muốn giải thích rõ cũng không kịp!
Sớm biết ngụy trang đặc sứ không đáng tin cậy...
Không nghĩ tới không đáng tin như thế!
Xem ra, mạng già vừa mới tốt, chuẩn bị không tốt sẽ phải một lần nữa bù vào bên trong...
- Lão gia, vậy bây giờ chúng ta làm sao?
Lộ quản gia cũng nghĩ đến điểm này, vẻ mặt buồn bã giống như đưa đám.
- Ta cũng không có cách nào...
Đại dược vương lắc đầu:
- Xem ra chỉ có thể chờ chết...
Vẻ mặt hắn chán nản, nhìn chung quanh một chút. Hắn phát hiện không ít độc sư đều đưa mắt tập trung qua. Chạy trốn nhất định là trốn không thoát. Hắn không thể làm gì khác hơn là ở sau lưng mọi người, đi về phía đại sảnh.
- Đúng rồi... Dường như, Bạch y sư còn không biết tin tức đặc sứ thật sự tới!
Đi mấy bước, đột nhiên nghĩ đến một điểm, đại dược vương biến sắc.
Sớm biết, còn có thể nghĩ biện pháp. Hiện tại cái gì cũng không biết, đã bị chặn đầu trước...
Chỉ có điều, hiện tại mấy vị phó điện chủ, trưởng lão đều ở phía trước. Thậm chí đặc sứ chân chính kia đã ở đây. Cho dù hắn muốn báo tin, cũng đã muộn.
Trong lòng hắn miên man suy nghĩ, mọi người đã tiến vào gian phòng.
- Hắc Đồng trưởng lão, phiền trưởng lão đi mời vị đặc sứ kia ra!
Đi tới đại điện ngồi xong, Liêu Huân giơ bàn tay lên, thản nhiên nói.
- Vâng!
Hắc Đồng trưởng lão vội vàng đi ra ngoài, đi nhanh về phía tàng thư khố.
Hơn một canh giờ, Trương Huyền cũng đã xem xong tất cả sách ở bên trong. Thấy đối phương tới mời, hắn cũng lại đi ra.
- Thế nào, đã chuẩn bị xong rồi sao? Chuẩn bị xong liền bắt đầu đi!
Đi đến đại sảnh, Trương Huyền chắp hai tay ở sau lưng, liếc mắt nhìn đám người Liêu Huân, thản nhiên nói.
- Lại ngươi tự xưng là đặc sứ?
Đám người Liêu Huân đều không nói chuyện. Đặc sứ đứng dậy, híp mắt lại.
- Ngươi tính là thứ gì?
Trương Huyền nâng lông mày lên, mang theo uy nghiêm không cho phép khinh thường:
- Ta để cho ngươi nói chuyện?
- Ta ngất!
Đại dược vương điên cuồng phun ra máu tươi:
- Thật sự kết thúc rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận