Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Xích Huỳnh quả

Địa phương Địa Long cùng bầu trời giao tiếp, là một dòng sông, dọc theo chung quanh học viện, chậm rãi chảy xuôi, uốn lượn đến bóng tối không biết tên, không nhìn thấy cuối cùng. Dọc theo thân rồng nhìn lại, lan tràn về phía tiểu viện, có hồ nước, hoa cỏ cây cối tô điểm, như nhiều hơn từng mảnh tường vân, phụ trợ Địa Long phá không bay lượn.
Nghiên cứu hơn mười phút, sử dụng Minh Lý Chi Nhãn có chút đầu váng mắt hoa, lúc này mới nhịn không được lắc đầu, ngừng lại. Xem ra, đối phương nói tới tam tinh, cũng không phải nói tinh thần, càng không phải địa hình bố cục, chỉ nhìn như vậy, là nhìn không ra, cần phải từ từ nghiên cứu mới được.
Đã biết Địa Long là cái gì, chỉ cần hạ chút công phu, tam tinh hẳn là có thể tìm được. Ngô Dương Tử đã nói ra chỗ bảo tàng, tự nhiên hi vọng hậu nhân tìm được, mà không phải có thể ẩn tàng. Thu hồi tinh thần, đang định bay xuống, lần sau có cơ hội lại nghiên cứu, chỉ thấy một bóng người thẳng tắp bay tới.
- Hồ Yêu Yêu? Lúc này tới đây làm gì?
Minh Lý Chi Nhãn không sợ bóng tối, thoáng nhìn liền nhận ra được, có điều, đối phương như không thấy được hắn, thân ảnh nhanh chóng vọt tới, đi tới một cái chỗ cao trên phế tích, tìm kiếm khắp nơi. Mặc dù thực lực đạt đến Tằm Phong cảnh đỉnh phong, nhưng muốn ở trong bóng đêm tìm một người vẫn không dễ dàng, cổ tay khẽ đảo, một viên Dạ Minh Châu xuất hiện, mượn nhờ ánh sáng trong đó, quan sát khắp nơi.
- Trương lão sư...
Nàng nhịn không được la lên.
Thân là học đồ, đã đổi giọng xưng lão sư. Đang muốn trả lời, con mắt Trương Huyền đột nhiên rơi vào Dạ Minh Châu trong tay nàng, hào quang nhỏ yếu, phản chiếu ở trong hồ nước cách đó không xa, tựa như một ngôi sao.
- Chẳng lẽ...
Ánh mắt sáng lên, vội vàng nhìn lại mấy hồ nước xung quanh tiểu viện, quả nhiên thấy được ánh sáng của Dạ Minh Châu, chiếu ở trong nước, kêu gọi kết nối nhau, tựa như thiên hà treo ngược. Từ trên nhìn xuống, phế tích hình thành Địa Long, uyển như phi hành ở trong trời đêm, bị tinh thần tô điểm, tự mang một cỗ khí thế.
- Tòa phủ đệ này, trải qua sửa chữa, tổng cộng có tám hồ nước, địa hình đã không giống hơn hai ngàn năm trước... Địa Long tam tinh, cần tìm ra vị trí ba viên tinh thần, nhiều ngược lại không đúng!
Ngô Dương Tử nhắn lại nói là Địa Long tam tinh, nếu như Dạ Minh Châu phản chiếu ánh sáng ở trong hồ nước là “tinh”, như vậy hiện nay có tám tinh. Không phải đối phương nói sai, mà là biệt viện trải qua sửa chữa, hình dạng trước kia đã không tồn tại nữa.
- Như vậy có thể làm khó người khác, nhưng khó không được ta...
Trương Huyền mỉm cười.
Tu luyện giả khác, coi như Mộc sư tới, muốn từ tám hồ nước tuyển ra ba chỗ ở hai ngàn năm trước liền tồn tại, là cực kỳ phiền phức, hắn không giống, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, hồ nước có phải niên đại xa xưa hay không, liếc mắt liền có thể nhìn ra. Không lâu sau, liền xác định ba cái. Ba điểm sáng trong hồ nước, nối liền cùng một chỗ, một giao lộ của tiểu viện xuất hiện ở trước mắt. Vị trí này, ở phía trước chủ điện của phủ đệ, là một cây tùng to lớn, đứng sừng sững trên đó, xem ra không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng.
- Xem ra ở dưới gốc cây tùng này!
Xác định địa điểm, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng cười một tiếng, từ không trung bay xuống, xuất hiện ở trước mặt Hồ Yêu Yêu.
- Tìm ta có chuyện gì?
- Trương lão sư, ngươi vì tìm bảo tàng, cũng quá liều mạng đi...
Hồ Yêu Yêu chỉ chung quanh, khuôn mặt ngớ ra. Ngươi không phải mới vừa vào ở sao? Làm sao biến thành như vậy? Coi như vì tìm bảo tàng Ngô Dương Tử lưu lại, cũng không cần biến phủ đệ thành phế tích chứ!
- Không phải bởi vì bảo tàng, là một chút ngoài ý muốn...
Trương Huyền xạm mặt lại:
- Ngươi không phải là nghe nói phủ đệ sụp đổ, đặc biệt tới nhìn xem chứ!
- Không phải, là... có chuyện muốn mời lão sư hỗ trợ!
Hồ Yêu Yêu vội nói.
Mặc dù Ngô Dương Tử có lưu lại bảo tàng, nhưng nhiều năm như vậy, vô số tiền bối của nàng đều tìm, tung tích gì cũng không phát hiện, nàng cũng không cảm thấy mình có thể tìm tới, nên không quá chú ý.
- Chuyện gì?
Trương Huyền kỳ quái.
Mặc dù Hồ Yêu Yêu ở trước mặt hắn không nổi lên được bất luận sóng gió gì, nhưng ở trong học viện tuyệt đối là cường nhân hô phong hoán vũ, lại thêm thủ đoạn rất nhiều, còn có sự tình nàng không giải quyết được?
- Nói thật cho ngươi biết đi, ta cùng Đổng Hân, Long Thương Nguyệt cùng Tiết Chân Dương, phát hiện một bảo tàng, chỉ cần lấy được, có hai mươi phần trăm tỷ lệ, giúp chúng ta đột phá đến Bán Thánh...
Hồ Yêu Yêu cắn răng:
- Vốn bốn người chúng ta muốn một mình lấy đi bảo vật, nhưng hai gia hỏa thủ hộ thực sự quá mạnh, chúng ta không phải đối thủ, cho nên... Hy vọng có thể được ngươi trợ giúp!
- Ta?
Trương Huyền sững sờ.
Chuyện này lúc trước hắn nghe lén đã biết, Đổng Hân từng nói qua, đại khái tháng này thành thục, tính toán thời gian, quả thực không sai biệt lắm.
- Không sai, ngươi muốn thực lực có thực lực, muốn thủ đoạn có thủ đoạn, nếu như nói ai có thể giúp chúng ta nhận được món đồ kia, ngoại trừ ngươi, chúng ta thực nghĩ không ra...
Hồ Yêu Yêu lắc đầu.
Mặc dù bốn người bọn họ ở trong học viện hô phong hoán vũ, nhưng gặp phải tên này, lại như gặp ma, biến thành đồ đệ, đồ tôn, Đổng Hân thảm nhất, biến thành cháu chắt không nói, còn bị khai trừ.
Long Thương Nguyệt một mực không có hành động, ngược lại may mắn thoát khỏi. Vốn bốn người có ba cái cùng hắn có khúc mắc, không muốn tìm hắn hỗ trợ, nhưng món đồ kia sắp thành thục, một khi không lấy, sẽ để cho hai gia hỏa kia lấy đi, đến lúc đó, cái gì cũng không chiếm được, còn muốn đột phá ràng buộc liền khó hơn!
Suy đi nghĩ lại vẫn quyết định mời một người . Mặc dù tên này là phá hư chi vương, nhưng năng lực chân chính bày biện ở nơi đó, nếu không cũng không để bốn đại cao thủ bọn hắn liên tục hao tổn ba cái.
- Là cái gì? Có thể để cho tỷ lệ đột phá Bán Thánh tăng lên hai mươi phần trăm?
Trương Huyền kỳ quái.
Đi qua Phong Thánh đài, nhìn qua vô số tâm đắc đột phá, biết từ Tằm Phong cảnh đến Bán Thánh rất khó, tăng lên hai mươi phần trăm, đối với thiên tài như bọn hắn, tỷ lệ đã cực kỳ lớn. Hồ Yêu Yêu cắn môi, dưới Dạ Minh Châu phụ trợ, da thịt của Hồ Yêu Yêu tuyết trắng cùng dáng người yêu nghiệt, rung động lòng người:
- Dược liệu Thánh giả... Xích Huỳnh quả!
- Xích Huỳnh quả?
Trương Huyền sửng sốt một chút, con mắt nhịn không được tỏa ánh sáng. Thứ này hắn nghe nói qua, quả thực là một loại dược liệu Thánh giả, toàn thân đỏ tươi, một khi thành thục, có thể phát ra huỳnh quang, tựa như đom đóm, chiếu sáng bốn phía, cực kỳ xinh đẹp.
Thứ này hấp thu tinh hoa nhật nguyệt sinh trưởng, trăm năm thành thục một lần, cực kỳ thưa thớt, hơn nữa không cách nào nhân tạo bồi dưỡng, tuyệt đối là bảo vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Dùng loại Xích Huỳnh quả này, mặc dù không cách nào đột phá Bán Thánh, nhưng quả thực có thể gia tăng tỷ lệ đột phá, khó trách bốn người động tâm, xem như hắn, tâm tư cũng sục sôi.
Mặc dù hiện tại tu vi của hắn chỉ là Đạp Hư cảnh sơ kỳ, cách Bán Thánh còn chênh lệch mấy cấp, nhưng lấy tốc độ tu luyện của hắn, chỉ cần tìm được công pháp, cắn răng khổ tu hai ba canh giờ liền tích lũy đủ.
Ở Phong Thánh đài tổng kết vô số kinh nghiệm, đột phá có lẽ không khó, nhưng có thứ này, hiệu quả khẳng định càng tốt. Dù sao hắn tu luyện Thiên Đạo công pháp, đột phá cần lượng lớn linh khí, mặc dù ở Vân Vụ lĩnh nhận được không ít Địa Mạch linh dịch, nhưng đến lúc đó có thể sử dụng hay không cũng khó nói. Dù sao độ tinh thuần của Địa Mạch linh dịch vẫn kém một chút, có thứ này, có thể nói... Bán Thánh có hi vọng!
- Không sai, chúng ta trải qua quan sát, cây này tổng cộng kết mười trái Xích Huỳnh quả, chỉ cần ngươi có thể giúp chúng ta lấy được... Mọi người có thể chia đều, mỗi người hai quả!
Hồ Yêu Yêu nói.
- Mỗi người hai quả?
Trương Huyền vuốt cằm:
- Tốt, ta đáp ứng!
Hắn là lâm thời gia nhập, có thể bình quân phân phối, cầm tới hai trái cũng không tệ lắm. Đương nhiên, cụ thể làm sao chia, khẳng định phải xem cống hiến lớn nhỏ, đến lúc đó lại thương nghị cũng không muộn.
- Đáp ứng?
Vốn cho rằng đối phương sẽ công phu sư tử ngoạm, muốn nhiều mấy quả, không nghĩ tới đồng ý sảng khoái như vậy, Hồ Yêu Yêu có chút không dám tin tưởng.
- Đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu:
- Lúc nào xuất phát?
- Chỗ kia cách nơi này có chút xa, ngồi thú sủng của Đổng Hân, đại khái cần ba ngày mới có thể đến! Nói cách khác, một cái qua lại, không sai biệt lắm cần bảy tám ngày!
Hồ Yêu Yêu nói:
- Nếu như không có chuyện gì, hiện tại chúng ta có thể đi ngay!
- Bảy tám ngày?
Trương Huyền cau mày.
Ba ngày sau hắn còn phải kế vị, có đại nghi thức cần tham gia, khẳng định là đi không được.
- Đúng vậy, đây là tính toán thời điểm Xích Huỳnh quả thành thục, nhưng chỉ sợ còn phải ở nơi đó đợi mấy ngày, hoàn toàn thành thục mới có thể hái...
Hồ Yêu Yêu nói.
- Còn phải đợi?
Cứ tính toán như thế, chẳng phải vượt qua mười ngày nửa tháng? Thực sự quá chậm! Lâu như vậy, đã có thể xung kích Tòng Thánh, chỉ vì Bán Thánh, thực sự không có lời. Hơn nữa, chủ yếu nhất là chậm trễ sự tình.
- Ba ngày sau, tân viện trưởng của học viện xác lập, hiện tại đi, khẳng định sẽ chậm trễ...
Trương Huyền lắc đầu.
- A, chuyện này ta nghe nói, sau khi lão viện trưởng mất tích, vị trí viện trưởng một mực không công bố, hôm nay Mộc sư tới, chính là vì việc này, nhưng mà không biết viện trưởng rơi vào trên đầu ai... Theo ta suy đoán, không phải Lục Phong viện trưởng, chính là Triệu Bính Tuất viện trưởng! Hai người bọn họ khả năng lớn nhất.
Hồ Yêu Yêu lắc đầu, môi đỏ nhếch lên:
- Nhưng chuyện này cùng chúng ta có quan hệ gì, dù sao lão sư cũng không phải học sinh của học viện, còn quản viện trưởng làm gì?
Trương Huyền cùng Lục Phong viện trưởng huyên náo lớn như thế, bị đuổi ra học viện, ngay cả chỗ ở cũng không có, đường đường Yêu Nguyệt hội hội trưởng làm sao không biết! Ngươi nói ngươi không phải là học sinh học viện, còn quan tâm ai làm viện trưởng làm gì? Cái gì nghi thức thượng vị, cùng ngươi có nửa xu quan hệ?
- Cái này...
Trương Huyền cười khổ, thật là có quan hệ, đồng thời quan hệ rất lớn.
- Nhanh quyết định đi, Xích Huỳnh quả ngay ở mấy ngày nay thành thục, nếu như đi muộn ta sợ không kịp!
Thấy hắn còn suy nghĩ lễ kế vị của viện trưởng, Hồ Yêu Yêu lắc đầu.
- Như vậy đi, đêm nay giờ Tý xuất phát, cũng đừng ngồi thú sủng của Đổng Hân, tốc độ không đủ nhanh, ngồi của ta đi, như vậy trong ba ngày hẳn có thể vừa đi vừa về!
Chần chờ một chút, Trương Huyền nói.
Hiện tại hắn còn phải tham gia yến hội, dò xét Thánh giả Bồ Đề thụ có thể cứu chữa Ngụy Như Yên hay không, sau đó mới có thể xuất hành. Thú sủng của Đổng Hân, tu vi nhiều nhất tương đương nàng, Tằm Phong cảnh mà thôi, tốc độ quá kém, ngồi A Tử mà nói, lộ trình ba ngày, nửa ngày hẳn liền đến. Có thể tiết kiệm không ít thời gian.
- Thú sủng của ngươi? Tử Dực Thiên Hùng thú kia?
Hồ Yêu Yêu nhướng mày:
- Tốc độ chỉ sợ còn chậm hơn nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận