Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đến cùng ai chỉ điểm ai?

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
- ...
Dùng sức lắc đầu, cả người đồng tử tê tê.
Rất nhiều thiên tài chủng tộc, hắn gặp qua không ít, cường giả cũng từng cơn sóng liên tiếp, thậm chí cùng cường giả đỉnh phong nhất đại lục giao chiến, cũng tự tin không kém mảy may.
Nhưng tu vi tấn cấp nhanh như vậy, giống như ăn cơm uống nước... Đừng nói gặp qua, nghe cũng không có nghe qua! Năm đó Khổng sư dường như cũng không tấn mãnh như vậy! Còn là người sao?
- Ngươi là... Mượn nhờ bí pháp ta đưa cho ngươi mới tấn thăng?
Đồng tử nhịn không được nữa nhìn lại.
Trước đó tên này không đột phá, mình mới vừa cho bí tịch lý giải không gian, nắm bắt tới tay, mở ra cũng không có, liền xung kích đến Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, đối phương không phải nhận lấy một loại dẫn dắt nào đó, mới nhanh như vậy chứ!
Chỉ là... Những sách vở này, là hắn tự mình viết, biết rõ rõ ràng ràng, cũng không có gì có thể để cho người ta nhanh chóng tiến bộ a?
- A, những cái này thoạt nhìn không tồi, nhưng sơ hở thực sự quá nhiều, để cho người ta đau đầu, trực tiếp học tập, khẳng định là có vấn đề!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Sơ hở quá nhiều? Để cho người ta đau đầu?
Chỉ cảm thấy tóc nổ lên, đồng tử suýt chút nữa bạo.
Cùng người Lạc gia đại chiến, không kém chút nào, ngón tay điểm ra, áp súc không gian, xuyên qua khoảng cách mấy triệu dặm... Bất kể từ chỗ nào, cũng có thể nhìn ra hắn lý giải không gian không kém gì cường giả Lạc gia, thậm chí càng mạnh hơn mấy phần. Tự tay viết đồ vật, thế mà bị nói thành sơ hở quá nhiều... Mấu chốt còn đầy vẻ khinh bỉ! Xem thường em gái ngươi ah!
- Không biết dạng sơ hở gì để ngươi đau đầu? Có thể nói tỉ mỉ thoáng cái hay không?
Đồng tử kìm nén không được cắn răng.
Nếu không phải tiểu thư ở bên cạnh, hắn khẳng định đã sớm một tay đập chết gia hỏa ngạo mạn này.
- Nói cho ngươi cũng không sao!
Trương Huyền nhẹ gật đầu:
- Trong sách của ngươi, nói không gian càng vững chắc, càng khó phá giải, trong không gian ổn định, chỉ có tìm kiếm được lỗ sâu, mới có thể đi vào, nếu không sẽ xuất hiện sụp đổ, khó mà khôi phục!
- Không sai!
Đồng tử nhẹ gật đầu:
- Không gian gấp, tính vững chắc rất kém cỏi, nếu như ở trong đó dùng lực lượng quá lớn, sẽ sụp đổ! Không gian Đại lục vững chắc mạnh hơn nhiều, muốn phá vỡ, cũng khó khăn trùng trùng điệp điệp, cái này có lỗi gì?
Những lý giải không gian này, là bao nhiêu vạn năm trước, tiền nhân truyền thừa lưu lại, chẳng lẽ cũng có vấn đề?
- Ngươi sai, không gian thật ra là di động! Mà không phải ổn định.
Trương Huyền nói.
- Di động?
Đồng tử sững sờ, nhịn không được cười lên:
- Cái này sao có thể, chúng ta sinh hoạt ở trong không gian, thật sự di động, sao lại không biết?
- Cá trong sông có biết nước sông đang chảy không?
Trương Huyền nhìn qua.
- Cái này...
Đồng tử ngẩn ngơ.
Sông đầy đủ rộng lớn, nước sông đủ sâu, tôm cá sinh hoạt ở trong đó quả thực không biết nước sông di động.
Giống như hắn từng đi qua một số tinh cầu lơ lửng trong hư không, ở nơi xa xem, có thể nhìn thấy không ngừng xoay tròn, nhưng chân chính rơi trên mặt đất, lại không phát hiện được chút nào.
- Không gian di động, cho nên lỗ sâu cũng sẽ di động, nếu như tìm được dấu vết, giống như hoa văn trong cây cối, theo hoa văn tiến lên, không gian sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề, càng sẽ không bởi vậy sụp đổ! Nói cách khác, bơi theo không gian chảy, giống như cá trong sông, chưa từng nghe nói qua bởi vì cá bơi quá nhanh, mà dẫn đến sông lớn ngược dòng!
Trương Huyền gật đầu.
Thật ra thì đây không phải lý luận của hắn, mà là từ Lộ Xung học tập đến Vu Hồn Xuyên Toa.
Vu Hồn có thể tùy ý ở trong cự ly ngắn qua lại, nếu như dựa vào tìm lỗ sâu, khẳng định không thể nào làm được, truyền tống không gian cũng phải gây nên rung chuyển, không thể lặng yên không một tiếng động đến trước mặt người bị công kích, mà để cho người ta không có chút phát hiện nào.
- Cái này... Cái này...
Thân thể đồng tử cứng đờ.
Lấy thực lực của hắn, tự nhiên có thể nghe ra, vị thanh niên trước mắt này nói toàn bộ đúng đắn, chỉ bất quá... Quả thực lật đổ sở học trước đó.
- Khống chế không gian mạnh nhất, thuộc về một loại chức nghiệp... Nhưng thư tịch loại nghề nghiệp này, ta xem qua không ít, nói tới lý luận đều giống như ta, chưa từng nghe nói qua giống như ngươi nói!
Đồng tử có chút nhịn không được.
- Chức nghiệp nắm giữ không gian mạnh nhất... Hẳn là Vu Hồn sư đi! Vu Hồn từ ý niệm tạo thành, lại càng dễ khiêu động không gian, ngươi có thư tịch loại nghề nghiệp này?
Trương Huyền nhíu mày.
Theo hắn biết, nắm giữ không gian mạnh nhất là Vu Hồn sư. Nguyên nhân chính là như vậy, Lộ Xung mới có thể làm được xuyên qua không gian mà Trịnh Dương cũng làm không được!
Chỉ là năm đó Vu Hồn sư đầu nhập vào Dị Linh tộc, bị Danh Sư đường tiêu diệt... Truyền thừa đoạn tuyệt, Lộ Xung cũng là được tổ địa bí ẩn mới có truyền thừa, từ đó tu vi đại tăng... Vị trước mắt này, ở nơi nào nhìn thấy thư tịch loại nghề nghiệp này?
Chẳng lẽ... Chư Tử bách gia truyền thừa đến từ Khổng sư, có lẽ không có đi qua chiến loạn năm đó, nắm giữ loại thư tịch này?
- Ây...
Đồng tử lắc đầu, cũng không trả lời Trương Huyền, mà tràn đầy chân thành nhìn qua:
- Còn nơi nào có vấn đề, có thể chỉ rõ hay không!
Nếu như nói mới vừa rồi cảm thấy đối phương ăn nói bừa bãi, trao đổi một câu đã biết, ở phương diện không gian, đối phương lý giải còn sâu sắc hơn hắn.
- Trong sách của ngươi còn có mười ba nơi thiếu hụt...
Thấy hắn chân thành, Trương Huyền gật đầu nói.
- ...
Lạc Nhược Hi im lặng.
Bản ý của nàng là để đồng tử Ngột Thần chỉ điểm người yêu, để hắn đột phá nhanh hơn, tấn cấp thực lực cao hơn, làm sao nói nói, biến thành người sau chỉ điểm người trước?
Mấu chốt nhất là... Ngột Thần còn vẻ mặt chân thành, được ích lợi không nhỏ... Đây rốt cuộc ai chỉ điểm ai vậy!
- Cẩn thận, có người đến...
Ngay thời điểm Trương Huyền ý định nói ra mười ba nơi thiếu hụt, thanh âm của Lạc Nhược Hi truyền tới.
Hai người đồng thời sững sờ, ngừng lại.
Vừa rồi bọn họ dừng lại, đã dùng phương pháp đặc thù ẩn nặc thân hình, phong tỏa không gian, bởi vậy coi như một mực trò chuyện, ngoại giới cũng không phát giác được.
Trương Huyền nhìn về phía trước, chỉ thấy trong dãy núi trống trải, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện mấy người mặc trường bào.
Những trường bào này quả thực có chút tương tự Danh Sư bào, chỉ bất quá dùng vải màu đen làm thành, tỏ ra âm trầm cổ quái, cho người ta một loại cảm giác quỷ dị.
Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, xem xét tỉ mỉ.
Hết thảy bốn vị, tuổi tác đều không lớn, thoạt nhìn đều chừng ba mươi tuổi.
- Chẳng lẽ đây là những Dị Linh tộc bắt đám người Triệu Nhã?
Lông mày Trương Huyền giương lên.
Có năng lực làm ra loại sự tình này, trừ Chư Tử bách gia chính là Dị Linh tộc, Lạc Nhược Hi chính miệng nói, nàng không phải Dị Linh tộc, như vậy những người đối diện này, nhất định là cái sau!
Nắm đấm xiết chặt, hít sâu một hơi, Trương Huyền duỗi ra ngón tay, tùy thời chuẩn bị kích hoạt giọt nước trong lòng bàn tay, quay đầu nhìn về phía nữ hài cách đó không xa:
- Động thủ ư?
- Trước không vội!
Lạc Nhược Hi lắc đầu:
- Chỗ di tích này chúng ta không quá quen thuộc, không bằng để cho bọn họ đi vào trước mới quyết định!
- Tốt!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận