Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ghét học?

- Ta biết các vị ở tại đây, đều có kinh nghiệm dạy học phong phú kinh nghiệm dạy học, đều là lão sư nghiệp đoàn có tư chất thi đậu chính thức. Chỉ dựa vào lý lịch sơ lược, tùy tiện hỏi vài câu, lựa chọn ai, không lựa chọn ai, cũng làm cho người ta khó có thể tin tưởng và nghe theo.
Tạ Tất viện trưởng nhìn quanh một vòng, tiếp tục nói:
- Đã như vậy, ta cứ dựa theo tiêu chuẩn so sánh giáo sư tới lựa chọn.
- Tiêu chuẩn so sánh giáo sư?
Tất cả mọi người đều nghi ngờ nhìn qua.
- Không sai! Người làm lão sư, truyền bá giải dạy cùng giải thích nghi hoặc! Công tác chức vụ chính của lão sư vẫn là giáo dục học sinh, để cho hắn đi trên con đường chính xác, thu được phát triển tốt hơn! Chỗ của ta có hai học sinh, đều có chút vấn đề. Ai có thể giải quyết, học viện sẽ tuyển chọn người đó. Đồng dạng dưới tình huống có thể giải quyết, ai làm tốt nhất, thứ tự của người đó sẽ sát đầu!
Tạ Tất viện trưởng nói.
- Chức trách của lão sư chính là dạy học. Dạy học không tốt, tất cả đều không có tác dụng!
- Tu luyện có cao tới đâu nói không ra, cũng uổng công!
Nghe được tiêu chuẩn tuyển chọn, mọi người đồng thời gật đầu.
- Loại sát hạch này ngược lại cũng phù hợp quy định!
Trên mặt Mạc Hoằng Nhất cũng lộ ra vẻ hài lòng.
Thuật nghiệp có chuyên công, không có kinh nghiệm giảng bài, không hướng dẫn qua học sinh, không dạy học lý luận, cho dù thực lực cường thịnh mấy đi nữa, hiệu quả dạy học cũng chưa chắc quá mạnh!
Không ít người học vấn lớn chạy đi dạy học, nói chuyện trời đất, hết một tiết học, kết quả... học sinh chó má gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu rõ.
- Dẫn bọn họ vào đi!
Dựa theo Tạ một tiếng viện trưởng kêu lên, hai học viên mười lăm, mười sáu tuổi được dẫn vào.
Một nam một nữ.
Nữ hài mặt mang vẻ lạnh lùng cao ngạo, nam hài ánh mắt lại lóe lên, giống như chim ưng.
Hai vị học sinh đi tới trước mặt mọi người, trong mắt cũng không có vẻ sợ hãi, hình như biết vị trí chính xác của mình, yên tĩnh đến cực điểm.
- Chính là hai học sinh này, các ngươi ai đến xem trước?
Tạ Tất nhìn quanh mọi người.
- Ta!
Người thanh niên Thông Huyền cảnh hậu kỳ trước mặt Trương Huyền, Mạc Hoằng Nhất kia, hừ một tiếng, vẻ mặt cao ngạo đi ra.
- Không tệ. Lão sư lại cần có loại thái độ dũng cảm thử thách này. Sợ đầu sợ đuôi, nhìn trước ngó sau, chỉ sợ cũng dạy không ra đệ tử tốt!
Tạ Tất thoả mãn gật đầu.
Nghe nói như thế, mọi người hối hận một hồi.
Sớm biết vậy bọn họ đã đi tới. Người này không chỉ lấy ra danh tiếng, còn chiếm được thiện cảm của Tạ viện trưởng, làm không tốt, lại sát hạch thành công.
Nghe được tán dương, tinh quang trong mắt người thanh niên lóe lên. Hắn đi vài bước tới trước mặt hai học sinh, đi dạo một vòng xung quanh bọn họ, sau đó mở miệng phân phó:
- Mỗi người đánh ra một bộ võ kỹ xem thử!
- Vâng!
Trong mắt nữ hài lóe lên một biểu tình không mấy chú ý, bắt đầu trước.
Nàng đánh võ kỹ có quy có củ, lực lượng và linh tính đều có mười phần, cho thấy thiên phú rất tốt. Rất nhanh một bộ quyền pháp đã đánh xong. Nam hài đi vào giữa sân.
Chiêu số của hắn không linh động giống như người trước, càng trực tiếp, nhanh chóng hơn, mang theo lực lượng hùng hồn, thậm chí mơ hồ để lộ ra khí tức sát phạt.
Hai người thi triển võ kỹ, các lão sư khác cũng ở một bên quan sát, mỗi người có chút suy nghĩ.
Rất nhanh, võ kỹ biểu diễn xong. Hai người lại ôm quyền đứng thẳng.
- Được, vị lão sư này có thể bình luận cho điểm!
Tạ Tất ngoắc tay.
- Được!
Người thanh niên lên tiếng, chắp hai tay ở sau lưng, rất có ý tứ chỉ điểm giang sơn:
- Nữ hài này đánh ra bộ võ kỹ này là Thanh Thủy Phù Vân Thủ, nhẹ nhàng như gió thoảng may bay, lực lượng linh động. Chiêu số tuy rằng tinh mỹ, hơn nữa tu luyện căn bản cũng rất vững chắc. Chỉ có điều... chân khí của nàng chưa đủ, thời điểm chuyển động kinh mạch, lộ vẻ khá tốn sức. Nếu như ta không nhìn nhầm, chắc hẳn là vừa đột phá Chân Khí cảnh không lâu, đối với vận dụng chân khí vẫn không mấy quen thuộc!
Nói xong, hắn nhìn về phía nữ hài, mang theo ý thăm dò:
- Không biết ta nói có chính xác hay không?
- Ba tháng trước ta mới đột phá Chân Khí cảnh!
Nữ hài gật đầu.
- Chiêu số tuy rằng tu luyện đến nơi đến chốn, nhưng đáng tiếc khống chế chân khí chưa đủ, đẹp hơn nữa, lại tinh chuẩn hơn nữa, cũng chỉ là động tác võ thuật đẹp. Nếu như là đệ tử của ta, ta sẽ yêu cầu nàng chuyên tâm tu luyện. Trước hết nghĩ biện pháp ngưng tụ chân khí lại nói sau. Chỉ có chân khí đạt được cảnh giới hùng hậu, mới có khả năng phát huy thấu triệt chiêu số!
Người thanh niên mỉm cười:
- Thân thể của nàng tú lệ đoan trang, khí tức tinh thuần. Ta sẽ đề nghị tu luyện Ngọc Tố Công của học viện, tương xứng với khí chất của nàng, tu luyện cũng có thể thuận buồm xuôi gió!
- Tại hạ tu luyện chính là Ngọc Tố Công!
Nghe được lời của hắn, ánh mắt nữ hài lộ ra một tia kinh ngạc, không nhịn được nói.
- Ha hả!
Vẻ mặt đắc ý, chỉ điểm xong cho nữ hài, người thanh niên nhìn về phía nam hài cách đó không xa:
- Lực lượng của ngươi mạnh mẽ có lực, nói rõ thích hợp tu luyện công pháp và võ kỹ loại hình lực lượng. Ta cảm thấy Trúc Dương Công tương đối thích hợp với ngươi!
- Hồi bẩm lão sư, tại hạ tu luyện chính là Trúc Dương Công!
Nam hài gật đầu.
- Được, ta chỉ điểm kết thúc...
Vung ống tay áo, vẻ mặt người thanh niên đắc ý đi trở về đoàn người, đi tới trước mặt hai người Trương Huyền, còn cố ý hất cằm lên.
- Những điều này ta cũng đã nhìn ra, chắc hẳn nên sớm đi ra nói!
- Ai nói không phải chứ? Để cho hắn cướp mất tiên cơ. Giờ đi qua nói, chẳng khác nào vẽ rắn thêm chân, trái lại không đẹp!
- Thực sự đáng giận...
...
Nghe được người thanh niên nói xong, tất cả mọi người đều lộ ra sự hối hận.
Có thể sát hạch chính thức giáo sư, những người này tất nhiên đều có thể nhìn ra. Chỉ có điều, người khác đã nói qua, ngươi đi lên nói, khó tránh khỏi có nghi ngờ sao chép, cũng không thu được thiện cảm.
- Ừ!
Khác với phản ứng của mọi người, biểu tình trên mặt Tạ viện trưởng không có quá nhiều biến hóa, trái lại lộ ra vẻ thất vọng, nhìn quanh một vòng:
- Còn có người nào có gì bổ sung không?
- Ta tới!
Do dự một lát, lại có một người đi ra.
Đó là một người trung niên, chừng bốn mươi tuổi.
- Là Đỗ Tầm lão sư của Thiên Tuyền học viện!
- Nghe nói là giáo sư sao kim, hơn nữa đã được một vị danh sư thu làm học đồ!
- Đúng vậy, ta từng nghe nói qua, lớp của hắn rất lợi hại...
- Xem ra, vị trí lại muốn muốn ít đi một cái!
...
Nhìn thấy được người trung niên đi tới, tất cả mọi người ồ lên, không nhịn được trên mặt lộ vẻ khẩn trương.
Vừa rồi người này ở trong đám người không mấy lộ sơn hiện thủy. Vừa đi ra khỏi đám người, nhất thời có không ít người nhận ra.
Có thể trở thành giáo sư sao kim và học đồ của danh sư, cũng phải là người có năng lực.
Trong số người đến đây tuyển chọn, cơ bản đều là lão sư bình thường, so với nhân vật cấp bậc cùng loại như vậy, vẫn có chênh lệch.
- Vừa rồi hai người bọn họ thi triển võ kỹ, ta cũng nhìn. Nữ sinh lực lượng nhẹ nhàng. Vị lão sư vừa rồi nói không sai, thích hợp tu luyện Ngọc Tố Công. Chỉ có điều... hắn bỏ quên một điểm. Cô nữ sinh này mới vừa gia nhập Chân Khí cảnh ba tháng, có thể tu luyện ra võ kỹ lợi hại như vậy, kết hợp chân khí cùng thân thể tốt như vậy... đoán chừng thiên phú, vượt qua người bình thường! Thuộc về... thiên tài!
Đỗ Tầm lão sư đi tới hai người trước mặt, nhìn kỹ một hồi, lời bình kỹ càng tỉ mỉ.
- Ngọc Tố Công, chỉ là tu luyện trong nữ tử, công pháp tương đối phổ biến. Nếu như thiên phú kém một chút, tu luyện không có vấn đề quá lớn. Nhưng cũng có chút lãng phí thiên phú. Ta cảm thấy nếu như đổi lại tu luyện Ngọc Nữ Công, càng thích hợp hơn!
- Về phần vị nam sinh này, lực lượng mạnh mẽ, khí thế hùng hậu, Trúc Dương Công loại hình lực lượng là tương đối thích hợp. Nhưng chiêu số của hắn gọn gàng sắc bén, nhằm thẳng vào chỗ yếu hại, hiển nhiên từng có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Trúc Dương Công có thể nâng cao tu vi, vận chuyển cũng có chút chậm. So với loại tính cách am hiểu công kích của hắn, còn kém một đoạn rất lớn. Ta cảm thấy, vẫn là tu luyện Phách Thiên Kìnhthì tương đối thích hợp hơn. Bộ công pháp ngắn và nhanh, có thể phát huy ưu thế của hắn tốt hơn!
Nói đến đây, Đỗ Tầm lão sư liền ôm quyền:
- Ta nói xong!
- Rất tốt!
Nghe được lời của hắn, Tạ Tất thoả mãn gật đầu.
Vừa rồi, lúc người thanh niên nói, hắn lộ ra vẻ thất vọng. Vị Đỗ Tầm này mở miệng, hắn tự nhiên khen một câu, đủ thấy hai người đã có sự khác biệt.
- Đáng giận!
Nhìn thấy được vẻ mặt của hắn biến hóa, biểu tình của người thanh niên vốn đắc ý, trầm xuống, xiết chặt nắm đấm.
Người trong nghề vừa ra tay đã biết có đúng hay không. Hắn nói tuy rằng cũng có sai lầm nào đó. Nhưng vừa so sánh cùng vị Đỗ Tầm này, lại thoáng lộ ra một chút trung dung. Quả thật, sử dụng phương pháp của hắn hiệu quả, nhất định phải tốt hơn bản thân mình.
- Được rồi, còn có ai muốn bổ sung không?
Tạ Tất lại nhìn ra.
Lại có mấy người đi lên phía trước. Chỉ có điều, bọn họ nói đều không khác mấy so với hai người lúc trước, không có quá nhiều ý mới.
- Nếu như không có bổ sung, vị trí chính là hai vị lão sư đầu tiên!
Thoáng hiện ra vẻ thất vọng, Tạ Tất tiếp tục nói.
- Ta đến đi!
Mạc Hoằng Nhất đi lên phía trước.
Thấy mọi người nói nhiều như vậy, còn có người tiến lên, tất cả mọi người đưa mắt tập trung qua. Chỉ có điều, khi thấy rõ tu vi, mỗi một người đồng thời lắc đầu.
Không ít Thông Huyền cảnh hậu kỳ, đỉnh phong đều đã nói, không có quá nhiều điều mới mẻ. Một sơ kỳ nho nhỏ mà thôi, lại làm sao có thể có kiến thức càng cao hơn!
Ngay cả Tạ Tất và tất cả trưởng lão cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Tu vi tuy rằng không có nghĩa là giảng bài, nhưng có thể nói rõ một vài vấn đề.
Tu luyện cấp bậc cao, nói rõ lý giải đối với tu luyện cũng sâu hơn, dạy học tất nhiên cũng càng có tâm đắc.
Không để ý tới ánh mắt của mọi người, Mạc Hoằng Nhất đi tới trước mặt hai học sinh, đi dạo qua một vòng, nhìn về phía Tạ viện trưởng:
- Viện trưởng, nếu như ta không nhìn lầm, ngươi nói hai học sinh này có chút vấn đề, không phải chỉ về tu vi bọn họ, mà là có ám chỉ gì khác!
- Có ám chỉ gì khác?
- Lão sư giáo dục, không chỉ tu vi còn chỉ cái gì?
- Sai lầm! Không hiểu thì đừng nói nhảm...
...
Nghe được lời của hắn, sắc mặt tất cả đám người vừa tham dự sát hạch đều trầm xuống. Người thanh niên nói đầu tiên còn mang theo vẻ mặt khinh miệt.
Học sinh có vấn đề, không phải chỉ tu vi thì chỉ cái gì?
Chẳng lẽ còn có thể chỉ thân thế gia đình?
- A? Vẫn mong nói rõ một chút!
Tạ viện trưởng vốn đầy vẻ thất vọng, nghe hắn nói như thế, nhịn không được ngẩng đầu lên.
- Nữ sinh này, bất kể tu luyện chính là Ngọc Tố Công hay Ngọc Nữ Công, ảnh hưởng cũng không quá lớn. Giống như Đỗ Tầm lão sư trước đó đã nói, thiên phú của nàng cực cao. Cho dù trên công pháp Có chút khác biệt, cũng sẽ không quá mức ảnh hưởng.
Mạc Hoằng Nhất nhìn qua:
- Hơn nữa, cho dù Ngọc Tố Công hơi yếu, nàng tu luyện nhiều năm, đã quen thuộc. Tùy tiện thay đổi, đối với tiến bước của nàng ngược lại là một sự ngăn cản. Lại nói, chỉ cần chỉ điểm tốt, hai công pháp này vốn lại không chênh lệch nhiều, không khác nhau quá nhiều!
- Cho nên... trong mắt của ta, vấn đề lớn nhất của nàng, không phải là tu luyện công pháp, cũng không phải cần củng cố thêm tu vi chân khí, mà là... ghét học!
- Ghét học?
Mắt của Tạ viện trưởng thoáng cái sáng lên, không nhịn được nhìn qua:
- Không sai, nói tiếp!
- Điều này...
Nghe hắn thừa nhận, đồng tử của tất cả mọi người đều trợn tròn.
Ghét học?
Có nhầm hay không, người này làm sao nhìn ra được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận