Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cho ngươi một lần cơ hội

Man thú bay xuống trên mặt đất, bốn người đi xuống.
Trên núi hoa tuyết rơi xuống. Triệu Nhã thực lực tệ nhất trong đám người cũng đạt tới nửa bước Hóa Phàm. Tuy rằng lạnh giá, ngược lại cũng ảnh hưởng không lớn.
Chỉnh sửa lại y phục một chút, Trương Huyền nhìn lại về phía Băng Nguyên cung trước mắt.
Từ phía xa chỉ cảm thấy cung điện hùng vĩ. Đi tới trước mặt, mới biết được là lớn tới mức nào, kéo dài qua hơn một nghìn thước, độ cao cũng đạt tới mấy chục thước, giống như một tòa phủ đệ khổng lồ.
Trước mắt là cửa lớn, cao tới hơn mười thước, không biết chế tạo từ cái gì thành, mang tới cho người ta một loại cảm giác vừa dày vừa nặng.
- Khang Cảm của Vạn Quốc Thành, đúng hẹn đến đây, mong rằng Ngô cung chủ gặp mặt!
Đi tới trước mặt, Khang đường chủ hít sâu một hơi, âm thanh lanh lảnh vang lên, truyền lại về phía bên trong.
Một lát sau, cửa lớn "ken két” mở ra. Mấy bóng người đi ra. Tất cả đều là nữ tử mặc một bộ trang phục màu trắng. Một người dẫn đầu, đi tới trước mặt:
- Khang đường chủ, cung chủ có lệnh, mời vào bên trong!
- Cảm ơn!
Khang đường chủ gật đầu, dẫn theo mọi người đi về phía trong.
Vừa đi, Trương Huyền vừa nhìn lại về phía những nữ đệ tử này. Tuổi tác thoạt nhìn cũng không lớn, chỉ có chừng hai mươi tuổi, tất cả tu vi lại đều không kém, đều là khoảng Hóa Phàm tam trọng.
Từng tuổi này, lại có tu vi như thế, cho dù ở Vạn Quốc Thành cũng được cho là người xuất sắc.
Nữ tử vừa nói chuyện còn đạt tới Hóa Phàm tam trọng đỉnh phong, toàn thân trang phục màu trắng chiếu rọi ở trong tuyết trắng, cho người ta một loại cảm giác cô độc lạnh lẽo.
Đi vào Băng Nguyên cung, vừa đi vào cửa lớn, lập tức cảm thấy linh khí trong đó, trở nên sống động, bất cứ lúc nào cũng sẽ chui về phía trong lỗ chân lông, khiến người ta tu luyện càng đơn giản hơn.
- Linh khí thật sống động!
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Linh khí ở đây, tuy rằng nồng độ so với bên ngoài không khác biệt lắm, nhưng sống động khác thường. Cho dù không tận lực dẫn dắt, cũng có thể chui vào lỗ chân lông, rèn luyện thân thể, tinh lọc tu vi, khiến tốc độ tu luyện của người ta tăng gấp bội.
Điều này lại giống như nước có áp lực so sánh với nước ở nơi tù đọng, tiến vào mương máng, tốc độ khẳng định nhanh hơn.
Những nữ hài này, tuổi còn trẻ còn có thực lực mạnh như vậy. Xem ra ở nơi này tu luyện, làm ít công to. Mặc dù không phải là nơi trận pháp tập trung linh khí sung túc, cũng tuyệt đối được cho là bảo địa tu luyện.
Càng đi về phía bên trong, mức độ linh khí sống động càng lớn, cho người ta một loại kích động không nhịn được mốn ngồi xuống tu luyện.
Còn chưa thấy được cái gọi là đầm Âm Dương, lại có loại cảm giác này. Thảo nào Khang đường chủ tốn cái giá cực lớn, không tiếc bay qua nhiều ngày như vậy đến nơi đây, quả thật đáng giá.
Bên trong cung điện, không chỉ là nữ tử mặc y phục màu trắng, còn có một vài người trên người đều mặc trang phục màu đỏ, đều là nữ tử. Trên người các nàng lại không lạnh lùng giống như đám người trước, mà là nóng như lửa, cho người ta một loại cảm giác bạo phát mãnh liệt.
- Đây là người tu luyện dương công và người tu luyện âm công của Băng Nguyên cung, truyền thụ đều là công pháp chỉ một thuộc tính thuần khiết!
Nhìn ra được nghi ngờ của hắn, Khang đường chủ vừa đi vừa truyền âm qua.
Trương Huyền gật đầu.
Thật ra không cần hắn nói, sử dụng mắt Minh Lý cũng nhìn ra manh mối.
Nữ tử mặc trang phục màu lửa đỏ tu luyện đều là công pháp thuộc tính hỏa hoặc thuộc tính dương, chân khí cực nóng, giống như ngọn lửa, cho nên mới cho người ta một loại cảm giác bạo phát mãnh liệt. Nữ tử mặc y phục màu trắng cho bọn họ dẫn đường, tu luyện lực lượng thuộc tính âm hàn, nói năng thận trọng, cho người ta một loại cảm giác cự tuyệt từ ngàn dặm.
Công pháp khác nhau, khiến người ta cảm giác hoàn toàn không giống nhau.
- Đầm Âm Dương, chia ra làm đầm dương, đầm âm, cùng với khu vực hỗn hợp, tu luyện công pháp tương ứng, mới có khả năng xử lý.
Khang đường chủ tiếp tục nói.
Trương Huyền kinh ngạc.
Trước đó nghe được đầm Âm Dương, hắn còn tưởng rằng chính là tên gọi của một chỗ bảo địa. Hiện tại xem ra, sợ rằng không đơn giản như vậy.
Đi một hồi, nữ tử dẫn đường ngừng lại:
- Cung chủ đang ở bên trong, mời mấy vị vào bên trong.
Khang đường chủ và mọi người đi về phía trước.
Đó là một gian phòng rộng rãi, xung quanh trang trí chẳng những không xa hoa, ngược lại thoạt nhìn có chút đơn giản. Một nữ tử ngồi ngay ngắn ở trên vị trí chính giữa, thần sắc thản nhiên nhìn qua.
Đối phương nhìn bọn họ, Trương Huyền cũng đưa mắt tập trung qua.
Người nữ tử trước mắt này, thoạt nhìn chừng ba mươi tuổi, chỉ có điều diện mạo mỹ lệ, năm tháng không lưu lại quá nhiều vết tích ở trên mặt. Một mái tóc dài đen nhánh, phối hợp với y phục trắng như tuyết, có vẻ giống như người trong bức tranh, vô cùng đẹp mắt.
Đương nhiên, tuy rằng rất đẹp, so với Triệu Nhã vẫn có chút không bằng. Liếc mắt thoáng nhìn, Trương Huyền liền quan sát tu vi của nàng.
Khí tức toàn thân ẩn nấp ở bên trong thân thể, khiến người ta khó có thể cảm thấy, nhưng cho Trương Huyền một loại cảm giác nguy hiểm, nhất là linh hồn mang theo rất mạnh đè ép, dường như ẩn nấp ở bên trong thân thể Vũ Hồn đều có thể bị đơn giản nhìn thấu.
- Chẳng lẽ là... Hợp Linh cảnh?
Trong lòng hắn thoáng động.
Người trước mắt này, cho hắn cảm giác, rất rõ ràng so với Triệu minh chủ, Tiết Nhất Dao, Khang đường chủ còn muốn mãnh liệt hơn. Cảm giác áp bách cũng lớn hơn. Ba vị trước đó, đều là nhân vật đạt được Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong nhất. Lợi hại hơn, sợ rằng dĩ nhiên đột phá tầng rào cản kia.
Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh, linh hồn nhận được tăng thêm trên diện rộng, càng phù hợp với tự nhiên hơn.
Loại cường giả này, giơ tay nhấc chân, mang theo lực lượng cường đại hơn, chiến lực không tầm thường.
- Mắt Minh Lý!
Mắt Minh Lý vận chuyển, Trương Huyền nhìn sang. Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, chân mày không nhịn được nhíu lại một cái.
Hắn đang quan sát, đã thấy Khang đường chủ bước lên trước, cười ôm quyền.
- Ngô cung chủ, đã lâu không gặp!
Xem ra cũng biết thực lực sức lực của nàng mạnh mẽ, cho dù Khang đường chủ thân là danh sư tứ tinh đỉnh phong, cũng không dám kiêu ngạo, mà là thái độ cung kính.
- Đã lâu không gặp! Đây là người sát hạch ngươi tuyển chọn ra, muốn đi vào đầm Âm Dương?
Nữ tử ngô cung chủ trả lời một câu, mắt rơi ở trên thân mọi người, nhướng mày:
- Thế nào lại là ba người?
- Là như vậy, ba người này, đều là nhân tài ưu tú nhất trong thế hệ trẻ tuổi. Ta thật sự khó có thể lấy hay bỏ, dẫn tất cả tới, là hi vọng cung chủ có thể dàn xếp, để cho bọn họ đều tham gia sát hạch, giành được cơ hội tiến vào đầm Âm Dương!
Khang đường chủ vội vàng giải thích.
- Quy định đầm Âm Dương của ta, đường chủ chắc hẳn là hiểu rõ. Hai danh ngạch, chính là hai, không thể phá!
Ngô cung chủ khoát tay áo, giống như một khối băng lạnh giá, không quan tâm tới giao tình trước đây.
- Điều này... Được rồi!
Thấy thái độ của nàng kiên quyết, hoàn toàn không có chút đường sống quay về, Khang đường chủ biết nói nhiều hơn nữa khẳng định cũng vô dụng, không thể làm gì khác hơn là cười gượng lắc đầu, lại nhìn qua:
- Không biết sát hạch thế nào, ta cũng tiện để cho bọn họ chuẩn bị một chút!
- Rất đơn giản. Chỉ cần có thể ở trong phòng băng hỏa của ta thành công đi ra, xem như thông qua!
Ngô cung chủ thản nhiên nói.
- Phòng băng hỏa?
Khang đường chủ nhướng mày. Hình như ngay cả hắn cũng không rõ lắm.
- Phòng băng hỏa, là thứ thử thách đặc biệt của Băng Nguyên cung ta, giống như đá vấn tâm, nhỏ vào máu tươi, tinh thần sẽ phải chịu băng hỏa dày vò. Có thể chịu được, đồng thời ở trong một canh giờ, tìm được lối ra rời khỏi đó, xem như thông qua! Không ra được, mất đi tư cách!
Ngô cung chủ giải thích.
Mọi người gật đầu.
Vốn tưởng rằng là dạng sát hạch gì. Không nghĩ tới là rèn luyện trên tinh thần.
Loại sát hạch này và lực ý chí có liên quan đến, ngược lại cùng tu vi quan hệ không lớn.
- Trong ba người tuyển chọn ra hai người. Để cho ai tham gia, vẫn hi vọng mau chóng làm ra lựa chọn!
Giải thích xong, Ngô cung chủ tiếp tục nói.
- Không cần lựa chọn, Nhược Hoan, ngươi cũng đừng tham gia nữa!
Khang đường chủ quay đầu lại phân phó.
- Vâng...
Gương mặt Nhược Hoan công tử giống như trái mướp đắng.
Tuy rằng không cam lòng, nhưng lão sư đưa ra quyết định, hắn không thể làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng.
Làm danh sư tôn sư trọng đạo đứng hàng đầu. Mệnh lệnh của lão sư, không thể vi phạm.
Hắn đang đầy chán nản, cảm thấy mất đi một lần cơ hội, liền nghe được giọng nói hờ hững của Trương sư cách đó không xa vang lên:
- Tạm thời không vội!
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử trước mắt:
- Ngô cung chủ, chúng ta muốn ba người đều tham gia sát hạch, không biết có yêu cầu gì?
Nghe được hắn nói chen vào, Ngô cung chủ nhướng mày, lộ ra vẻ không vui:
- Khang đường chủ, đây là hậu bối ngươi dẫn đến? Trưởng bối nói, từ lúc nào đến lượt một vãn bối nói xen vào!
- Trương sư...
Cũng không nghĩ tới hắn lại đột nhiên nói chuyện, Khang đường chủ không nhịn được nhìn lại, đầy sốt ruột.
Tuy rằng chỉ có hai danh ngạch, dù sao cũng có cơ hội. Một khi chọc giận đối phương, cơ hội này cũng sẽ không có.
Hắn ở liên minh vạn quốc địa vị rất cao. Nhưng đối mặt với Băng Nguyên cung toàn bộ Huyễn Vũ đế quốc chỉ có một, đường đường là cường giả Hóa Phàm ngũ trọng, một đường chủ phân bộ, lại có vẻ bé nhỏ không đáng kể.
- Người thành đạt làm sư, tuổi còn nhỏ, không nhất định chính là vãn bối. Tuổi tác lớn, cũng có thể là sống uổng hồi lâu, lãng phí tuổi xuân phơi phới... Như vậy đi, Ngô cung chủ, ta cho ngươi một lần cơ hội... Tự mình ra tay giúp ngươi chỉ điểm một lần, để đổi lấy một danh ngạch sát hạch, như thế nào?
Không để ý tới sự khẩn trương của Khang đường chủ, Trương Huyền hờ hững nhìn qua.
- A?
Trước mắt tối sầm, Khang đường chủ, Nhược Hoan công tử đồng thời thoáng lảo đảo một cái, cũng thiếu chút nữa thì nôn ra máu.
Trên đường đến đây đã nói, không nên nói chuyện lung tung. Ngô cung chủ không dễ ở chung...
Không thấy được ngay cả bản thân đường chủ cũng vẫn thận trọng sao?
Ngươi chỉ điểm nàng một lần, còn tính là cho nàng cơ hội... Ta ngất. Trước đó không nói ngươi vừa sát hạch trở thành danh sư tứ tinh, cho dù Khang đường chủ tứ tinh đỉnh phong cũng không có tư cách này!
Dù sao đối phương lại là cường giả Hóa Phàm ngũ trọng chân chính. Bất kể tu vi hay kiến thức đều vượt qua mọi người. Ngươi, một kẻ vừa đột phá nhị trọng, nói như vậy... thật sự không sợ bị đánh chết sao?
- Chỉ điểm cho ta?
Quả nhiên, nghe nói như thế, lông mày Ngô cung chủ trầm xuống, một khí tức cường đại từ trên người phát ra, khiến cho người ta khiếp sợ tới cực độ:
- Ngươi muốn chỉ điểm ta? Còn tính là cho ta cơ hội?
- Không sai, cơ hội chỉ có một lần, ngàn vạn lần nên nắm chặt. Nếu không, sau này, muốn bảo ta chỉ điểm, cũng không có!
Không để ý tới khí tức trên người đối phương tăng lên, Trương Huyền lắc đầu.
- Triệu Nhã, nàng nhanh khuyên nhủ...
Thấy vị Trương sư này càng nói càng thái quá, khóe miệng Nhược Hoan công tử co giật, không nhịn được truyền âm cho Triệu Nhã ở bên cạnh.
Hắn biết Trương sư vô cùng coi trọng người học sinh này. Nàng nói, có lẽ có thể đưa đến tác dụng.
- Được!
Triệu Nhã gật đầu, đi lên phía trước:
- Ngô cung chủ, lão sư nhà chúng ta nói rất đúng. Đây là một lần cơ hội. Nàng ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ. Nếu không, nhất định sẽ hối hận!
- Ta ngất...
Nhược Hoan công tử thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.
Đại tỷ, ta là bảo nàng khuyên can lão sư của nàng, bảo hắn không nên nói bậy... Mặt nàng nghiêm túc như vậy khuyên ngô cung chủ có ý gì?
Còn ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ, nhất định sẽ hối hận...
Nàng đối với lão sư của nàng cũng không tránh khỏi quá tin tưởng đi!
Danh sư Hóa Phàm nhị trọng nói một cường giả Hóa Phàm ngũ trọng như vậy, vẫn nói chắc chắn, hoàn toàn không có chút đỏ mặt và xấu hổ...
Hai sư đồ các ngươi, không nên tự tin như vậy đi?
- Nàng...
Ngô cung chủ cũng tức sắp nổ tung, vung ống tay áo:
- Khang đường chủ, vẫn mong ngươi dẫn người đi. Băng Nguyên cung ta không chào đón loại người lỗ mãng kiêu căng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận