Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tiên Thiên thai độc chạy trốn

Thời khắc này Trương Huyền muốn khóc, hận không thể có một cái lỗ chui vào.
Lằng nhà lằng nhằng, thi triển ra thời gian, không gian, linh hồn chân giải, đến bây giờ cũng chỉ hấp thu hai hạt lửa to bằng mũi kim, bản thân còn cảm giác rất có thành tựu... Kết quả phân thân xông lên, nuốt trọn một đoàn...
Mấu chốt nhất là... gia hỏa này ánh mắt gì? Thái độ gì? Giọng điệu gì?
Mẹ nó, ngươi chỉ là cái phân thân! Phân thân! Phân thân! Phân thân hiểu chưa?
Ta con mẹ nó mới là bản tôn, có thể phân rõ chủ thứ, biết địa vị của mình hay không? Vừa nghĩ tới địa vị... vẻ mặt Trương Huyền càng thêm khó coi...
Dường như từ khi gia hỏa này xuất hiện, tới đối chiến qua nhiều lần, mỗi lần đều lấy bản thân thất bại kết thúc... Thật muốn nói địa vị, cũng là hắn không có...
Trương Huyền đau buồn, ngẩng đầu nhìn phân thân trên không, nói thật, còn là lần đầu tiên hi vọng gia hỏa kia bị ngọn lửa thiêu chết. Kết quả... Đối phương ợ một cái, vẻ mặt hưng phấn:
- Ăn ngon!
Phần phật!
Sau đó đâm vào mây đen, biến mất không thấy gì nữa.
- Rống dát?
Cốt Long không ngừng run rẩy, xương cốt cả người sắp tan ra thành từng mảnh, vẻ mặt như gặp phải quỷ.
Phân thân không tính là gì, không ít cường giả đều rèn luyện qua, Khổng sư cũng có, nhưng lần đầu tiên thấy còn chảnh hơn bản tôn!
Mấu chốt nhất là... Đây chính là Chí Tôn Thiên Hỏa ai cũng kính sợ, tên này không những không sợ chút nào, còn xông đi vào... Chẳng lẽ không sợ bị đốt thành tro bụi?
Đang khiếp sợ, chỉ nhìn thấy một bắp đùi từ trong mây đen lộ ra, một bàn tay qua lại chà xát...
Đùng đùng!
Một đoàn lửa lớn màu đen bị chà xát đều đặn, ở trên người phát ra tiếng nổ, chủ nhân cái chân không những không có sợ hãi, còn tràn đầy hưởng thụ, phát ra tiếng rên rỉ thoải mái...
- Cái này, cái này... Còn là người sao?
Cổ Cốt Long rụt lại, run lẩy bẩy.
Trước đó còn cảm thấy thần phục gia hỏa trước mắt này thiệt thòi, nhìn thấy phân thân của đối phương mới hiểu được, tới tỷ thí thật kém quá nhiều.
Quay đầu nhìn về phía bản tôn đứng tại chỗ, chỉ thấy hắn tức giận sắc mặt phát xanh, không ngừng run rẩy.
- Ai sợ ai, liều mạng!
Vù!
Cốt Long còn không phản ứng lại, liền thấy Vu Hồn cũng vọt tới mây đen, trong chớp mắt biến mất.
- ...
Cốt Long triệt để điên rồi.
Phân thân dám vào, khả năng bởi vì chất liệu rèn luyện mạnh, mượn thân thể chống lại hỏa diễm, ngươi một Vu Hồn xông vào làm gì? Ngại chết không nhanh sao?
- Thực sự không được... Hắn chết, ta nhận phân thân làm chủ?
Một móng vuốt của Cốt Long đỡ lấy cái cằm, vì mình mưu đường lui...
Bị phân thân xem thường, Trương Huyền nơi nào chịu được, vọt thẳng vào mây đen.
Ầm ầm!
Thời gian nháy mắt, liền thấy vô số hắc hỏa lao qua.
- Chất liệu của phân thân là Cửu Thiên Liên Thai, còn cứng rắn hơn thân thể của ta, nhưng hồn thể giống như ta, hắn có thể thừa nhận, ta khẳng định cũng có thể...
Tuy nguy hiểm, nhưng trong lòng cũng không lo lắng.
Xông tới, không phải bởi vì lỗ mãng, mà là trải qua suy tính.
Hắn nhận được công pháp tu luyện, sau khi đi vào không gian gấp, liền tự động cùng phân thân cộng hưởng, mình tu luyện, đối phương cũng tu luyện, nói cách khác... Vu Hồn của hắn đột phá Kim Thân cảnh, đối phương cũng giống như vậy, đều là Kim Thân. Đã như vậy, hắn có thể chịu được, vì sao bản thân chịu không được?
Khẳng định có cái gì không chú ý tới!
Nhìn phân thân cách đó không xa, chỉ thấy phân thân ở trong ngọn lửa màu đen, khi thì bơi ngửa, khi thì bơi ếch, khi thì bơi chó, khi thì biến thành chữ đại, khi thì biến thành chữ thái... thoải mái không nói ra được.
Ngọn lửa màu đen không ngừng thiêu đốt, để thân thể bắt thả ra ánh sáng kim sắc, linh hồn cũng cứng cáp hơn trước kia.
- Ta hiểu...
Trong lòng Trương Huyền hơi động, bừng tỉnh hiểu ra:
- Long Cốt Thần Thương nói, Thiên Hỏa kiếp phân thiêu hồn, thiêu thần, thiêu tâm... Cho nên ta vẫn cho rằng, thiêu hồn là giai đoạn thứ nhất, còn lại từng cái xuất hiện. Hiện tại xem ra, Thiên Hỏa kiếp bình thường khả năng như vậy, nhưng Chí Tôn Thiên Hỏa kiếp không phải như vậy... Mà là ba loại đồng thời xuất hiện!
- Hỏa diễm này cực nóng để cho người ta khó chống cự là không sai, nhưng cũng không có đạt tới tình trạng không chịu nổi, dù sao ta tu luyện là Thiên Đạo Vu Hồn, lại trải qua vô số lần lôi kiếp rèn luyện, hồn thể sớm đã chắc chắn có thể so với thần binh Đại Thánh...
- Nhưng đối mặt một ngọn lửa, lại sợ hãi dùng hết đủ loại thủ đoạn, tiến hành lẩn tránh, không dám hấp thu... Đây chính là khảo nghiệm đạo tâm!
- Phân thân dựa dẫm Cửu Thiên Liên Thai đặc thù, không sợ hãi chút nào, vọt thẳng tiến vào, ngược lại hiệu quả Thiên Hỏa rèn luyện đạo tâm biến mất, liền không còn đáng sợ như tưởng tượng!
- Giống như cô độc ở trong đêm tối, trong lòng càng sợ hãi, càng cảm thấy có người giấu ở xung quanh, bất cứ lúc nào cũng sẽ gây bất lợi cho ngươi, mà tâm tình thẳng thắn vô tư, không sợ hãi, ngược lại không cảm thấy cái gì...
Những ý nghĩ này chợt lóe lên ở trong đầu, Trương Huyền lại không quản vọt tới hắc hỏa, Vu Hồn bỗng nhiên thư giãn ra, kim quang trong cơ thể không phóng thích nữa, hình như trong chốc lát, triệt để bỏ qua bản thân, không đi quản có thể bị thiêu chết hay không.
Xì xì xì!
Hỏa diễm nung khô ở chung quanh thân thể hắn, tâm cảnh thả lỏng, quả nhiên không cảm giác đau đớn giống như trước đó, ngược lại ở dưới hỏa diễm nung khô, linh hồn trở nên cứng cáp hơn.
- Quả thế...
Thấy thật sự hữu hiệu, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đồng thời hiểu được.
Thiên Hỏa kiếp, không chỉ thiêu đốt hồn thể, còn có tác dụng rèn luyện tinh thần, tâm cảnh. Càng sợ hãi, uy lực hỏa diễm lại càng lớn, bởi vì nó thiêu đốt không phải hồn thể của ngươi, mà là nội tâm của ngươi.
Thời điểm không sợ hãi, uy lực ngược lại nhỏ đi.
Bất quá cho dù nhỏ, hồn thể ở dưới thiêu đốt không ngừng run rẩy, từng cơn đau đớn kéo tới, cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ bị xé nứt.
- Trước mặc kệ, rèn luyện hồn thể...
Biết rầu rĩ những thứ này vô dụng, tinh thần khẽ động, hồn thể của Trương Huyền mở ra huyệt đạo, điên cuồng thôn phệ hỏa diễm bốn phía.
Ầm ầm!
Ngọn lửa đi vào trong cơ thể, không ngừng di chuyển, vốn đã biến thành hồn thể kim sắc, càng thêm chói mắt, hào quang rực rỡ, tựa như một phật đà kim sắc.
- Nhìn xem có thể thiêu hủy thai độc hay không!
Cảm thụ hồn thể dần dần thích ứng nhiệt độ của Thiên Hỏa, Trương Huyền không chần chờ, tinh thần khẽ động, từng đoàn từng đoàn hỏa diễm cực nóng phun trào về phía thai độc.
Cô cô cô!
Thai độc giống như thấy được vật gì đáng sợ, không ngừng lui về phía sau.
Con mắt Trương Huyền sáng lên, tăng tốc khống chế ngọn lửa tràn vào.
Chi chi chít chít!
Giống như chấn kinh thét lên, thai độc không thể kiên trì được nữa, gào thét từ trong hồn thể vọt ra, thò đầu ra mây đen, biến mất không thấy gì nữa.
Tiên Thiên thai độc đã có ý thức của mình, bằng không thì cũng không có khả năng đối mặt Thiên Đạo chân khí sẽ chủ động trốn tránh.
- Rốt cục thoát khỏi...
Thấy nó chạy trốn, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Từ khi phát hiện thứ này, liền cảm thấy giống như quả bom hẹn giờ, tràn đầy sợ hãi, cũng là động lực lớn nhất để hắn cố gắng tu luyện, ngày hôm nay xem như triệt để giải quyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận