Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngụy Như Yên đến

- Nguy rồi!
Không giống đám người Nhậm Thanh Viễn hưng phấn, Thẩm Khuyết biến sắc.
- Làm sao vậy?
Đám người Lâm Giang Hải nghi ngờ nhìn qua.
- Lạc Khinh Trần là Lạc gia đại trưởng lão, nắm giữ không gian cực sâu, vừa rồi Trương sư để chúng ta bố trí độc, đối phó người bình thường rất nhẹ nhàng, nhưng muốn đối phó hắn gần như không có khả năng!
Thẩm Khuyết giải thích.
- Vậy làm sao bây giờ?
Lâm Giang Hải cùng Hà Quản Vũ sắc mặt tái xanh.
Thiên hạ vạn vật, tương sinh tương khắc, độc lợi hại hơn nữa cũng sẽ có giải pháp, Trương sư lưu lại chân khí kịch độc, ở trước mặt các Danh Sư kia, bọn họ cũng rõ ràng, không kiên trì được bao lâu liền bị giải quyết, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy!
Vốn còn nghĩ chỉ cần kiên trì đến khi Điện chủ trở về, tất cả sẽ giải quyết dễ dàng, làm sao cũng không ngờ, Lạc gia đại trưởng lão sẽ ở thời điểm này xuất hiện!
- ... Tình huống chính là như vậy, mong Lạc trưởng lão ra tay!
Nhậm Thanh Viễn giải thích xong tình trạng hiện nay, ôm quyền nói.
- Chuyện này có khó khăn gì!
Lạc Khinh Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, lăng không bắt đến.
Tê lạp!
Đám người Trương Huyền lập tức cảm giác không gian bốn phía giống như bị cô lập, vừa rồi bố trí chân khí cùng kịch độc, bị một loại lực lượng đặc thù cắt ra, phảng phất như bị người thu vào không gian đặc thù, không liên lạc được nữa.
- Đa tạ...
Thấy hắn nhẹ nhõm giải quyết, Nhậm Thanh Viễn thoả mãn nhẹ gật đầu.
Loại thủ đoạn này, cho thời gian nhất định, bọn họ cũng có thể làm được, chỉ bất quá muốn làm giống như đối phương, tinh tế tùy tâm thì hơi khó khăn.
- Vẫn là ta tới đi!
Độc vật bị không gian chia lìa, Trương Vô Ngân cười một tiếng, đột nhiên ra tay.
Lúc nói chuyện, người còn ở trên không, khoảng cách không biết bao xa, nhưng thời điểm một chữ cuối cùng rơi xuống, đã xuất hiện ở trước mặt đám người Thẩm Khuyết, mở ra năm ngón tay đè xuống, thiên địa phảng phất như bị lật đổ, thời gian cùng không gian không còn tồn tại.
Theo Lạc Khinh Trần bóc ra không gian đến Trương Vô Ngân ra tay, hầu như không có khoảng cách thời gian, để cho người ta phản ứng không kịp.
- Chặn lại!
Thẩm Khuyết quát to một tiếng, hai tay hướng lên, đầu ngón tay khí độc tung bay, thẳng tắp nghênh đón.
- Ngâm nga!
Cũng không tránh né, bàn tay của Trương Vô Ngân lật lên.
Tạch tạch!
Khí độc lập tức bị lực lượng hùng hồn đè trở về, chui vào lỗ chân lông của Thẩm Khuyết.
Phốc!
Thẩm Khuyết phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt biến thành màu đen, vội vàng lấy ra giải dược dùng, mới hơi thoải mái chút, chẳng qua lúc này không né tránh được công kích, ngực xẹp lại, bị đập bay ở trên mặt đất, thân thể giống như bị giam cầm, không cách nào động đậy.
- Khó trách Trương gia, Lạc gia muốn thông gia, thời gian, không gian phối hợp, quả thực cường đại đến đáng sợ...
Nhìn thấy Hữu hộ pháp mạnh nhất trong đám người mất đi sức chiến đấu, Nhậm Thanh Viễn nhịn không được gật đầu.
Trương gia, Lạc gia đơn độc so sánh với Tổng bộ Danh Sư đường thì kém không ít, nhưng hai nhà liên hợp, xem như Tổng bộ Danh Sư đường cũng phải cân nhắc một chút.
- Còn lại không cần làm phiền Vô Ngân trưởng lão ra tay, bắt lại hai người kia đi!
Nhậm Thanh Viễn nói.
- Vâng!
Khúc trưởng lão, Bạch trưởng lão cùng mấy vị lão giả đồng thời bay ra.
Mới vừa rồi bị Trương Huyền bố cục làm rối loạn tiết tấu, lại thêm đột nhiên phóng ra kịch độc không biết tên, mới đưa đến vây công không có kết quả, nhưng bây giờ nghiên cứu một hồi, biết rõ không ít độc tính, lần nữa tấn công, sẽ không có khó khăn như vậy.
Thình thịch thình thịch!
Thời gian nháy mắt, đám người Khúc trưởng lão cùng Lâm Giang Hải, Hà Quản Vũ đối chiến chung một chỗ.
- Thực lực cách xa quá lớn...
Trương Huyền lo lắng, nhưng không có biện pháp gì.
Phương pháp của hắn, chỉ có thể trong thời gian ngắn để Danh Sư cửu tinh sợ ném chuột vỡ bình, không dám công kích, đáng tiếc bị Lạc gia đại trưởng lão phá hủy.
Cẩn thận nói ra, ba vị Độc sư, dù ở Độc điện địa vị cực cao, nhưng so sánh với Danh Sư đường, thì vẫn kém quá nhiều.
Phốc! Phốc!
Không đến mười chiêu, Lâm Giang Hải cùng Hà Quản Vũ trọng thương, giống như Thẩm Khuyết, bị lực lượng khổng lồ khóa ở trên mặt đất, không thể động đậy.
- Trước không vội giết, nếu như vị Độc điện Điện chủ kia thực có can đảm ra tay với Danh Sư, liền lấy bọn họ làm thẻ đánh bạc!
Nhậm Thanh Viễn vẫy tay một cái.
Vị tân nhiệm Độc điện Điện chủ kia, mặc dù tuổi tác không lớn, nhưng nghe nói trời sinh độc thể, độc công có một không hai thiên hạ, thật muốn ra tay với Danh Sư đường ở xung quanh, khẳng định không có người chống đỡ được.
Hơn nữa, coi như bọn họ tiến lên cứu người cũng đã chậm, bị động bị quản chế, còn không bằng trước bắt mấy vị này, tương đương đã nắm chắc thẻ đánh bạc trong tay.
- Tốt...
Khúc trưởng lão gật đầu, đang muốn khống chế đám người Lâm Giang Hải, Thẩm Khuyết lại, đột nhiên cảm thấy khí tức nguy hiểm đánh tới, dọa đến vội vàng lui về phía sau, chẳng qua còn không có lui xa, vẻ mặt đen lại, chân khí trong cơ thể không khống chế được, từ không trung rớt xuống.
- Làm sao vậy?
Con ngươi của Nhậm Thanh Viễn co rụt lại, đám người Trương Vô Ngân cũng nhịn không được sững sờ.
- Người Độc điện ta, còn không cần Danh Sư đường chăm sóc...
Ngay sau đó, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, mọi người thấy một nữ tử áo đỏ chậm rãi hạ xuống.
Tuổi không lớn lắm, chỉ có mười bảy mười tám tuổi, hình thể hơi gầy, lộ vẻ thon nhỏ, chẳng qua bốn phía thân thể, sóng khí màu hồng phấn quay cuồng, bao phủ hơn mười mét, bất kể chân khí hay cây cối, một khi tiến vào sẽ bị hủ thực chẳng còn sót lại gì.
Thần thức của Nhậm Thanh Viễn đảo qua, muốn điều tra rõ ràng, còn chưa đi vào trung tâm liền bị chặt đứt, thậm chí kịch độc còn truy lùng tới, suýt chút nữa xâm nhập nguyên thần.
- Độc khí thật lợi hại...
Vẻ mặt của Nhậm Thanh Viễn nghiêm túc, lông mày nhíu lại.
Có thể trở thành quyền đường chủ của Tổng bộ Danh Sư đường, thực lực của hắn ở trong tất cả trưởng lão cũng được cho hàng đầu, mặc dù kém những Thái Thượng trưởng lão bế quan không ra kia, nhưng ở toàn bộ đại lục tuyệt đối được cho đỉnh phong, nhưng thực lực như thế, ngay cả quan sát cũng làm không được, thật quá đáng sợ!
- Ngươi chính là vị tân nhiệm Điện chủ kia?
Nhậm Thanh Viễn nhịn không được nói.
Vị Độc điện Điện chủ này, còn lợi hại hơn hắn tưởng tượng, hắn thi triển toàn lực, cũng chưa chắc có thể thắng được. Không để ý tới hắn hỏi thăm, nữ tử áo đỏ tiếp tục bay xuống.
- Đường chủ của chúng ta hỏi ngươi, câm sao?
Thấy nàng vô lễ như thế, một vị Danh Sư cửu tinh nhịn không được nữa, lớn tiếng quát tháo.
Nữ tử nhìn qua, bàn tay nhẹ nhàng vung lên.
- Ah...
Vị Danh Sư cửu tinh này trở nên đen kịt, như bị người nắm yết hầu, giống như Khúc trưởng lão, từ không trung rơi xuống.
Nhậm Thanh Viễn vội vàng bắt lấy, đưa tới một viên giải độc đan, lúc này mới để đối phương khôi phục một chút, chẳng qua không dám nói nhảm, trong lòng kinh hãi.
Tiện tay vỗ một cái, khoảng cách xa như vậy liền để hắn trúng độc... Đây là cái lực lượng gì?
Không chỉ hắn như vậy, Danh Sư cửu tinh khác cũng không dám nói chuyện, từng người cơ bắp kéo căng, vẻ mặt khó coi.
Một người đè mười mấy vị Danh Sư cửu tinh, người cầm lái của tam đại thế lực không dám nói chuyện, truyền đi tuyệt đối không có người tin tưởng!
Đây là trời sinh độc thể, một trong mấy thể chất cường đại nhất thiên hạ, năm đó Khổng sư cũng kiêng kị ba phần!
Hô!
Ở trong ánh mắt kính sợ của mọi người, nữ tử áo đỏ rơi trên mặt đất, hai đầu gối uốn cong, quỳ rạp xuống đất.
- Đồ nhi Ngụy Như Yên tới chậm, để lão sư sợ hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận